Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nói lý.(2)

Phiên bản Dịch · 1180 chữ

Editor: ThuThảo

Beta-er: Quy Nguyệt

Team: Huyền Lâu Mộng Các

Nó là khởi đầu của cải cách và mở rộng, đại học đêm còn được chia làm hai hình thức, một là đi học mỗi ngày vào buổi tối, hai là học vào thứ bảy và chủ nhật.

Tân Nguyệt nghĩ nếu như mình học đại học đêm thì phải ở lại tỉnh và đi đi về về qua dòng suối của thôn, ngoài tiền học phí ra thì còn có tiền xe, tiền sinh hoạt, cần một số tiền không nhỏ, nên một chút tiền lương này của mình chắc chắn là không đủ, cha mẹ cũng tuyệt đối sẽ không cho phép cô lấy tiền lương đã để dành cho họ mang đi, còn phải nhanh chóng xây nhà cho anh trai, mẹ định xây cho anh trai ba ngôi nhà ngói lớn, nên cũng cần rất nhiều tiền.

Mình phải lấy tiền từ đâu đây?

Trong lúc lơ đãng Tân Nguyệt liếc nhìn lên tờ báo cũ dán trên tường, cô liền nảy ra một ý tưởng.

Mình có thể kiếm tiền bản thảo thông qua việc viết bài..

Ở kiếp trước, Tân Nguyệt mới chỉ bắt đầu viết bài cho một tờ báo nổi tiếng vào những năm 90, bản thảo đầu tiên của cô được đăng trên trang đầu của báo văn học, về sao bài viết của cô cũng không ít lần được đặt ở trang đầu của báo.

Ban đầu Tân Nguyệt chỉ viết văn xuôi và thơ ca, sau này cô mới bắt đầu viết truyện ngắn, khoảng hai năm sau thì cô viết thêm truyện dài.

Trước khi chết cô đã viết đến bảy tám trăm cuốn văn xuôi, hơn mười cuốn truyện ngắn và mười hai cuốn tiểu thuyết dài. Trong đó có ba bộ tiểu thuyết còn được chuyển thể thành phim, và nhận được nhiều giải thưởng phim điện ảnh nổi tiếng quốc tế.

Ở kiếp trước, nếu như Tân Nguyệt không phải sống quá uất ức, quá kiêng dè với cha mẹ và anh trai trong nhà, cô nên sống thật tốt, mặc dù cô bỏ lỡ Hàn Minh Viễn, thì cô cũng sẽ gặp được một người đàn ông phù hợp, hiểu cô và yêu thương cô.

Tân Nguyệt nghĩ nếu như kiếp trước mình có thể dựa vào bản thảo đăng trên báo từng bước một trở thành một tác giả có chút danh tiếng, như vậy thì tại sao kiếp này mình không thể dựa vào việc viết bài để kiếm tiền thực hiện ước mơ của bản thân?

Tân Nguyệt định ngày mai sẽ đi lên thị trấn mua một ít giấy để viết bản thảo, cô muốn đem bản thảo ở kiếp trước một lần nữa trau chuốt lại, sau đó gửi cho tòa soạn báo nổi tiếng.

Từ trong ngăn kéo Tân Nguyệt lấy ra một bức thư mà Hàn Minh Viễn đã viết cho cô, và bắt đầu chăm chú đọc từng chữ một.

Khoảng một tiếng sau, Tân Nguyệt có chút đau bụng, sau đó cô liền đi ra nhà xí, khi đi ngang qua phòng khách cô nghe thấy cha mẹ đang nói chuyện với nhau, cô vốn không muốn nghe lén, nhưng việc họ nói lại liên quan tới cô, Tân Nguyệt liền đứng lại, sau đó ngồi xổm người xuống cẩn thận đem tai ghé sát vào cửa phòng lắng nghe.

Chợt nghe cha Lâm nói: "Tuy cậu Lý Kiến Quân kia đối xử với Nguyệt Nguyệt nhà chúng ta rất tốt, nhưng tôi thấy cậu ta chưa chắc đã thật lòng, người có điều kiện như cậu ta nhất định là muốn kết hôn với các cô gái trong thành phố."

Mẹ Lâm hừ lạnh một tiếng: "Nguyệt Nguyệt nhà chúng ta so ra cũng đâu kém các cô gái trong thành phố. Vì bây giờ cậu ta đối xử rất tốt với Nguyệt Nguyệt, thì chúng ta phải nắm bắt cơ hội, nếu hai chúng nó thành một đôi thì Hoa Tử của nhà chúng ta có thể theo làm việc ở xưởng của cậu ta trong thành phố rồi. Tôi nghĩ ngày mai tôi sẽ mời dì cả của nó đến nhà họ Lý làm mai."

Dì cả của Tân Nguyệt, Lưu Quế Vinh là chủ tịch của hội Phụ nữ trong thôn, hơn nữa còn là bà mối, dựa vào nghề mai mối mà "làm giàu".

Kiếp trước cũng chính là dì cả đã gợi ý với mẹ cô về việc đem Nguyệt Nguyệt đến đổi dâu với anh Lâm Đức Hoa bị què chân, nên Tân Nguyệt mới bị đẩy vào hố lửa, bị Trương Cường ngược đãi hết nửa đời người.

Nếu nhớ không lầm thì dì và bí thư chi bộ thôn Lý Quốc Dân còn có quan hệ mờ ám, thật đáng tiếc vợ của Lý Quốc Dân cũng chính là mẹ của Lý Kiến Quân đều không để ý tới, còn xem Lưu Quế Vinh là chị em tốt.

Chợt nghe cha Lâm nói tiếp: "Nếu dì Cả của nó nói là được thì còn gì tốt hơn, nếu như không phải chúng ta cũng đừng yêu cầu quá đáng, trước mắt hôn sự của Nguyệt Nguyệt không cần vội, vẫn là hôn sự của Hoa Tử quan trọng hơn."

Mẹ Lâm im lặng một hồi rồi mới nói: "Hôn sự của Hoa Tử quả thực rất gấp gáp, tôi thấy Vương Thái Liên đã nhìn trúng Hoa Tử chúng ta rồi, chỉ là gánh nặng gia đình của cậu ấy quá nặng, Hoa Tử chúng ta cưới về một người như vậy thì nửa đời sau sẽ mệt chết thôi, tôi sẽ mời dì Cả lần nữa tìm cho Hoa Tử một người tốt hơn."

Khi nghe cha và mẹ nhắc tới cái tên Vương Thái Liên, trong lòng của cô nhất thời như mở ra một cánh cửa mới.

Cô nhớ rất rõ Vương Thái Liên thích anh ba Lâm Đức Hoa của cô, mà anh ba cô cũng thích cô ta, chẳng qua là anh ba không thể hiện ra điều đó.

Cha và mẹ có ý ghét bỏ Vương Thái Liên bởi vì gánh nặng của gia đình đối phương.

Cha mẹ của Vương Thái Liên nuôi tổng cộng năm đứa con gái, Vương Thái Liên là con út trong nhà, ngoài ra Vương Thái Liên còn có hai người chú chưa lấy vợ.

Bốn người chị gái của Vương Thái Liên đều đã lấy chồng, hơn nữa đều không gả cho người trong thôn, trong đó người chị thứ hai của Vương Thái Liên còn bỏ trốn cùng một người đàn ông trong thị trấn, vợ chồng nhà họ Vương hy vọng có thể giữ đứa con gái út bên mình, hy vọng Vương Thái Liên có thể gả cho các thanh niên trong thôn. Như vậy là có thể để cho bọn nó nuôi dưỡng khi về già, nếu như có thể tới nhà làm rể thì còn tốt hơn nữa.

Bạn đang đọc Trở Về Những Năm 80: Tôi Muốn Làm Vợ Quân Nhân của Vân Mộng Cư Sĩ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HuyenLauMongCac
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 97

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.