Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngẫu Nhiên Gặp

Phiên bản Dịch · 1588 chữ

10 năm, trong vòng 10 năm, không biết bao nhiêu lần trong mơ Lục Dương hi vọng mình có thể sống lại một lần, cải biến hết thảy bi kịch, bây giờ điều ấy đã được thực hiện.

Đời trước mình thua bởi tín nhiệm, nhưng cùng lúc ấy Lục Dương cũng thấy rõ thời điểm mình nguy nan nhất, những người nào đã xuất thủ cứu qua chính mình, người nào đối với mình bỏ đá xuống giếng.

“Lưu Kiệt, cảm tạ ngươi ban cho ta hết thảy, ngươi để ta nhận ra người nào là bằng hữu người nào là địch nhân, ta đã trọng sinh một lần, như vậy ta ngược lại muốn nhìn, là gia tài của ngươi lợi hại, hay là tri thức trọng sinh 10 năm của ta lợi hại.” Lục Dương bên trong ánh mắt toát ra không chỉ có cừu hận, còn có hưng phấn.

Đời trước cừu hận cũng không phải một thương kia là giải quyết, nếu như không có Lưu Kiệt, chính mình cũng không mất đi người nhà cùng người yêu, càng sẽ không gặp phải nhiều trắc trở như vậy, đời này đã trọng sinh, cái thứ nhất Lục Dương không buông tha chính là Lưu Kiệt, còn có gia tộc của hắn.

Đến mức báo thù như thế nào, Lục Dương đem ánh mắt nhìn về phía tấm lịch.

Xổ số dãy số Lục Dương không biết, xu thế hiện thực xã hội 10 năm sau này cũng không biết, nhưng Lục Dương biết một việc, hôm này là ngày << thế giới thứ hai >> Open Beta.

Theo năm 2010, game giả lập bắt đầu được tất cả mọi người chú ý, nhưng không ai có thể biết, game giả lập sau 30 năm lại phát triển vươt bậc thành một mạng lưới khổng lồ 3 tỷ người cùng online, những chức năng như mua sắm, giờ học giả thuyết, trò chơi chiến tranh, điện ảnh chế tác cùng rất nhiều chức năng khác tạo nên một quái vật khổng lồ.

Vô số tập đoàn tài chính nhìn trúng cơ hội buôn bán liền tiến vào bên trong trò chơi, cũng chính bởi những tập đoàn tài chính này bơm tiền, tiền ảo trong trò chơi cùng tiền thật tỉ lệ đổi cực cao, từng kiện từng kiện giải thuyết trang bị cũng bị xào đến hơn 1 triệu, lại thêm tiền thưởng kếch xù của các giải đấu bên trong trò chơi, một người chơi đỉnh cấp trong trò chơi thu nhập hơn xa ngôi sao trong hiện thực, mà từng cái nghề nghiệp phòng làm việc thu nhập càng vượt qua một số đại hình công ty.

Đời trước Lục Dương vốn định trước tiên tiến vào trò chơi, nhưng nhìn giá cả đắt đỏ của mũ trò chơi liền không bỏ được tiền mua sắm, mãi cho đến nửa tháng sau khi khai giảng, được bằng hữu giới thiệu mới tiến vào trò chơi, thành một cày tiền viên phòng làm việc Hàn Băng.

Nhớ lại kinh lịch đời trước chính mình tại phòng làm việc Hàn Băng, Lục Dương trên mặt lộ ra nụ cười nhớ lại, nơi đó còn có một tiểu muội muội của hắn đâu? Bất quá, đời này Lục Dương lại không chuẩn bị tiến vào phòng làm việc Hàn Băng.

So với người khác hơn 10 năm trò chơi kinh nghiệm, Lục Dương trong đầu có vô số kỹ xảo kiếm tiền, phó bản hướng dẫn, Bug lỗ thủng, ý thức chiến đấu hơn người một bậc cùng kĩ xảo chiến đấu không người địch nổi.

Đời này trọng sinh, Lục Dương muốn dựa vào những vật này bên trong trò chơi cấp tốc thành lập uy vọng chính mình, kiếm đầy đủ tiền tài đến kiến tạo một đại công hội đệ nhất thế giới, đồng thời Lục Dương muốn một lần nữa tìm tới những huynh đệ năm đó không rời bỏ hắn.

“Các huynh đệ, đời trước không thể trở về báo ân tình, đời này ta sẽ báo đáp gấp bội, cha, mẹ, nhi tử lần này tuyệt không để các ngươi thất vọng.” Lục Dương cắn răng nói ra.

Muốn đi vào << thế giới thứ hai >> nhất định phải mua sắm mũ trò chơi chuyên chúc, Lục Dương nhớ đến thời điểm này phụ mẫu theo đội công trình đến bên trong sơn cốc hoang tàn tu sửa đường sắt, ba tháng sau mới có thể trở về, trong nhà chỉ có mỗi một mình Lục Dương, sinh hoạt phí phụ mẫu lưu lại cho hắn 2000 khối tiền đặt trong ngăn kéo.

Lục Dương cầm tiền hướng trường học đi đến, vì để tất cả những người thích chơi game đều có thể mua được mũ trò chơi, công ty game đã đưa mũ giáp đến cửa hàng tiêu thụ trên khắp các địa phương của thế giới, phụ cận trường học cũng có bán.

Tựa như ma xui quỷ khiến, Lục Dương đi tới chỗ cửa chính trường học, một đại môn trường học màu vàng nhạt xuất hiện, trên đó viết bốn chữ lớn Đông Đô Đại học.

Cái trường học này gánh chịu tất cả trí nhớ của Lục Dương đối với Trầm Mộng Dao, đời trước chính mình lần đầu gặp mặt nàng bắt đầu từ nơi này.

Duyên phận là một loại đồ vật kì diệu, ngươi không cách nào dùng lời nói mà hình dung được, dường như người này tại thời gian này nên cùng ngươi đồng dạng gặp gỡ.

Nhớ đến thời điểm kia, Trầm Mộng Dao chói lọi như vậy, vừa mới lên năm nhất đại học, bằng vào một tấm hình nàng liền trở thành nữ thần trong trường học, nhiều người truy nàng nhưng nàng chưa từng động tâm, ngược lại luôn luôn vụng trộm cùng chính mình mà kể ra những phiền nào trong lòng.

Lục Dương rất muốn nói cho nàng biết, hắn muốn trở thành một phần tử trong phiền não của nàng, hồi tưởng lại bộ dáng Trầm Mộng Dao thổ lộ lúc ngồi trên bậc thang thao trường, Lục Dương hai mắt không khỏi nhìn lên trời, hốc mắt ẩm ướt.

“Đồng học, xin hỏi…Ách…” Thanh âm vĩnh viễn sẽ không bao giờ quên trong trí nhớ đột nhiên xuất hiện bên tai, Lục Dương cả người đều ngây ngẩn, quay đầu nhìn lại, không phải Trầm Mộng Dao còn có thể là ai.

Trầm Mộng Dao vẫn xinh đẹp như vậy, một đôi mắt to, ánh mắt bên trong thanh tịnh tinh khiết, không mang theo một tia tạp chất, tóc buộc thành đuôi ngựa sau lưng, vóc dáng không cao lắm khoảng 1m68, một thân váy đầm màu trắng hồng cùng bắp chân trắng nõn, làm nổi lên dáng người cao gầy của nàng.

“Đồng học, ngươi có phải nhớ nhà hay không, cũng giống như ta lần đầu xa nhà đi.” Trầm Mộng Dao xin lỗi hỏi.

Lục Dương trong lòng mùi vị lẫn lộn, nhưng trên mặt lại đỏ ửng nóng hổi, trong dự đoán lần đầu gặp mặt sau khi trọng sinh không phải như vậy nha.

“Không phải, chỉ là cát bay vào mắt ta.”

“A, là như vậy sao.” Trầm Mộng Dao khuôn mặt dí dỏm tràn ngập vẻ không tin.

Lục Dương bất đắc dĩ bít lấy cái trán cười cười, nha đầu này vẫn đuổi kịp đời một dạng nghịch ngợm.

“Ngươi tìm ta làm cái gì a.” Lục Dương hỏi.

Trầm Mộng Dao vỗ nhẹ đầu nhỏ, nói ra: “ Ai nha, ta đều quên, ta muốn hỏi kí túc xá nữ sinh làm sao đi tới, ta lạc đường.”

Lục Dương bật cười, đời trước Trầm Mộng Dao cũng là một kẻ mù đường.

“Đi về phía trước chỗ ngã ba thứ nhất thì rẽ phải, đi tiếp tới ngã ba thứ hai lại rẽ phải, tiếp chỗ ngã ba thứ ba thì rẽ trái, đến cái ngã ba thứ ta thì rẽ phải, vòng qua căn tin phía sau trường học đi qua thư viện, lại rẽ phải, xong rẽ trái liền đến.” Lục Dương hỏi: “Nhớ kỹ không?”

Trầm Mộng Dao trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy mê mang, “ Phức tạp như vậy, thật là khó.”

“Liền biết ngươi không nhớ được, ta dẫn ngươi đi, theo ta.” Lục Dương nói ra.

“Cảm ơn.” Trầm Mộng Dao theo Lục Dương vào trường học.

Giữa hè tháng 8, trong trường học cây cối rất tươi tốt, thân cây cao 10 mét che kín phía trên tầm mắt, Lục Dương mang theo Trầm Mộng Dao hành tẩu trên đường đồng dạng như xuyên thẳng qua mê cung.

“Ngươi cũng là học sinh trường này sao?” Trầm Mộng Dao hiếu kỳ hỏi.

Lục Dương nói: “Hiện tại còn không phải, bất quá đến tháng 9 thì đúng vậy.”

“Ngươi cũng là tân sinh?” Trầm Mộng Dao kinh hỉ nói: “Vậy sao ngươi đối với trường học này quen thuộc như vậy?”

Lục Dương nói: “Bởi vì nhà ta ở phụ cận đây, từ nhỏ ta đã ở trong trường học đoán luyện thân thể, nơi này mỗi cái đại phương ta đều quen thuộc.”

Trầm Mộng Dao nói: “Trách không được, trong trường học cây cao đem ánh mắt đều ngăn trở, phía dưới đường còn nhiều như vậy, ta đi một hồi nhiều lần đều lạc đường.”

Bạn đang đọc Trọng Sinh Cuồng Bạo Hỏa Pháp của Nhiêu Thiêu Địa Ngục Bào Hao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NguyenVanAnh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.