Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nói lý.(1)

Phiên bản Dịch · 1031 chữ

Editor: ThuThảo

Beta-er: Quy Nguyệt

Team: Huyền Lâu Mộng Các

Mối quan hệ của nhà Tân Nguyệt và nhà chú Hai vốn đã rạn nứt.

Kể từ sự việc của Tân Nguyệt mà hai nhà không còn thân nhau.

Thím Hai của Tân Nguyệt bởi vì có vóc dáng cao, lại còn hiểu biết chữ nghĩa mà luôn được người bên nhà chồng xem trọng, sau khi thím Hai gả tới đây còn liên tiếp sinh ba đứa cháu trai lớn cho nhà họ Lâm, còn mẹ của Tân Nguyệt, không chỉ có vóc dáng thấp lại không biết chữ, quan trọng nhất là bà liên tiếp sinh ra hai bé gái, so với Trục Lý bà gả tới đây trước hai năm, nhưng khi Trục Lý sinh đứa con thứ ba thì bà mới sinh đứa con gái thứ hai chưa được mấy tháng.

Trước khi sinh đứa con trai Lâm Đức Hoa, mẹ của Tân Nguyệt ở nhà chồng luôn khom mình, yên ổn làm việc, ở trước mặt em dâu cô đều thấp hơn nửa bậc, lúc trước khi gặp thiên tai ông bà nội của Tân Nguyệt thà đem lương thực dư cho đứa con thứ hai trong nhà, nhưng lại trơ mắt nhìn đứa con lớn trong nhà chịu đói, phải ăn cây cỏ và vỏ cây.

Tuy sau này mẹ Tân Nguyệt sinh ra một đứa con trai, nhưng ở trước mặt ba đứa con của Trục Lý thì vẫn không yếu thế hơn.

Ông bà nội Tân Nguyệt không thích mẹ của cô, lại càng không thích các chị em cô, từ nhỏ tới lớn thím Hai không ít lần chia rẽ mối quan hệ giữa bà nội và cha mẹ cô.

Năm năm trước ông bà nội lần lượt qua đời, người của hai nhà đã không ít lần đấu đá với nhau về việc thờ cúng người già, thiếu chút nữa não người đã bị đánh thành óc chó.

Gặp mặt nhau thì hai nhà như nước với lửa, bởi vì ở cách nhau khá gần, nên thỉnh thoảng vì một ít chuyện vớ vẩn mà xảy ra xung đột.

Lúc ăn cơm chiều, Tân Nguyệt đã đem chuyện mấy chú heo gây ra bên vườn rau của thím Hai nói cho cha mẹ cô nghe.

Cha Lâm không có lên tiếng, và tiếp tục cúi đầu ăn món cháo ngô ở đó, nhưng mẹ Lâm thì lập tức đem chén đũa đặt xuống mặt bàn: "Nguyệt Nguyệt, có phải thím Hai của con chạy tới trước cửa mắng chửi đúng không?"

Đối với mẹ Lâm mà nói, con gái của mình chỉ được để bà và ông nhà mắng, còn người khác thì không có tư cách đó, đặc biệt là đối với đám người Trục Lý không biết lễ nghĩa kia.

Tân Nguyệt nhẹ nhàng nói: "Mẹ yên tâm đi, con sẽ không để cho thím Hai tùy ý chiếm đi thứ gì đâu."

Sau khi nói xong Tân Nguyệt liền cúi xuống ăn bánh kếp đang cầm trong tay.

Bởi vì nhà nghèo, nên buổi tối của gia đình Tân Nguyệt rất đơn giản, có cháo ngô, và bánh rán, thời đó bánh rán đều là dùng loại chảo tròn lớn để chiên, hoàn toàn thủ công, sau này bánh rán được làm bằng máy móc thì dày gấp hai lần cái bánh này.

Rau luộc cũng chỉ là một ít rau dại hoặc là rau cải, mỗi lần đến ngày lễ tết thì mới có một cơ hội ăn một chút thịt và sủi cảo.

Ăn cơm xong Tân Nguyệt liền trở về phòng của mình.

Sau khi vào phòng, Tân Nguyệt sờ tìm que diêm trên cửa sổ, sau đó đốt đèn dầu lên.

Tân Nguyệt nhớ không lầm thì trong thôn chỉ mới có điện tám sáu năm gần đây, lúc trước khi không có điện phải dùng dầu hỏa đốt đèn để thắp sáng, chỉ có những gia đình giàu có thì bọn họ mới dùng nến, đa số các gia đình trong thôn và nhà Tân Nguyệt đều dùng đèn dầu thắp sáng.

Sợ làm đen căn phòng, cho nên đèn dầu cũng được đậy lên một cái chụp trong suốt, vì thế mà ngọn đèn cũng phát sáng yếu hơn, chỉ lớn hơn hạt đậu nành một chút.

Tân Nguyệt ngồi ở dưới ánh đèn lờ mờ, cô đang suy nghĩ cẩn thận tiếp theo bản thân nên làm gì bây giờ, làm sao để thay đổi vận mệnh sau khi được trọng sinh?

Cô vẫn luôn muốn thực hiện ước mơ đại học của mình.

Kiếp trước cũng là vì học vấn của cô không cao, theo nghề giáo viên nhưng từ đầu đến cuối vẫn không có phát triển, nhiều người trong số bọn họ vào nghề muộn hơn nhưng vì có bằng cấp cao, nên bọn họ cũng phát triển tốt hơn cô rất nhiều, nếu như tiến bộ hơn trong mười năm, thì bằng cấp ba này của Tân Nguyệt căn bản sẽ không có cơ hội trở thành giáo viên, mặc dù cũng có thể dạy thay ở trường tư hoặc là dạy ở trường tiểu học nông thôn, nhưng tiền lương rất thấp còn chưa nói đến các mặt khác đều không được đảm bảo.

Tân Nguyệt biết mình đã bỏ qua kỳ thi tốt nghiệp trung học, nếu như muốn cải thiện trình độ học vấn của mình, thì vẫn có một con đường để đi, đó là- học đại học đêm*.

Nếu như nói học đại học đêm cần phải có một số tiền lớn để nộp vào, chắc chắn tiền lương của mình không đủ, cha mẹ cũng sẽ không đồng ý, bản thân phải làm thế nào mới có thể có đủ tiền để đi học đây?

Tân Nguyệt biết rõ nếu như mình phải đi học đại học đêm, thì cần phải đi lên tỉnh, và cần phải có tiền chi tiêu cho việc học, trừ khi bản thân có thể tìm được một công việc ở tỉnh.

Đại học đêm cũng là kỳ thi đại học trong tương lai sau này.

Bạn đang đọc Trở Về Những Năm 80: Tôi Muốn Làm Vợ Quân Nhân của Vân Mộng Cư Sĩ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HuyenLauMongCac
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 96

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.