Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Em trêu tôi

Tiểu thuyết gốc · 1094 chữ

Lâm Nguyệt Hi đi ngang qua Lục Tư Thành mà chẳng để ý anh, cô lại đi vào phòng tắm chuẩn bị thay quần áo tắm rửa.

Nước chỉ vừa xói qua đầu thì cửa phòng tắm đã mở ra, Lâm Nguyệt Hi lại hét toáng lên.

“Anh... Anh làm gì vậy?”

Lục Tư Thành mới phải là người hỏi ngược lại Lâm Nguyệt Hi.

“Đến dùng tiền tôi cho xứng đáng.

Em xem có ai làm tình nhân mà sung sướng như em không, em bỏ mặc tôi đi lo cho một con chó, rốt cuộc em đang nghĩ gì?”

Lâm Nguyệt Hi che che người, đồ điên.

Anh ta lại thêm một tính biến thái.

Lục Tư Thành kéo ngược Lâm Nguyệt Hi về phía mình, cảnh tiếp theo cấm ai trong sáng thì đừng có coi.

Lục Tư Thành với áo sơ mi trắng ướt đẫm nước vòi sen kéo Lâm Nguyệt Hi áp sát vào ngực mình.

Bờ ngực trần trắng buốt của Lâm Nguyệt Hi dám chặt vào thân người đàn ông nóng như lửa đốt.

Lâm Nguyệt Hi với sự tiếp xúc thân thể bất ngờ mà mắt mở to ngạc nhiên.

“Anh... Anh buông em ra... Chúng ta vào phòng đi...”

Lục Tô Thành kéo cằm Lâm Nguyệt Hi ngước lên, động tác vô cùng thô bạo.

“Em không có quyền yêu cầu tôi. Tôi muốn dùng em thế nào cũng là chuyện của tôi.”

Lâm Nguyệt Hi cứng miệng. Cô cúi đầu, cô lại quên mất địa vị của mình trong mắt của Lục Tư Thành là gì.

Cô chẳng qua chỉ là gái bán thân, vì tiền mà bán lấy thân xác, không hơn không kém một cô gái đứng đường.

Lâm Nguyệt Hi mắt lấp lánh một màn sương mờ, dưới tầng nước vòi sen Lâm Nguyệt Hi cứ không ngừng được gọt rửa cơ thể

Lục Tư Thành đem Lâm Nguyệt Hi cả người ướt đẫm vứt lên giường ngủ, tóc Lâm Nguyệt Hi rối tung trên giường.

Lục Tư Thành cởi áo rồi lại cởi quần.

Anh ta dùng tay thăm dò bên dưới cô, bàn tay thô ráp và nóng hổi của Lục Tư Thành lại từ từ di chuyển từ bắp đùi cô tiến lên phía trước, người đàn ông ấn nhẹ vào thạch động, tay còn lại thì lại vô sỉ bóp ngực cô, vo tròn ra đủ hình dạng.

Lâm Nguyệt Hi không biết được là bên dưới mình ẩm ướt hay là nước ở phòng tắm của ban nảy làm cho cô cồn cào.

Lục Tư Thành hôn lên ngực cô một dấu đỏ rực, ngón tay của anh lại chơi đùa nơi cánh hoa của người phụ nữ.

Lâm Nguyệt Hi thở hỗn hển, cô nằm dưới thân Lục Tư Thành rên rỉ, là chất giọng mà cô ghét nhất mỗi lúc đi bắt tội phạm khi họ đang quan hệ. Thất bại, quá thất bại.

Những giọt nước trong suốt chảy tràn ra ngoài, men theo ngón tay Lục Tư Thành lại nhóp nháp dính vào đùi trong của Lâm Nguyệt Hi.

Cô nàng mặt đỏ bừng bừng ép chặt đầu vào gối không nhìn Lục Tư Thành dù chỉ chốc lát.

Người đàn ông cắn môi cô rồi lại cất một âm thanh khàn đục men vào tai Lâm Nguyệt Hi nói nhỏ:

“Dâm đãng.”

Chỉ ra vào một chút mà đã như vậy, giao cô cho cái bọn khốn kiếp kia quả là điều đáng tiếc nhất.

Người đàn ông xoay người Lâm Nguyệt Hi ngược ra sau, anh mơn trớn lại ra vào người cô trực tiếp đâm vào, chỉ tiếc Lục Tư Thành không thể liều mình mà làm quá nhanh, cô nàng này nhạy cảm như vậy, chỉ trêu đùa một chút mà bên dưới lại đỏ rực lên nếu quá khích lại không được.

Lâm Nguyệt Hi nằm sấp, bờ mông căng mọng của cô như mời gọi anh, cô nàng ngực áp sát giường mà kéo chặt lấy ga giường, không chịu được mà.

“Aaaa... Đau... đauuuu...”

Lâm Nguyệt Hi vẫn còn quá khít để thích ứng với anh, Lục Tư Thành vậy mà lại bỏ lấy dục cảm mà chuyển cô sang tư thế khác.

Anh để Lâm Nguyệt Hi chân gác lên vai mình, người đàn ông nắm chặt lấy hông để cô gói gọn trong anh.

“Ngoan. Không đau nữa.”

Lâm Nguyệt Hi mắt đỏ ướt tràn. “Nói... dối... Em vẫn rất đau.”

Lâm Nguyệt Hi đúng là một cô gái đầy mị hoặc. Cớ gì mà cô có thể nói cái giọng dụ dỗ đàn ông như vậy được chứ.

Lục Tư Thành muốn bỏ cũng không thể bỏ cô ra được.

Lâm Nguyệt Hi đạp đạp lên vai Lục Tư Thành, bàn tay nhỏ siết chặt lấy tay Lục Tư Thành giữ chặt.

Cô nàng đau đến mức mà rúc người lên mạnh bạo cắn vào bã vai của Lục Tô Thành một dấu răng lớn, người phụ nữ chịu không nổi những cú ra vào sâu sát mà như ngã gục vào bã vai của người đàn ông, giọng cô cất lên rất nhẹ.

“Anh... Em chịu không nổi...”

Lục Tư Thành khẳng định việc anh chọn Lâm Nguyệt Hi là sai lầm, đang trên đường tiến mà Lâm Nguyệt Hi lại dẹp bỏ con đường thăng hoa của anh.

“Yếu ớt.”

Nhưng Lâm Nguyệt Hi rất giỏi, cô ta vừa chỉ than vài tiếng, Lục Tư Thành lại không thể làm gì cô nữa. Có lẽ là tiếc thương.

Lâm Nguyệt Hi với cánh tay run run, cô sợ người đàn ông này chán cô nếu như thế thì không được.

Lâm Nguyệt Hi mơn trớn tay giơ giơ lên trên, cô hôn hôn vào yết hầu lên xuống của người đàn ông.

Lục Tư Thành vừa định tha cho cô, Lâm Nguyệt Hi lại không biết điều trêu vào anh.

“Chi Nghi... Là em trêu tôi.”

Lâm Nguyệt Hi ôm lấy tấm lưng trần của Lục Tư Thành, cô gục cả người vào bờ ngực của Lục Tư Thành.

“Trêu rồi lại ngủ mất... Hứa Chi Nghi em dậy cho tôi.”

Lục Tư Thành mặt đỏ bừng bừng chửi thề một hơi liền mấy tiếng. Người đàn ông tức đến mức mặt đỏ bừng bừng.

Mái tóc ướt nhẹp của Lâm Nguyệt Hi cứ thế dán chặt lên tấm lưng trắng ngần, Lục Tư Thành chỉ có thế mang cô đi tắm lại cho sạch sẽ.

Người phụ nữ này...

Bạn đang đọc Trời Nam Đất Bắc, Liệu Có Thể Chung Đường? sáng tác bởi Jelina
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Jelina
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.