Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Được đi dạy thay

Phiên bản Dịch · 1054 chữ

Quách đại đội trưởng nghĩ thầm, dù sao ông cũng là một đội trưởng, nếu người của mình mà làm việc tốt, điều này chứng tỏ ông là người lãnh đạo sáng suốt không phải sao?

Vì thế, dưới sự kiên quyết của Quách đại đội trưởng, chuyện này cứ như vậy được định ra. Về sau nhóm diễn kịch của Tô Mạn, buổi sáng vẫn làm việc ngoài ruộng, buổi chiều sẽ được đặc cách để nghỉ đi diễn kịch.

Tô Mạn bên này cũng không nghỉ học, mà đề nghị cùng Quách đại đội trưởng, cho Tô Thu Nguyệt tạm thời dạy thay mấy buổi. Dù sao so với việc cho bọn nhỏ nghỉ học thì như vậy vẫn tốt hơn. Vất vả mãi mới tập được thói quen đi học cho bọn nhỏ, không thể để tụi nó lại tiếp tục lười biếng được.

Tô Mạn nói,” Cháu cũng chỉ đưa ra ý kiến như vậy thôi. Nếu đội trưởng cảm thấy không thích hợp, vậy cứ cho bọn nhỏ nghỉ học một thời gian cũng được.”

Tuy Quách đại đội trưởng không thích Tô Thu Nguyệt, nhưng ít nhất người ta cũng lăn lộn đến tận cao trung. Dù thành tích không tốt, cũng đỡ hơn mấy người không được đi đọc sách.

Nghĩ nghĩ ông cảm thấy Tô Thu Nguyệt không thể dạy thay chính thức, nhưng mà tạm thời thì vẫn có thể.

“Vậy thì cho chị cháu dạy nửa ngày, nửa ngày còn lại vẫn xuống đất làm việc như bình thường.”

Tô Mạn gật đầu đồng ý.

Giữa trưa sau khi mọi người tan tầm, Tô Mạn liền nói tin tức này với đám người Lý Xuân Hoa.

Lập tức Lý Xuân Hoa mỉm cười tủm tỉm , nhìn Tô Thiết Sơn nói:” Cha bọn nhỏ,ông nói thử coi sao người trong đội lại coi trọng tôi?”

Tô Thiết Sơn nói” Bởi vì bà diễn hay.”

Lý Xuân Hoa nhấp miệng cười hài lòng.

Vốn dĩ Tô Thu Nguyệt đang mệt mỏi nằm bò ra bàn, vừa nghe được mấy lời của Tô Mạn, lập tức giống như được tiêm máu gà mà ngồi thẳng dậy,” Nhị Nha, em nói gì? Chị được dạy thay thật sao?”

“ Ừ”, Tô Mạn gật gật đầu, trên mặt nhàn nhạt nói,” Chị dạy cho tốt, đừng có ý làm qua loa. Nếu em trở về mà phát hiện chị làm không tốt, thì chị chuẩn bị mà xuống ruộng làm việc như cũ đi là vừa. Em thà cho bọn nhỏ nghỉ học, cũng sẽ không cho chị dạy thay.”

Tô Thu Nguyệt:”...”

“ Cũng đừng trách em nhẫn tâm, chị mà làm không tốt sẽ vứt hết mặt mũi của em. Đến lúc đó đội trưởng sẽ trách em rồi gây khó dễ.”

Lý Xuân Hoa vừa nghe con gái út sẽ bị liên luỵ, liền quay qua vỗ vỗ tay Tô Thu Nguyệt nói:” Con gái,con nhất định phải làm cho tốt nha. Đừng làm mất mặt em gái con.”

Tô Thu Nguyệt:”... Hả?”

Cô bây giờ thảm đến mức phải dựa vào Nhị Nha mới có thể sống qua ngày lành sao?

Buổi chiều, Tô Mạn liền dẫn Tô Thu Nguyệt đi đến phòng họp, chuẩn bị nhìn xem biểu hiện của cô.

Trên đường,Tô Thu Nguyệt tò mò nhìn Tô Mạn nói:” Nhị Nha,sao tự nhiên em lại tốt với chị như vậy?”

“ Không có gì, chỉ là nghĩ muốn tiện thể giúp chị chút chuyện thôi.” Tô Mạn hời hợt nói với Tô Thu Nguyệt.

Sở dĩ Tô Mạn sắp xếp như vậy cũng vì tính toán cho tương lai của mình.Lo lắng thời gian nghỉ học quá dài, trong đội lại không có ai phụ trách giảng dạy. Nếu không thể dành được một chức vị công tác ở bên hội phụ liên,vậy bên này cũng không còn thì hỏng bét. Tìm những người khác thì không được,bọn họ đều có tâm tư tu hú chiếm tổ. Tô Thu Nguyệt thì lại khác,khai giảng sẽ phải lập tức trở về trường học, không có sự uy hiếp.

Tô Thu Nguyệt không biết những suy nghĩ trong lòng Tô Mạn, liền cười đắc ý nói:” Có phải em đột nhiên phát hiện chị rất có năng lực đúng không?”

Tô Mạn nhìn Tô Thu Nguyệt nói,” Chị, một khi làm bất kì chuyện gì đều phải làm đến nơi đến chốn, phải có bản lĩnh. Nếu không hoàn toàn là người si nói mộng. Chị muốn đi huyện thành đúng không,lỡ sau này người ta an bài cho chị vị trí là một giáo viên, vậy chị phải làm sao?”

Tô Thu Nguyệt:”...”

Nhìn Tô Thu Nguyệt đứng lớp nửa buổi, Tô Mạn cũng không đưa ra chỉ đạo gì. Chỉ dặn cô phải chú ý trật tự và kỉ luật trong lớp,nếu không quản được nữa thì giao cho mấy cán sự trong lớp phụ trách là được.

Sau khi sắp xếp xong toàn bộ công tác, Hách chủ nhiệm liền dẫn đội ngũ bên này tới.

Lần này công xã rất đầu tư, còn thành lập hẳn một đội duy trì trật tự. Bọn họ biết Tô Mạn là người trong đội Đại Kiều Loan liền tìm cách làm quen hỏi thăm.

“ Cô cũng là người trong đại đội à? Phụ trách bên mảng phụ liên hả, sao trước kia mấy lần đi họp không thấy cô vậy?”

Tô Mạn nhìn Quách đại đội trưởng.

Quách đại đội trưởng cười nói:” Đồng chí Tô Mạn tạm thời không phải cán bộ ở trong đội, nhưng là đối tượng dự bị đang được bồi dưỡng.”

Hách chủ nhiệm nói:” Trong đội nếu có hạt giống tốt như vậy nên được cân nhắc. Lần này đồng chí Tô Mạn chuẩn bị mọi việc rất tốt, là người có năng lực, cần có nhiều cơ hội để phát triển hơn.”

“ Điều này là chắc chắn rồi, tôi vẫn luôn lưu ý mà.” Quách đại đội trưởng cười nói, trong lòng càng thêm nhận định, muốn đem Tô Mạn an bài vào trong đội, về sau sẽ quản lí bên bộ phận phụ liên.

Ít nhất cũng coi như có câu trả lời để báo cáo với Hách chủ nhiệm bên này.

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 221

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.