Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nằm mơ

Phiên bản Dịch · 1024 chữ

Tô Mạn mới vừa đi ra văn phòng, Thôi Hướng Bắc liền đuổi theo nói: “Tôi cùng cô đi, lúc trước bọn họ tranh đoạt gạch vô cùng lợi hại, vừa lúc tôi muốn đi xem thử, bọn họ kéo gạch trở về có phải thật sự sử dụng hay không.”

Tô Mạn nói: “Tôi đi xe đạp, với lại chỉ có một chiếc thôi.”

“Thế thì để tôi chở cô. Sức lực của tôi lớn, chạy xe đạp còn rất giỏi.”

Tô Mạn nghĩ, người trẻ tuổi ham học hỏi muốn đi khảo sát công tác, cô cũng không tiện ngăn cản. Cô hiện tại cũng không tính là xưởng trưởng lò gạch, cũng không muốn quản việc của người khác. Nghĩ vậy liền gật gật đầu.

Thôi Hướng Bắc vui vẻ đi đẩy ra một chiếc xe đạp của công xã. Ở phía sau yên xe, anh còn lót lên một miếng đệm mềm.

Tô Mạn vỗ vỗ cái đệm, cảm thấy rất mềm mại, đối với việc Thôi Hướng Bắc muốn đi theo khảo sát cũng không có ý kiến. Chờ cô ngồi ổn, Thôi Hướng Bắc liền để chân lên bàn đạp rồi xuất phát.

Tô Mạn cũng rất ít khi đi đại đội phía dưới khảo sát. Vô tình lại phát hiện con đường bên này xác thật rất khó đi. Cả một đoạn đường đều xóc nảy.

Ngồi ở trên ghế sau, xe đạp xóc nảy không ngừng, cô mang mũ rơm, trên đầu nắng gắt chói chang, Tô Mạn giương mắt nhìn đồng ruộng đằng sau không ngừng lui về phía xa, trong lòng nghĩ không qua bao lâu nữa, chính mình liền phải đi lên huyện. Sau này cô sẽ không bao giờ thấy cuộc sống như vậy nữa, trong lòng thế nhưng không khỏi sinh ra một chút tâm trạng khó diễn tả.

Cuộc sống giản dị này, hẳn là về sau không có cơ hội trải qua. Nếu như không có gì sai, chỉ sau vài thập niên nữa thôi, quốc gia sẽ có sự thay đổi lớn, cuộc sống của cô cũng sẽ biến hóa khôn lường, cô quay đầu một lần nữa nhìn xem cuộc sống giản dị ở nông thôn, khả năng sẽ cảm thấy giống như nằm mơ.

Sau khi thích ứng với trận xóc nảy, cô liền hỏi Thôi Hướng Bắc một ít vấn đề công tác: “Lò gạch gần đây có chuyện gì sao?”

Thôi Hướng Bắc đạp xe vững vàng: “Lò gạch trong huyện gần đây cũng phải cải tiến một chút nên tôi phải đi hướng dẫn cho bọn họ, bên kia kỹ thuật viên nhiều, cũng không cần tôi nhọc lòng. Tôi liền cùng lãnh đạo trong xưởng bên kia thương lượng, chờ sau khi lò gạch cải tiến ổn định rồi, liền thành lập một một tổ đội nhỏ nghiên cứu kỹ thuật, không ngừng nâng cao chuyên môn, cũng không thể dùng đi dùng lại một cái kỹ thuật để ăn vài thập niên được.”

Tô Mạn cảm thấy lần này bọn họ sắp xếp cũng rất hợp lý, chỉ cần kỹ thuật không ngừng nâng cao, về sau không cần lo không bán được gạch.

Bởi vì thời tiết rất nóng. Tô Mạn cũng không tiếp tục nói chuyện, ngược lại là Thôi Hướng Bắc thường thường hỏi cô có nóng hay không? Có muốn nghỉ ngơi không?.

“Không cần, tranh thủ thời gian đi sớm về sớm.”

Thôi Hướng Bắc liền chạy nhanh hơn, dẫm lên chân bàn đạp, lập tức tăng tốc độ.

Lần này, không phải đại đội nào Tô Mạn cũng đi xem xét, cô chọn mấy cái đại đội khá lớn để tiến hành kiểm tra. Đại đội lớn nhất, nhân số thật sự quá nhiều, trẻ em độ tuổi đi học lại càng nhiều.Việc xây dựng trường học vẫn là rất quan trọng.

Bởi vì công xã giúp đỡ nhóm xã viên giải quyết vấn đề đồ dùng nhà bếp, lại vẫn luôn nỗ lực giúp mọi người mưu cầu phúc lợi, cho nên biểu hiện của nhóm xã viên đối với lần xây dựng trường học này cũng thực kiên trì.

Các trường học đại đội thành lập với tiến độ rất nhanh. Hiện tại, nền móng đã rất chắc chắn, quá trình xây dựng trường học cũng đã ở giai đoạn giữa. Có một vài nơi thậm chí đã xây dựng xong. Nhìn thấy hai người Tô Mạn bọn họ đến đây khảo sát, cả đám còn rất tích cực dẫn bọn họ đi tham quan.

Đội trưởng đại đội Quả Lê cười nói: “Lò gạch bên kia cung ứng gạch cũng đủ, nhóm xã viên cũng đặc biệt tích cực hỗ trợ, tan tầm lúc sau liền tới giúp đỡ xây dựng, có sức lao động nhiều như vậy, trường học xây rất nhanh.”

Tô Mạn cùng Thôi Hướng Bắc đi theo đại đội trưởng Quả Lê đi nhìn đại đội xây dựng trường học. Một loạt phòng học, chỉnh chỉnh tề tề đã mọc trên vùng đất bỏ hoang, việc xây dựng đã xong một nửa. Bởi vì mọi người còn phải đi làm việc, cho nên lúc này công trường có một cụ ông canh giữ ở kế bên.

Tô Mạn nhìn nhìn, kiểm tra chất lượng một chút. Tất cả phương diện đều đáp ứng đủ.

Sau khi xem xong, cô khen đại đội Quả Lê: “Đại đội xây dựng trường học rất tốt, phía sau công trình cũng phải vô cùng cẩn thận, bởi vì rất nhiều trẻ em ngồi học bên trong, chúng ta nhất định phải chú ý vấn đề an toàn.”

Đội trưởng đại đội Quả Lê lập tức nói: “Xưởng trưởng Tô, cô cứ yên tâm đi, chúng tôi tất nhiên phải cẩn thận. Đều đã là cha là mẹ, chúng tôi cũng đau lòng con cái mình nha.”

Tô Mạn gật gật đầu, vẫn quyết định muốn mời công nhân kiến trúc chuyên nghiệp từ trong huyện đến đây kiểm tra chất lượng. Cũng không thể đùa giỡn qua loa cho xong chuyện được.

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 89

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.