Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đề nghị hợp tác

Phiên bản Dịch · 1040 chữ

Tô Mạn cũng không biết chủ nhiệm Dương này đang suy nghĩ cái gì, cô tiếp tục nói: “Không dối gạt chủ nhiệm Dương, hiện giờ công xã chúng tôi vừa thành lập một nhà xưởng sản xuất đồ gia dụng, vừa mới chế tạo ra một lô hàng đồ gia dụng, hình thức khá mới mẻ, chất lượng cũng tuyệt đối tốt. Vốn dĩ chúng tôi là muốn trực tiếp bán ở trong huyện. Nhưng là không phải phía trên vừa mới có thông báo mới là giải tán nhà ăn sao. Hiện tại những đồng chí xã viên đó đều yêu cầu trong nhà có một ít đồ dùng trong nhà bếp, chúng tôi liền nghĩ sẽ bán đồ gia dụng, cũng là muốn tới tỉnh thành bên này mua thêm đồ dùng trong nhà bếp, không bằng dùng một lần giải quyết hết vấn đề.”

“Cho nên chúng tôi liền trực tiếp đến cùng xưởng chế tạo kim loại các ngài thương lượng một chút, không biết xưởng chế tạo kim loại bên này có cần đồ gia dụng hay không. Nếu như có yêu cầu, tôi khẳng định là sẽ ưu tiên hàng đầu, cung ứng đồ gia dụng chúng tôi mới sản xuất cho xưởng chế tạo kim loại.”

Chủ nhiệm Dương nghe Tô Mạn nói vậy, liền cảm thấy cô gái này không chỉ trong nhà có bối cảnh, còn có chút trình độ. Rõ ràng là tới tìm bọn họ để đẩy mạnh tiêu thụ đồ gia dụng, này nói nghe giống như là rất coi trọng xưởng của bọn họ vậy.

Ông cười nói: “Việc này có chút đột xuất, cô vừa nói như vậy, tôi thật không biết có cần hay không. Trước mắt thiết bị và công cụ trong xưởng đều đầy đủ hết.”

Tô Mạn cười gật đầu: “Tôi biết, đồ gia dụng công cộng trong xưởng cùng thiết bị dĩ nhiên đầy đủ. Nhưng hôm nay, lúc chúng tôi vào tỉnh thành, gặp được một ít nhân công, bọn họ nhìn thấy chúng tôi chở một xe kéo đồ gia dụng liền tìm chúng tôi hỏi thăm mua đồ gia dụng ở nơi nào, tôi liền nghĩ đến, khả năng các đồng chí công nhân vẫn phải có nhu cầu. Chủ nhiệm Dương, ông suy nghĩ thử, nếu như nhân công trong xưởng có yêu cầu mua đồ gia dụng, phía hậu cần ông lại trợ giúp bọn họ giải quyết vấn đề này, bọn họ trong lòng khẳng định cũng sẽ khen hậu cần ông một tiếng, có phải hay không?”

Chủ nhiệm Dương thật đúng là không nghĩ tới vấn đề này của công nhân. Ông cũng chỉ là hậu cần, chỉ giúp trong xưởng giải quyết vấn đề hậu cần, công nhân muốn mua đồ vật gì cũng không có liên quan đến ông.

Những tưởng tượng theo lời này của Tô Mạn, nếu nhóm hậu cần bọ họ thật sự làm được việc này, giúp các đồng chí công nhân trong xưởng giải quyết nhu cầu, ở trong mắt nhân công, hình tượng của bộ hậu cần tự nhiên là càng tốt.

Ngày nào đó cần bỏ phiếu tuyển cử linh tinh, cũng có thể có nhiều điểm ưu thế hơn.

Làm chủ nhiệm hậu cần, chủ nhiệm Dương cũng không phải một chút ý tưởng tiến thủ đều không có. Nếu có được cơ hội làm cho người khác ủng hộ mình, sau này trở thành lãnh đạo cấp cao ở trong xưởng, ông đương nhiên là nguyện ý.

Vì thế ông cười nói: “Chúng tôi làm hậu cần, đương nhiên cũng hy vọng có thể vì nhân công trợ giúp càng nhiều. Cũng không biết giá cả đồ gia dụng của xưởng trưởng Tô bên này là bao nhiêu? Nếu đổi bằng phiếu thì tính như thế nào? Tôi muốn hiểu biết cho rõ ràng, trở về còn thống báo rồi thương lượng cùng nhân công trong xưởng.”

Tô Mạn đã sớm đem mọi việc lên kế hoạch tốt, cô chuẩn bị tốt một cái đề mục báo giá đưa cho chủ nhiệm Dương.

“Đây là một cái đề mục báo giá tôi làm, từ huyện thành bên kia, hiểu biết của tôi đối với đồ dùng nhà bếp cũng là biết một chút, cho nên nếu là có chỗ nào không thích hợp, còn muốn nhờ chủ nhiệm Dương chỉ bảo cho một chút.”

Chủ nhiệm Dương kéo đề mục báo giá qua nhìn, xem mặt trên giá cả cũng không phải tiền mặt cùng phiếu đổi, mà là nồi, niêu, xoong, chảo linh tinh……

Hai vị đồng chí trẻ tuổi này là có chuẩn bị mà đến.

Ông ngẩng đầu nhìn Tô Mạn cùng Thôi Hướng Bắc. Tô Mạn còn khẽ mỉm cười, vẻ mặt thản nhiên. Thôi Hướng Bắc cầm chén trà vừa nhấp vừa nhìn ông, thấy ông nhìn qua, trên mặt cũng nở ra một cái tươi cười.

Chủ nhiệm Dương thu hồi ánh mắt, đánh giá hai người trẻ tuổi này trong lòng ông lại lần nữa tăng lên.

Mới vừa rồi ông còn rất buồn bực, một cái công xã cử người đến cùng ông đàm phán, mà lại sắp xếp hai người trẻ tuổi như vậy, nhưng đến giờ ông mới biết là mình nhìn lầm, họ thật sự là những người có năng lực và trình độ.

Xem xong bảng báo giá đặc biệt này, chủ nhiệm Dương nói: “ Trực tiếp đổi sản phẩm thì chắc chắn là không được. Phía nhà xưởng chúng tôi cũng phải có đơn hàng để nhập sổ sách.”

Tô Mạn cười nói: “Chủ nhiệm Dương, về việc mua sắm đồ đạc chắc chắn ngài hiểu biết rất nhiều, khẳng định so với chúng tôi, chủ nhiệm Dương chắc hẳn biết phải làm như thế nào nhỉ?”

Thời điểm, vật dụng kim loại xuất xưởng, đều phải nhập vào sổ, nếu không thống kê cuối năm xưởng không có đơn hàng nào phải đi đâu tìm để báo cáo?

Đương nhiên, làm một chủ nhiệm xử lý chuyện hậu cần, Tô Mạn có thể nghĩ ra, chủ nhiệm Dương ông hẳn cũng biết nên làm cái gì.

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 78

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.