Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bù vào chỗ trống

Phiên bản Dịch · 1045 chữ

Tuy rằng bọn họ sắp xếp cho ba người tới đây học tập, nhưng trên thực tế bọn họ chỉ cần một kỹ thuật viên mà thôi. Tự nhiên là sẽ chọn người xuất sắc nhất, cho nên ai muốn trở thành kỹ thuật viên sẽ phải vượt qua thử thách.

Lúc bọn họ đến nơi, thư ký Trình cùng Tô Mạn liền đi tìm lãnh đạo của lò nung gạch, hỏi thăm tình hình học tập của ba người.

“ Bọn họ đều rất nghiêm túc học hành, nhưng ta thấy hai vị đồng chí đeo mắt kính so ra cần mẫn hơn, cả ngày đều ngồi xem sách. Học tập thật sự rất nghiêm túc. Còn người tên là Tiểu Thôi kia, cậu ta chủ yếu là giúp đỡ công nhân làm việc vặt linh tinh. “

Ý tứ trong lời nói đại khái là : hai phần tử tri thức học tập nghiêm túc còn Thôi Hướng Bắc tựa hồ không có hứng thú với việc này, càng thích lao động tay chân hơn.

Tô Mạn vừa nghe thấy vậy, cảm thấy thực sự buồn cười. Lãnh đạo khi nói về hai người nghiêm túc học kia, sẽ tôn trọng gọi họ là trí thức đeo mắt kính, còn nói về Thôi Hướng Bắc, người ta trực tiếp kêu một tiếng Tiểu Thôi.

Việc này cho thấy rằng Thôi Hướng Bắc hoà nhập vào xưởng này rất tốt.

Thư ký Trình vừa thấy Thôi Hướng Bắc, liền xua tay nói: “Tôi không hề trông mong tất cả bọn họ đều học tập tốt.”

Lúc trước khi cử Thôi Hướng Bắc tới đây, ông đã cảm thấy con người này không đáng tin cậy, chỉ là thiếu người nên bù vào chỗ trống mà thôi.

Tên nhóc kia không đánh nhau, không làm loạn đã coi là thành công, thuộc loại người không trông cậy vào được.

Đề mục khảo thí là trong xưởng ra. Bọn họ đưa ra đề mục lúc trước đã từng khảo thí công nhân kỹ thuật của họ.

Ba người nhận được bài thi, liền bắt tay vào làm.

Khảo thí kéo dài tầm nửa buổi sáng, chỉ đạo viên trong xưởng là người trực tiếp cho điểm. Ngoài dự đoán của mọi người, Thôi Hướng Bắc lại đứng thứ hai mà không phải người xếp cuối cùng.

Thư ký Trình cùng Tô Mạn khẽ thì thầm: “ Tên nhóc này không học nhưng ít ra vẫn biết một chút. May mà cậu không đứng đầu tiên, nếu không mình thực sự không yên tâm giao lò nung cho cậu ta.”

Tô Mạn nói: “ Thư ký Trình, tôi còn muốn làm thêm một mục khảo thí nữa, đó chính là để cho ba người bọn họ đi theo học hỏi đại sư phụ kia. Lại do đại sư phụ chấm điểm họ. Cuối cùng người nào đạt điểm trung bình hai phần thi cao hơn thì thắng. Dù sao cũng liên quan tới con người, không thể cứ lý luận suông mà nên được.”

Thư ký Trình đối với đề nghị này tỏ vẻ tán thành: “Cô nghĩ rất chu đáo. Tôi sợ khi bọn họ trở về giảng lại cho xã viên, người ta nghe không hiểu bọn họ đang nói gì.”

Vì thế hai người Tô Mạn lại thỉnh cầu ban lãnh đạo lò nung gach cho mượn đại sư phụ làm giám khảo phần thi thứ hai.

Phần thi thứ hai chính là bắt chước thực hành.

Nghĩa là Thôi Hướng Bắc cùng một thanh niên khác tên là Tôn Gia Lượng, đóng vai chỉ đạo viên kỹ thuật, hai người họ sẽ tiến hành công tác chuẩn bị một lò đun mới giống những gì đại sư phụ đang làm bên cạnh.

Đây cũng là lần đầu tiên lò gạch nung khảo nghiệm công nhân như vậy, Người ta đều cảm thấy rất có ý tứ.

Lãnh đạo lò gạch đến nơi liền cười nói: “ Như vậy cũng tốt, về sau chúng ta liền áp dụng phương pháp này, nhìn xem người nào chuẩn bị được nguyên liệu chính xác nhất. “

Hai người thay phiên nhau tiến hành khảo nghiệm, còn đại sư phụ là giám khảo của bọn họ.

Tôn Gia Lượng là người điểm cao nhất ở vòng thi trước, cho nên vòng này cậu là người thi đầu tiên.

Cậu ta học lý thuyết tốn rất nhiều thời gian, học cũng không tệ lắm nhưng tới nơi này của đại sư phụ mới phát hiện ra vấn đề.

Ví dụ như màu sắc gạch nung ra sao, độ giòn tiêu chuẩn là như thế nào, kích thước lớn bao nhiêu, Tôn Gia Lượng đều đáp được, nhưng nếu hỏi viên này là màu sắc đạt đủ độ chưa, viên kia có quá giòn hay không, viên này khuôn đúc phải chăng hơi to một chút… bởi vì cậu ta không tìm hiểu thực tế nên không rõ ràng.

Chờ sau khi Tôn Gia Lượng ủ rũ quay lại, thư ký Trình kinh ngạc hỏi: “ Vậy mà không qua được?”

Nói xong lại quay qua bộ dáng không đáng tin của Thôi Hướng Bắc, thư ký Trình lại càng thêm lo lắng.

Tô Mạn cũng có chút bất an trong lòng, nhưng cô không thấy nhụt chí, dù sao kiểm tra tổng quát mới có thể tuyển ra người thích hợp nhất. Nếu cảm thấy kỹ thuật của cả ba không được, lại để họ ở lại chỗ này tiếp tục học.

Ngoài dự đoán, khi Thôi Hướng Bắc thi xong, thời điểm cậu quay về, bước chân nhẹ nhàng, phong thái đĩnh đạc.

Nhìn bộ dáng của cậu, thư ký Trình liền hỏi: “ Kết quả của cậu ra sao?”

Thôi Hướng Bắc nhìn vào mắt ông, rất là tự tin nói: “ Coi như là hoàn thành ạ, bài thi này thực sự rất đơn giản.”

Thư ký Trình : “ …..”

Chờ người đứng thứ ba kiểm tra xong, đại sư phụ liền đem bảng thành tích mang ra cho mọi người thấy.

Thư ký Trình nhìn bảng thành tích một hồi liền hỏi: “ Này, anh có nhớ nhầm đoạn nào hay không? “

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 90

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.