Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tình huống bất ngờ, Lương Châu loạn lạc

Tiểu thuyết gốc · 3978 chữ

Sớm đã hóa trang lại thành bộ dáng trước lúc rời đi, Vương Hạo trở về cũng là lúc canh hai điểm, thời gian hắn có rất ít, mọi chuyện phía bên đám người chỉ có thể hạ lệnh cho người đi làm, riêng hắn thì mang theo Chung Phù, thương tổn của nàng rất nặng, dựa vào khả năng ám vệ cùng Huyền Trân nữ nhân kia, sợ rằng sẽ chậm trễ ảnh hưởng tới căn cốt của nàng,

Càn Chánh Điện ( Nơi tảo triều )

(Tảo triều thường sẽ cách ngày hoặc tuần tại Càn Chánh Điện, thượng triều thì thường tổ chức vào các ngày lễ lớn ở một điện riêng đó là Điện Kính Thiên, bình thường quan lại sẽ được triệu đến Càn Thanh Cung nơi nghỉ ngơi và làm việc của hắn để bẩm tấu,)

Tảo triều vốn không phải công việc gì thú vị, trái lại nó đặc biệt nhàm chán, là thời điểm khiến tâm trạng Vương Hạo hắn buồn bực nhất, điều này không phải chứng minh bản thân hắn lười nhác, chỉ là từ sâu trong tiềm thức thân xác này, có lẽ cảm giác cô độc chốn thâm cung từ lâu đã ăn vào máu thịt, khiến hắn bất giác sinh ra tư tưởng bài xích, lại thêm cộng với vẻ mặt, thái độ giả tạo của đám tham quan, chẳng khác nào cái gai trong mắt, cái kim trong bọc, Vương Hạo hắn hận không thể trực tiếp tiền trảm hậu tấu để đỡ mất thời gian, sao mà cảm thấy thoải mái cho được, bất quá không thoải mái thì không thoải mái, trọng trách bản thân hắn phải gánh vác, sao cứ thế để người dưới chịu thay mãi được,

Ngồi trên long ỷ, tư thái lãnh đạm, ung dung, trên gương mặt sau khi nghe đến bẩm báo cũng chẳng chút thay đổi, ánh mắt đôi khi còn như có như không sẽ đảo quanh quan sát lấy, mà phía dưới, đứng đầu đám quan lại, hai vị tể tướng An Trung Dương, Tây Môn Thiên, thừa tướng, Vương Nguyên Khánh, tam công đám người thì càng không cần phải nói, mỗi kẻ trong lòng một suy nghĩ mưu toan, thế lực ngang bằng, đấu đá lẫn nhau nhiều năm như vậy, bọn chúng chính là không lo trời sập,

Chỉ có điều đám người này không biết, trước kia Vương Hạo vốn chỉ là thế thân, bình thường tảo triều cũng không có quá nhiều để ý, nhưng bây giờ thì khác, Vương Hạo đích thân xem xét đến, một con muỗi cũng đừng hòng lọt ra khỏi tầm mắt của hắn, biểu cảm những kẻ phía dưới, Vương Hạo lõi đời, sớm đã xem thấu quan hệ trong đó, chỉ có điều, thi tuyển trạng chưa kết thúc, Vương Hạo còn cần đám người giúp mình quản lý thật tốt, không để bộ máy bị rối loạn, Vương Hạo đã thật hài lòng….

Về chuyện Huyền Trân, Vương Hạo đã sớm có cách giải quyết, hắn không trực tiếp nói trước mặt, đương nhiên là có nguyên do, huống hồ, coi như hắn ngó lơ, người phủ công chúa chắc chắn sẽ có đại động tĩnh,

Kéo dài hơn một canh giờ, chủ yếu các sự vụ thuế má tiến triển, thi cử, văn võ tình hình chuẩn bị sắp tới, các lĩnh vực nông thương nghiệp sau khi giúp dân thoát khỏi thiên tai lũ lụt, sự vụ quan trọng sắp tới tổ chức, tấu chương các châu phủ gửi về bất quá có thể là do khoảng cách quá xa, ngoài những nơi gần Hoàng Thành số lượng tấu những nơi khác không quá nhiều, đợi đám người hoàn toàn bẩm báo xong,

Bấy giờ Vương Hạo mới, đảo mắt về phía Trương Lương, ý muốn bảo cầm đến tấu chương, bất quá còn chưa đợi lão động thân, phía ngoài điện đã vang lên âm thanh náo loạn của binh lính, tiếng vó ngựa cùng tiếng người hớt hải, không khỏi khiến đám người một hồi mộng bức, âm thanh xì xào bàn tán, phá vỡ không khí ngột ngạt đang hiện diện trong Càn Chán Điện,

“ Rốt cục là có chuyện gì xảy ra, kẻ nào to gan, dám tại nơi này làm loạn “

Tâm trạng đang không mấy tốt, Vương Hạo hơi hơi cau lại lông mày, giọng điệu âm trầm quát lớn, để đám quan lại sợ đến mức cả người run rẩy, thấy Vương Hạo dường như muốn bạo phát, đứng một bên Trương Lương vội vã cho người tiến ra ngoài xem xét,

Mà Đám người phía dưới đang thì thầm to nhỏ cũng bị ngữ điệu cùng ánh mắt sắc lạnh kia của hắn làm cho toàn thân rung rẩy, không dám thốt ra thêm nửa lời, chỉ có kẻ ngu mới chưa hiểu Hoàng Thượng tâm trạng hiện tại, còn dám nói thêm lời chính là đầu lìa khỏi cổ,

Rất nhanh, dưới tầm mắt hắn, xuất hiện mấy thân ảnh chật vật

Chỉ thấy, một già một trẻ loạng choạng dìu nhau mà đi vào, cả hai đều là bộ dáng suy kiệt, đầu tóc thì rối bời, quần áo thì rách nát tả tơi, tinh khí thần hao mòn, lão giả trên thân còn cắm mấy cái mũi tên, một bên tay cũng đã bị người chém cụt đến tận xương vai, chật vật tới cực điểm,

Mặc dù dáng vẻ hai người này là như thế rách nát bẩn thỉu, thưng ở đây tất cả mọi người không phải kẻ mù, từ dáng vẻ cùng thần thái, có thể nhìn ra bọn hắn là tướng chinh chiến ngoài xa trường, trong tình huống này bất chấp xông vào nơi tảo triều, đương nhiên chuyện không đơn giản, có khi còn là chính sự trọng đại đâu,

Chẳng thèm quan tâm tới ánh mắt quái dị, tò mò của đám người, lão giả thân khoác giáp sắt đã bê bết máu cùng thương tích, chật vật lê thân thể tàn tạ quỳ gối trước mặt Vương Hạo,,

“ Lão… khụ .. lão thần tham kiến Hoàng Thượng, Hoàng …. “

Chưa đợi lão dứt lời, Vương Hạo đã vội khoát tay ngăn lại, bởi vì từ khuôn mặt hai người vừa tiến vào, hắn đã đoán được thân phận hai người này, hất hất tay ý bảo người đỡ hắn dậy, miễn cho phải hành lễ, bằng không chỉ sợ tên này hành lễ xong thì trực tiếp chết tại nơi này đi,

Vương Hạo vốn không lạ lẫm với lão già này, Sở Dật Hiên chức quan Thái Úy, binh mã trấn giữ các châu phủ phía nam thuộc dưới quyền của hắn, đồng thời, vì quan hệ trong đó cùng mấy nhà kia, địa vị Sở Gia ngoài Phủ Tể Tướng, Thái Tử ra thì bọn hắn phải nói chính là không người giám động, hơn nữa tính cách lão già này đặc biệt cương trực, cùng thời Thái Thượng Hoàng ( Ông Nội ), tuổi trẻ từng lập vô số công lao trốn xa trường, hắn từ một cái kẻ hèn mọn có thể leo lên vị trí này quả thật không dễ, cho nên Vương Hạo thiện cảm đối với kẻ này rất tốt, chỉ tiếc vì nguyên do cũng bởi tính cách ngay thẳng có điểm thái quá, miệng lưỡi lại chẳng chút tiết chế , sinh ra bảo thủ không coi ai ra gì, nhiều lần khiến quan hệ giữa quan lại trong triều dễ nảy sinh hiềm khích,

Còn tên nam nhân kia, Vương Hạo suy đoán có thể là một trong các nhi tử của hắn, dù sao, thời gian lão già này trở về gia tại kinh thành rất ít, thông thường sẽ điều binh ngoài tiền tuyến, việc hắn cưới thê thiếp sau đó lại đẻ ra hài tử Vương Hạo càng không thể quản, việc nhận chưa ra ra thân phận hẳn là,

" Lão tướng quân, ngươi đây là …. ?, dáng vẻ này của ngươi chuyện gì đã xảy ra ?"

Trong trí nhớ, Vương Hạo không nhầm thì lão già này tuổi tác so với Tây Môn Thiên còn lớn, nhưng thân thủ chẳng những không yếu, ngược lại chính là cái lão tướng chiến xa trường được luyện trong chém giết huyết tinh, từng lập vô số chiến công hiển hách, có thể khiến bọn chúng kinh qua cửu tử nhất sinh như lần này, Vương Hạo không khỏi biểu lộ ra vài điểm nghi hoặc,

Còn cả ánh mắt âm u của kẻ kia, giống như có thù không đội trời chung một Vương Hạo hắn một dạng,

" Hoàng Thượng .... Khụ"

“ Lão tướng Sở Dật Hiên, hắn khụ khụ … mạt tướng Sở Tư Lương , tham kiến hoàng thượng, ”

“ Lão tướng quân, hai người các ngươi dáng vẻ này rốt cục thì bị làm sao, chẳng phải trẫm …. “

“ Khụ khụ … khụ Hoàng Hoàng Thượng, lão già khụ bất tài … chuyện …. khụ … ta không thể đáp ứng kỳ vọng của Hoàng Thượng… “

Vừa nói vừa ho sặc sụa, Sở Dật Hiên miệng lưỡi cà lăm, thần sắc mệt mỏi, vừa che lấy một bên bả vai đang chảy ra máu do vết thương chưa lành, nói được vài lời đã trực tiếp hôn mê, khiến Vương Hạo mày cau lại càng chặt, ra hiệu cho người đến xem một chút tình trạng lão giả, nếu còn chưa chết, Vương Hạo đương nhiên sẽ lưu hắn một mạng, vội hướng ánh mắt sang tên nam tử cũng chật vật không kém ở bên cạnh,

“ Chuyện gì đang xảy ra, hừm nói đi, các ngươi chẳng phải thủ hộ phía nam hay sao?, kẻ nào to gan lớn mật lại biến các ngươi thành cái bộ dạng sống dở chết dở này, hơn nữa tự ý rời khỏi doanh binh, không hoàn thành trách nghiệm các ngươi đây là muốn mất đầu “

Giọng điệu ác liệt, Vương Hạo không vì chút thương tích da thịt này mà khoan nhượng, bởi vì, phía nam hoa hạ vốn là nơi chịu ảnh hưởng nhiều nhất bởi thiên tai lũ lụt, hạn hán thường xuyên, khác với các châu nằm ở trung tâm gần với Hoàng Thành, địa hình khí hậu thuận lợi, một số châu phủ như Lương Châu, địa phương hoàn toàn tách biệt so với các châu còn lại, thảm thực vật thì khô cằn thiếu sức sống, mặc dù đường thủy đã thông, chính sách đổi mới giảm đi các loại thuế, nhưng vì người dân chúng sở dĩ nghèo khổ, cướp bóc, thảo khấu, công thêm các Vương Triều Khác tham vọng,

Tình hình chiến sự căng thẳng chẳng khác nào phía bắc đám người hắc man ( người trên thảo nguyên, hay người mông cổ và một số bộ lạc ), Chưa kể Túc Vương tham vọng, dưới mắt hắn bày binh bố trận, thao túng các châu phía tay, càng đẩy nơi này rơi vào chiến loạn, công cuộc đổi mới an dân, muốn ngày một ngày hai dứt điểm, chính là khó hơn lên trời, cho nên nếu nơi này xảy ra bất chắc, một khi hoàn toàn tách biệt khỏi sự khống chế của hắn, Vương Hạo không tưởng tượng nổi rốt cuộc sẽ có bao nhiêu kẻ phải bỏ mạng, phía bên kia người, kế hoạch loại bỏ Thiên Ma Giáo, thống nhất các phái võ lâm của hắn cũng sẽ gặp khó khăn nhất định,

“…Hoàng Thượng… chuyện chuyện này chẳng chẳng phải … là lỗi của người hay sao … cần gì … khụ hừ … cần gì phải giả bộ…chúng ta đây chỉ còn nửa cái mạng, sống chết đã không còn quan trọng, cho dù … khụ ….“

Câu này vừa ra, đám quan lại trong điện người nào người nấy cũng phải hít một ngụm khí lạnh, kẻ trong cuộc hiểu rõ thì sợ hãi, kẻ thì âm trầm, kẻ không biết lại càng tò mò, thăm dò người đứng bên cạnh mình, nhưng chung quy là chẳng có kẻ nào ngu mà đi mở miệng, chưa nói đến Vương Hạo hiện tại tâm trạng không tốt, việc dùng lời lẽ bất kính như thế đủ khiến một người mất mạng, chưa biết chừng gia tộc còn vì thế liên lụy, tiền đồ trong chớp mắt bị hủy, từ voi xuống chó a,

“ Hỗn xược, ngươi dám khi quân phạm thượng…. “

Ở một bên Trương Lương, sắc mặt cũng đại biến, vội vàng quát lớn, không cho tên này tiếp tục nói thêm, trực tiếp dơ tay, muốn cho hắn ngậm lại miệng, chỉ có điều, mãnh hổ bị thương chung quy vẫn là mãnh hổ, một người thuận văn chương, sách lược như Trương Lương sao khiến Sở Tư Lương sợ hãi, lão phụ thân sợ chết, nhưng đối với hắn mà nói, anh em huynh đệ mất đi, mới là thứ khiến hắn phẫn nộ hơn cả, huống hồ bản thân hai người hiện tại, sống quá mấy ngày còn chưa rõ, sao có thể vứt bỏ chí khí nam nhân,

Chứng kiến một màn này, trong đám người không ít kẻ liên can, hiểu được nội tình bên trong bất an lo sợ lên, vội vàng đứng ra,

“ Khởi bẩm Hoàng Thượng, kẻ này to gan lớn mật, hắn dám khi quân, xúc phạm thánh thượng, phải nghiêm trị “

Miệng lưỡi trơn chu, Vương Thông sắc mặt âm trầm, một trong tam thái, giữ chức thái phó đứng ra đầu tiên, dù sao, Vương Hạo từ lâu đã rời khỏi khống chế của bọn hắn, ngoài thân phận cùng quan hệ phía ngoài, bên trong sự tình, bọn hắn hoàn toàn không nắm được đường đi nước bước của Vương Hạo, chỉ có thể sử dụng một chiêu này,

“ Đúng thế Hoàng Thượng, cho dù bọn hắn có là ai, việc dùng lời lẽ phản nghịch như vậy không răn đe, chính là “

“ Các ngươi… khụ … đám tham quan này “

“ Hừm, to gan lớn mật, Sở Gia người đây là không xem Hoàng Thượng ở trong mắt “

Sở Dật Hiên sống chết đã rõ, đám người không cho rằng lão có thể tỉnh lại để đối chất, về phần tên nhi tử ngu xuẩn này của lão, đám quan lại có rất nhiều cách khiến hắn chết tức tưởi, một câu nửa chữ nói cũng không ra,

Liên tục có người đứng ra chỉ trích, Sở Tư Lương muốn nói, khí lực lại không đủ, chỉ có thể ngồi im chịu trận, sắc mặt càng lúc càng khó coi, cư nhiên chẳng thể phản bác một câu nửa lời,

Cảm nhận được tình hình mỗi lúc một loạn, Vương Hạo không khỏi nheo mắt, hắn sao lại không nhận ra ý đồ những tên này, Sở Tư Lương sớm đã sức tàn, trừng phạt thêm chẳng phải lấy đi cái mạng nhỏ của hắn, huống hồ đầu đuôi sự việc, Vương Hạo còn chưa nắm được,

Vương Hạo không có vạch trần bộ mặt thật của bọn chúng, bất quá vẫn giả vờ làm ra dáng vẻ tức giận, lên tiếng,

“ Trẫm giả bộ …?, ngươi nói các ngươi biến thành như thế cũng do trẫm cơ sự, ?.... ha hả… ha hả … thật tức cười… trẫm rốt cục như thế nào làm hại các ngươi, như thế chẳng phải tự lấy đá đè chân hay sao ? “

Hắn từ trong câu nói nhìn ra được chút đầu mối, giọng điệu từ đó cũng giảm đi vài phần uy thế, Vương Hạo đưa tay ngăn lại Trương Lương, ra hiệu hắn dừng tay, đối diện thật sâu với Sở Tư Lương, lên tiếng,

“ Huống hồ, các ngươi ngang nhiên xông loạn nơi này, đầu đuôi sự việc chưa rõ đã muốn

trước mặt ta lớn giọng như vậy, “

“Thật đúng là cha truyền con nối, giọng điệu ngang ngược như vậy , hoàng đế như hắn còn không tức giận, các ngươi đây thật sự nghĩ trẫm không thể giết các ngươi hay gì… “

Trong lòng thầm nghĩ như vậy, Vương Hạo cuối cùng là không có ý định nói ra, hơi suy tư, lần nữa lên tiếng,

“ Nếu ngươi thực sự chứng minh trẫm hồ đồ, trẫm chẳng những không giết ngươi, dựa theo công lao của các ngươi, trẫm còn sẽ ban thưởng cho người giữ lại phụ tử Sở Gia các ngươi một mạng “

“ Hoàng Thượng, chuyện này… “

“ Không cần nói gì nữa, ý trẫm đã quyết, hừm .... huống hồ, Vương Khôn ngươi như thế nào một mực ngăn cản hắn nói ?, “

Trực tiếp đánh gẫy lời nói, ý tứ rõ ràng, lời nói của Vương Hạo để lão già á khẩu, muốn nói lại không biết lên đối đáp lại như thế nào,

Đối mặt với ánh mắt không chút gợn sóng, lão già đoán không ra Vương Hạo suy nghĩ,” hắn đây là hướng ta vào ngõ cụt ” , nói thêm chẳng khác gì tự mình khẳng định, Vương Khôn chẳng dám nói thêm, vội lùi lại phía sau, bất quá trong lúc đó ánh mắt cùng An Trung dương giao hội, khóe miệng cả hai mới hiểu ý mà cong cong lên,

“ Thế nào, cuối cùng ngươi vẫn nên nói trước sự việc, có kẻ hại ngươi, trẫm nhất định đứng ra chủ trì công đạo, nghiêm trị hắn “

Vương Hạo ngữ điệu uy nghiêm hẳng định mà nói,

“ Hừm … “

Trước ý tốt của hắn, Sở Tư Lương coi như chưa thấy, có lẽ một phần là do hắn không quá tin tưởng tên Hoàng Đế trẻ tuổi trước mặt, hoặc vì cơn tức giận trong lòng đối với Vương Hạo còn chưa vơi,

Nhưng khiến đám người không ngờ tới chính là tiếp theo sau những lời hắn nói,

“ Hoàng Thượng là đang tỏ ra tấm lòng bồ tát hay sao, nếu người thật sự muốn biết, tại sao không trực tiếp xem qua thức này a, đến khi đó, mạt tướng nếu có nói sai lửa lời sẽ mặc Hoàng Thượng định đoạt “

Nói xong, Sở Tư Lương từ trong áo lấy ra một phong bao nhỏ, phía bên trong đựng mấy cuộn giấy nhỏ đã sớm nhàu nát

Lời chất vấn Sở Tư Lương chẳng khác nào chửi thẳng mặt khiến đám quan lại không khỏi sợ ngây người, trợn mắt há hốc mồm, biểu lộ không thể tin tưởng vào cảnh tượng đang diễn ra trước mặt này,

Không gian trong thoáng chốc yên tĩnh hẳn lại, tất cả ánh mắt đều đổ dồn lên thứ trong tay Sở Tư Lương, cảm giác áp bách, ngột ngạt bất giác bao trùm khắp Càn Chán Điện, đến nước này, Vương Hạo thực sự mất hết kiên nhẫn, chẳng thèm đáp lại lời chất vấn của tên nam nhân,

Cầm đến trên tay phong bao sớm đã nhàu nát do Trương Lương đưa tới, ánh mắt Vương Hạo không khỏi hiện lên nét suy tư, bất quá một cái nhíu mày, Vương Hạo nhanh chóng mở ra xem xét, chỉ có điều, càng xem, sắc mặt Vương Hạo càng là đen lại, mày nhíu càng chặt, không nói một lời, âm trầm mà hướng mắt tới Sở Dật Hiên, ý bảo muốn một lời giải thích rõ ràng,

Nguyên lai trong phong thư có ghi rõ, tin tức cách đây nửa tháng đường, trong thư ghi lại tất thảy thời gian, địa điểm cầu viện, trong thời gian đó các châu phủ phía nam sớm đã thất thủ, hơn phân nửa địa bàn Lương Châu đã rơi vào tay phản loạn, phần còn lại thì bị Yến Kinh Vương Triều Thâu tóm, mặc dù chưa thể xác nhập hoàn toàn, nhưng không còn binh lính thủ vệ, sớm muộn chỉ còn là vấn đề thời gian,

Khắp nơi đâu đâu cũng là huyết tinh, máu chảy thành sông, thi chất thành núi, Phản quân số lượng mỗi lúc một tăng, hiện tại đã hơn trăm vạn, số lượng nạn dân có thể trốn thoát không quá bảy phần, đồng thời, do không thể khống chế chiến sự kịp thời, bị giáp công từ cả trong lẫn ngoài, quân lương, tư trang chu cấp cho binh lính cũng thiếu hụt trầm trọng, toàn bộ quân đội phía nam gần tám mươi vạn người ngựa đều vì nguyên do này bỏ mạng, còn lại hơn ba mươi vạn kẻ thì thương tích, kẻ sống dở chết dỏ, đã không thể tham gia chiến,

Cuối cùng, trong tình thế bị vây khốn tứ phía, dưới sự dẫn dắt của phụ tử cùng đám chiến tướng dưới trướng, Sở Gia Sở Dật Hiên, đã mở con đường máu giúp cho những người còn lại thoát thân, nhưng ai ngờ mọi chuyện đến đây còn chưa có kết thúc, trong quân có nội gián, mục đích cả đám sớm bị phát hiện, toàn quân bị diệt, trong đó những kẻ vì nguội lạnh trước thái độ của Hoàng Thượng, chấp nhận tham gia phản loạn,

“ Hừm…. “

Phía nam nổi loạn, phía tây Túc Vương âm mưu tạo phản, tin tức một mực bị người che giấu, Vương Hạo còn chưa biết kẻ đứng sau tất cả chuyện này rốt cục là ai thì Chức Vị Hoàng Đế này cũng không cần phải làm nữa,

Sắc mặt dữ tợn thập phần đáng sợ, trên trán gân xanh nổi cộm, hàn khí trong đôi con ngươi lập lòe sát khí lạnh đến thấu xương, Vương Hạo bây giờ đã thực sự tức giận, toàn thân run rẩy, hắn nào biết chỉ mới lơ đãng đi chưa bao lâu thời gian, cư nhiên mọi chuyện đã vượt ra khỏi tầm kiểm soát của hắn, cư nhiên tin tức ám vệ tra được, hay nói đúng hơn chính là đã bị người thay đổi, đến cả lão Tây Môn Thiên cũng bị lừa, hoàn toàn không nắm được bất kì tin tức nào hữu dụng về tình hình Lương Châu, hay nói đúng hơn, từ lâu Lương Châu đã không nằm trong tầm mắt của hắn….

“ Hoàng Thượng, người rõ ràng ý tứ của chúng ta sao… “

“ Người muốn chúng ta liều mạng, cư nhiên còn rút đầu ở nơi này, cứu viện, tư trang tất cả so với trước kia còn thiếu thốn, đừng nói là hơn trăm vạn binh mã, coi như phân nửa có thể trụ vững đã không tệ, “

Lần nữa lên tiếng phá vỡ sự yên lặng, Sở Tư Lương sớm đã thoát lực, gương mặt hốc hác tái nhợt, cả người ngã ngồi xuống mặt đất …

“ Nếu không phải chúng ta phước lớn mạng lớn, trên đường được viện binh giúp đỡ, sớm đã phải phơi thây trên đường trở về, “

Mà lúc này, tất cả người có mặt tại đây cũng đoán ra được phần nào nguyên căn sự việc,

“ Hoàng Thượng,…“

Tây Môn Thiên cảm thấy sự việc bất thường, Vương Hạo thay đổi quá nhanh để lão theo không kịp, hơn nữa, lão cũng chú ý tới, dường như thông tin trong lời của hai người, hoàn toàn trái ngược với tin tức hắn cùng Vương Hạo nói trước đó,

....

STK agri : 1500206133531 chi nhánh HN

MOMO : 0779345006

ZALOPAY : 0779345006

Mình xin chân thành cảm ơn đã ủng hộ mình xuất thời gian qua ạ

Bạn đang đọc Trọng sinh ta bị hệ thống bắt làm hoàng đế sáng tác bởi Phamcoi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Phamcoi
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 204

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.