Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vui buồn lẫn lộn

Phiên bản Dịch · 1030 chữ

Tô Mạn cười nói: “Tôi đã bảo những người đó chuẩn bị tốt sản phẩm để đem đi chào hàng rồi, có khi bên đó lại còn đổi ý năn nỉ chúng ta bán nữa đó.”

Thư ký Trình nghe được lời này liền bật cười: “Cô đừng tưởng chuyện này giống như chuyện nung gạch.” Lần trước bọn họ đã hợp tác thành công, còn kí được hợp đồng để lò gạch có hướng phát triển lâu dài.

Nghĩ lại việc đó, đúng là có rất nhiều kỷ niệm.

Sau một hồi nói chuyện cùng Tô Mạn, các đại đội trưởng cũng đã tới công xã họp.

Thư ký Trình lần nữa chủ trì cuộc họp, thông báo lại tin tức này.

Vừa nghe xong, đầu các đại đội trưởng như muốn nổ tung.

Công xã nhỏ nên tin tức truyền rất nhanh, cả lò gạch đều đã biết tin.

Kế toán Từ lo lắng hỏi Tô Mạn: “Sau này mọi người sẽ phải ăn cơm thế nào đây?”

Tô Mạn nói: “Đội sẽ có cách gải quyết, một là tìm người nấu cơm, hai là sẽ phát lương thực cho họ tự nấu.”

Các đồng chí trí thức trẻ khi nghe câu trả lời này đều có chút lo lắng.Tranh thủ sắp đến giờ tan tầm bèn cùng các bạn học thảo luận.

Tô Mạn tìm Thôi Hướng Bắc, thấy cậu đang chuyên tâm vào việc ở lò gạch, cô liền dặn cậu để ý việc bên này, thời gian tới cô sẽ vội làm việc khác nên không thể đến đây mỗi ngày.

Thôi Hướng Bắc nghe vậy bèn hỏi: “Có việc gì gấp à, cần xin giúp đỡ sao?”

“Cũng không có gì đâu, chỉ là chuẩn bị làm cái xưởng sản xuất đồ gia dụng thôi. Trước đây cậu cũng là người trong đội đào tạo, hay là đi học luôn đi.”

Thôi Hướng Bắc: “……” Trước đây cậu bỏ học làm mộc rồi chạy lên tỉnh học chăn nuôi heo. Vậy mà bây giờ xưởng trưởng lại chuẩn bị mở xưởng đồ dùng gia dụng?

Thôi Hướng Bắc nhìn Tô Mạn với vẻ mặt nghiêm nghị, tâm trạng vui buồn lẫn lộn. Ánh mắt đôi phần phức tạp. Lần đầu tiên cậu ta phát hiện kỹ năng của bản thân có phần thiếu sót đến vậy, hoàn toàn không thể bắt kịp sự thay đổi của cô xưởng trưởng này.

Tô Mạn thấy cậu nhìn mình chằm chằm liền hỏi: “Sao cậu lại nhìn tôi như vậy?”

Thôi Hướng Bắc thu hồi ánh mắt, ho khan hai tiếng, chắp tay sau lưng nói: “Không có gì, chỉ là thấy Tô xưởng trưởng cô vẫn luôn rất bận rộn. Cô không cảm thấy vất vả sao? Hãy thư giãn đi. Đừng bắt bản thân làm việc bận rộn như vậy.”

Trong xưởng có kế toán Từ và thư ký, mỗi ngày làm việc xong, bọn họ đều đi huyện mua đồ ăn vặt và sắm quần áo linh tinh.

Tô Mạn nói: “Quốc gia đã cạn kiệt sức người sức của rồi, chúng ta còn trẻ, tinh thần còn phấn chấn, phải hết lòng cống hiến cho Tổ quốc. Sao có thể sống nhàn hạ thảnh thơi được. Nếu không vì mưu cầu cuộc sống, việc tôi làm và chuyện anh hai tôi nuôi heo có gì là khác nhau?”

Thôi Hướng Bắc: “……”

Nghe được câu nói cuối của Tô Mạn, Thôi Hướng Bắc không khỏi tự hỏi rằng bản thân đang theo đuổi điều gì. Xưởng trưởng nói muốn nuôi heo, cậu liền đi nuôi. Xưởng trưởng muốn nung gạch, cậu vẫn đang nung gạch đây này…… Cho nên cái cậu ta theo đuổi… chính là Tô Mạn ư?

Thôi Hướng Bắc bị dọa bởi suy nghĩ của chính mình. Không dám quay đầu nhìn Tô Mạn, cậu chắp tay sau lưng, bước từng bước nặng trịch ra ngoài.

789 nói: “Ký chủ, tôi cảm nhận được trị số yêu thích của anh ta có chút thay đổi.”

Tô Mạn kinh ngạc: “Chẳng lẽ điều tôi vừa nói ảnh hưởng tích cực đến cậu ta ư?”

“Đúng rồi ký chủ, chắc chắn là vậy. Cô đã ảnh hưởng tốt đến người khác.” 789 thêm phần cao hứng, cổ vũ Tô Mạn: “Ký chủ, sau này cô phải thường xuyên gúp mọi người hướng thiện đấy.”

“Thật là nhàm chán.” Tô Mạn không chút nghĩ ngợi liền từ chối: “Hiện tại tôi có nhiều điểm thánh mẫu như vậy, không cần thiết làm điều đó.”

Từ khi cô giúp được nhóm xã viên trong công xã xây nhà ở, điểm thánh mẫu cũng vì vậy mà không ngừng tăng, tuy rằng chỉ là giúp đỡ gián tiếp, số lượng cũng không nhiều, nhưng bởi vì thường xuyên giúp người nên điểm cũng rất cao.

Đây cũng là điểm mà 789 miễn cưỡng chấp nhận. Nó hy vọng ký chủ có thể không ngừng làm việc thiện, chỉ dẫn mọi người xung quanh và thay đổi bản thân mỗi ngày.

Nhưng hiện tại ký chủ không cần trực tiếp giúp đỡ người khác, chỉ cần cô ấy làm chuyện không thuộc lĩnh vực công việc của mình, liền có thể nhận được rất nhiều điểm thánh mẫu. Giá trị thiện ý của cô không có gì thay đổi. Điều này có chút vi phạm so với ý định thiết kế ban đầu của nó.

Chỉ là dựa theo quan điểm cá nhân của ký chủ, đúng là cô ấy đã làm chuyện tốt thật.

789 có chút chán ghét lỗ hổng trong hệ thống của mình. Nó đường đường là một lao động trí óc thế mà lại bị ký chủ áp chế.

……

Đại đội trưởng đi họp ở công xã trở về, lập tức triệu tập toàn đội để báo một tin quan trọng.

Tin tức này khiến nhóm cán bộ trong đại đội sợ ngây người, còn các xã viên giật mình hoảng hốt. Sau khi trấn tĩnh lại, mỗi người lại rơi vào một tâm trạng khác nhau.

Một số người thấy hạnh phúc vì họ có thể được ăn no.

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 77

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.