Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp được Dương Phong

Phiên bản Dịch · 1927 chữ

Mộ Dung Tuyết mới vừa bước vào phòng học, liền nghe được không ít người khe khẽ nói nhỏ, còn thỉnh thoảng nhìn về phía cô chỉ chỉ trỏ trỏ. Bởi vì mới vừa khai giảng không bao lâu, lớp học còn có không ít người quen, nhưng là thân phận Mộ Dung đại tiểu thư thật là không người không biết, hơn nữa người có tâm truyền bá, Mộ Dung Tuyết ở trường học thành trò cười. Mộ Dung Tuyết nhíu nhíu mày, nhớ tới phong ba mấy ngày hôm trước về Dương Phong, thật sự là phiền toái lớn, xem ra vẫn tìm cơ hội làm sáng tỏ một chút.

Một bên Tiêu Khả Lệ nhìn đến loại tình huống này ở trong lòng mừng thầm, trên mặt lại bất động thanh sắc đi đến trên chỗ ngồi.

- Sớm a, Ái Lê!

Mộ Dung Tuyết mỉm cười chào hỏi cùng nữ sinh bên cạnh đang ghé vào bàn.

Người nữ sinh mà Mộ Dung Tuyết chào hỏi này, chính là Mạc Ái Lê cháu gái của thủ trưởng mạc trường phong, cây cổ thụ giới quân phiệt, thân phận của cô ấy được giấu rất kỹ, đời trước tốt nghiệp cao trung cũng không có người phát hiện, rốt cuộc ông nội của cô ấy không phải người đơn giản, vì phòng người người có tâm cơ lợi dụng, đây cũng là cần thiết.

Mà sở dĩ Mộ Dung Tuyết biết, cũng là vì đời trước lúc trước khi cô bị cầm tù đã phát hiện một ít manh mối từ Tiêu Khả Lệ, trong lúc vô ý phát hiện thân phận Mạc Ái Lê, lúc ấy cô còn kinh ngạc một phen. Một đời này nhất định kết giao bạn tốt, không thể lại giống như trước kia, đến chết cũng không có lấy một người bạn thương tâm vì mình, như vậy cô độc không nơi nương tựa, cả đời này cô không nghĩ lại muốn thử nghiệm một lần.

- Bạn tới rồi, thân thể tốt hơn không?!

Mạc Ái Lê biểu tình hơi hơi lo lắng, không có dò hỏi đề tài dư thừa, tỷ như chuyện Dương Phong, mà chỉ là nhàn nhạt tỏ vẻ quan tâm. Mấy ngày nay cô vẫn luôn nghe được mọi người nghị luận sôi nổi chuyện của Mộ Dung Tuyết, nhưng là cô không nghĩ muốn tham gia bát quái, hơn nữa tuy rằng cô cùng Mộ Dung Tuyết mới tiếp xúc không bao lâu, nhưng là cô cảm thấy Mộ Dung Tuyết không phải loại người vì trai đẹp mà muốn đến ôm, ôm không thành ngược lại bị té ngã, nhưng có thể qua lại hay không, còn phải nhìn kỹ hẵng nói, rốt cuộc thân phận của mình không đơn giản.

- Khá hơn nhiều, cảm ơn quan tâm.

Mộ Dung Tuyết nhìn ra được Mạc Ái Lê thật sự có chút lo lắng cho cô, trong lòng tức khắc ấm áp hơn không ít, cũng cảm thấy Mạc Ái Lê là một cô gái không tồi.

Nói chuyện với nhau không bao lâu, lão sư đã tới. Trở lại một đời Mộ Dung Tuyết quyết định muốn học cho tốt, đời trước luôn bị Tiêu Khả Lệ kéo đi ra ngoài chơi, dẫn tới thành tích của cô tụt dốc không phanh, thậm chí không đạt tiêu chuẩn, ném hết mặt mũi nhà Mộ Dung, mà người trong dòng họ Mộ Dung càng thêm không thích cô,

Trong giờ học, Mộ Dung Tuyết nghiêm túc lật xem sách giáo khoa cao trung, quyết tâm thề một lần nữa nhặt lên lại kiến thức trước kia.

Thực mau cô liền phát hiện kỳ quái, những bài giảng cô đều xem qua một lần, lúc sau liền có thể nhớ được, cư nhiên có thể gặp qua một lần liền không quên được, chẳng lẽ trọng sinh nên đầu óc của cô cũng được cải tạo?!!!

Kỳ thật Mộ Dung Tuyết không biết đó là bởi vì cô khế ước không gian phượng hoàng, khiến cho tinh thần lực trong thức hải của cô trở nên dị thường cường đại, gặp qua là không quên chỉ là chút da lông.

- Ái Lê, cùng nhau ăn cơm trưa đi.

Giữa trưa tan học, Mộ Dung Tuyết nhìn Mạc Ái Lê đang đứng dậy nói.

- Được rồi, đi thôi, gần trường học mới vừa khai một nhà hàng đồ ăn Trung Quốc, tớ thấy cũng không tệ lắm, chúng ta đi nơi đó ăn thế nào?!

Ái Lê tuy rằng có chút kinh ngạc Mộ Dung Tuyết sẽ gọi cô cùng nhau ăn cơm, cô vẫn sảng khoái đáp ứng. Trước đó Mộ Dung Tuyết vẫn luôn đi cùng Tiêu Khả Lệ cùng tiến cùng lui, rất ít khi gọi người khác đi cùng, nói thật, cái người Tiêu Khả Lệ kia, cô thật sự là không thích nổi, không biết vì cái gì, tuy rằng thoạt nhìn một bộ dáng đơn thuần, nhưng cô vẫn cảm thấy có điểm giả bộ.

- Tiểu tuyết, từ từ còn chị.

Lúc Mộ Dung Tuyết sắp đi ra khỏi cửa, Tiêu Khả Lệ phía sau đột nhiên chạy chậm đi tới.

Không có biện pháp, Mộ Dung Tuyết chỉ có thể dừng bước chờ cô ta, mặc dù không tình nguyện, nhưng là còn chưa thể xé rách da mặt, đành ẩn nhẫn đi. Mạc Ái Lê cũng dừng bước chân nhìn Tiêu Khả Lệ tiểu chạy chậm tới, dù sao cũng là bạn học, liền tính không thân cận, lấy hàm dưỡng, cùng nhau ăn cơm cô vẫn là có thể tiếp thu.

Ba người Mộ Dung Tuyết vừa đi vào nhà hàng mới khai trương kia liền phát hiện bên trong trang hoành thực nhã nhặn, có loại hương vị cổ kính, mỗi đài ghế dùng chạm khắc, mỗi bàn còn có bình phong ngăn cách, trong đó còn trồng trúc lan, làm người nhìn cảm giác rất thoải mái.

- Nha, Phong ca, kia không phải kẻ ái mộ anh sao, tin tức cũng thật linh thông, cư nhiên biết này quán ăn là anh mở. Diễm phúc không cạn nga.

Đang lúc Mộ Dung Tuyết được người phục vụ dẫn đường đi đến bàn ăn, phát hiện Dương Phong cùng mấy người bạn của hán từ đối diện đi tới. Thật là “Oan gia ngõ hẹp”, ở tận đây cũng có thể gặp phải, hơn nữa lời nói ra làm tất cả mọi người bốn phía đều hướng vào Mộ Dung Tuyết, ánh mắt mang theo trào phúng. Cái quỷ gì? Xin hỏi cô đã làm cái gì, cảm giác nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa không sạch.

- Đừng nói bậy, Mộ Dung tiểu thư chỉ là tới ăn cơm.

Dương Phong cao 1 mét 85, khuôn mặt anh tuấn, trên người ăn mặc một thân áo sơ mi trắng làm hắn thoạt nhìn có loại soái khí lười biếng, xác thật có vốn liếng làm người mê ta luyến.

Từ lúc Dương Phong xuất hiện, đôi mắt Tiêu Khả Lệ liền trú định trên người hắn, vốn dĩ cô ta còn nghĩ nhân lúc đi học, tìm một người điều kiện tốt qua lại, sau này có thể kết hôn thì càng tốt. Cha mẹ cô ta đã mất, tuy rằng có di sản, nhưng sẽ có một ngày tiêu hết, hơn nữa lấy tình huống này của cô ta rất khó gả vào phú hào thế gia, chỉ có thể xuống tay từ những công tử phú hào này, túm vào tay, nếu cảm tình thâm sâu, làm cha mẹ cũng không nhất định có thể ngăn cản con dâu là cô ta tiến vào cửa. Lại nói nhà họ Dương, giá trị con người không chỉ xếp hạng ở tỉnh A, hơn nữa Dương Phong anh tuấn, Tiêu Khả Lệ tự nhiên là nhìn trúng hắn, chỉ là nhất thời còn không có biện pháp gì tiếp cận hắn.

Mộ Dung Tuyết đương nhiên cũng chú ý tới bộ dáng thẹn thùng của Tiêu Khả Lệ, a, có ý tứ, hoa ra Tiêu Khả Lệ còn thích Dương Phong thật, đời trước cô lại cư nhiên không phát hiện. Nếu đã phát hiện, như thế nào cũng nên giúp cô ta chút gì, nếu không sao còn có trò hay xem đâu.

Mà Mạc Ái Lê, bộ dáng không sao cả đứng ở một bên, không có ra tiếng, trước đó cô không ở đây, không rõ ràng lắm huống là gì.

- Học trưởng Dương, trước đó ngượng ngùng, em chỉ là không cẩn thận té ngã một cái, không nghĩ tới sẽ làm ra nhiều lời đồn đãi không đáng như vậy, hy vọng không mang đến cho anh thêm rắc rối. Hôm nay cũng là trùng hợp gặp được, nếu không cùng nhau ăn một bữa cơm, coi như em bồi tội, như thế nào?!

Mộ Dung Tuyết mỉm cười nói.

Dương Phong thấy Mộ Dung Tuyết tư thái hào phóng, không hề có bộ dáng õng ẹo làm dáng, không khỏi nhiều thêm một tia hảo cảm, có lẽ phía trước chỉ là hiểu lầm, vì thế hơi hơi gật đầu, tỏ vẻ nguyện ý.

- Trước giới thiệu mọi người một chút, vị này chính là bạn tốt của em Mạc Ái Lê, vị này chính là chị họ bà con xa của em Tiêu Khả Lệ.

Mộ Dung Tuyết ngồi xuống, sau đó liền tùy ý giới thiệu cho mọi người. Cô không giống đời trước, nơi nào cũng ra mặt tạo thế cho Tiêu Khả Lệ. Cô muốn xem một đời này không có cô hỗ trợ, lại không có không gian, cô ta muốn đi vào xã hội thượng lưu như thế nào.

Mộ Dung Tuyết rốt cuộc sao lại thế này? Không phải khi giới thiệu phải nói cô ta là bạn tốt là được rồi sao, phía trước Mộ Dung Tuyết luôn làm như vậy, rất hợp ý cô ta, lúc giới thiệu sẽ giúp cô ta đề cao thân phận, nói hai người so với chị em ruột còn thân hơn, làm cô ta cũng rất có mặt mũi. Hôm nay rốt cuộc là chuyện như thế nào? Mặt Tiêu Khả Lệ tức khắc cứng đờ, thiếu chút nữa không duy trì được vẻ ôn nhu.

Mộ Dung Tuyết mặc kệ sắc mặt Tiêu Khả Lệ, này mới chỉ là bắt đầu mà thôi.

- Tôi là Bạch Tử Hạo, Dương Phong bạn tốt của tôi, rất vui khi được làm quen.

Bạch Tử Hạo cùng Dương Phong hoàn toàn là hai kiểu người khác nhau, có điểm diêm dúa, không làm người chán ghét, ngược lại mang theo xấu xa phong lưu hấp dẫn không ít giới nữ.

Nghe được Bạch Tử Hạo nói xong, ánh mắt Tiêu Khả Lệ mới chuyển từ trên người Dương Phong qua hắn, cái người Bạch Tử Hạo này gia thế không biết như thế nào, bất quá có thể cùng Dương Phong xưng huynh gọi đệ, hẳn là gia thế không kém bao nhiêu, chú ý hắn ta, xếp vào lốp xe dự phòng cũng không tồi. Cô ta hoàn toàn không suy xét người khác có thể coi trọng bản thân hay không, còn dám nói cái gì mà dự phòng bổ sung. Nếu mọi người biết trong lòng Tiêu Khả Lệ có ý tưởng như vậy, khẳng định sẽ giật mình, không biết cô ta lấy đâu ra tự tin như vậy, da mặt dày.

Bạn đang đọc Trọng Sinh: Thiên Kim Tiểu Thư Có Chút Tàn Nhẫn của Duy Na Đích Nhất Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tieubathoi97
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 140

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.