Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quay về năm mười chín tuổi.(2)

Phiên bản Dịch · 779 chữ

Team: Huyền Lâu Mộng Các

Không sai biệt lắm mười mấy phút về sau Lâm Tân Trúc liền đem một bát mì sợi nóng hổi bưng đến Tân Nguyệt trước mặt, không chỉ có mì sợi, còn có một quả trứng gà.

Lúc bấy giờ vật chất vẫn còn thiếu thốn, ăn một bữa mì sợi thêm trứng gà thật sự là không dễ dàng.

Mặc dù Tân Nguyệt là con út ở trong nhà, nhưng bởi vì cô là con gái, nên không được chào đón, trong nhà có đồ ăn gì tốt đều cho anh ba Lâm Đức Hoa lớn hơn cô hai tuổi ăn.

Mỗi tuần anh ba đều có thể ăn một hai quả trứng gà, mà Tân Nguyệt chỉ có thể trông mong nhìn.

Cô làm giáo viên tiểu học tiền lương mỗi tháng đều phải giao cho mẹ, bản thân hoàn toàn không có cơ hội có thể sử dụng tìn mình kiếm được, để cải thiện cuộc sống của mình.

"Chị hai, đã rất lâu rồi em không được ăn ngon như vậy." Tân Nguyệt ăn mì sợi từng ngụm từng ngụm, quả trứng gà kia cô chỉ cắn từng chút, không nở lòng ăn hết một hơi.

Tân Trúc vẻ mặt yêu thương nói; "Em gái đáng thương của chị." Im lặng một lát Tân Trúc tiếp tục nói; "Nguyệt nguyệt, nói câu này không thích hợp một chút, sau này em đừng đưa tiền lương cho mẹ nữa, em nên giữ lại cho bản thân mình một chút. Trong mắt của ba và mẹ chỉ có Đức Hoa, bọn họ dựa vào tiền em kiếm được cho Đức Hoa một căn phòng để cưới vợ. Chúng ta là giúp bọn họ, thế nhưng có gắng mà quên bản thân không nên."

Tân Nguyệt không nghĩ tới chị hai từ trước đến nay luôn hiền lành nhút nhát có thể nói với mình những lời này, nhớ kiếp trước chị của cô chưa từng nói những lời này, cũng bởi vì chị hai quá hiền lành mới bị mẹ chồng chị hại chết.

Tân Nguyệt nuốt mì sợi trong miệng xuống, sau đó mới nhìn Tân Túc gật đầu nói: "Chị hai, trên thế giới này chỉ có chị mới đối sử với em tốt nhất. Thật ra em cũng định đem tiền lương của mình giữ lại một ít."

Bởi vì vừa mới trọng sinh, Tân Nguyệt vẫn chưa nghĩ ra bước kế tiếp mình nên làm như thế nào, nhưng không đưa hết tất cả tiền lương cho cha mẹ là ý định đậu tiền mà giờ phút này cô có thể nghĩ tới.

Sau khi ăn mì xong Tân Nguyệt cảm giác có chút ăn không tiêu, thế là cô cùng Tân Trúc đi dạo ở bên ngoài một chút.

Hình ảnh trước mắt cùng trong trí nhớ giống nhau như đúc.

Ba gian nhà tranh, phòng chính là cha mẹ ở, phòng phía đông là chỗ mấy chị em Tân Nguyệt ở, tự nhiên chị cả Tân Vũ cùng chị hai Tân Trúc đều đi lấy chồng, vậy bây giờ chỉ có một mình Tân Nguyệt ở. Trong nhà chỉ có người con trai duy nhất là Lâm Đức Hoa thì ở phòng phía tây.

Ngoại trừ ba phòng ngủ bên ngoài còn có nhà ngang, tất cả nhà đều được làm bằng tranh. Phía tây còn có một nơi làm nhà bếp, bên trong chất đầy củi cùng nồi nui và bát đũa. Phía đông ở trong căn phòng đó là lương thực được chất thành đống và các loại nông cụ dùng để canh tác.

Tất cả mọi người cùng nhau làm việc đã là năm ngoái, năm nay trong thôn dựa theo chính sách mới tiến hành phân chia đất canh tác, dựa theo nhân khẩu mỗi nhà để có thể được chia một mẫu đất, người chết sẽ bị thu hồi lại đất canh tác, con gái gả đi cũng bị thu hồi lại đất canh tác, con dâu cưới về nhà hoặc là đẻ con thì sẽ được nhận đất canh tác.

Lúc này trong nhà Tân Nguyệt có bốn người, nhà bọn họ được chia cho bốn mẫu đất, ngoài ra còn có nửa mẫu đất phần trăm, bởi vậy nhà Tân Nguyệt có bốn mẫu rưỡi đất, ở trong thôn không tính là nhiều, nhưng cũng không phải ít nhất.

Sân rất lớn, ở giữa trồng một cây táo, Tân Nguyệt nhớ cây táo này đã hơn hai mươi năm, lúc này trên cành có rất nhiều trái, không bao lâu nữa táo trên cành sẽ chín thành màu đỏ.

Bạn đang đọc Trở Về Những Năm 80: Tôi Muốn Làm Vợ Quân Nhân của Vân Mộng Cư Sĩ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HuyenLauMongCac
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 117

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.