Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Âm thầm tính toán

Phiên bản Dịch · 1059 chữ

Tô Nhị Trụ chỉ cảm thấy Tống Ngọc Hoa chắc chắn uống lộn thuốc hoặc là bị váng đầu rồi, vì vậy liền trừng mắt lên nói:” Cô mới nói gì đó, một người đàn bà không lo hầu hạ chồng mình, còn ở đó mà lắm mồm.”

Tống Ngọc Hoa bị doạ cho xém khóc, nhưng cô nhớ lại hôm nay Tô Nhị Trụ mới bị người ta hăm đánh ở trên sân khấu, liền khóc lóc nói:” Anh, nếu anh còn dám mắng tôi nữa, ngày mai tôi sẽ nói lại với mọi người, để cho mọi người ra tay xử anh. Tiểu Ngọc người ta có thể xoay người, sao Tống Ngọc Hoa tôi lại không thể?”

Tiểu Ngọc là do cô diễn ra, Tống Ngọc Hoa cô là một phiên bản khác của Tiểu Ngọc. Tống Ngọc Hoa vừa mới khóc, Gạo Kê Viên cũng ré lên khóc theo, nhất thời trong phòng náo loạn đến nỗi gà bay chó sủa.

Tô Nhị Trụ định như mọi ngày tiến lên tát cho Tống Ngọc Hoa một cái để hả giận, ai ngờ vừa vươn tay ra liền không cử động được.

Ngày mai vẫn phải đi diễn kịch tiếp. Lỡ may lúc đó người đàn bà này lại mở miệng nói xấu mình với mấy người kia, vậy khi xuống đài chắc chắn mình sẽ bị bọn họ vây đánh cho một trận.

Tô Nhị Trụ âm thầm tính toán thật kĩ, trước tiên phải chịu đựng nhẫn nhịn qua cái chầu này. Chờ sau khi hoàn tất các buổi diễn kịch, mình lại ra tay dạy dỗ người đàn bà điên này một phen cũng không muộn.

Vốn dĩ Tống Ngọc Hoa tưởng mình sẽ bị ăn tát, ai ngờ chờ mãi không thấy đối phương ra tay. Tống Ngọc Hoa hé mắt lên nhìn, phát hiện Tô Nhị Trụ vậy mà tự mình đi ra ngoài nấu nước.

Lá gan của cô liền lớn hơn. Thì ra Tô Nhị Trụ cũng có lúc phải sợ mình, cô thật sự có thể trở mình rồi.

Tống Ngọc Hoa lại nghĩ tới Tiểu Ngọc, người ta bị ức hiếp như vậy vẫn có thể đứng lên được, vậy thì cô cũng có thể.

............

Bởi vì buổi biểu diễn ở đội Hoa Sen rất thành công, ngay sau đó, Hách chủ nhiệm lại sắp xếp cho bọn họ đi diễn ở đội khác.

Đây cũng xem như chính thức bước vào con đường diễn xuất.

Công xã Bắc Hà có tổng cộng mười tám đội sản xuất. Tốn gần một tháng trời, cuối cùng cũng diễn xong hết toàn bộ địa phương.

Trên đường đi diễn bọn họ cũng gặp không ít chuyện dở khóc dở cười. Có người muốn lên đài đánh hai mẹ con Tô Nhị Trụ và Lý Xuân Hoa giống như lúc diễn ở đội Hoa Sen. Người khác lại ở phía dưới muốn ném đồ đạc chọi lên.

Chuyện này làm cho mấy người bình thường ở nhà hay ức hiếp vợ ,được dịp mở mang tầm mắt.

Mẹ ơi! Ăn hiếp vợ mình mà cũng bị người ta đòi đánh nữa hả!? Đây là chuyện gì vậy trời?

Cũng may nhờ bọn họ gây ra tranh cãi ầm ĩ, Hách chủ nhiệm mới có cơ hội kịp thời lên đài để giáo dục cho mọi người.

Ai ngờ kết quả khá tốt,lúc trước thời điểm giáo dục bọn họ, cả đám đều sẽ lấy cớ biện minh, nói chuyện này không liên quan đến nhà mình. Bây giờ cả đám đều hùng hồ đòi đánh diễn viên, không thể chối cãi được.

Buổi công diễn kết thúc, còn làm cho công xã Bắc Hà xôn xao một thời gian. Ai ai cũng nhắc mãi chuyện này, sau đó còn yêu cầu diễn vở kịch mới.

Hách chủ nhiệm mặc kệ bọn họ,chuẩn bị cho đám người Tô Mạn nghỉ ngơi một thời gian, vừa lúc đem chuyện này đăng lên báo của huyện.

Để cho mọi người trong huyện đều biết hội phụ nữ bọn họ làm chuyện này rất vang dội, tận tâm tận lực cố gắng hết sức mình.

Kết quả, còn chưa kịp đăng báo mọi người đã ùn ùn kéo đến hỏi thăm kinh nghiệm.

Rất nhanh chuyện này đã đến tai mấy công xã khác ở vùng phụ cận, sau khi nghe ngóng tin tức, biết do công xã Bắc Hà triển khai, cũng liền lập tức cử người qua.

Tuy rằng công xã khác nhau nhưng vẫn có quan hệ qua lại. Bọn họ nhìn thấy công xã bên này diễn kịch náo nhiệt, đội của mình lại buồn tẻ chán ngắt, cái gì cũng không có, liền cắp sách để học tập theo.

Cơm đã không được ăn no rồi, cũng phải cho tinh thần của người ta phấn chấn một chút.

Hỏi thăm rõ ràng thì mới biết, nghe xong cũng chả thực hiện được. Bởi vì thứ nhất bọn họ không có kinh nghiệm, thứ hai là không có người nào có năng lực đứng ra sắp xếp. Nếu muốn làm phải mời người ngoài về giúp một tay.

Hách chủ nhiệm cũng không ngờ chuyện này lại xôn xao đến như vậy. Chỉ là dù sao đây cũng là chuyện tốt, ngay cả thư kí Trình ở công xã cũng rất quan tâm.

Thời điểm đi họp ở công xã, liền gặp được thư kí ở công xã khác hỏi xin kinh nghiệm.

Cán bộ trong huyện nghe xong cũng về kể lại đôi câu. Thư kí Trình cũng tiện thể nhớ lại sau đó hội báo một chút tình huống. Mấy cán bộ kia vừa nghe đã khen công xã Bắc Hà có nhiều ý tưởng hay, bọn họ rất hâm mộ.

Công tác bên hội phụ nữ trước giờ chưa từng được coi trọng, lãnh đạo trên huyện chắc chỉ tuỳ tiện khen một câu. Nhưng thư kí Trình lại cảm thấy nếu lãnh đạo bên trên đã có lời khen thì phải làm cho tốt.

Hơn nữa mấy công xã kia cũng lên tiếng rối rít hỏi xin kinh nghiệm, điều này làm thư kí Trình cảm thấy rất hãnh diện. Vì thế liền phân công cho Hách chủ nhiệm tiếp tục triển khai kế hoạch này.

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 211

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.