Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trọng sinh (1)

Phiên bản Dịch · 1475 chữ

Dương Cẩn Kỳ cảm giác như mình vừa trải qua một giấc mộng rất dài, nàng mơ thấy mình bị người dùng dược độc chết, lại mơ thấy mình bị lửa lớn thiêu chết. Loại cảm giác này quá mức mãnh liệt, đến giờ phút này kí ức vẫn còn nguyên vẹn như cũ làm cho nàng không biết những chuyện đó đã thực sự xảy ra hay chỉ ở trong giấc mơ của nàng. Nàng đột nhiên bừng tỉnh từ trong giấc mộng, ngồi dậy trên giường, nhìn căn phòng rộng mở sáng ngời trước mắt, trên người là chăn đệm gấm vóc sạch sẽ, Dương Cẩn Kỳ cảm giác chính mình dường như vẫn ở trong mộng cảnh.

Nàng sinh sống ở lãnh cung ba năm, hoàn cảnh nơi đó thực sự không tốt, ngoài phòng là hành lang dài gấp khúc, quanh năm không có một tia sáng mặt trời, vô cùng âm u. Trong chóp mũi lúc nào cũng quanh quẩn một loại hương vị ẩm ướt, mốc meo. Mà nơi này không giống như lãnh cung, ký ức cuối cùng của nàng là Ngô thái giám cho nàng một ly rượu độc, nàng ngã xuống, sau đó lãnh cung bị ngọn lửa hừng hực bao trùm. Chẳng lẽ, nàng không không chết, có người đã cứu nàng?

Chính vì nghĩ như vậy, đột nhiên Dương Cẩn Kỳ nhìn thấy đôi tay đặt trên đệm của mình, đôi tay kia trắng nõn non mềm, móng tay trong suốt ánh lên ánh sáng, phiến thịt móng tay màu hồng nhạt, ngón tay như búp măng non. Vừa nhìn là biết, đây là một đôi tay chưa bao giờ phải tự làm những công việc sinh hoạt hàng ngày, lại càng không phải làm công việc nặng nào cả. Đây tuyệt đối không phải tay của nàng! Tay nàng qua ba năm sinh hoạt ở lãnh cung, đã sớm nổi lên những tầng kén, khớp xương ngón tay thô to, thậm chí mấy ngày gần đây còn bị nứt da. Cho dù dùng linh đan diệu dược tốt nhất cũng tuyệt đối không thể trong một đêm làm tay nàng khôi phục như bình thường.

Chỉ là…

Trên cổ tay là vòng tay vô cùng quen thuộc, là chiếc vòng vào năm nàng cập kê, mẫu thân đã thỉnh Đại sư của Thúy Châu lâu tỉ mỉ chế tác. Mặt trên có khắc hoa văn khảm đá quý tượng trưng cho tương lai tốt đẹp của nàng mà mẫu thân mong ước gửi gắm. Chiếc vòng này vẫn luôn ở trên cổ tay nàng, chỉ là ba tháng trước, vì muốn được ăn cả ngã về không, nàng đã đổi nó thành tiền tài. Nhìn tỉ lệ vòng tay trước mắt, đây rõ ràng không giống vẻ ngoài của chiếc vòng đã đeo mười mấy năm. Lập tức trong đầu nàng hiện lên một ý tưởng kinh hãi thế tục.

Dương Cẩn Kỳ nhanh chóng sờ gương mặt chính mình, lại cúi đầu nhìn cánh tay mình, mặt trên mơ hồ có thể nhìn đến một vết sẹo tinh tế. Không, đây là tay nàng. Đôi tay này nàng đã nhìn rất nhiều năm, vô cùng quen thuộc. Hoa văn trong lòng bàn tay, ngón tay dài nắng đều cực kì quen thuộc. Trên bộ giáp ngón út là màu hồng đào phơn phớt nàng thích nhất, nàng còn yêu cầu thợ thủ công đến từ phía nam vẽ một đóa hoa đào nhỏ nhỏ ở mặt trên.

Nàng hình như về đến rất nhiều năm trước…

Đủ loại sự tình quỷ dị làm Dương Cẩn Kỳ rơi vào trạng thái mịt mù. Đúng lúc đang suy nghĩ, đột nhiên cảm giác được người bên cạnh có động tĩnh. Dương Cẩn Kỳ lập tức sợ hãi, nhanh chóng nhìn sang bên cạnh. Chỉ thấy một đôi mày kiếm mắt sáng của một nam nhân tuổi chừng mười bảy mười tám đang cau mày, vẻ mặt mờ mịt nhìn về phía nàng, trên mặt là biểu tình cực kì lạnh lùng, khi nhìn nàng thì như nhìn thấy kẻ thù.

Đôi mắt đang trừng trừng nhìn nàng này có chút quen thuộc lại có chút xa lạ, nàng nghĩ đến hoàn cảnh xung quanh, cảm nhận biến hóa của thân thể, Dương Cẩn Kỳ càng thêm xác định suy đoán của mình, trong lòng cũng mừng rỡ như điên. Lúc này đây, hoàn cảnh quá mức quen thuộc, vẫn lưu lại ấn tượng khắc sâu, trong nháy mắt nàng liền minh bạch chính mình đang ở chỗ nào.

Nàng như về tới khoảnh khắc phát sinh biến chuyển vận mệnh của chính mình!

Đã từng vô số lần, nàng mơ tưởng được trở lại một ngày này để thay đổi vận mệnh về sau của chính mình, để tránh được những thống khổ về sau, nhưng mỗi lần tỉnh lại, hiện thực chung quy sẽ đánh vỡ ảo tưởng của chính nàng. Mà lúc này đây, nàng thế nhưng đã thực sự trở lại.

Một ngày này là bước ngoặt vận mệnh của nàng, kiếp sống ba năm ở lãnh cung sau này, mỗi ngày nàng đều hối hận vì quyết định của ngày hôm đó. Ngày hôm nay, nàng cùng mẫu thân tới làm khách ở Phủ Tướng quân, không ngờ lại bị người thiết kế làm cho hôn mê. Khi tỉnh lại, nàng phát hiện mình đang nằm trên giường cùng con vợ lẽ của Phủ Tướng quân. Lúc đầu, nàng cho rằng đây là việc làm của con vợ lẽ Phủ Tướng quân, nàng vừa sợ hãi vừa căm hận hắn.

Nàng vẫn luôn được coi như Thái tử phi để bồi dưỡng, từ trước đến giờ luôn cao cao tại thượng, nhưng hiện giờ lại bị một đứa con vợ đê tiện làm bẩn. Vào thời điểm nàng đang phẫn nộ đến mức muốn giết người, Thất hoàng tử Tạ Khiêm Húc sẽ vào, uyển chuyển khuyên nàng gả cho hắn. Tuy rằng Tạ Khiêm Húc là hoàng tử tôn quý, nhưng nàng cũng không muốn gả cho hắn, vì thân phận của hắn vốn thấp kém, mẹ đẻ của hắn chẳng qua chỉ là một cung nữ. Nàng một lòng muốn trở thành nữ nhân tôn quý nhất trên đời, gả cho Thái tử, trở thành Hoàng hậu, tự nhiên sẽ không muốn gả cho một hoàng tử bình thường. Nàng chỉ nghĩ yên lặng đem chuyện này che giấu cho qua đi, nhưng một chuyện lại nối tiếp một chuyện mà đến.

Nàng vừa mới cự tuyệt thì liền nghe thấy tiếng nói của đích trưởng tử Phủ Tướng quân - Lâm Thiệu Ngọc đang tìm con vợ lẽ Lâm Thiệu Cảnh. Lâm Thiệu Ngọc xưa nay luôn không vừa mắt thứ đệ luôn vâng vâng dạ dạ, nhưng đáng giận là cha hắn lại rất yêu thích thứ đệ này. Điều này làm hắn càng thêm chán ghét, muốn gây khó khăn cho thứ đệ. Nhìn thấy cảnh tượng trong phòng, hắn lập tức ầm ĩ, lớn tiếng chỉ trích Lâm Thiệu Cảnh khinh bạc nàng, muốn nói cho trưởng bối trong nhà trừng phạt hắn. Ở lúc nàng không tìm được chỗ nào dung thân, Tạ Khiêm Húc đã đứng ra che trước nàng, giải vây cho nàng.

“Lâm đại công tử nói sai rồi, là do tại hạ ngưỡng mộ Dương tiểu thư.”

Một người là con vợ lẽ Phủ Tướng quân không có gì thu hút, một người là hoàng tử không được sủng ái, nàng tự nhiên lập tức lựa chọn người sau. Đủ các loại chuyện diễn ra làm Dương Cẩn Kỳ ghê tởm Lâm Thiệu Cảnh, cảm thấy hắn là tiểu nhân đê tiện, không chỉ thiết kế làm bẩn nàng mà còn dẫn đích huynh luôn cùng hắn quan hệ bất hòa tới. Lúc sau khi chuyện này bị lộ ra, Lâm Thiệu Cảnh tất nhiên sẽ bị trừng phạt. Mà nàng khi thanh danh đã không còn, nếu không gả cho hắn thì cũng chỉ có thể bị nhốt vào từ đường hoặc tự sát.

Từ đầu đến cuối, Lâm Thiệu Cảnh luôn trầm mặc không giải thích làm cho Dương Cẩn Kỳ càng xác định phỏng đoán trong lòng. Chuyện này đến tận lúc Tạ Khiêm Húc đăng cơ, tận đến khi nàng cửa nát nhà tan, tận đến khi nàng bị nhốt vào lãnh cung… mới biết được tình hình thực tế của ngày hôm đó. Hóa ra Lâm Thiệu Cảnh cùng nàng giống nhau, đều là quân cờ bị Tạ Khiêm Húc lợi dụng. Ngày đó tất cả đều là âm mưu của Tạ Khiêm Húc, hai người họ đều bị Tạ Khiêm Húc làm hôn mê, Lâm Thiệu Ngọc cũng là Tạ Khiêm Húc an bài…

Bạn đang đọc Trọng Sinh Kiều Hậu của Nghiên Nghiên Hạ Nhật
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyetha92
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 59

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.