Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 2286 chữ

Vất vả một buổi trưa, cuối cùng cũng đem mảnh đất trồng rau trong viện đào lên, tách ra thành hai thửa, phân biệt ở phía bên trái và bên phải cổng ra vào, để hai khối đất trồng rau dùng gậy trúc rậm rạp vây quanh hai vòng, để phòng ngừa về sau gà nghịch ngợm mổ đồ ăn “Lại nói không biết nguyên chủ nghĩ gì mà đến heo, gà thường thấy nhất ở nông thôn cũng không nuôi.”

Hứa Thanh thu thập tốt mảnh đất trong sân, đất còn thừa thì bỏ ở bên dưới cây đa lớn ở ngoài cổng, làm việc xong xuôi thì xoay người trở lại phòng bếp, múc chút nước ấm vào bồn gỗ, bưng lên đi tới giếng nước cách đó không xa, đặt bồn gỗ trên giá lại lấy khăn bên cạnh nhúng vào nước ấm lau lên mặt, vừa mới đắp lên hắn liền cảm thấy trên mặt có chút đau đớn cùng ngứa ngáy.

“Ặc, thật là có chút nghiêm trọng.” Hứa Thanh cẩn thận dùng nước ấm rửa mặt xong, liền cầm lấy cái khăn sạch bên cạnh nhẹ nhàng lau sạch vệt nước. Làm một nam nhân mà rửa mặt cẩn thận như vậy thật là không dễ dàng, nhưng mà vì không làm cho mặt nghiêm trọng hơn chỉ có thể như vậy. Bởi vì nguyên chủ chán ghét gương mặt này của mình cho nên không chăm sóc cẩn thận, thậm chí nhiều lúc cũng không thèm rửa mặt, như vậy không được a. Hứa Thanh vốn là người thích sạch sẽ, tất nhiên không chịu đựng được.

Đổ nước vào mương, Hứa Thanh lại đi vào phòng bếp lấy thêm một chậu nước ấm nữa, lần này hứa thanh để cánh tay nhỏ gầy của mình lên trên chậu nước, một lát sau liền thấy giữa ngón trỏ cùng ngón giữa của hắn chảy ra hai dòng nước, đây chính là nước trong giếng linh tuyền ở không gian. Bời vì độc tố trên mặt tích lũy trong một thời gian dài nên cũng chỉ có thể chậm rãi điều trị, một mặt cũng là để phòng ngừa những người trong thôn phát hiện hắn thay đổi quá nhanh, nên hắn cũng chỉ cho một chút linh tuyền vào nước ấm, rồi lấy nó rửa mặt.

Rửa mặt xong, Hứa Thanh đem chậu cùng khăn thu thập tốt, lại đến phòng bếp nấu thêm một nồi nước ấm, mặt dù bây giờ đã sắp qua mùa đông nhưng phải giữ gìn thân thể. Đến lúc tắm rửa xong thì trời bên ngoài cũng đã tối hẳn, Hứa Thanh cẩn thận đốt một cây đèn dầu, lại đem cọng hoa tỏi non xào thịt lúc trưa còn dư lại trộn với cơm, làm đơn giản một món cơm chiên, hắn ăn uống xong xuôi thì nằm trên chiếc giường trải nệm bằng rơm rạ, mặt trên lại trải thêm một lớp ra trải giường mỏng. Bây giờ chắc khoảng 9h tối, ở cổ đại thì buổi tối không có hoạt động giải trí gì, hắn lại độc thân cho nên chỉ có thể đi ngủ sớm.

“Ngày mai đi chợ mua heo con, gà con, một vài bộ quần áo, còn có đi xin một con chó nhỏ, bằng không không có ai giữ nhà…………….” Nghĩ nghĩ Hứa Thanh liền đem cái chăn bọc lại trên người, cuốn bản thân thành quả cầu, một lúc sau liền ngủ say. Đây là lần đầu tiên hắn có một giấc ngủ an nhàn, thoải mái từ khi đi vào thế giới này.

Ngủ một giấc đến lúc trời vừa sáng, Hứa Thanh ngáp một cái bò dậy khỏi ổ chăn, bên ngoài khí trời hơi lạnh, hắn nhanh chóng đem bộ áo quần màu xanh nước biển mặc vào, đây là bộ quần áo duy nhất của hắn mà không bị chắp vá. Thu thập tốt bản thân, liền nhóm lửa, bỏ vào nồi một ít nước cùng bột ngô, hắn dự định nấu cháo ngô, sau đó đi đến giếng nước lấy cành dương liễu đánh răng súc miệng. Đây cũng là hắn căn cứ vào văn hóa Trung Hoa mà làm ra một cái công cụ đánh răng. Dùng răng cắn cành liễu, bên trong liền bung ra mấy sợi liễu, giống như cây lược nhỏ nhưng dùng để đánh răng (@@), đánh răng rửa mặt xong, hắn lại dùng một ít linh tuyền rửa lại mặt, cảm giác mặt không còn đau đớn như hôm qua, tâm trạng tốt liền đi ăn sáng. Ăn sáng xong, hắn khóa lại cổng, hướng phía nam thôn mà đi, lại tìm không được đường đi chợ, đành phải đi tìm Tạ a sao.

Tạ a sao chính là người thường xuyên giúp nguyên chủ mua hạt giống, có nhà mẹ đẻ ở Thôn Cát Tường, gả đến nhà của Tạ Trường Minh của Thôn Hạnh Phúc, năm đầu tiên liền sinh được một ca nhi, đáng tiếc sau này vẫn không có con, nhưng gia đình lại không có cha mẹ chồng nên ngày tháng trôi qua cũng khá tốt. Năm trước, Tạ ca nhi gả đến trấn trên, làm cho các ca nhi chưa gả trong thôn đều hâm mộ đến đỏ mắt, mặc dù chõ nào của trấn trên cũng đều tốt hơn so với các địa phương khác.

Nhà Tạ a sao trong thôn Hứa Thanh cũng được coi là một hộ gia đình khá giả nhất nhì, là một trong những gia đình trong thôn có được nhà gạch ngói xanh khang trang, nhà ba gian, bên ngoài dùng đá xây thành tường vây nhưng không có cao như tường vây nhà Hứa Thanh, đây cũng là nhờ Hứa phụ hỗ trợ làm ra, do vậy nhà của họ cũng nhà của Tạ a sao có quan hệ tốt nhất trong thôn.

“Thịch thịch thịch”

“Ai a?” Một giọng nam tương đối thô cuồng truyền tới.

“Mau đi mở cửa, cuối đông rồi hẳn là Thanh Ca Nhi muốn tới lấy hạt giống.” Thanh âm này tương đối nhu hòa, làm người nghe cảm thấy đây một người dịu dàng.

“Là ta, Thanh Ca Nhi.” Hứa Thanh có chút không được tự nhiên trả lời, Thanh Ca Nhi, thật là không quen.

Cánh cổng sau lưng tác tác vang lên vài tiếng cửa liền ra “Nào, Thanh Ca Nhi, mau tiến vào, vừa lúc bọn ta còn ăn cơm sáng đâu!” Tạ thúc là một hán tử cao lớn, thân cao gần 1m8, không chỉ có âm thanh lớn vang dội, thân thể cũng rất cường tráng, hoàn toàn không giống một người đã hơn 40 tuổi. “Không cần đâu Tạ thúc, ta đã ăn rồi, ta đến đây là muốn hỏi một chút, hai người hôm nay có đi họp chợ không?” Hứa Thanh nhìn thân thể cao lớn của đối phương, lại nhìn thân thể nhỏ nhắn, gầy yếu của mình mà có chút bi thương.

“Thanh Ca Nhi mau vào đi.” Tạ a sao cũng đi đến phía trước, đẩy Tạ thúc qua một bên rồi đi đến bên cạnh Hứa Thanh, thân thiết lôi kéo hắn nhà. Tạ a sao đại khái cao gần 1m7, dáng người hơi gầy, ngũ quan tương đối nhu hòa, làm người khác nhìn vào cảm thấy rất thoải mái. Hứa Thanh có chút ngượng ngùng, bất quá cũng không có cự tuyệt Tạ a sao thân thiết, “Thật sự là đã ăn rồi? Đừng có mà lừa dối ta, bằng không ta không tha cho con.” Hứa thanh phải nói mấy lần Tạ a sao mới chịu tin, bằng lòng buông tha cho hắn mà bắt đầu ăn cơm sáng.

Ở nông thôn, ăn uống cũng không có quy củ gì, Tạ a sao là ăn ở nhà chính, có nhiều hộ gia đình khác bởi vì nhà nhiều người mà dọn ra sân ăn. “Con muốn đi chợ sao? Đây chính là chuyện tốt, người trẻ tuổi nên đi lại nhiều một chút! Đợi chút ta liền đi chuẩn bị sau đó mang con đi cho nhận thức đường.”

Vừa nghe Hứa Thanh muốn cùng mình đi chợ Tạ a sao vội vàng ăn xong bữa sáng, cầm lấy cái sọt, trong nhà có để dành trứng gà, chuẩn bị mang lên chợ bán, “Không cần phải gấp gáp, Tạ a sao.”

Nhìn bộ dạng sốt rột của Tạ a sao, Hứa Thanh có chút buồn cười lại thấy cảm động, “Như thế nào lại không vội, đi sớm một chút là có thể đi dạo nhiều nơi hơn a, đi mau đi mau, đương gia, hôm nay ngươi đừng đi, ta cùng Thanh Ca Nhi đi dạo chợ!”

“Được được, đi đi, đi đi, trên đường nhớ cẩn thận.”

“Tạm biệt Tạ thúc”

“Đi thôi đi thôi, con nên đi dạo nhiều một chút!” nhà Tạ a sao ở cuối thôn, cho nên con đường lúc nãy Hứa Thanh lại đây có nhiều lối rẽ, để đến được chợ cần vòng qua thôn, người ở cuối thôn gần đều đi con đường này. Còn người ở đầu thôn thì đi một con đường khác, lộ trình đi đường của hai con đường này cũng không sai biệt lắm. Hứa Thanh cùng Tạ a sao đi con đường nhiều lối rẻ ở cuối thôn, trời vẫn còn sớm nên trên đường cũng không có nhiều người lắm, đi được nửa đường thì gặp được người kéo xe lừa, mỗi người ba văn tiền liền có thể đến được chợ. Từ thôn Hạnh Phúc đến chợ cần đi nửa canh giờ, cũng chính là một tiếng đồng hồ, ba văn tiền vẫn còn có lời, tiền xe của Hứa Thanh bị Tạ a sao giành trả, hắn cũng không nói nhiều, nghĩ về sau sẽ lại trả ân tình này.

“Ngươi chính là Thanh Ca Nhi của Hứa gia à?” Kéo xe lừa chính là một hán từ thôn bên cạnh, họ Lý, ngày thường mọi người vẫn gọi ông là “Lý thúc.”

“Vâng, Lý thúc biết ta sao?” Hứa Thanh đè lại tay Tạ a sao, ý bảo hắn đừng kích động, Lý thúc nghe thấy hắn trả lời, liền nói chuyện liên thiên không dứt, cảm xúc có chút kích động “Ta và cha ngươi cũng có chút giao tình, trước kia thường nghe thấy hắn nhắc tới ngươi.”

“Là thật sao, thật là trùng hợp.” Hứa Thanh lấy bàn tay gầy yếu che lại mụn đỏ trên mặt khẽ cười cười, tuy rằng nhan sắc không có gì nổi bật nhưng đôi mắt đen nhánh lại phá lệ sáng ngời, vì vậy liền có thêm một chút tư sắc. Tạ a yêu nhìn Thanh Ca Nhi cười như vậy, tâm trạng có chút trầm trọng, một hài tử tốt như vậy thế mà……

“Ngươi đó, nên đi ra ngoài nhiều một chút, ca nhi quan trọng nhất chính là hiểu biết, bề ngoài không quan trọng, cũng không ăn no được!” Lý thúc lớn giọng nói làm Tạ a sao vô cùng tán đồng nói, “Đúng vậy, đúng vậy. Thanh Ca Nhi là đứa nhỏ biết điều, những người kia chính là không có mắt nhìn” Hứa Thanh trợn mắt há hốc mồm nhìn Tạ a sao nói chuyện cùng Lý thúc, thường thường còn làm vài động tác khoa tay múa chân, nói đến chuyện hợp ý còn vỗ bên cạnh xe cười ha ha!

Xem ra Tạ a sao cũng không phải là người xa cách như bề ngoài, chính là rất thân thiết, Hứa Thanh mở cặp mắt đen to tròn của mình nhìn Tạ a sao, cũng cùng bọn họ nở nụ cười “Buổi chiều ta cũng ở chỗ này chở khách, đến lúc đó các người trực tiếp đến đây tìm ta là được” cảm ơn Lý thúc xong, Hứa Thanh cùng Tạ a sao đi đến phố đồ ăn, tìm vị trí để sọt hàng xuống, lấy ra trứng gà ra bọc lại rồi đặt ở trên đất, chờ người tới mua. “Thanh Ca Nhi, chờ ta bán xong trứng gà, ta liền dẫn ngươi đi dạo.” Hứa thanh đang đánh giá mà nhìn xung quanh chợ, nghe được lời này liền quay lại: “Không có việc gì không có việc gì, không cần gấp gáp.”

Nói xong đối với Tạ a sao lộ ra một nụ cười thân thiết.

Người bán đồ ăn bên cạnh không nhịn được lên tiếng, “Chậc chậc, ca nhi này trên mặt như thế nào đều là mụn đỏ, thật là đáng tiếc……” Tạ a sao trợn mắt nhìn qua, lập tức không ai dám nói gì, “Con đừng để ý đến bọn họ, Thanh Ca Nhi là tốt nhất, bọn họ đều không mắt nhìn.”

Hứa Thanh:…………

Bộ dáng này của hắn cao gần 1m65, không những gầy yếu thấp bé, trên mặt không tính những nốt mụn đỏ kia thì cũng chỉ có đôi mắt đen nhánh khá lớn, nhiều lắm cũng chỉ được xem là nam sinh tươi mát, như thế nào cũng không thể xem là đẹp a.

Chợ không phải là rất lớn, bất quá có rất nhiều người do ba thôn lớn xung quanh đều đến nơi này họp chợ, hàng hóa bán ở đây cơ bản đều là đồ dùng nông thôn bình thường. Bên phải chợ là nơi bán đồ ăn, bán trái bán gà cùng món ăn hoang dã gì đó, ồ còn có thỏ, bên kia chính là sạp bán thịt heo. Chợ này tuy nhỏ nhưng bán đồ vẫn khá đầy đủ.

Bạn đang đọc Trọng sinh thành ca nhi xấu xí đi làm ruộng của Tả Mộc Trà Trà Quân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BiNganBiNgan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 49

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.