Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bạn gái?

Phiên bản Dịch · 1024 chữ

Đây là con đường lâu dài mà Tô Mạn đề ra cho lò gạch. Sau này không nhất thiết cô cứ phải ngây ngốc mà ở lại nơi này, bây giờ nghĩ kế hoạch là tốt nhất, nhỡ đâu người ta cũng đón nhận ý kiến này, vậy thì trong tương lai, vận mệnh của lò gạch sẽ có chút khởi sắc.

Sở dĩ Tô Mạn làm vậy là do cô muốn tìm một đường lui.

Thư ký Trình có chút đau lòng về khoản tiền lớn này. Nhưng nhìn tình hình của lò gạch hiện nay, mỗi ngày đều phải tăng ca thêm giờ để đốt gạch, công nhân mệt mỏi đến kiệt sức, đã thế đây mới chỉ là một xưởng quần áo xây nhà, sau này còn có những xưởng khác…… Đúng thật là cố hết sức. Có trách thì chỉ trách quy mô của lò gạch không đủ lớn, mà nhân lực cũng thiếu thốn. Lại không thể sắp xếp quá nhiều xã viên, không thể chiếm dụng quá nhiều sức lao động.

Suy xét ý tưởng này của Tô Mạn, bây giờ chấp nhận bỏ đi một khoản tiền, nhưng lại có thêm lò gạch để tiếp tế, giống như một vị quan mang theo một trợ lý, công việc sẽ luôn thuận lợi.

Hai người bàn bạc xong đối sách, cũng không sợ phải đi gặp thư ký Lâm nữa. Mà là suy nghĩ xem phải làm thế nào để lò gạch bên kia đáp ứng yêu cầu này.

……

Bên trong lò gạch, công nhân đang bận rộn đốt gạch, trên mặt ai nấy đều có chút tiều tụy. Nhưng nghĩ đến khi kiểm tra gạch đã ra lò, công xã thấy vừa lòng, là có thể trở thành nhân viên chính thức, mọi người lại cảm thấy như vậy không hề vất vả tí nào.

Hơn nữa bây giờ lò gạch đã tu sửa ký túc xá cho công nhân, so với lúc trước cũng nhẹ nhàng hơn nhiều.

Lúc này Thôi Hướng Bắc cũng đi ra từ trong ký túc xá.

Bình thường cậu ta không ở lại ký túc xá, bởi vì không yên tâm về đàn heo, nên mỗi ngày trở về, mặc kệ sớm hay muộn cũng phải đi xem một chút. Lỡ như heo sinh bệnh, ở giai đoạn đầu sẽ có vài triệu chứng, nếu kịp thời phát hiện thì còn có thể xử lí, nếu muộn màng, thì cả đàn heo sẽ đi đời.

Vả lại, với đầu óc của tên Tô Nhị Trụ kia, quả thật là không thể yên tâm.

Bởi vì đốt gạch là nhiệm vụ quan trọng, nên sáng sớm khi trời còn chưa sáng cậu đã phải tới đây. Thế nên dẫn tới việc thiếu ngủ. Bận rộn xong một buổi liền trở về ký túc xá chợp mắt trong chốc lát.

Vốn ban đầu còn là một cậu thanh niên khí thế bừng bừng, bây giờ hình như còn có chút thon gầy cùng tiều tụy.

Không những thế, bởi vì Thôi Hướng Bắc gầy đi, nhiều lúc nhìn vào cảm thấy rất thư sinh nho nhã. Ngay cả thư ký và kế toán mới tới cũng đều không thể nhịn được mà nhìn cậu ta vài lần. Lúc đó mặt bọn họ còn ửng hồng như trái cà chua.

Lúc cậu ta đi văn phòng để xem bảng thông báo, kế toán Từ còn chủ động cầm bình nước ấm, muốn đưa cho cậu. Thôi Hướng Bắc cầm lấy một cái ly ở bên cạnh: “Không cần, cái ly này có nước lạnh, tôi thích uống lạnh. Đúng rồi, sổ sách hôm nay đã làm xong chưa, lát nữa chủ nhiệm Tô sẽ tới kiểm tra. Cô làm nhanh lên, đừng chậm trễ việc này.” Ngữ khí nghiêm túc, không chút nào lưu tình.

Kế toán Từ: “…… Tôi lập tức đi làm.” Cái gì mà thư sinh nho nhã chứ, toàn là gạt người.

Thôi Hướng Bắc uống nước xong, định đi kiểm tra công tác, chợt nhìn thấy Tô Đại Trụ cũng đang uống nước, trên mặt còn ngây ngô cười với mình.

Thôi Hướng Bắc mở miệng muốn nói vài câu, vừa định thốt ra lại thay đổi: “Đồng chí Đại Trụ cũng uống nước hả.”

Tô Đại Trụ hắc hắc cười nói: “Tôi thấy hết rồi.”

Thôi Hướng Bắc tò mò hỏi: “Anh nhìn thấy cái gì?”

“Kế toán Từ rót nước cho cậu, cậu còn không cảm kích. Quản lý Thôi, tôi nói này, cậu không thể như vậy được. Con gái nhà người ta rót nước cho cậu, cậu nên nhận lấy mới phải.”

Đây thật sự là anh trai của chủ nhiệm Tiểu Tô sao? Nói chuyện kiểu gì mà người nghe không hiểu được vậy.

Thôi Hướng Bắc vẻ mặt mờ mịt nhìn anh ta: “Tôi không thích uống nước ấm, tôi thích uống nước lạnh cơ. Tôi cũng không phải cụt tay cụt chân, cần người khác phải rót nước hộ sao. Có sức lực này không bằng đem công việc của mình làm cho tốt đi.”

Tô Đại Trụ càng cười một cách ngớ ngẩn, trong lòng rất vui sướng. Rốt cuộc cũng tìm ra được một điểm mà cậu ta ngốc hơn người khác. Anh ta cảm thấy đầu óc mình tuy không tốt, nhưng ít ra lúc trước khi cùng vợ mình yêu đương, còn biết lấy lòng người ta. Nhưng tên nhóc họ Thôi này, con gái người ta tốt với mình, mà cậu ta còn không thèm đáp lại.

Xem ra tên ngốc này ở trong đại đội, chắc là phải ế dài dài.

Anh ta kiêu ngạo chỉ dạy cho Thôi Hướng Bắc: “Chỉ đạo viên Thôi, cậu mà cứ như vậy thì sẽ không tìm được bạn gái đâu.”

“……” Sao tự nhiên lại nhắc đến bạn gái? Thôi Hướng Bắc lập tức phẫn nộ đỏ bừng mặt: “Hừ, cái gì mà bạn gái với cả không bạn gái. Tôi đây bận rộn đã mệt chết, sao còn có thời gian suy nghĩ vấn đề này.”

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 103

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.