Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tra nam xuất hiện.

Phiên bản Dịch · 1459 chữ

Cùng Cố Minh nói chuyện xong sau, nhớ tới trước đó từng nghĩ muốn gieo trồng chút trái cây trong không gian, xem thử có thể cải thiện thể chất người trong nhà mà không khiến người khác chú ý hay không.

Mộ Dung Tuyết đến khu kinh doanh hạt giống mua nhiều loại hạt giống cây ăn quả, còn có hạt giống rau dưa, cùng với một ít hạt giống dược liệu các loại, sau đó trước ánh mắt như thấy người ngoài hành tinh của chủ cửa hàng mà rời đi, về tới chung cư.

Tiến vào không gian, tìm một chỗ đất trống, dùng ý niệm liền đem hạt giống cây ăn quả các loại, rau dưa, dược liệu loại phân, sắp xếp trồng xuống, lại dùng nước suối tưới lên. Còn may, trong không gian hết thảy đều thuộc sự chi phối của cô, chỉ cần dùng ý niệm liền có thể khống chế, nếu không để làm từng chút, còn không phải mệt chết sao.

Sáng sớm ngày kế, ánh mặt trời xán lạn, tại A trung.

Tiêu Khả Lệ sáng sớm thấy Mộ Dung Tuyết đi vào phòng học liền oán giận nói

- Tiểu Tuyết, hôm nay sao đi học không gọi chị, chị ở cửa đợi em thật lâu, chân đều đau muốn chết.

Bạn học chung quanh vừa nghe lời này, liền bắt đầu khe khẽ nói nhỏ, đối với Mộ Dung Tuyết chỉ chỉ trỏ trỏ lên, nói cái gì mà quả nhiên là đại tiểu thư, cũng chỉ có Tiêu Khả Lệ thiện lương như vậy mới nguyện ý chịu đựng.

- Mọi người không cần nói bậy, là tự tớ phải đợi em ấy, Tiểu Tuyết kỳ thật thực rất tốt.

Nói lời này, nhìn như là vì biện giải thay Mộ Dung Tuyết, chỉ là trên mặt biểu tình ủy khuất, sao có thể coi là thật.

Quả nhiên, chung quanh nghe thấy xong chỉ trích càng mãnh liệt.

Tiêu Khả Lệ, đời trước tôi đã chịu bộ dáng kỹ nữ bạch liên này của cô đủ rồi, cho rằng cô còn sẽ giống như đời trước ngây ngốc nói xin lỗi, lại vội vàng giải thích với bạn học xung quanh, làm cho toàn bộ học sinh cao trung đều truyền tai nói rằng cô ngạo mạn, làm cô không có nổi một người bạn.

- Khả Lệ, trước đó không phải em đã nói chị không cần chờ em cùng đi học sao, tuy rằng chị ở nhờ nhà em, người trong nhà cũng không coi chị là người ngoài, còn mời tài xế đưa chị đi học, như thế nào còn sẽ chân đau?! Khẳng định là do chị đi giày cao gót, về sau vẫn là ít đi chút. Đúng rồi, em đã dọn ra ngoài, em cũng không còn nhỏ, muốn độc lập, cho nên về tự chị đi học là được, không cần cố ý chờ em.

Nói xong, Mộ Dung Tuyết liền đi tới chỗ ngồi của mình, mặc kệ cô ta, cô đã không có kiên nhẫn mỗi ngày mỉm cười với kẻ thù.

- Hóa ra Tiêu Khả Lệ là ở nhờ nhà Mộ Dung Tuyết, khó trách luôn là cùng nhau đi học.

- Xem ra nhà Mộ Dung Tuyết đối với Tiêu Khả Lệ khá tốt, còn mời tài xế đưa đón.

- Nhìn toàn thân ăn mặc còn tốt hơn so với Mộ Dung Tuyết.

“......”

Tiêu Khả Lệ gắt gao nắm chặt nắm tay, móng tay sớm đã đâm sâu đến thịt, nhưng ánh mắt bạn học chung quanh làm cô ta càng cảm thấy thẹn, Mộ Dung Tuyết, tôi sẽ không bỏ qua cho cô.

Chuông vào học vang, chủ nhiệm lớp đi vào, phía sau lại có một học sinh nam tuấn tú đi theo, nữ sinh trong lớp bắt đầu ồ lên.

Là hắn!!!? Mộ Dung Tuyết nắm tay nắm chặt, móng tay nhòn nhọn đâm sâu vào làn da tay kiều nộn,cảm giác đau đớn mới miễn cưỡng làm cô không tiến lên cho hắn một cái tát. Cũng khó trách, Phương Thế Hoa thanh tuấn nho nhã, khí chất tao nhã, cả người tản mát ra ý vị công tử nhẹ nhàng, tuấn tú ôn nhuận như ngọc, lúc hắn nhìn ngươi, giống như trong mắt hắn toàn thế giới chỉ thấy ngươi, kiếp trước cô chính là hãm sâu trong ôn nhu đó không thể tự thoát ra được.

Phương Thế Hoa đứng ở cửa, ngược nắng, Mộ Dung Tuyết nhìn hắn, quang mang lại giống như làm đôi mắt cô bỏng rát, dâng lên từng trận đau đớn, hơn cả là chua xót.

Đời trước, cô cũng là nhìn hắn như thế này, hắn giống như vương tử đột nhiên đáp xuống trong lòng cô, tạo nên gợn sóng nhàn nhạt, rồi sau đó, một lần trên đường về nhà cô đụng phải mấy người lưu manh, mà hắn không nói hai lời tiến lên giúp cô ngăn cản, quyền cước sắc bén của hắn làm trái tim cô đập nhanh liên hồi, hắn soái khí cứ như vậy xuất hiện ở trong thế giới của cô, khiến cho cô chỉ có thể thừa nhận. Sau lại, cô càng ngày càng yêu hắn, mà hắn lại đối với cô trước sau mang theo nhàn nhạt ái muội, cũng có nhàn nhạt xa cách, cô vĩnh viễn không thể nhìn thấu hắn cảm xúc chân thật của hắn, nhưng lại vẫn luôn cảm thấy hắn yêu cô, chỉ vì cảm thấy gia thế không xứng nên mới không có mở miệng thổ lộ.

Mà cô, vì lấy lòng hắn, thường xuyên mang hắn tham gia các loại yến hội của những nhân vật nổi tiếng, dần dần hắn đã bước chân được vào vòng này, quen biết không ít người quyền quý, không thể không nói thủ đoạn của hắn thật tốt. Đến sau này, hắn lấy thân phận con trai tư sinh của nhà họ Phương trở về, dựa vào nhân mạch của chính hắn cùng trợ giúp của Mộ Dung Tuyết đoạt được quyền kế thừa nhà họ Phương, điều hành toàn bộ tập đoàn Phương thị, cô vì hắn mà rời khỏi nhà, kết quả lại bị hắn vứt bỏ, hắn cư nhiên qua lại cùng Tiêu Khả Lệ, sau đó sợ nhà Mộ Dung tìm hắn gây phiền toái mới nhốt cô lại, để cho Tiêu Khả Lệ tùy ý tra tấn.

Buồn cười, đời trước cô đối với hắn khăng khăng một mực, nơi nơi suy nghĩ vì hắn, tính toán mọi thứ vì hắn, cuối cùng lại rơi vào kết cục như vậy. Một đời này, cô sẽ không cho hắn cơ hội đem cô trở thành đá kê chân, lợi dụng thân phận Mộ Dung đại tiểu thư tiến vào xã hội thượng lưu kết giao quyền quý.

Phương Thế Hoa tựa hồ cảm nhận được một ánh mắt phức tạp nhìn chăm chú vào hắn, nương theo tầm mắt nhìn lại, chỉ thấy một thiếu nữ xinh đẹp, thoát tục người mặc trên người váy dài thủ công cao cấp màu xanh nhạt, ở vòng eo có thêu hoa lê, gương mặt non nớt tuyệt thế, cao quý giống như từ trên cao nhìn xuống, tựa hồ tất cả mọi thứ phàm tục hết thảy đều không thể đi vào đôi đồng tử kia, tư thái thanh nhã làm hắn có loại ý muốn không màng tất cả kéo cô nhập phàm thế. Chỉ là ánh mắt của cô thập phần quái dị, mơ hồ để lộ ra âm trầm, oán hận, phảng phất giống như hắn phạm vào tội không thể tha.

Cô...... Là ai? Trước kia bọn họ có quen biết sao? Ngay sau đó hắn lại phủ định, hắn khẳng định bọn họ chưa từng đã gặp mặt. Hắn lại liếc mắt nhìn lại, nhưng cô đã thu liễm cảm xúc, quay đầu nói chuyện với bạn cùng bàn.

- Các bạn học, đây là học sinh chuyển trường mới tới, Phương Thế Hoa, bạn ấy sẽ chuyển tới lớp chúng ta, về sau mọi người giúp đỡ lẫn nhau nhé.

- Oa, thật đẹp trai.

- Đúng vậy, soái như học trưởng Dương Phong a.

- Nói không chừng đây là duyên phận của tớ tới rồi.

- Trời, con gái các cậu đúng là nông cạn.

- Nói cái gì đó, cậu lớn lên như vậy xấu còn dám tới nói chuyện.

- ......

A! Nói như thế nào? Thật là một đám nhóc ngây thơ đáng yêu. Nếu như cô không có trải qua đời trước, cô cũng là giống như bọn họ ríu rít thảo luận học sinh chuyển trường hôm nay mới tới thật soái.

Bạn đang đọc Trọng Sinh: Thiên Kim Tiểu Thư Có Chút Tàn Nhẫn của Duy Na Đích Nhất Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tieubathoi97
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 110

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.