Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quay về năm mười chín tuổi.(1)

Phiên bản Dịch · 882 chữ

Team: Huyền Lâu Mộng Các

Gà trống gáy một tiếng dài, phá vỡ yên tĩnh của buổi trưa nắng.

Tân Nguyệt chậm rãi mở mắt, cánh tay của cô theo bản năng đưa che đôi mắt của mình.

Mình không phải đã chết rồi sao? Làm sao còn sống?

Cô một lần nữa nhắm mắt lại muốn nhớ ra một chút, cuối cùng không biết vì sao đưa tay lên.

Không đợi Tân Nguyệt nhớ ra chuyện gì xảy ra, một bàn tay ấm áp nhưng có một chút vết chai ở lòng tay rơi vào trên trán cô, ngay sau đó bên tai truyền đến một giọng nói ôn nhu khẽ nói; "Quá tốt rồi, Nguyệt Nguyệt xem ra em đã hạ sốt rồi."

Giọng nói rất quen thuộc, là giọng nói của chị hai cô Lâm Tân Trúc.

Tân Nguyệt đột nhiên mở mắt ra, chỉ thấy một người phụ nữ mặc đồ nền trắng có thêu hoa lan ngồi ở trên mép giường, bụng của cô ấy hơi nhô ra.

"Chị hai.." Tân Nguyệt đột nhiên bắt lấy tay người phụ nữ đó, lập tức nước mắt rơi như mưa.

Cô không nghĩ tới mình còn có thể nhìn thấy chị hai của cô Lâm Tân Trúc.

Lần này Tân Nguyệt cuối cùng cũng hiểu được, mình đã trùng sinh, mình quay về năm 1981, năm đó cô mới mười chín tuổi, đang là một cô giáo trẻ dạy tiểu học ở trong thôn.

Năm mười tám tuổi cô đã tham gia cuộc thi đại học, hơn nữa thành tích vô cùng xuất sắc, có thể là thủ khoa của trường đại học, nhưng ba lại nhất quyết đem thư thông báo trúng tuyển của cô đốt đi. Ba cô nói con gái cần gì phải học đại học, học xong cấp ba đã coi như không làm ông thất vọng rồi.

Thư thông báo trúng tuyển bị đốt đi, Tân Nguyệt khóc nguyên một buổi tối.

Sau đó giáo viên tiểu học trong thôn bị điều đi, cần một giáo viên dạy thay, Tân Nguyệt nhờ Lý Kiến Quân con trai bí thư chi bộ thôn, sau đó cô trở thành giáo viên dạy tiểu học, vìa công việc này cô không cần xuống ruộng làm việc.

Có rất nhiều cô gáy bằng tuổi với cô, hai tay mài ra một lớp vết chai rất dày, làn da vì phơi nắng đen nhẻm đi, đây cũng vì bán mặt cho đất bán lưng cho trời. Tân Nguyệt bởi vì là giáo viên nên cần phải giữ thể diện, tay của cô không cần cầm cuốc, bởi vậy vẫn luôn mảnh mai và mềm mại, làn da của cô cũng vô cùng trắng nõn.

Tân Nguyệt không nghĩ tới mình có thể trở lại năm mười chín tuổi, còn có thể nhìn thấy chị hai Lâm Tân Trúc đã mất.

Cô nhớ kỹ rất rõ, bây giờ chị hai cô đã mang thai năm tháng, tháng mười hai âm lịch chị cô sẽ sinh, bởi vì mẹ chồng của chị hai cứ khăng khăng để chị sinh ở nhà, dẫn đến khó sinh, đứa bé được an toàn, nhưng chị hai sau khi sinh bị rong huyết nên hương tàn ngọc nát.

Mợ chị chị hai cô còn chưa xây xong thì chồng chị hai đã tái hôn.

Đứa bé của chị hai sinh được cha mẹ chồng nuôi lớn.

Trong trí nhớ của Tân Nguyệt, chị hai là người thương cô nhất.

Mình sống lại thêm một lần nữa có thể gặp lại chị hai, cô chỉ hi vọng có đủ khả năng để bảo vệ chị hai thật tốt.

Trọng sinh, Tân Nguyệt đã muốn thay đổi vận mệnh của bản thân ở kiếp trước, bao gồm cả chuyện bảo vệ chị hai thương yêu cô nhất.

Nhìn thấy Tân Nguyệt khóc như vậy, làm Lâm cho Tân Trúc sợ hãi; "Nguyệt nguyệt; em làm sao thế, sao lại khóc vậy?"

Tân Nguyệt thu lại nước mắt liên tục rơi không ngừng, sau đó hờn dỗi nói; "Bởi vì em nhớ chị hai quá, sau khi kết hôn chị hai về nhà quá ít, sau này chị phải học tập giống như chị cả, thường xuyên về thăm nhà một chút mới được."

Tân Trúc cười nói; "Được rồi, sau này chị sẽ thường về thăm mọi người. Nguyệt nguyệt; mỗi lần em bị sốt đều không thích ăn gì, bây giờ hạ sốt đoán chừng cũng đã đói bụng, chị đi nấu cho em một bát mì."

Tân Nguyệt nghe thấy có thể ăn mì, bụng của cô lập tức kêu như trống.

Nhà của bọn họ rất nghèo, bình thường ngay cả bánh bao chay ăn cũng rất ít, chớ nói chi là mì sợi.

Cô biết mì sợi ở trong nhà nhất định là do chị hai mang về.

Nhà chồng của chị hai ở trên thị trấn, chồng của chị hai làm ở căn tin của một trường trung học, thời gian qua coi như không tệ.

Mỗi lần chị hai về nhà mẹ đẻ đều sẽ mang không ít đồ về, ví dụ như mì sợi, bánh đào, hô lô về, bình thường Tân Nguyệt rất ít được ăn những thứ này.

Bạn đang đọc Trở Về Những Năm 80: Tôi Muốn Làm Vợ Quân Nhân của Vân Mộng Cư Sĩ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HuyenLauMongCac
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 150

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.