Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 4407 chữ

Tác đây, nay được nghỉ sớm lên cố viết ạ, mấy ngày tới nếu được mình sẽ ra tiếp, thời gian này mình khá bận, bên cạnh cũng không mang theo laptop riêng lên không tiện cho lắm... chúc ae ngày mới vui vẻ

….

Hai ngày sao đó, Vương Hạo không có rời Càn Thanh Cung lửa bước, đúng hơn hắn chính là không thể rời đi, có lão Tây Môn Thiên, Lý Bằng, Trương Lương tại, hắn chỉ có thể ngoan ngoãn phê tấu, nghĩ biện pháp ổn định thế cục trước mắt,

Tẩm cung Hoàng Hậu,

Nơi này, thuộc về tam cung lục viện, khác với dáng vẻ mỹ lệ, được trang hoàng lộng lẫy, quý khí của mẫu nghi thiên hạ phía ngoài, bên trong nơi này lại lộ ra vẻ yên tĩnh vốn không nên có, đôi khi lại xen lẫn vài nhịp đàn gảy du dương, rất nhu ,rất mềm , mặc dù ngắt quãng không liền mạch, nhưng người nghe hoàn toàn có thể bị nó hấp dẫn, đắm chìm khi nào không hay, bất quá để người đoán không ra chính là, tại trên băng ghế đá, bốn chung quanh là cảnh tượng cô tịch, đìu hiu, cư nhiên sẽ có một cái nữ nhân tư dung tuyệt mỹ, khuynh thành khuynh quốc yên lặng mà đắm chìm,

Đầu cài miệng ngọc, trên thân khoác phượng y cao quý đính vô số họa tiết, thướt tha diễm lệ, gương mặt nhỏ nhắn tinh xảo như họa, mắt phượng mày liễu, hai con ngươi lấp lánh tinh quang, lưu ba thu thủy, sống mũi cao, làn da mỹ ngọc non mềm, trắng nõn không chút tì vết, điểm thêm đôi môi căng mọng chín muồi, ướt át như vậy đào, càng làm dung nhan của nàng tỏa sáng thêm vài phần, dưới cái cổ thiên nga cao, thân thể nàng mềm mại, uyển chuyển thướt tha, trước ngực song phong đôi lúc còn sẽ lay động theo nhịp điệu cổ cầm, bị phượng y o ép lấy, khiến nàng hòa mình cùng cảnh sắc, hoa lá, dung mạo của nàng có thể so sánh nhất tuyệt thiên hạ, mỗi một động tác, cử chỉ gảy đàn là như thế mê người, vừa nhiễm lên khí tức tinh khiết cao quý không thể chạm tới, vừa mang theo nét ma mị câu hồn đoạt phách, tưởng như một cái tiên tử giáng trần, để bất cứ ai cũng phải ngước vọng khao khát có được,

Không phải ai khác, nàng chính là Lăng Hoàng Hậu, trải qua thời gian dài tôi luyện, nàng đã hoàn toàn thay đổi về chất, để người khó đoán ra tâm tư, nàng của hiện tại phong thái chẳng khác nào năm đó Tây Môn Hoàng Thái Hậu,

Có lẽ chính bởi cảm giác cô tịch, lạnh lẽo khi không có phu quân bồi ở bên, hay chính là nơi này còn lưu lại chấp niệm của Tây Môn Hoàng Hậu để Lăng Tuyết Nhu nàng cảm thấy thương cảm, nàng giờ khắc này đã hiểu thấu sự mờ mịt cùng không lỗi thoát trong tâm trí người kia, “rốt cục chấp niệm đặt trên thân phu quân phải lớn đến đâu, Hoàng Hậu nàng mới có thể trụ vững nhiều năm như vậy tại nơi này a,“

Trong lòng không khỏi có điểm nặng nề, Lăng Tuyết Nhi ý nghĩ miên man, hồi tưởng lại những lời Tây Môn Hoàng Hậu để lại, nàng đôi lúc còn sẽ thở dài bất lực,

" Đào Hồng, ngươi trở về rồi sao ? “

m thanh ôn uyển nhẹ nhàng, quý khí, thanh cao, vừa tôn quý vừa uy nghiêm, dáng vẻ mẫu nghi thiên hạ, Lăng Tuyết Nhu ánh mắt đắm chìm trong từng dây đàn, nàng cảm nhận được có người đang từ phía sau tiếp cận, còn tưởng rằng là cung nữ đi theo mình, lên tiếng trước,

Trước câu hỏi của nàng, người phía sau cũng không có lên tiếng trả lời, khiến Lăng Tuyết Nhu có điểm nghi hoặc, dẫu sao nơi đây vẫn là tẩm cung của nàng, không có sự cho phép người nào đều không được tự ý đi loạn,

Như nghĩ đến thứ gì, động tác hơi dừng, tay ngọc đặt lên dây dài giữ cho nó im lặng trở lại, Lăng Hoàng Hậu lần nữa lên tiếng, chỉ là lần này có điểm khác biệt,

“ Hảo Phu quân, Hảo trượng phu, Hảo Hoàng Thượng, chàng đã trở lại ah ….”

Lăng Tuyết Nhu không có quay đầu, biết Vương Hạo hai ngày qua có bao nhiêu mệt mỏi, nàng đương nhiên không có trách hắn vô tâm, nàng rất thương nam nhân này a, biết chuyện hắn gặp trở ngại, thân là thê tử của hắn nàng chắc chắn sẽ không ngó nơ, chỉ là gần đây sự việc phát sinh thực sự quá nhiều, để nàng chưa quá dễ dàng tiếp nhận, một lý do khác nữa chính là những lời Tây Môn Hoàng Hậu nói trong tâm thư để lại cho nàng, khiến cho tâm tư Lăng Tuyết Nhu không thể an phận mà tận hưởng, nàng lo sợ Vương Hạo thực sự sẽ gặp chuyện giống như Tây Môn Hoàng Hậu nói, chẳng biết khi nào hắn sẽ biến mất trong tầm mắt nàng a,

“ Khụ Khụ… ân Hảo Hoàng Hậu, tại sao biết là ta đến nàng còn chưa hành lễ đón tiếp, " Vương Hạo giả bộ nghiêm mặt, giọng điệu nặng thêm vài phần bá khí của bậc đế vương,

Lăng Tuyết Nhu không có để ý hắn, nàng vẫn quay lưng, ôn uyển nhẹ đáp,

" Hảo Hoàng Thượng, thần thiếp thân thể có điểm không tốt lắm, kính mong Hoàng Thượng khai ân tha cho thần thiếp lần này a "

"… hắc hắc … Tha ah .... hắc muốn ta không trách tội, nàng đây phải bày tỏ chút thành ý mới được, bằng không ...."

Nở nụ cười đầy xấu xa, vẻ mặt vô sỉ, cổ họng nuốt từng ngụm nước bọt khô khốc, Vương Hạo chủ động áp sát tới, muốn trực tiếp cắn nuốt tuyệt diễm Khuynh thành Lăng Hoàng Hậu, bởi vì bóng lưng này, giọng điệu ôn nhu, hương thơm quen thuộc này Vương Hạo chính là không thể quên được,

Vừa dứt lời, Vương Hạo đại thủ nhanh chóng khóa lấy eo mềm, dán sát lồng lực rộng lớn tới, ôm trọng thân thể lả lướt diễm lệ của Lăng Hoàng Hậu, trong lòng nhộn nhạo, trước dung nhan thiên kiều bá mị, quốc sắc thiên hương của nàng, Vương sớm nhịn không được, hơi thở có phần gấp gáp, nhiệt khí dương cương phả lên gáy ngọc, hắn thỏa mãn hít hà hương thơm nhè nhẹ trên thân thể lão bà,

Hắn đương nhiên đoán không ra tâm tư Lăng Tuyết Nhu đang rối bời, chuyện nàng đến Tây Môn Phủ khi trước Vương Hạo cũng được chúng nữ nói qua, bất quá hắn chỉ cho rằng nàng là muốn tới thăm qua nơi mẫu hậu từng ở, muốn cúng tế một chút mà thôi, về chuyện Lăng Tuyết Nhu mang đi di chỉ Tây Môn Hoàng Hậu để lại, ngoài Lão Tây Môn Thiên, lý Bằng tất cả mọi người hoàn toàn không một ai biết,

Cho nên, khi nghe được giọng điệu lão bà mình hơi thay đổi, Vương Hạo còn nghĩ nàng là tức giận chuyện bản thân gây ra mấy ngày nay, muốn trêu chọc nàng một chút, vừa hâm nóng tình cảm, vừa khiến nàng nguôi ngoai phần kia thất lạc sau bao ngày xa cách,

Sử dụng chút thủ đoạn lặt vặt, tiếp xúc thân thể, khí tức dương cương nóng ấm, ngữ điệu ôn nhu đầy cưng nựng, rất nhanh đã khiến Lăng Hoàng Hậu xuân tâm nhộn nhạo, cổ họng một hồi khô khốc, thở ra nhiệt khí, kiều mị mà nỉ non,

“ Hự ân… ngứa a… nhột quá … chàng… Không được a .. nhẹ một điểm ... hức hức ... đừng a... nơi này không .. ân ”

" ah .. nha nha ... hừm chàng nhẹ tay một điểm a .. ưm ... đừng nha .... khúc khích .. khúc khích...'

Bị trêu động tác quá phận của nam nhân trêu học lấy, Lăng Tuyết Nhu rất nhanh đã quên mất muộn phiền, nàng bật cười khúc khích y như cái tiểu hài tử, khiến kiều dung tỏa sáng càng thêm phần động lòng người, nàng chung quy vẫn là cái tiểu nữ nhân, tiểu thê tử được Vương Hạo đem về, dù phải suy nghĩ tâm cơ nhiều, sâu trong tiềm thức của nàng, mỗi khi bên cạnh người trượng phu này, nàng sẽ để bộc lộ dáng vẻ đẹp nhất, hoàn mĩ nhất cùng hắn đối mặt cộng triền miên,

Thỏa mãn tựa trong ngực Vương Hạo, mị nhãn như tơ, má đào hàm xuân, mặc hắn ôn nhu xoa nắm, vừa kích thích, tê dại, cảm giác thật lâu rồi nàng chưa có được cảm nhận qua,

“ Hoàng Hậu của trẫm thật đẹp, quá mê người a, thật thích … ta muốn mãi cứ như thế chiếm nàng làm của riêng … để nàng cả đời làm nữ nhân bầu bạn bên cạnh ta ..“

“ … khúc khích … thật như thế a … “

Lăng Tuyết Nhu giọng điệu hài hước, đầu ngón tay miết lấy gò má phu quân, cắn cắn môi đầy bỡn cợt mà hỏi lại,

" Đương nhiên ... "

" Hắc Hắc, đã rơi vào tay ta, cả đời này Tuyết Nhu nàng cũng đừng hòng trốn thoát a. ta chính là không cho nàng chạy, "

Nói xong, Vương Hạo đã chủ động hôn khẽ lên trán ngọc trơn bóng của nàng, hôn lên mắt lên má, lên môi, lên cổ như để chứng minh lời mình là thật, chôn chặt thân thể đẫy đà của nàng vào trong lòng lực, hắn thật sâu nhấm nháp đôi môi ngọt ngào chín mọng, hút lấy chất mật như cam lộ, cùng nàng dây chưa cái lưỡi, ma thủ theo thói quen luồn xuống phượng y, song nhũ mềm mại nhanh chóng trở lên săn cứng, Vương Hạo tham lam, dùng sức mà nắm lấy, vừa xoa vừa nắn, đôi lúc còn sẽ vê nhẹ hạt anh đào giống như thứ đồ yêu thích, để Lăng Tuyết Nhu không khỏi rung rẩy rừng đợt vì khoái cảm, hạ thể từ khi nào đã cứng rắn, đỉnh lấy kiều đồn sung mãn, giống như muốn trực tiếp phá bỏ lớp rào cản, xâm chiếm hết thảy Lăng Hoàng Hậu ,

Miệng thơm phả ra từng làn u lan say lòng người, Lăng Tuyết Nhu cả người vô lực kháng cự, bị nụ hôn sâu đầy ma lực khiến cho mặt đỏ tới mang tai, thở dốc không thôi, thân thể uyển chuyển bị phu quân câu dẫn lên dục hỏa, rục rịch, nơi hạ thể ướt át rỉ ra ứa thủy, cảm nhận thấy đồ vật quen thuộc, càng là ngứa ngáy, nhớp nháp khó chịu vô cùng,

Bất quá mặc dù trong lòng dục hỏa vốn đã đại thịnh, củi khô gặp lửa càng thêm dữ đội, nơi này chung quy không phải địa điểm thích hợp, chẳng những thoáng đãng, thời gian còn là ban ngày, quy củ lễ nghi mà Hoàng Hậu phải thuận theo rất nhiều, Lăng Tuyết Nhu không thể tùy tiện như trước kia để nam nhân có thể hồ nháo,

Vội giữ chặt đại thủ đang tiến tới hạ thể, một tay chống lên ngăn cản lại Vương Hạo sớm đã mất đi kiềm chế, ôn thanh cầu khẩn,

" Hức ... hức ... ân phu quân ... hảo phu quân ... tha cho người ta ah, thần thiếp chịu không nổi a ... nga ...

Trong lúc nước sôi lửa bỏng, chiến sự lan tràn khắp nơi, Lăng Tuyết Nhu chính nàng hiểu rõ nhất, nàng sợ nếu cứ tiếp tục hành động, để người nhìn thấy chẳng may truyền ra bên ngoài, uy vọng của hắn chắc chắn sẽ bị tổn hại,

" Thế nào a, nàng có chuyện ... "

Cau mày nghi hoặc, Vương Hạo khó hiểu, mà hỏi,

" ưm ... ưm chàng đừng nữa a ... hức hức ... nơi này không được a ... chàng ... không muốn ... "

Ánh mắt có điểm trốn tránh, lăng Tuyết Nhu nhìn ra hắn biểu lộ mất hứng thì cũng có chút sợ, dù sao mấy ngày thời gian hắn đều chuẩn bị công sự, đến gặp nàng lại bị từ chối không khỏi quá quá đáng, cho nên vội lên tiếng thanh minh,

" Nơi này không tốt lắm a, hơn nữa là là ... nơi Tây Môn Hoàng Hậu yêu thích a, chàng không sợ người trách tội hay sao nha ... "

Lăng Tuyết Nhu vừa nói, vừa oán trách vỗ vỗ mặt bàn bên dưới, ý trách bảo tội bất kính, không giữ quy củ để người nhìn thấy sẽ cười chê,

Chứng kiến biểu hiện của nàng, Vương Hạo trong lòng không khỏi bật cười, hắn cúi đầu nhẹ điểm lên môi nàng một ngụm, vuốt vuốt gương mặt duy mỹ, chấn an lấy,

" Nàng quá lo sa ... "

" Nơi này là cấm cung của ta, người chung quanh bảo vệ cũng là cận vệ trung thành, ta sớm đã cho bọn hắn hoàn toàn lui ra ngoài a... về phần như nàng nói, mẫu Hậu thật nhanh muốn nàng sinh cho ta hài tử, sao có thể trách tội "

" Chàng, ... "

" Hắc hắc ... "

" Không muốn nói thêm, hiện tại trẫm chính là muốn sủng hạnh Hoàng Hậu của trẫm, trời sập trẫm tới đỉnh, nàng chỉ cần thả lỏng tận hưởng là được a ... hắc hắc "

" Chụt ... ưm... "

Không đợi Lăng Tuyết Nhu lần nữa lên tiếng, Vương Hạo đã nhanh chóng áp môi đi lên, giáp công ba đường, vừa ôn nhu chiều chuộng lấy cái lưỡi đinh hương thơm ngọt, nút mạnh lấy, đại thủ nhanh chóng giải khai đi từng lớp lụa y trên thân thể mạn diệu, song phong bạo mãn nửa che nửa hiện rất nhanh đã bại lộ ra trước mặt, hai hạt ruby đỏ au, săn cứng nổi cộm bên dưới lớp yếm phượng thêu,

Eo nàng mảnh mai, da thịt kiều nộn như da em bé, trắng nõn không chút tì vết, dưới động tác đùa bỡn của nam nhân dần trở lên ửng hồng, cái rốn tinh xảo điểm nhẹ ở trung tâm, mà bên dưới chính là địa phương thầm kín đẹp hút hồn người, tiết khố ẩm ướt từ bao giờ, kiều đồn bạo mãn căng mọng, đôi chân trần thẳng dài miên man, quặp chặt lấy hạ thể của hắn, nơi tư mật không khừng ma sát, côn thịt cứng rắn cũng chẳng chịu thua cuộc, đỉnh động nhè nhẹ, khiến Lăng Tuyết Nhu cả người căng chặt, liên tục rung rẩy, ưỡn mình thở hào hển, vừa nỉ non yêu, trước động tác có phần được nước lấn tới của nam nhân,

" n ự... a phu quân ... hức .. đừng a ... ngứa .."

" Chụt "

" Phu quân... chàng hừm.... thật dễ chịu a ... hừ ... "

Mị nhãn ướt át, mụ mị hơi híp lại tận hưởng, lồng ngực phập phồng lên xuống, Lăng Tuyết Nhu đại thủ gắt gao ôm chặt lấy đầu phu quân, vô lực giãy giụa, để mặc hắn nhấm nháp từng tấc da thịt, đầu tóc sớm đã rối loạn, bung dài phía dưới lưng trần, cổ ngọc ngửa ra sau mà nỉ non yêu kiều, thân thể ngứa ngáy vặn vẹo không ngừng, Lăng Tuyết Nhu hạ thể ứa thủy tiết ra mỗi lúc một nhiều, tiểu nội khố từ lâu bị dương căn thô đài đỉnh lấy đã lầy nội, chảy thành sợi bạch ánh lên bàn đá, nhớp nháp đặc biệt khó chịu, Lăng Tuyết Nhu dụ hoặc, câu dẫn, để Vương Hạo dục hỏa đại chướng, hận không thể nuốt cái hồ ly tinh này vào bụng,

Bất quá, Vương Hạo cũng không có vội vã tiến nhập, đã thật lâu, có lẽ từ lúc nàng tiến cung hắn chưa từng cùng nàng ở riêng một chỗ, vì thế cho nên Vương Hạo muốn bù đắp cho nàng tốt, dành chút thời gian ít ỏi bồi cạnh nàng, Vương Hạo hắn cũng hiểu, việc An Thế Hoa mang bảo bảo chắc chắn phần nào ảnh hưởng đến cảm nhận của nàng, thân là nữ nhân mẫu nghi thiên hạ, làm chủ hậu cung cư nhiên để người đè đầu cưỡi cổ, hắn không lo Lăng Tuyết Nhu sẽ sinh lòng ghen ghét tị lạnh, gây trở ngại cho bảo bảo cùng An Thế Hoa, nhưng cấm cung khắc nghiệt, cung nữ, thị vệ, thái giám ai biết miệng lưỡi đám người kia có bao nhiêu độc địa, lâu dần sẽ khiến lòng nàng nảy sinh bất an, sinh ra tâm bệnh,

Vương Hạo ánh mắt hiện lên từng điểm nhu tình, đắm đuối mà nhìn đến Lăng Tuyết Nhu, ánh mắt hắn rất ôn nhu, giống như đang thưởng thức vưu vật đẹp nhất thế gian này, nàng hiện tại quá hoàn hảo, không chút tì vết nào, dung nhan của nàng, khí chất của nàng, tất cả của nàng đều khiến hắn phải si mê, ngắm nhìn mãi cũng không cảm thấy chán, hắn không biết bản thân có bao nhiêu phúc khí mới có thể có được nàng bên cạnh, để có được nàng nguyện một lòng một dạ vì hắn đi bên cạnh,

" Hức ... phu quân ... hức ... khó chịu quá a ... nha .. ân ... chàng thiếp muốn a.... thiếp muốn chàng ah ..."

" n "

Linh hồn đang phiêu phiêu bay bổng, Vương Hạo bỗng nhiên động tác dừng lại để Lăng Tuyết Nhu có điểm chịu không được, " Nam nhân này là muốn làm gì nữa ah, chẳng phải khi trước còn rất sung mãn, như thế nào dừng giữa chừng đi "hơi hé mắt, mấp máy môi anh đào nỉ non, Lăng Tuyết Nhu lửa tình quấn thân, chính là mong đợi đại gia hỏa kia của phu quân cắm thật sâu đi vào trong nơi tư mật,

Chỉ là, thời điểm nàng mở mắt xem Vương Hạo đình làm gì, thấy nam nhân vẻ mặt si ngốc, đôi con ngươi đăm đăm hướng đến bộ vị thần bí của nàng, biểu lộ ra thần sắc si mê, cổ họng liên tục nuốt nước bọt, khiến Lăng Tuyết Nhu mặt đỏ tới mang tai, tay vội đưa lên che lấy mặt, khẽ gắt giọng oán trách,

" Chàng ... chàng xem đủ ah, đại sắc lang ... "

Loại sự tình này đối với chuyện chăn gối của hắn cùng đám lão bà vốn không phải lần một lần hai, chỉ là bình thường sẽ diễn ra ở trong phòng, bây giờ chẳng những còn là ban ngày, địa phương còn ở trong Cấm cung, bốn chung quanh thoáng đạt, Lăng Tuyết Nhu chung quy vẫn không bỏ xuống được mặt mũi, quy củ lễ nghĩa thời gian qua được dạy, chưa kể, trong bóng đi theo chú ý nàng vẫn còn lấy cái thị nữ, nàng sợ để các nàng nhìn thấy bộ dáng phóng đãng, phát tao của mình sẽ có suy nghĩ khinh thường,

Vương Hạo hắc hắc cười xấu xa, ve vuốt, vừa đưa mắt lên trêu chọc Lăng Hoàng Hậu,

" Hắc hắc, lão bà nàng thật là mẫn cảm ah, ướt át như vậy, thật đúng là nhân gian tiên cảnh nha, phu quân yêu chết nó đâu,"

Mặt mày đỏ ửng, Lăng Tuyết Nhu hừ hừ trong cổ họng, rên rỉ oán trách nam nhân

" n, tất cả đều tại đại sắc lang chàng,"

" Hắc hắc, đã như vậy bổn phu quân đương nhiên sẽ bù đắp cho nàng a, hảo lão bà đại nhân... "

Nói xong, Vương Hạo đầy thâm ý mà nhìn lấy nàng, liếm liếm môi, dâm đãng để Lăng Hoàng Hậu càng chịu không nổi, phát tao mà rên lớn,

" Chàng muốn ... ân hừ ... sướng ... "

Trong lúc mê mang phiêu phiêu dục tiên, Lăng Tuyết Nhu còn chưa kịp làm ra bất cứ phản ứng nào, hạ thể nơi tư mật khoái cảm đập tới đột nhiên, như có dòng điện đánh tới, khiến nàng sảng tới thét lên đầy phấn khích, cả người con lên, điều đồn ưỡn cao, đầu óc mụ mị càng sâu, co quắp, kẹp chặt lại hai chân, rung rẩy mà kiều rên dâm đãng

" Ắc ... hừ ... sướng ... phu quân ... ắc... muốn chết a ..... nhóp nhép .... hức thật sướng quá .. a aa ... quá đã a... hức thuật thoải mái ... ưm nha .. mạnh nữa a... hức hức ... chàng thật ... nữa ... hừm ưm ... thật sướng ... sướng chết người ắc ... chụt.... ắc thiếp sướng quá ah ... muốn bị chàng ... ư .. aaaa làm điên a.. hức ... không a ... thật .. nga ...

" chụt chụt ... nhóp nhép ..."

m thanh nhóp nhép, chụt chụt hòa cùng với tiếng thở dốc, vừa rên rỉ động tình, chỉ thấy Vương Hạo một miệng mở lớn, hoàn toàn ngập đi vào bánh bao nhỏ ướt át của Lăng Hoàng Hậu, vừa mút, vừa liến, đầu lưỡi linh hoạt đảo quanh cánh hoa hồng e ấp, liếm đến cái lỗ tiểu, xong lại thè ra hết cỡ thâm nhập trong cu cốc đào nguyên của nàng, mút lấy hương tân ngọc dịch vừa thơm vừa ngọt lại nồng đậm tính dục, đôi ma thủ giữ chặt lại kiều đồn của nàng, trêu chọc lấy lỗ nhị thít chặt kia, ve vãn, kích thích lão bà tiết thêm nhiều dâm thủy,

Lăng Tuyết Nhu lần này là hưởng đủ khoái cảm về tinh thần lẫn thể xác, giữa thanh thiên bạch nhật, mấy cái thị nữ hầu cận còn ở chung quanh, nàng cư nhiên bị Hoàng Thượng dùng tư thế này sủng hạnh, chẳng những dục tiên, còn thỏa mãn cả tinh thần, kia ở chung một chỗ cùng đám tỷ muội thì cũng thôi, bây giờ dù sao vẫn tại trong cấm cung, tai mắt khắp trốn, hắn không quản mặt mũi thỏa mãn nàng ham muốn, càng khiến cho Lăng Tuyết Nhu thêm yêu cái tư vị tuyệt vời này,

" Ưm .. ân phu quân ... nga nga thiếp aa ... nha chịu không đến a... ắc ... ta ta sướng chết a... Hoàng Thượng .. nga sâu một điểm .ắc... Hoàng Thượng ... Hạo Ca ... ắc . hức này quá đã sướng chết ... bản hậu sướng chết ... hoàng thượng thật khiến bản hậu sướng chết a ... muốn tiết aa ... ắc .... nhu nhi muốn ắc .. nữa ... ắc thật lợi hại ... thoải mái ..."

Lời nói tao lãng, phóng đãng còn hơn cả cái kỹ nữ ngoài giáo phường ty ( Giáo Phường Ty, giống như nhà chứa, nhưng phía sau là cẩm y vệ, nếu quan lại triều đình hoặc kẻ khi quân, nam thì sẽ bị chu di, nữ nhân thì bị đưa vào giáo phường ty, khác với lầu xanh, giáo phường ty không có mệnh lệnh cả đời đều không thể thoát ra ngoài, cũng không thể dùng tiền chuộc thân,), Lăng Hoàng Hậu đến xưng hô cũng có chút loạn, sớm đã quên mất trời trăng mây đất, địa phương đang ở, cứ thế thét lớn từng đợt, giống như lần đầu tiên hắn giúp nàng âu yếm địa phương kia, tóc tai rối loạn, đầu không ngừng lắc qua lắc lại, ánh mắt ngập nước mông lung, lim dim, hai bắp đùi ngọc khép lại thật chặt, kẹp đầu Vương Hạo, một tay vừa nắm lấy phượng y dưới thân, một tay thì đặt lên đầu nam nhân, kiều đồn đôi lúc lẽ đỉnh lên, muốn hắn dùng thêm lực, tiến sâu vào lấp đầy u cốc,

Mà Vương Hạo thì không mấy để tâm đến tiểu động tác của lão bà, hắn cư nhiên bị hương vị mật huyệt của nàng làm cho say mê, tiểu mật đào đặc biệt non mềm, đỏ hồng, hai cánh hoa e ấp, cái lỗ nhỏ khít chặt như muốn bóp nghẹt lấy đầu lưỡi, phản kháng thứ ngoại lai xâm nhập, không có chút tạp chất hay thứ gì khó ăn, kinh qua m Dương Hoan Hỉ, có lẽ cũng bởi nàng có được lần đầu sử nam của hắn, mật dịch của nàng tinh khiết, chẳng những lưu lại mùi hương đặc trưng mê người, hương lại rất ngọt ngào, kích thích bản năng điên cuồng hắn ẩn sâu bấy lâu trong tâm trí, dương căn chướng bạo, nhất trụ kinh thiên chỉ chực chờ chiếm đoạt u cốc nàng,

" Hức ... ư ... phu quân, Hoàng Thượng ...ắc .. hức hức ... nữa .. sướng quá a.. không ... đừng a ... nga lại tới... Hạo Ca ... thiếp .... ân hừ ... mạnh nữa .... thật mạnh đảo... Phu quân ... ắc .. nga nga thoải mái chết ... hức ... ưm ... ta điên quá ... nha nha .. tới ... sướng... hức hức"

Liên tục là khoái cảm kích thích đánh tới, rất nhanh, dưới thủ pháp điêu luyện của Vương Hạo, Lăng Tuyết Nhu thuật sự không chịu nổi, dâm huyệt một mực co rút lại, giật giật, rung rẩy, mật dịch tiết ngày càng nhiều, chảy đầy miệng lưỡi nam nhân, thấy thế Vương Hạo biết nàng muốn tới đỉnh một lần, tiểu động tác không những không dừng, thuần thục làm vừa nhanh vừa mạnh mạnh, đầu lưỡi điên cuồng khuấy đảo, thụt ra thụt vào lỗ đào, đầu ngón tay cũng chuyển từ ve vuốt, trực tiếp thẳng tiến cắm mạnh đi vào cái lỗ nhị kia, kích thích điểm nhạy cảm của nàng,

" Nhóp nhép .... "

“Ắc…không …ắc aaaaaaa sướng a … nga không được aa… “

Điện giật toàn thân co rút lại, từng cổ mật dịch từ tận sâu trong hoa tâm, thơm ngọt, kích thích mãnh liệt phún chương, Lăng Tuyết Nhu sảng đến mơ hồ, hạ thân không thể kiềm chế, suối phun cùng lúc, trực tiếp khiến mặt hắn một mảnh ướt nhẹp,

....

STK agri : 1500206133531 chi nhánh HN

MOMO : 0779345006

ZALOPAY : 0779345006

Mình xin chân thành cảm ơn đã ủng hộ mình xuất thời gian qua ạ

Bạn đang đọc Trọng sinh ta bị hệ thống bắt làm hoàng đế sáng tác bởi Phamcoi

Truyện Trọng sinh ta bị hệ thống bắt làm hoàng đế tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Phamcoi
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 6
Lượt đọc 329

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.