Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mua nhà 6

Phiên bản Dịch · 863 chữ

Nhưng chính vì họ là những người trong đợt nghỉ việc cuối cùng, họ thậm chí còn không nhận được tiền thôi việc, vợ chồng anh chị bắt đầu công tác trong xí nghiệp từ khi còn trẻ, người đã gần bốn mươi tuổi, mặc dù làm trong xí nghiệp được gần 20 năm nhưng cũng không có tay nghề chuyên sâu nên chỉ có thể làm những việc vặt.

Sau đó, anh rể của cô đi theo Thiệu Lăng làm việc trên công trường, còn chị cả của cô ở nhà làm nội trợ và nhận thêm một vài công việc lặt vặt để kiếm thêm thu nhập cho gia đình.

Tóm lại, cuộc sống nhiều gập ghềnh khó khăn, sau khi theo Thiệu Lăng đi làm, gia đình chị cả của cô cũng dần khá lên. Nhưng thân thể của chị cả và chồng chị ấy cũng như vợ chồng cô, khi còn trẻ quá vất vả nên mới trung niên sức khỏe đã ốm yếu, cả người một thân bệnh.

“Đang suy nghĩ gì vậy?” Tay Thiệu Lăng quơ qua quơ lại trước mặt Lê Thư Hân, Lê Thư Hân chợt bừng tỉnh, đáp: “Em đang nghĩ đến chị cả.”

Thiệu Lăng: “ Cũng đúng, dù sao lớp học tăng cường của đơn vị bọn họ đều có chút giống nhau.”

Lê Thư Hân trong lòng xúc động gật đầu, ngay sau đó vỗ vỗ mông đứng dậy, nói: "Đi tham quan nhà một cái không?"

Ngôi nhà này có bốn phòng, trong đó có một gian nhỏ hơn, cách bài trí trong phòng giống với phòng làm việc, cũng có thể sử dụng như một phòng khách. Nhưng Lê Thư Hân nghĩ rằng sẽ rất tuyệt nếu biến nó thành phòng sách.

Phòng tắm trong phòng ngủ chính có một bồn tắm lớn, Thiệu Lăng đi theo phía sau Lê Thư Hân, lúc này mới khẽ nói: “Chúng ta có thể tắm cùng nhau.”

Khuôn mặt Lê Thư Hân lập tức đỏ bừng, quay đầu lại trừng hắn.

Thiệu Lăng vô tội nhướng mày, ôm cánh tay cười như không cười nhìn lại cô.

Lê Thư Hân: "Nằm mơ đi!"

Đi tới cửa, cố tình đụng phải hắn một cái rồi mới đi ra ngoài.

Thiệu Lăng dựa vào cửa, haha cười lớn.

Khi Lê Thư Hân trở lại phòng khách, cô nhìn thấy con trai mình đang ngồi trên sàn, đôi mắt tỏ tràn đầy vẻ bối rối như thể không biết tại sao cha mẹ lại đi tới đi lui. Thằng nhỏ vừa nhìn thấy mẹ liền vỗ bụng, ah ah oh oh rầm rì.

Lê Thư Hân: “Bảo bảo đói bụng chưa?”

“Ngô.” Tiểu gia hỏa ngẩng khuôn mặt nhỏ lên, ủy khuất rầm rì một tiếng, lại vỗ bụng nhỏ. Lê Thư Hân bước tới bế nhóc con lên, nói: “Bảo bảo đói bụng rồi, chúng ta xuống dưới xem có gì ăn không đi?”

Thiệu Lăng: “Được, đưa con cho anh.”

Lê Thư Hân: “Chúng ta cần đi mua sữa bột và thức ăn bổ sung cho bảo bảo, những thứ khác tạm thời không cần mua. Dù sao chúng ta cũng sẽ chuyển nhà."

Thiệu Lăng: “Được.”

Một nhà ba người lúc đến đi chiếc xe van nhỏ cũ, đến khi mua được phòng rồi trở về vẫn là đi bằng chiếc xe van nhỏ đó. Tiểu gia hỏa nửa nằm ở trên ghế an toàn, vừa uống sữa vừa đong đưa chân. Hôm nay cu cậu được bò tận hứng cũng mệt mỏi, nhanh chóng uống sạch sẽ, uống xong lại đẩy bình sữa về phía trước, ô ô nha nha gọi người lớn.

Lê Thư Hân: “Bảo bảo chưa ăn no à?”

Thiệu Lăng: "Vậy thì pha thêm cho nó một ít."

Lê Thư Hân: "Không có nước nóng. Để em cho con ăn ít xúc xích cá trẻ em."

Thiệu Lăng nhìn qua kính chiếu hậu, thấy tiểu gia hỏa đang mím môi, đôi mắt dán chặt vào chiếc xúc xích cá đang được mẹ mở, miệng không ngừng nuốt nước bọt. Thiệu Lăng cười một tiếng nói: "Tiểu gia hỏa này ăn đồ còn đắt hơn cả anh."

Lê Thư Hân: "Đây là xúc xích cá biển, nên đương nhiên đắt hơn một chút."

Cô mở xúc xích ra, còn chưa kịp nói gì thêm, tiểu gia hỏa lập tức mở miệng, hướng về phía Lê Thư Hân "A".

Lê Thư Hân: "Đây, bảo bảo ăn từ từ thôi con, lần đầu tiên mua cái này, cũng không biết ăn ngon không. Vừa rồi ở cửa hàng mẹ và bé, em có hỏi qua, từ tám tháng trở lên là có thể ăn loại thực phẩm bổ sung này rồi.”

Tiểu gia hỏa dường như không nghĩ tới mùi vị này lại ngon như vậy, cắn một ngụm xuống, hai mắt lập tức sáng ngời, ngay sau đó há mồm to cắn một miếng lớn,ăn xong liền nóng lòng muốn ăn tiếp miếng thứ hai. ...

Lê Thư Hân bật cười, nói: “Tiểu Giai Hi rất thích nha.”

Thiệu Lăng: “Đắt như vậy cơ mà, không ngon mới lạ đó.”

Bạn đang đọc Trở về thập niên 90 phá bỏ và di dời của Hương Tô Lật
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LinhEdward
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 64

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.