Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ra tay đánh người

Phiên bản Dịch · 1013 chữ

Hách chủ nhiệm nghĩ thầm trong đầu, nếu thật sự làm theo lời Tô Mạn nói, chắc chắn công xã của bọn họ sẽ rất vẻ vang.

Thư kí Trình nghe xong cũng ho một tiếng, sau đó gật đầu bảo:” Thôi được rồi, trước đó đi liên lạc với mấy công xã khác thử xem, coi bọn họ chia sẻ được nhiều hay ít.”

Hách chủ nhiệm và Tô Mạn nhìn nhau cười, như vậy cũng xem như là ông ấy đồng ý rồi.

Chỉ là chuyện này cũng không được thuận lợi dễ dàng. Người ta vừa nghe đến phải chia sẻ kinh phí để mua dầu liền không vui. Hách chủ nhiệm cũng không phải đèn cạn dầu, lập tức cười nói:” Công xã của chúng tôi cũng không có bao nhiêu dầu, bình thường còn luyến tiếc xài, bây giờ tổ chức biểu diễn cho công xã của các người xem, vậy mà chút dầu cũng không chịu đóng góp là sao?”

Nói qua nói lại một hồi, mấy người phụ trách ở công xã khác liền tự cảm thấy bản thân mình cũng đuối lí. Người ta đã tự huy động máy kéo rồi, công xã mình còn không bỏ ra được chút dầu, vậy thì quá mất mặt.

Cuối cùng một hồi náo loạn, mấy công xã mới gom góp đủ dầu đưa cho bên Tô Mạn.

Ngày hôm sau cả đoàn liền ngồi máy kéo xuất phát từ công xã Bắc Hà đi biểu diễn. Ngay cả tài xế cũng cười răng không thấy mắt, đã lâu rồi ông không được chạy xe sảng khoái như vậy. Người ngồi trên xe cũng vui vẻ hưởng ứng, ai nấy đều tươi cười đắc ý.

Hách chủ nhiệm liền nhân cơ hội giáo dục bọn họ:” Có thoải mái không, đều do công xã đem lại cả đấy. Xe này ngay cả thư kí Trình còn luyến tiếc ngồi, mà mọi người lại có cơ hội ngồi lên. Đến lúc đó nhớ tranh thủ biểu diễn cho tốt, nhất định khiến cho khán giả hung hăng chửi mắng thì mới coi là thành công.”

Đoàn diễn viên:”...”

Dưới sự nơm nớp lo sợ vì bị hù, cuối cùng đoàn của bọn họ đã tới nơi, địa điểm đầu tiên chính là công xã Hồng Tinh.

Bởi vì đội ngũ này đi xe kéo tới, làm quá rầm rộ, mọi người lập tức chú ý lại đây. Cán sự hội phụ nữ của công xã Hồng Tinh cũng đích thân ra nghênh đón bọn họ. Vừa tới đã thân mật bắt tay Hách chủ nhiệm:” Bọn tôi vẫn luôn ngóng trông mọi người đấy,hoan nghênh các đồng chí tới biểu diễn ở công xã chúng tôi.”

Hách chủ nhiệm cũng cười tươi:” Đều là người một nhà với nhau cả, cần gì khách sáo như vậy, chúng ta phải chia sẽ cho nhau thì mới tốt lên được. Trước không nói nhiều, hi vọng mọi người có thể cung cấp thêm dầu cho chúng tôi có được không? Xíu nữa diễn xong tôi sợ quên mất, đến lúc đó lại không đủ dầu để về.”

Ai bảo thư kí Trình quá keo kiệt, vừa nghe mấy công xã khác đồng ý cung cấp dầu, liền trực tiếp bảo tài xế rút hết dầu có sẵn trong bình ra. Chủ nhiệm công xã Hồng Tinh vừa nghe liền cười cứng đờ, mấy phút sau mới sai người đem thêm dầu lại đây.

Hách chủ nhiệm tận mắt thầy bình dầu được đổ đầy, liền cười hài lòng, sau đó không nói hai lời liền hỏi sân khấu ở đâu để dắt cả đoàn đến.

Công xã Hồng Tinh tổng cộng có khoảng mười lăm cái đại đội, bởi vì đợt này làm công diễn, tự nhiên cũng muốn tiết kiệm phí tổn. Cho nên liền chọn ngẫu nhiên vài đội để diễn, sau đó mời thêm vài cán sự của đội khác tới tham dự thêm. Cũng không ai lo lắng không có người tới xem, đối với nhóm xã viên này,chỉ cần có tiết mục biểu diễn cả đám liền không ngại đường xá xa xôi.Đừng nói phải qua đại đội khác để xem, cho dù có vượt sông vượt suối, cả đám cũng không nề hà.

Buổi sáng sân khấu đã được dựng xong, tranh thủ thời gian nghỉ trưa để mở màn, cũng không làm chậm trễ việc ngoài ruộng. Vì thế giữa trưa, cả đám người tay cầm theo chén cháo vây xung quanh khán đài. Có vài người muốn tìm vị trí tốt để tiện theo dõi, liền bất chấp đu lơ lửng trên thân cây.

Bị nhiều người nhìn chăm chú như vậy, đoàn diễn viên đều đỏ mặt kích động, hoàn toàn quên khuấy đi lúc diễn tập ở công xã Bắc Hà bọn họ xém bị người đòi đánh. Cả đám đều ra sức nhập vai, chỉ sợ mình diễn không tốt ,bị mọi người chê cười.

Ai ngờ giữa đường gặp phải xui xẻo, có mấy vị đồng chí nóng tính coi đến khúc chia rẽ uyên ương liền nổi điên. Có người còn nhanh chóng phóng lên đài đòi đánh kẻ xấu.

Mấy thanh niên ra sức đè em chồng của Mã Thu Lan, hung hăng vung mấy cú đấm:” Tên khốn này, dám ức hiếp chị dâu hả, có còn lương tâm hay không?”

Mẹ chồng Mã Thu Lan thấy cảnh này liền bị doạ ngây người. Cũng may bộ phận an ninh nhanh chóng tiến đến lôi người ra. Dưới dự khuyên giải của Tô Mạn, buổi diễn mới miễn cưỡng được tiếp tục.

Phía dưới liền có người sôi nổi thảo luận:” Chàng thanh niên ban nãy phóng lên đài thuộc đội nào vậy?”

“ Chưa thấy bao giờ, chắc ở đội khác đấy.”

“ Ra tay cũng thật ác, người trẻ tuổi đúng là thiếu kiên nhẫn mà.”

“ Ai bảo người kia diễn nhập vai quá, nếu không đã không bị người lôi ra đánh.”

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 203

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.