Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bị từ chối

Phiên bản Dịch · 1083 chữ

“ Tất nhiên là không có khả năng đồng ý rồi.” Quách đại đội trưởng lời lẽ nghiêm khắc cự tuyệt nói.

Giữa trưa trước khi bắt đầu giờ làm việc,Lý Xuân Hoa mang theo Tô Thu Nguyệt đi tìm Quách đại đội trưởng. Vốn dĩ muốn mang theo cả Tô Mạn tới để nói đỡ, ai ngờ cô lại lấy lí do phải soạn bài để từ chối. Sau đó Lý Xuân Hoa chỉ có thể mang Tô Thu Nguyệt lại đây một mình.

Kết quả, vừa mới nói dứt lời, đã bị Quách đại đội trưởng một ngụm từ chối dứt khoát.

Tô Thu Nguyệt không phục nói:”Đội trưởng, cháu chính là cao trung sinh! Nhị Nha nhà chúng cháu chỉ là một học sinh tốt nghiệp tiểu học, vậy mà còn có thể dạy học, vì sao cháu thì không thể?”

“ Bởi vì hai người không giống nhau.” Quách đại đội trưởng không cho là đúng nói.” Cô giáo Tô cũng không hẳn là giáo viên, chỉ giúp đỡ dạy lớp xoá nạn mù chữ và dạy học cho bọn nhỏ.Mọi người đều vui vẻ đồng ý đặc cách cho Tô Mạn , không cần xuống đất vẫn có công điểm. Nói trắng ra, Tô Mạn đây là được toàn bộ quần chúng nhân dân tán thành, còn cháu thì sao, có được như vậy không?”

“ Cháu cũng có thể, Nhị Nha làm được, cháu cũng sẽ làm được.”

Tô Thu Nguyệt mười phần tự tin nói.

Quách đại đội trưởng thầm nghĩ ,nếu trước đó ông không nghe mấy lời tâm sự này đó của La chủ nhiệm,chí ít ông sẽ tin tưởng không hề nghi ngờ.Nhưng hiện tại thì không thể tin được nữa.

“Cháu biết kể chuyện xưa không,nào,kể cho bác nghe thử một cái,nếu kể được chuyện hay, được toàn bộ mọi người đồng ý. Chuyện này cũng không phải là không được.”

“ Chuyện xưa gì cơ?”

Quách đại đội trưởng liền nói,” Không biết sao, vậy được, cháu giải thích một chút ý nghĩa cái tên của cháu xem nào?”

Tô Thu Nguyệt lập tức phát ngốc, vẻ mặt như hoá đá.

Tên của cô thì có ý nghĩa gì đâu mà giải thích? Lúc trước cô sinh ra vào thời điểm mùa thu, ánh trăng lại tròn trĩnh, bởi vậy người trong nhà liền lấy tên Tô Thu Nguyệt này, còn có thể hàm chứa ý nghĩa cao siêu gì?

Lý Xuân Hoa đứng bên cạnh lập tức cũng lộ ra vẻ sốt ruột,” Con gái, con thật sự không biết hả, nhưng em gái con lại biết hết mà. Tuỳ tiện đọc ra một cái tên,Nhị Nha liền có thể nói ra được ý nghĩa hàm chứa bên trong. Mọi người trong đại đội đều thích nghe mấy cái này, con sao lại không biết đâu!?”

Tô Thu Nguyệt thật sự cái gì cũng không biết. Đến cả sách giáo khoa cô cũng chỉ tuỳ tiện lật xem được có vài trang, trừ bỏ giáo viên ngẫu nhiên giảng một ít sự tích cái gì giai cấp nông dân và giai cấp công nhân ra, mấy cái khác cô đều mù mờ.

Tô Thu Nguyệt cũng từng được nghe qua ý nghĩa của vài bức tranh nổi tiếng do các hoạ sĩ có tên tuổi vẽ, nhưng là cùng với ý nghĩa của mấy cái tên thì không có miếng liên quan nào.

Nhị Nha nhà cô lúc nào có một thân tài lẻ này!?

Nhìn Tô Thu Nguyệt buồn đến nỗi không hé răng nói nửa lời,Quách đại đội trưởng liền hiểu rõ, đứa nhỏ này bản lĩnh vẫn kém xa so với cô giáo Tô.

Vì thế liền vỗ tay một tiếng:”Xem đi,tuy rằng bằng cấp của cháu là cao trung, nhưng cháu không biết những cái này. Chắc chắn đãi ngộ không thể giống với cô giáo Tô được. Cố gắng làm việc cho thật tốt,công điểm của cháu năm nay cũng không được bao nhiêu đâu. Có khi còn phải nương nhờ phần công điểm của cha mẹ cháu nữa đấy.”

Tô Thu Nguyệt nghe xong càng không cam lòng. Cô có thể bò lên tới cao trung, cũng chính là nhờ năng lực chịu đựng cùng tài ăn nói biết lung lạc người, bây giờ không thể chịu thua như thế này được.

Hiện tại đến cả việc đi dạy cho người trong đội một ít chữ mà cô còn không có tư cách, đây là đạo lí gì?

Tô Thu Nguyệt như bị ăn phải đả kích rất lớn,” Cháu không kể chuyện xưa với giải thích ý nghĩa của tên được, nhưng cháu sẽ giảng bài. Nói một câu thực tế, trường học của cháu rất nhiều lão sư cũng tốt nghiệp cao trung ra dạy đấy.”

Quách đại đội trưởng nói:”Đó là do người ta có bản lĩnh. Có nhiều cao trung sinh như vậy, cũng không phải ai cũng giỏi đâu.”

Đạo lí này là do ông lĩnh hội được từ trên người Tô Thu Nguyệt mà rút ra.

Tô Thu Nguyệt là người có tâm tư tương đối mẫn cảm, cô cứ có cảm giác lời nói này của Quách đại đội trưởng hàm chứa ẩn ý, càng thêm không phục.

Tô Thu Nguyệt cô là người duy nhất trong đội theo học cao trung, chưa bao giờ bị đối xử lạnh nhạt như vậy, cục tức này cô nuốt không trôi.

“ Cho cháu một cơ hội đi mà đội trưởng, chỉ cần cho cháu dạy thử một chút thôi, nói không chừng bọn họ còn thích cách dạy của cháu thì sao!?”

Lý Xuân Hoa cũng giúp đỡ con gái diễn kịch, bắt đầu lau nước mắt, “Chúng ta chính là bần nông a, con gái nhà tôi là từ bên trong bần nông đi ra phần tử trí thức, người trong đội cũng không thể khi dễ Thu Nguyệt như vậy. Một cơ hội thôi mà, chỉ cần cho nó thử lần này thôi, nếu không được thì chúng tôi sẽ từ bỏ ngay.”

Quách đại đội trưởng thật sự không có kiên nhẫn đôi co tranh luận cùng hai mẹ con nhà này.

Ông cũng không có ấn tượng tốt đối với cái gia đình thị phi như nhà họ Tô.Nếu không phải nể tình mặt mũi của Tô Mạn, Quách đại đội trưởng đã sớm bảo bọn họ bắt đầu làm việc từ lâu rồi.

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 149

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.