Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hoảng loạn

Phiên bản Dịch · 1051 chữ

Có người cho rằng nhà mình quá đông, có cả người già, trẻ nhỏ thì biết sống làm sao.

Lúc có nhà ăn, mỗi người còn được ăn một miếng. Bây giờ nhà ăn không còn nữa, bọn họ phải tự nấu cơm. Làm sao để phân chia cho đồng đều bây giờ.

Ai cũng có nhiều điều phải lo nghĩ, nhưng chuyện giải tán nhà ăn đã là chắc chắn, hoàn toàn không thể thay đổi được.

Bây giờ chỉ có thể cẩn thận lắng nghe phương án phân phát lương thực của đại đội trưởng.

Lúc Tô Mạn trở lại, đại đội trưởng cũng vừa nói xong, mọi người đều có chút hoảng loạn, vừa nhìn thấy cô liền vây quanh hỏi thăm.

“Bà con đừng quá lo lắng, có gì thắc mắc cứ đến đại đội sẽ được giải đáp, mọi người không nên gấp gáp. Mặc dù tôi không phụ trách vấn đề này, nhưng tôi tin rằng tổ chức sẽ có sự sắp xếp thỏa đáng cho mọi người. Có gì không hiểu thì cứ sang đại đội mà hỏi.”

Mọi người vừa nghe cô cũng không nắm rõ tình hình liền vội vàng sang đại đội để hỏi.

Tô Mạn quay về nhà họ Tô vừa lúc gặp Lý Xuân Hoa và Tô Tam Trụ đi đào đất.

Các gia đình hiện tại đều đã sở hữu một phần đất nhất định. Lúc trước nhà họ Tô đã có nhưng mấy năm nay bỏ hoang không canh tác. Hiện nay dù chưa đo đạc lại nhưng Lý Xuân Hoa nóng lòng không muốn đợi, liền đi khai khẩn chuẩn bị gieo trồng.

Cùng là người trong nhà mà suy nghĩ lại không giống nhau, Lý Xuân Hoa và Tô Thiết Sơn đều rất vui sướng khi nhà ăn giải tán. Dù sao thì trong nhà cũng đông người, đi làm thì sẽ kiếm ăn được nhiều hơn. Hiện tại con cái đứa nào cũng đều có tiền đồ, nếu như ở nhà ăn, bình thường đều ăn không được ngon.

Bây giờ, bà đang cùng những người bạn cũ làm mấy công việc nhẹ nhàng, ngày thường rảnh rỗi cũng có thể phụ giúp công việc nhà cửa, hoặc trồng thêm ít khoai lang, đậu phộng hay rau gì đó. Cuộc sống về sau cũng không tồi.

Thấy Tô Mạn về, Lý Xuân Hoa liền buông nông cụ bước tới: “Con gái à, con đã biết tin gì chưa, hôm nay đội mới họp, sau này nhà chúng ta tự nấu cơm, không ăn ở nhà ăn nữa.”

“Con biết, hôm nay công xã cũng vừa họp.”

“Ái chà, thật là tốt. Về sau nhà mình tự nấu cơm. Con muốn ăn món gì thì nói với mẹ, mẹ sẽ chiều con tất.”

Tô Mạn nói: “Để con xem có cái gì gửi rau đi được không đã.”

Lý Xuân Hoa nói: “Gửi làm gì, đây là nhà chúng ta mà, sau này muốn ăn gì thì cứ ăn. Hôm nay mẹ sẽ xào dưa chuột, trời cũng càng ngày càng nóng rồi, mẹ sẽ nấu nước đường đỏ cho con uống.”

Tô Mạn thậm chí còn không có phản ứng gì, mà những người khác đã thèm chảy nước miếng.Tốc độ đào đất cũng nhanh hơn vì nghĩ đến việc đào đất trồng rau, mai sau muốn ăn gì cũng có.

Trời nhá nhem tối, cả nhà ngừng việc quay về ăn cơm.

Lý Xuân Hoa kêu Tống Ngọc Hoa và Lâm Tuyết Cúc thu dọn và rửa sạch chiếc nồi đất ở nhà, đợi thêm hai ngày nữa khi nhà ăn giải tán sẽ được phân phát lương thực, rồi dùng nồi đó nấu cơm ăn.

Lâm Tuyết Cúc cho rằng mình là một người có địa vị, trước giờ không làm việc bếp núc, chỉ làm những việc lớn nên không muốn làm theo. “Mẹ, nấu bằng cái nồi đó thì thật tốn củi lửa.”

Lý Xuân Hoa trừng mắt nói: “Không dùng cái nồi này thì chị khỏi ăn đi nha. Có nồi nấu đã là tốt lắm rồi.Rửa mà dùng tạm trước đã. Chị mà không làm, tôi sẽ đi hỏi cha chị thử xem, con dâu không đi làm, công việc nhà không phụ giúp còn đợi người khác chăm sóc thì có hợp đạo lí không.”

Lâm Tuyết Cúc: “……”

Lý Xuân Hoa lại nói: “Nhắc lại thì trước kia trong nhà cũng có được hai cái nồi, một cái nấu cơm còn một cái để nấu món ăn. Kể ra nấu cũng nhanh. Nhưng mà lão Tô đã làm vỡ một cái rồi.”

Tô Thiết Sơn cũng nhớ lại về hai cái nồi.

Tô Mạn nói: “Đừng sốt ruột, đội đã chuẩn bị mua nồi rồi. Chờ mấy hôm nữa sẽ có.”

Nghe Tô Mạn nói như vậy, Lý Xuân Hoa lập tức hứng khởi: “May mà con gái mẹ giỏi giang. Luôn biết mang tiện nghi về cho nhà mình.”

Cô nhìn sang các anh trai: “Các anh cũng đưa ra ý kiến đi.”

“Không không không.”Tô Nhị Trụ và Tô Tam Trụ nhanh nhảu nói. Dù sao trước giờ họ cũng không được cầm tiền. Mỗi lần trong đội phát tiền liền bị mẹ giữ hết cả.Bọn họ đến sờ cũng chưa được sờ qua.

Trong khi người nhà họ Tô đang thảo luận về chuyện nồi niêu, thì có người nhà khác đã đến đại đội hỏi về vấn đề này.

Tại sao chỉ phân lương thực mà không có nồi niêu thì nấu ăn làm sao? Trong nhà thật ra cũng có cái nồi, nhưng mà nấu thì tốn củi lửa lắm. Dù có muốn được ăn rau xào một ngày thôi cũng khó mà được.

Đương nhiên, hiện tại chuyện họ quan tâm không phải là rau xào, mà là vấn đề củi lửa.Tuy ở đây có núi, trên núi có củi đó nhưng họ không được tùy tiện đi lấy, dùng bao nhiêu đều có quy định cả rồi.

Quách đại đội trưởng phát sầu châm điếu thuốc lá: “Mọi chuyện đều sẽ được khắc phục trước một phần, dần dần sẽ được giải quyết triệt để. Hiện tại là thời điểm khó khăn, mọi người hãy cùng nhau đoàn kết.”

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 99

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.