Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thế chân vạc, Vương Hạo làm ra quyết định,

Tiểu thuyết gốc · 4915 chữ

Cố kìm nén cỗ lộ hỏa, Vương Hạo hít thật sâu, vận chuyển tâm pháp, áp chế cỗ khí bạo ngược trong thân thể, tâm tình khôi phục đôi phần sau, chẳng chút lưu tình, thẳng tay ném thứ trong tay xuống trước mặt Vương Khôn đám người vừa lên tiếng,

“ Vương Thái Phó, Văn Đại Nhân, đám người các ngươi tốt nhất lên cho ta một lời giải thích rõ ràng a, bằng không đừng trách trẫm ra tay tàn ác, không thủ hạ lưu tình,

Ngữ lý lãnh đạm, không nóng không lạnh lại vô cùng uy thế, dường như tin tức kinh người này chẳng mấy ảnh hưởng đến hắn

Đối với chuyện đám người này làm. Vương Hạo cuối cùng là không thể ngó lơ, một phương thất thủ, binh mã chết phân nửa, đây chính là tự chặt đi một cánh tay của hắn, hắn còn chưa nghĩ biện pháp, chắc chắn chiến sự sẽ lây lan sang các châu khác, chưa biết chừng chẳng mấy thời gian, phản loạn đã đánh đến kinh thành thì sẽ rất khó khống chế cục diện,

Về Phần người dưới có nội gián, Vương hạo đương nhiên sẽ để lão bà mình tự ý định đoạt, chuyện này sớm muộn cũng sẽ xảy ra, chi bằng rèn luyện để các nàng nhận thức sớm một chút, sau này đại sự sẽ không lại phát sinh,

Ở phía dưới người, ánh mắt sâu thẳm thấu triệt khi như xuyên thấu suy nghĩ, khiến người nào người nấy sợ hãi mà cúi thấp đầu, về phần Thái Bảo, Thái sư biết Hoàng Thượng ra tay, mặc dù không hài lòng khi hắn xử lý đồng tộc, bất quá bọn chúng cũng chẳng ngu mà đứng ra làm bia đỡ tên, bọn chúng biết, chỉ cần cả ba người chưa hoàn toàn bại lộ, Vương Hạo không hoàn toàn ở phía chủ động, bọn hắn vẫn còn cơ hội khống chế đại cục, cho nên vẫn một mực giữ im lặng quan sát tình hình ngày một khó đoán,

Hai người Vương Khôn, Văn Lệ Chất bị Vương Hạo réo tên, sắc mặt già nua càng khó coi vạn phần,

Một kẻ là thân thích Hoàng Đế, cùng thời với Thái Hoàng Thái Hậu, đứng đầu, đồng thời cũng xử lý các sự vụ của Vương Gia, mặc dù giữ chức thái phó, nhưng so với Thái Bảo cùng Thái sư, uy vọng của hắn không kém bao nhiêu, chẳng những một tay che trời, có thể tùy ý huy động lực lượng, việc hắn có quan hệ rộng lớn cũng chính là thứ khiến nhiều kẻ phải kiêng dè, chưa kể sau sự việc tô gia bị hắn du di cửu tộc, Vương Hôn cùng một số kẻ khác còn chủ trì tại Hình Bộ, thế lớn ngập trời, dưới một trên hàng vạn người,

Lão già còn lại thì nắm quyền Bộ Binh (trong lục bộ), quản lý binh quyền, tin tức chiến sự, quan binh, ngoài Tây Môn gia ra, Văn Gia còn là đằng ngoại của Tam Thế Tử - Vương Khang, Hoàng Thái Phi - Văn Liên Huệ, đừng nói Vương Hạo hiện tại là Hoàng Đế, tiền nhiệm Hoàng Đế Vương Dự cũng phải nể mặt bọn hắn ba phần,

Bất quá Hoàng Đế chung quy vẫn là Hoàng Đế, lời nói ra nặng tựa ngàn vàng, trước mặt quan viên, hai lão giám bất kính, chẳng khác nào tự vả mặt, khiến người khác chê cười,

Hơi do dự trong thoáng chốc, Vương khôn vẫn là cúi người đi nhặt, lão thật ra cũng rất tò mò, rốt cục tin tức gì mới có thể khiến Vương Hạo tức giận đến nỗi trở mặt không nhận người, dù sao, người động tay động chân chính là lão cùng Vương Gia đám người, giấu diếm tin tức, mua chuộc binh lính cũng do lão chủ chương, đồng thời cũng tạo chút hiềm khích, thừa cơ hội thế cục rối ren mà thuận gió thành bão, chia cắt mối liên hệ giữa Vương Hạo với các châu, mở đường cho Túc Vương trở mình,

Nhưng cũng chính bởi nguyên cớ này, lão cùng những kẻ lưu tại Hoàng Thành không thể đích thân ra tay, chỉ có thể cung cấp tin tức, mặc bọn chúng hành sự,

Ai ngờ, hành sự tại nhân, thành sự tại thiên, đám ngu dân kia ăn vụng không biết chùi mép, cư nhiên để lọt lưới phụ tử Sở Dật Hiên, có trong tay lệnh bài quân doanh, cộng thêm Cấm Vệ Quân đang điều tra việc Huyền Trân Công Chúa mất tích, chẳng những giúp hộ tống hai kẻ nửa sống nửa chết trở lại Kinh Thành diện kiến thánh thượng, tin tức cùng ấn tín, không thiếu sót gì trực tiếp được bọn hắn mang ra bẩm báo,

Đồng thời, tạo thành mối họa chết người, mầm mống phản loạn đang ngày một bành trướng thế lực, chẳng những không giúp gì được cho Túc Vương, cư nhiên sẽ tạo thành thế chân Vạc, kẹp bọn hắn ở giữa,

“ Thế nào, Thái Phó Đại Nhân … trẫm thấy ngươi đây hẳn không phải già rồi lên hồ đồ đi … ?”

Nụ cười sâu, ánh mắt rét lạnh giống như đang nhìn con mồi ngon, Vương Hạo quan thân lan tỏa ra sát khí lạnh lẽo, nếu không phải vị trí so với đám người cao, e rằng bọn hắn sớm đã biết được Vương Hạo thay đổi có bao nhiêu khác,

Hắn không tin sự việc lần này không kéo được một trong hai kẻ này xuống,“ coi như hi sinh một chút, rất nhanh lão tử sẽ lấy lại cả vốn lẫn lãi ah“, trong lòng quyết định, Vương Hạo cũng tâm tình thả lỏng hơn rất nhiều, thời gian còn dài, hắn không ngại đợi thêm vài năm để có thể thống nhất toàn bộ giang sơn, điều quan trọng hắn cần chú tâm, chính là hoàn toàn loại bỏ những khối u nhọt như đám người này,

Trên trán bắt đầu đổ ra mồ hôi, đối mặt với ánh mắt tràn ngập chết chóc cùng hung tợn của Vương Hạo, Vương Khôn có cảm giác như kẻ trước mặt vốn không phải hoàng đế trước đây bọn hắn từng dẫn dắt, mới thoát ly chưa được bao lâu, bọn chúng có lẽ chỉ rời sự tập chung từ Vương Hạo sang Túc Vương, ấy thế mà, Vương Hạo chẳng những trong âm thầm trở mình, tính cách quyết liệt, làm việc thẳng tay không sợ tổn hại lợi ích đôi bên, “ Kẻ này .. “

Vội Quỳ xuống, Vương Khôn trên triều làm quan bao nhiêu lăm, bắt đầu từ thấp đến cao, chuyện chậm chễ tin tức chiến sự, động chạm đến công quỹ dùng cho quân đội, làm hao hụt quân tư trang, chẳng khác nào tội phản quốc, đừng nói là thân Vương Gia, bản thân lão không thuộc dòng chính leo lên được chức vị này cũng đừng hòng thoát tội chết,

“ Hoàng Hoàng thượng… chuyện này lão thần hoàn toàn không biết ……. ”

“ Hửm, không biết a…?, trẫm nhớ không nhầm, chẳng phải ngươi hiện tại đang giữ phận tự tại Hình Bộ Hay sao, có cần trẫm trực tiếp kêu người đến “

“Còn nghĩ trẫm là kẻ ngu dễ dàng bị dắt mũi, Vương Khôn ngươi đây mạng nhỏ nhưng gan rất lớn ”

Vừa nói, Vương Hạo đã tự mình đứng dậy, động thân đi đến trước mặt Sở Tư Lương đang thoi thóp, ánh mắt một mực vẫn hướng đến Vương Khôn cùng Văn Lệ Chất,

“ Nếu như lão phật gia thực sự còn sống mà nói, hẳn sẽ rất thất vọng về lão đi, Vương Thái Phó,… “

Lão phật gia chính là Thái Hoàng Thái Hậu lão nhân gia, người khi trước một tay giúp nâng đỡ Vương Khôn đám người không thuộc dòng chính Vương Gia, dù sao bản thân nàng ta cũng không phải dòng đích, muốn củng cố sức mạnh cho Thái thượng Hoàng, người ngoài tín nhiệm, chi bằng giao phó cho người trong tộc,

Hơn hết, Vương Hạo nhắc lại chuyện xưa không phải vì hắn nói nhảm, cùng tộc, sổ sách bút tịch nhiều, hắn sao có thể không hiểu một số chuyện trong đó, quan hệ giữa lão già này cùng Thái Hoàng Thái Hậu, ngoài Thái Thượng Hoàng ra thì chính là thân cận nhất, hay nói đúng hơn lão là sợ nhất Thái Hoàng Thái Hậu, phía dưới mới là đại ca của hắn, Vương Thừa (Thái Sư), Vương Khiêu Trọng (Thái Bảo)

Mà Vừa nghe đến, Vương Khôn giống như bị sét đánh một dạng, cả người rung rẩy, mắt hằn lên tia máu,

Nụ cười kia, giọng điệu kia, Y như Tây Môn Hoàng Hậu để lão nổi cả gai ốc, càng không có sức lực phản kháng, lời nói cũng trở lên lắp bắp….

“ Hoàng thượng … hoàng thượng minh xét a… chuyện này …. ta … lão thần hoàn toàn không nắm rõ, việc tin tức truyền về đều có ấn ký riêng, hoàn toàn không thể làm gì, huống hồ, …

Nói đến, Vương Khôn ngẩng đầu hướng đến Văn Lệ Chất quỳ ở bên cạnh, ý tứ, người nào vừa nhìn cũng có thể đoán được, chính là nói Văn Lệ Chất mới là kẻ đứng sau,

“ Vương Thái Phó, chuyện này … , ngươi vì sao ám hại ta, Hoàng Thượng Anh Minh a… chuyện này … chuyện này … ngươi nói như thế chính là vu oan, ngươi ….

“ Hừ Văn đại nhân, lời nói hồ đồ như vậy ngươi cũng dám nói, vu oan hừ lão phu chỉ là nói đúng sự thật, hừ, ngươi đứng đầu Binh Bộ, quản lý binh lực, quân tư trang tất cả đều sẽ qua tay ngươi trước khi xuất đi ra,... “

“ Ăn nói hàm hồ…?, Thái phó xem ta là kẻ ngu hay sao, ...…”

Một nói chính là cãi nhau, hai lão già tính khí nóng nảy, đứng ở hai chiến tuyến thế lực ngang nhau, chẳng nhưng quên xem nơi nơi này chính còn cái Hoàng Đế, chung quanh còn có rất nhiều quan viên trong Triều, Vương Khôn, Văn Lệ Chất, mặt đỏ tía tai, nước bọt văng tung tóe, đẩy đưa ai cũng không chịu nhận trách nghiệm, biến tràng diện thành mớ hỗn loạn, nếu không phải đang trong trạng thái quỳ, hẩn sẽ lao vào mà đánh đấm,

Chứng kiến một màn, Vương Hạo mặt không khỏi càng lúc càng đen, quát lớn,

“ Im miệng, các ngươi nghĩ nơi này là nơi nào, “

Thanh âm như sấm vang vọng, khiến tất cả người trong điện đều sợ quỳ rạp xuống mặt đất,

“ Hoàng Thượng bớt giận,.... Hoàng Thượng … “

“ Hừ….”

“ Các ngươi nghĩ chuyện tốt mình làm thật sự không hay biết hay sao, ngu xuẩn… trước kia trẫm là vì các ngươi có công phò tá, ngoài mắt làm ngơ như không thấy, nhưng hiện tại … trẫm nếu còn nhân từ, chính là tự biến mình thành hôn quân, để thiên hạ cười chê hay sao ”

Ngữ khí đanh lại, Vương Hạo chẳng chút lưu tình mà chửi thẳng mặt, để đám quan lại không khỏi choáng váng, chưa hiểu thế cục này tại sao lại biến đổi nhanh như vậy, “ trực tiếp quát thẳng mặt, đây chính là đại thần triều đình a,“,

Phất tay áo, Vương Hạo cũng không để ý đến hai lão già cùng đám quan lại đang rung rẩy mà quỳ rạp ở phía dưới, ngồi lại Long Ngai,

Chưa đợi đám người kịp hồi thần, Vương Hạo lời nói tiếp theo càng làm đám người bị dọa đến hồn phi phách tán,

“ Sở Tư Lương phải sao, ân rất tốt … chuyện lần này xay ra chính là trẫm tác trách, đợi khi Sở Lão Tướng Quân khôi phục, trẫm chắc chắn cho các ngươi làm chủ công đạo, trẫm khẳng định, bất kể là ai, kẻ nào muốn che lấp truyện này, ảnh hưởng đến danh dự Triều Đình, trẫm nhất định sẽ nghiêm trị, chém đầu thị chúng,….

“ Hoàng Thượng …. “

Trong Triều quan lại, người nào không biết Hoàng Thượng tính khí thất thường, chuyện Tô Gia còn chưa hoàn toàn chìm xuống, hiện tại muốn động đao mà nói, mấy chục nhà có mặt tại đây sẽ bị diệt tộc a,

“ Hừm … người đâu … “

“ Có thần thưa hoàng thượng… “

Trương Lương vẻ mặt nghiêm nghị, vội vã đứng ra tiếp lệnh,

“ Trước khi tìm ra kẻ đứng đằng sau thao túng, Binh Bộ, Hộ Bộ sẽ do đích thân Tây Xưởng Và Đông Xưởng Cẩm Y vệ nắm dữ, triệu tập người, nghiêm sét toàn bộ sổ sách, làm rõ thiếu hụt trong quốc khố, đồng thời cử người từ các châu phủ nằm trên đường đi chuyển từ Lương Châu, gửi toàn bộ thông tin tức thời gian địa điểm người được giao nhiệm vụ truyền tin, “

“ Còn nữa…phát đi chiếu lệnh tới Kính Châu, Ung Châu hai châu, tập hợp một trăm vạn đại quân, sau khi hoàn thành đại lễ, trực tiếp thảo phạt phản loạn, trẫm không tin đến lúc đó lại sẽ thất bại “

Liên Tiếp ban ra các chiếu lệnh, coi như sau sẽ gặp chút rắc rối, Vương Hạo quyết định một lần làm tới, hoàn toàn đoạt lại quyền lực những tên này đang nắm giữ,

Trong mắt hắn hiện tại, những kẻ này sau khi bước ra cửa điện thì chính là cái người chết,

Đứng một bên khác, thấy Vương Hạo nhanh như thế đã làm ra quyết định, Tây Môn Thiên trong lòng có phần bất an, lên tiếng nói,

“ Khởi bẩm Hoàng Thượng, chuyện này lão thần thấy không tốt lắm.”

Khác với binh mã đóng giữ biên ải, muốn huy động lực lượng từ châu khác tới không phải chuyện đơn giản, thứ nhất chính là khoảng cách, Trung Nguyên vốn là rộng lớn, các châu địa thế cũng khác biệt, muốn di chuyển chắc chắn sẽ gặp phải khó khăn cản trở, chưa kể, một lúc điều động nhiều quân lực như vậy, vừa để các nơi khác thiếu đi bảo hộ, quân tư trang cần thiết cũng vô cùng lớn,

Nếu như lúc trước Vương Triều đang trong thời kỳ thịnh, Bảo Khố hàng năm được lấp đầy thì chỉ cần Vương Hạo một lời, các phương nhất định sẽ hưởng ứng, nhưng trong tình huống vực lại sau loạn chiến, quân quyền chưa vững, thuế má tăng cao, người dân sẽ vì thế ngày càng mất lòng tin vào Hoàng Đế,

Lo lắng điều này, Lão Tây Môn Thiên không dám để Vương Hạo quá lỗ mãng, mặc dù lão đã nhìn ra mưu đồ một mũi tên trúng hai con chim kia của hắn

Không Sai, chính là một mũi tên trúng Hai con chim, Vương Hạo muốn thừa cơ hội này xem xét tình hình tại Kinh Châu nơi Túc Vương đám người chiếm đóng (Kinh Châu - Hoàng Thành cũ, Lăng Châu - Hoàng Thành mới sau khi Vương Dự dẹp loạn thì xây dựng lại Tử Cấm Thành),

“ Ý người là … “

“ Khởi bẩm Hoàng Thượng, Khởi binh là chuyện lớn, trước tiên cân nhắc thật kỹ, dù sao trăm vạn binh mã, quân nhu yếu phẩm số lượng cần thiết là rất lớn, Công Bộ dưới quyền của thần cũng không thể muốn dừng là dừng, bằng không cùng thời điểm năm sau, thiên tai hạn hán dân chúng lần nữa không thể tránh khỏi a…”

Thấy Lão Tể Tướng cũng đứng ra ngăn cản, Hà Văn Nghĩa cũng vội lên tiếng trấn an,

Hắn mặc dù đồng ý trước cách làm của Vương Hạo, thân nằm trong số các quan đại thần, sao lại không hiểu rõ nỗi lo của Vương Hạo, phản nghịch không nhanh diệt trừ, sớm muộn cũng tạo thành đại họa, chỉ là muốn và thực hiện được là hai chuyện hoàn toàn khác nhau, hắn trước giờ làm việc không theo bản tính, ưu tiên quyền lợi dân chúng, muốn xây nhà tốt, đương nhiên phải làm từ móng, trụ bị lỏng, chính là bên trên có vững vàng, trước thiên tai lũ lụt sẽ y như đồ bỏ, dễ dàng bị công phá,

Tây Môn Thiên cũng gật đầu đồng ý với lời của Hà Văn Nghĩ, lão nói thêm,

“ Hoàng Thượng, mặc dù binh lực các chiến tuyến còn lại chưa bị thế lục ở Lương Châu ảnh hưởng, lão thần đảm bảo trong chưa đầy hai háng chắc chắn có thể huy động, công phá Lương Lâu, thảo phạt phản loạn, nhưng nếu quân tư trang không đủ… chuyện này rất khó nói …. huống hồ các loại sưu thuế vừa mới được bàn giao, không thể lần nữa tăng hoặc thu thêm, sẽ khiến lòng dân bất ổn “

“ Ừm, theo các ngươi, rốt cục cần bao nhiêu mới đủ…”

Chân mày hơi cau lại, Vương Hạo cảm giác trong lòng đặc biệt khó chịu, mỗi khi đám người này nhắc đến thiếu tiền, cư nhiên sẽ tìm ra thiếu sót, nhưng lao đã phóng, lời hắn nói ra không thể thu lại, nghĩ đến không gian hệ thống còn lưu lại tài nguyên, cộng thêm trong tay Y Nhiên Chúng nữ, nếu còn chưa đủ, Vương Hạo có thể để Liễu Hoa Vân, Ôn Gia các nàng trợ trận, giúp vãn hồi phần nào thế cục, vì vậy sau thoáng suy tư, Vương Hạo vẫn quyết định làm tới cùng,

“ aizzz, thật đúng là làm Hoàng Đế không dễ dàng ah, ta đúng là thất bại quá thất bại, chẳng trách, tên kia sẽ như thế sinh tâm bệnh .. “ cảm thán một câu, Vương Hạo liếc mắt đợi mấy lão già thuộc Bộ Hộ( Quản Lý Tài chính, sổ sách..),

“ Khởi bẩm hoàng thượng, trong quốc khố sau khi đã trừ hao đi thì chưa đến bảy ngàn vạn lượng bạc, muốn xuất binh, ổn định Vững Vàng lại biên quan phía nam, cần ít nhất là hai ngàn vạn ngàn vạn, trong trường hợp các nơi khác vì lý do Lương Châu bị chia cắt mà ảnh hưởng, số lượng này sẽ gấp lên nhiều lần,

“ Trong Bảo Khố cấm cung còn lại bao nhiêu “

“ Khởi bẩm hoàng thượng, bảo khố riêng của cấm cung là hơn chín trăm vạn lượng bạc, nhưng sau khi Bộ Hộ sử dụng cho việc Tế tổ, Lễ Đăng Hậu và một số chuyện khác trong Cung, hiện tại còn hơn phân nửa,”

“ Đã như vậy, trước tiên chuyển năm trăm vạn lượng bạc từ bảo khố cấm cung sang, về phần còn lại… trước lúc khởi binh, trẫm sẽ có kế pháp….

Vừa nghe được Vương Hạo nói ra lời này, trong đám người thuộc thái bảo không khỏi biến sắc mặt, mà từ đầu đến đuôi vẫn giữ im lặng Vương Khiêu Trọng,

“ Hoàng Thượng, chuyện này …. các cung các viện thường ngày duy trì tiêu tốn rất lớn tiền bạc, nếu ngay lập tức cắt giảm e là không hay cho lắm … “

Vương Hạo đây là đang muốn thừa cơ hội nước đục thả câu, này một lúc kìm kẹp tất cả bọn hắn, ai cũng biết, khí hậu Lăng Châu quanh năm có bốn mùa, cung điện lầu các lại được xây dựng hoàn toàn bằng gỗ, phí hao tổn để sửa chữa hàng năm, phá bỏ hoặc xây mới vô cùng tốn kén, cộng thêm với chi phí sinh hoạt trong tam cung lục viện lớn vô cùng, Vương Khiêu Trọng nghĩ đến lại là nghiến răng nghiến lợi, hận hận nhưng cuối cùng là không thể phát tiết, ôm một bụng oán khí,

“ Trẫm sớm đã có biện pháp, các ngươi chỉ cần làm tốt, không khiến trẫm thất vọng là được

“ Giám chơi trẫm, hừm các ngươi đây là đang đùa với lửa a, hắc hắc” khóe miệng nhếch nhẹ, biểu cảm Vương Khiếu Trọng, Vương Khôn, để hắn thập phần hài lòng, hắn không tin sau lần này, bọn chúng còn giám tùy ý lộng hành, hơn nữa chung quy đây cũng chỉ là chút lợi tức nhỏ sau tất cả mà thôi, khi hết tác dụng, Vương hạo không ngại cho mỗi tên một phần lễ vật nho nhỏ,

“ Hoàng Thượng anh minh “

“ Bãi triều…”

Trong lòng bới đi phần nào cảm giác khó chịu, Vương Hạo phủ tay áo, trực tiếp bước ra khỏi Càn Chánh Cung, để lại đám người quan lại, Vương Khôn, Văn Lệ Chất mặt cắt không còn chút máu, vẫn còn đang thất thần quỳ phục trên mặt đất,

…..

Thượng triều kết thúc, tại bên trong Càn Thanh cung( phía sau càn Chánh điện), Vương Hạo cũng không có rảnh rỗi, chuyện Lương Châu, hắn là phải tìm được cách giải quyết nhanh nhất có thể, bằng không đợi khi cùng Lúc Túc Vương bọn người cùng vây công, thế cục mất khống chế thì sẽ rất phiền phức,

Về Phần tấu đám người kia dâng lên, không xem đến thì thôi, vừa xem không khỏi để hắn tức chết, Vương Hạo vốn chỉ nghĩ tin tưởng đám tham quan kia bảy tám phần, bây giờ đối chiếu với sổ sách ghi chép tình báo, quả thật khác quá xa, cách biệt như trời và đất khiến Vương Hạo sắc mặt càng lúc càng âm trầm đi xuống, âm u, để người không dám đến gần vì sợ hắn tức giận sẽ trực tiếp lấy đầu mình,

Trong khi Vương Hạo đang tức giận tìm không được chỗ phát tiết, Lý Bằng được hắn cử đi sắp xếp chuyện của Huyền Trân Công Chúa cũng đã trở lại, thấy thế, Vương Hạo cũng chỉ đành áp chế cảm xúc khó chịu, cho tất cả người lui xuống, chỉ lưu lại Trương Lương cùng hai nữ Lục Trúc, Lục mạn,

" Bệ Hạ, người đã được lão nô sắp xếp cẩn thận, hiện tại đang cùng Tưởng Y Nhiên trị thương, có lẽ sẽ mất một chút thời gian trước khi có thể hoàn toàn áp chết được cổ trong thân thể nàng ta, về phần Huyền Trân Công Chúa, đúng theo chỉ thị của người, lão nô đã chuyển cho nàng thuốc trị thương, cùng với dược liệu, rất nhanh sẽ khôi phục như mới,"

Cung kính mà bẩm báo, lão Lý Bằng bình thản cùng Vương Hạo bàn giao những chuyện hắn bảo, bên cạnh thì Vương Hạo vừa nghe, ánh mắt cũng không rời khỏi văn kiện chất đống trên bàn,

" Bất quá ..."

Bẩm báo xong xuôi, Lý Bằng giống như nghĩ đến thứ gì, bộ dáng muốn nói lại thôi, theo như lão mấy chục năm theo hầu bên cạnh Hoàng Hậu trước kia, lão chưa từng thấy qua người dễ dàng thu phục được kẻ như Huyền Trân nữ nhân kia, mặc dù bình thường nàng ta có phần chiếm thượng phong khi cùng Tây Môn Hoàng Hậu đối mặt, nhưng chỉ những người trong cuộc mới nắm rõ hết thảy, nếu không phải lo cho con đường sau này của Vương Hạo, Huyền Trân vốn không có cửa có thể hô phong hoán vũ, thao túng nhiều kẻ về làm việc dưới trướng mình như vậy,

Chứng kiến Vương Hạo mưu kế cùng thủ đoạn, trong lòng lão là vừa mừng vừa sợ, mừng chính là càng ngày Vương Hạo càng để lộ ra phong thái từng có trên người mẫu thân hắn Tây Môn Hoàng Hậu, bá khí kia, biểu cảm kia, để bất cứ kẻ nào cũng phải e sợ, thành kính cúi đầu hầu hạ, mà lo sợ chính là, thông minh sẽ bị thông minh hại, Vương Hạo tuổi trẻ lại có trong tay gần như tất cả, thực lực quá mạnh cũng là một điểm yếu, bồng bột chủ quan, tin vào bản thân quá mức, dễ dàng bị dáng vẻ kia của nàng đánh lừa, để rồi chung một kết cục giống với phụ thân hắn, sớm nở tối tàn,

Chỉ có điều những suy nghĩ như vậy chung quy là lão không dám nói ra, thân là thái giám hầu hạ, cho dù cả hai quan hệ đã vượt xa tầng kia vua tôi, Vương Hạo nhiều khi cũng chẳng coi lão là cái người dưới, nhưng quy củ vẫn là quy củ, luật lệ Hoa Hạ hà khắc, không ước thúc, phá vỡ quy tắc mà nói, sẽ ảnh hưởng ít nhiều đến hắn sau này,

Lão cứ thế bất động đợi Vương Hạo lên tiếng,

" lão lý, ngươi có điều muốn nói ... không cần cùng ta úp úp mở mở, "

Thuận tay ném tấu sang một bên, Vương Hạo xoa xoa cái chán, đau đầu cùng lão đối mặt

" Bệ Hạ, truyện ... theo lão nô thấy nữ nhân kia, có nên... ân chi bằng để người quản quản nàng tốt, "

Hiện Tại Huyền Trân đã rơi vào tay, lão muốn nhân cơ hội này động chút chân tay trên người Huyền Trân, dù sao trước khi mọi chuyện hoàn tất, bất cứ sơ sẩy nào cũng khiến mọi chuyện đổ bể, rủi ro khi giúp nữ nhân ẩn dấu trước tai mắt người đời là không thể tránh khỏi, chưa biết chừng chính truyện này lại liên lụy đến uy danh hoàng tộc,

" Lão lý ngươi là đang lo sợ nàng ta chấp nhận cúi đầu để mưu toan chuyện lớn đi, aizzz này thật không đúng tính cách làm việc của ngươi "

Ánh mắt kia, thần thái kia của Vương Hạo để Lý Bằng có phần không được tự nhiên cho lắm, Vương Hạo mới có bao lâu đã thay đổi lớn, để hắn theo không kịp, hiện tại chẳng những đoán không ra hắn suy nghĩ mục đích, còn sẽ bị người đọc thấu tâm tư,

Hơi gượng gạo nở nụ cười, lão Lý biết bản thân không thể giấu được, đành nói ra suy nghĩ

" Khụ, Bệ Hạ quá lời, lão nô chỉ không muốn nàng dùng đến thủ đoạn cản trở bệ hạ mưu tính, phải nói thời gian sắp tới đại sự rất nhiều, chẳng may nàng ta sinh lòng phản nghịch, cõng rắn cắn gà nhà, ...."

Nghe lão giả lời nói, Vương Hạo vẻ mặt không cho là đúng, nữ nhân đã được hắn để lại ấn ký trên thân, dưới sức ảnh hưởng m Dương Hoan Hỉ công, các nàng cả một đời chú định sẽ là nữ nhân của hắn, trừ khi Vương Hạo hắn chủ động buông tha, bằng không các nàng cho dù có chạy tới chân trời góc bể cũng đừng hòng thoát được, , nhưng điều này vốn không thể xảy xa đấy, phải biết hắn rất tự tin vào bản lãnh mình có, chinh phục, nắm giữ tâm hồn nữ nhân chính là chuyện nhỏ,

Trong ánh mắt hơi hiện lên vẻ thâm thúy khó tả, hắn hơi vươn người một cái, dọng điệu lãnh đạm, ung dung chưa từng có,

" Ừm, ngươi không cần quá lo lắng chuyện của nàng, đợi thời điểm Ngọc Thanh đưa được Hoàng Thái Phi trở lại, cổ trên người Chung Phù nha đầu kia khống chế tốt, cộng thêm lượng lớn tin tức ám vệ chuẩn bị, khúc mắc trong lòng nàng đối với ta chắc chắn sẽ được giải khai, huống hồ, coi như trẫm dùng đến chút thủ đoạn đê hèn, chung quy vẫn cứu nàng mẫu nữ một mạng, tính cách Huyền Trân ngươi sống tới tuổi này hẳn là hiểu rõ a, nàng ta là người có ơn tất báo, khó chịu cũng không được mấy ngày, rất nhanh sẽ thuận theo,"

Lo Lắng của Lý Bằng Vương Hạo hắn vừa liếc mắt là có thể đoán được vài phần, dù sao muốn được đến tâm một người không phải chuyện dễ dàng, Huyền Trân nữ nhân kia càng không phải cái nữ nhân ngu ngốc, muốn nàng nguyện một lòng một dạ, Vương Hạo còn phải dài dài cùng nàng đối mặt, chưa kể, chuyện nàng cùng nữ nhi bị người bắt đi, thời điểm nước sôi lửa bỏng như thế này, các phương thế lực như Túc Vương Gia, Tể Tướng An Trung Dương đám người kia đang tranh giành quyết liệt, rất có thể khiến đám quan lại trong triều hoài nghi lên đầu của tên Hoàng Đế Như hắn đây,

Lắc lắc đầu, nhìn đến lão Lý dáng vẻ suy tư, Vương Hạo chỉ có thể nhấc lên tấu trương ghi chép, cắm đầu vào phê duyệt tấu chương,

....

STK agri : 1500206133531 chi nhánh HN

MOMO : 0779345006

ZALOPAY : 0779345006

Mình xin chân thành cảm ơn đã ủng hộ mình xuất thời gian qua ạ

Bạn đang đọc Trọng sinh ta bị hệ thống bắt làm hoàng đế sáng tác bởi Phamcoi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Phamcoi
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 6
Lượt đọc 371

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.