Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sơ Ngộ Thế Giới Mới

Tiểu thuyết gốc · 2569 chữ

Chương 2: Sơ Ngộ Thế Giới Mới.

Đại Giác chỉ nghe được thanh âm ong ong như gõ chiêng, đầu óc hắn rơi vào một loại trạng thái ngu ngu ngơ ngơ, toàn thân trên dưới mất đi cảm giác.

Không biết qua bao lâu, Đại Giác rốt cục phát hiện hai tai ngừng chấn động, hắn có thể cảm giác được thân thể, nhưng lại không mở mắt được. Hai mắt một màu đen nhánh, nhưng Đại Giác không biết vì sao, hắn không những không kinh hoảng, mà còn vô cùng bình tĩnh, thật giống như đã sớm nhìn thành quen.

Không để Đại Giác đợi bao lâu, trước mắt hắn đã có từng đoạn trí nhớ như thước phim chạy qua, trí nhớ lướt qua đến cực nhanh, nhưng Đại Giác lại rõ ràng có thể nhìn kỹ, nhớ kỹ từng chi tiết một.

Dần dần, ánh mắt Đại Giác bắt đầu biến hóa, hai mắt hắn lấp lóe quang mang, cuối cùng khi trí nhớ chạy hết, Đại Giác lập tức cảm giác được thân thể nhẹ bẫng, sau đó là hai mắt mở bừng ra.

Ánh vào mắt hắn chính là đỉnh màn chùm, đỉnh màn màu đỏ hồng, chất liệu xa hoa mềm mại, bên trên có hoa văn vô cùng tinh xảo.

Từng đoạn trí nhớ nổi lên trong đầu Đại Giác.

Thân thể hắn nhập vào chính là Khâm Hi Viễn, con trai độc nhất của phong chủ Ninh Tú Phong, Hợp Hoan Tông. Hợp Hoan Tông chính là đại tông tả đạo có tiếng trong thiên hạ, chuyên dùng đạo âm dương tu luyện.

Đại Giác cẩn thận hồi tưởng lại trí nhớ liên quan, lập tức hắn liền biết được, thiên hạ cửu tông chia làm chính đạo tứ tông, tả đạo tam tông.

Trong đó chính đạo tứ tông có Cơ Minh Lâu, Thanh Minh Kiếm, Thuận Thiên Đạo, Tàng Kiếm Trang.

Tả đạo tam tông có Minh Cốt Tự, Động Khổ Sơn, Hoan Hỉ Mạch.

Chính đạo tứ tông nhân khẩu thưa thớt, đệ tử tinh mà ít, dù là bốn tông, nhưng vẫn khó lòng diệt đi tả đạo tam tông. Ngược lại tả đạo tam tông, tu luyện là tả đạo pháp quyết, cường giả như tre già măng mọc, xét về chiến lực từ thấp đến cao, luôn luôn ép chính đạo tam tông một đầu, thế nhưng vẫn mải mê tư đấu, vì thế dù là lực hơn, lại không thể vượt lên chính đạo tam tông.

Trong đó Hợp Hoan Tông là một chi mạch của Hoan Hỉ Mạch, nắm giữ 1 trong 5 bài mạch đứng đầu.

Tông môn có 6 Phong 12 Đường, chiếm cứ 2 châu, 17 quốc, là cự phách tả đạo có tiếng.

Khâm Hi Viễn là con trai Khâm Mị Nhân, hắn trời sinh có Cẩm Tú Hoan Ngọc Cốt, là tiên cốt trời sinh, vô cùng thích hợp với hợp hoan chi đạo.

Vì thế rất được Khâm Mị Nhân yêu thích.

Khâm Hi Viễn từ nhỏ đã là thiên tài tu luyện, tiến cảnh rất nhanh, có thể nói ngậm thìa vàng sống. Nhưng cũng chính vì thế, hắn càng ngày càng càn rỡ, không coi ai ra gì.

Tên này quả thực chính là kẻ ngu, hắn tưởng rằng chính mình là thiên chi kiêu tử, thực ra không biết rằng, mẹ hắn Khâm Mị Nhân nói là yêu thích hắn, không bằng nói là yêu thích Cẩm Tú Hoan Ngọc Cốt của hắn.

Khâm Mị Nhân dùng 10 năm thẩm thấu Tróc Cốt Độc, sau đó ngày đêm giao hoan với Khâm Hi Viễn, đầy đủ 10 năm, khi Khâm Hi Viễn 24 tuổi, hắn liền bị chính mẹ mình tước đi tiên cốt. Sau đó bị Khâm Mị Nhân đuổi ra ngoại môn.

Tưởng rằng cuộc đời của Khâm Hi Viễn đến đây là hết, nhưng hắn lại vô tình nhặt được một bình rượu, bình rượu này chính Túy Tiên Tủy, mỗi ngày chỉ ngưng tụ 3 giọt. Khâm Hi Viễn dựa vào Túy Tiên Tủy, không những hồi phục tiên cốt, còn khiến Cẩm Tú Hoan Ngọc Cốt tiến hóa thành Hoan Thiên Ngọc Thể!

Sau đó chính là phế vật nghịch tập kinh điển, các loại tài nguyên mỹ nhân vào tay như nước, cuối cùng Khâm Hi Viễn không những trở thành tông chủ Hợp Hoan Tông, mà còn bắt giam Khâm Mị Nhân.

Hắn tước mất tiên cốt của nàng, đánh tan cảnh giới của nàng xuống Luyện Khí cảnh, sau đó ngày đên tra tấn nàng.

Nếu chuyện đến đây cũng không có gì để nói. Máu chó lại tiếp tục vẩy!

Vì Khâm Hi Viễn quá mạnh, khiến Hợp Hoan Tông áp đảo 4 bài mạch còn lại, trở thành bài mạch mạnh nhất Hoan Hỉ Mạch. Đây nói cho cùng là tả đạo, khi có một kẻ mạnh áp đảo sinh ra, uy hiếp đến lợi ích chung, những kẻ có lợi ích liên quan chắc chắn sẽ liên hợp giết kẻ này.

4 bài mạch còn lại của Hoan Hỉ Mạch dẫn đầu chi mạch phụ thuộc tập kích Hợp Hoan Tông. Nhưng không ngờ là Khâm Hi Viễn đã đột phá cảnh giới Pháp Tướng, lấy lực một người tiêu diệt người lại 7 phần lão tổ của 4 bài mạch kia.

Từ đó thuận lý thành chương thống nhất Hoan Hỉ Mạch thành Hoan Hỉ Tông.

Điểm máu chó là, trong lúc 4 bài mạch kia tập kích, Khâm Mị Nhân vô tình trốn thoát được. Nhưng nàng lại mất hết ký ức, lưu lạc nhân gian.

Sau đó Khâm Mị Nhân gặp được Vương Thiên Nhân!

Vương Thiên Nhân chính là thiên tài đệ nhất chính đạo 100 năm gần đây, không những tu vi cao cường, thực lực mạnh mẽ, mà còn tinh thông vô số kiến thức.

Hắn không biết thế nào lại cùng Khâm Mị Nhân yêu nhau, sau đó tìm hiểu kỹ càng, phát hiện nàng bị tước mất tiên cốt, mà người tước tiên cốt của nàng chính là Khâm Hi Viễn.

Sự tình sau đó có thể tưởng tượng ra được. Vương Thiên Nhân hiện tại chính là tên yếu gà, bị Khâm Hi Viễn phái người đuổi đông đuổi tây, nhưng tên này không khác gì mệnh con giun, đập chết lại sống.

Sau đó chính là quá trình dài đằng đẵng đuổi giết, cuối cùng Vương Thiên Nhân gặp được vô số kỳ ngộ, lấy thực lực mạnh mẽ mang theo Khâm Mị Nhân giết vào Hoan Hỉ Tông, một kiếm chém chết Khâm Hi Viễn.

Túy Tiên Tủy của Khâm Hi Viễn đương nhiên thành của Vương Thiên Nhân. Diễn biến tiếp theo nhắm mắt cũng đoán được, Vương Thiên Nhân dùng một chút cặn Tùy Tiên Tủy hắn dùng thừa hồi phục Cẩm Tú Hoan Ngọc Cốt cho Khâm Mị Nhân.

Khâm Mị Nhân si mê anh hùng, thay đổi tính nết, làm con chim nhỏ trên giường của Vương Thiên Nhân.

Còn Khâm Hi Viễn? Chính là đá kê chân! Không hơn không kém!

Trí nhớ kết thúc, Đại Giác không nhịn được chửi mẹ nó! Khâm Hi Viễn này đúng là nhân vật kê chân điển hình, IQ cứ gặp phải nhân vật chính là tụt xuống không phanh.

Bỏ qua vấn đề này, hiện tại Đại Giác còn sống, hơn nữa thân thể rất tốt, nói rõ có hai khả năng, một là Khâm Hi Viễn chưa tiến hành nghịch tập nhân sinh, hai là Khâm Hi Viễn đã ngịch tập thành công, đang đợi Vương Thiên Nhân đến tuốt bảo.

Bỗng nhiên cánh tay trái Đại Giác truyền đến xúc cảm mềm mại tiêu hồn, cẩn thận cảm thụ, giống như có một khối mỹ ngọc ôn nhu đang bao bọc tay hắn.

Đại Giác lúc này mới ghé mắt sang.

Hóa ra có tay trái hắn bị một cô gái ôm vào lòng. Toàn thân hai người trần truồng không một mảnh vải quần vào nhau, cặp ngọc phong vô cùng mềm mại kẹp lấy cánh tay Đại Giác.

Lập tức một trận hương thơm thoang thoảng truyền vào mũi Đại Giác, hắn chỉ cảm thấy đầu óc nóng bừng, toàn thân khoan khoái. Dương căn lập tức phản ứng lại, ngóc đầu dậy.

Cô gái này vốn là hai mắt nhắm nghiền, lúc này hàng mi động đậy, ngước khuôn mặt lên nhìn. Đại Giác lập tức ngây ngốc mất 1 giây, nàng này vô cùng xinh đẹp, ngũ quan như vẽ, mĩ mục như họa, cặp mặt ngái ngủ phủ một lớp mông lung, như mộng như mị.

Thậm chí Đại Giác còn thoáng có ảo giác, cô gái này chính là trích tiên từ trên trời giáng xuống phàm trần!

Nhưng si mê này chỉ một giây đã qua, Đại Giác lập tức bình thường trở lại, trong lòng thầm nghĩ "Mị công thật mạnh! Cho dù không cố ý thi triển, chỉ vô tình lộ ra, cũng khiến ta thần hồn điên đảo. Chẳng trách Khâm Hi Viễn mê mệt nàng 10 năm!"

Mỹ nhân động lòng người này không phải ai khác, chính là Khâm Mị Nhân!

Đại Giác mặc dù đã tỉnh táo, nhưng vẫn giả như ngơ ngác say mê Khâm Mị Nhân, nhìn nàng không chớp mắt.

Khâm Mị Nhân thấy phản ứng của hắn, không những không nổi giận, mà còn ngồi dậy, ôn nhu xoa xoa trán hắn hỏi:

"Hi Viễn, con làm sao vậy? Không khỏe sao?"

Thanh âm của nàng vô cùng nhẹ nhàng, phảng phất tiên âm chín tầng trời, vọng vào lỗ tai Đại Giác, khiến tâm thần hắn nổi lên gợn sóng. Đại Giác không dám áp chế, sợ bị phát hiện, chỉ có thể giả như vô cùng si mê nàng đáp:

"Mẫu thân, ta không sao… chỉ là bỗng nhiên không ngủ được thôi."

Khâm Mị Nhân nghe được, liền cúi đầu hôn nhẹ kên trán nhi tử một cái. Ngọc thủ của nàng không biết từ lúc nào đã mềm mại nắm lấy dương vật Đại Giác, bàn tay da thịt tinh tế như như mỹ ngọc tuốt nhẹ.

Mỗi một lần tuốt của nàng đều sử dụng một góc độ khác nhau, ngọc thủ mịn màng vừa như mớn trớn vừa như chơi đùa, nhẹ nhàng lăn lộn trên dương vật Đại Giác.

Tư thế này của Khâm Mị Nhân nửa nằm nửa ngồi, khiến cặp cao phong trắng hồng như ngọc của nàng treo lủng lẳng, hoàn toàn lộ ra trước mắt Đại Giác. Nhũ ngọc hồng phấn cương lên, da thịt bạch điêu ngọc khắc, quả thực là vưu vật trời sinh!

Một luồng khoái cảm không tên như thủy triều lăn lộn trong lòng Đại Giác, hai mắt hắn không nhịn được híp vào, thần sắc vô cùng hưởng thụ. Bên dưới được bàn tay như tiên thủ kích thích, trước mắt lại là hai ngọc phong cao ngạo đầy đặn, khiến Đại Giác không nhịn được rùng mình một cái, tinh khí tích tụ một hơi phun ra.

Tinh khí trắng ngọc bắn lên bàn tay mềm mại của Khâm Mị Nhân, nhưng nàng cũng không tức giận, mà nhẹ nhà tuốt thêm mấy lần, giúp Đại Giác ra hết mới dừng lại. Sau đó dùng khăn tay cẩn thận lau sạch dương căn cho hắn.

"Hi Viễn, mẫu thân có chuyện gấp, đợi buổi tối sẽ đền bù cho con nhé. Ngoan, đợi mẫu thân trở về, nếu nhàm chán có thể tìm Hương Cúc Xuân Thủy chơi đùa."

Khâm Mị Nhân xoa xoa đầu Đại Giác, môi đào của nàng nhẹ nhàng hôn lên môi hắn một cái, sau đó đứng lên khỏi giường.

Đại Giác lúc này mới có cơ hội chiêm ngưỡng dáng người tuyệt mỹ của Khâm Mị Nhân. Tỉ lệ thân thể vô cùng hoàn hảo, da thịt trơn bóng như bạch ngọc, mềm mại như mỡ đông, cặp nhũ phong cao ngất vểnh lên, một đôi mận đỏ đính lên đỉnh núi, tỏa ra hấp dẫn vô tận.

Vòng eo của nàng thon thả như liễu, thêm bớt một chút cũng không được, đã là hình dáng hoàn hảo nhất. Kết hợp với bụng nhỏ bằng phẳng, và lông tơ đen nhánh, lộ ra một sức hấp dẫn kỳ dị.

Bên dưới eo nhỏ là nơi cấm địa thần bí, nhúm lông tơ mượt mà đen nhánh, vừa vặn đính trên phần mu hơi nhô lên, hai mép thịt ửng hồng e thẹn, khép chặt. Nơi đó có một loại mị lực không tên, hấp dẫn người ta muốn xâm chiếm.

Cặp đùi thon dài của nàng quả là cực phẩm trong cực phẩm, đùi ngọc láng mịn thẳng tắp, không béo không gầy, vô cùng cân đối. Vừa vặn bổ trợ cho u cốc mị nhân, cùng mông tròn kiều nộn vểnh cao.

Đại Giác không nhịn được nuốt nước miếng, ánh mắt gắt gao không rời nhìn chằm chằm thân thể Khâm Mị Nhân. Khâm Mị Nhân bắt gặp phản ứng của Đại Giác, nàng không những không để ý đến, mà còn lấy làm kiêu ngạo, bộ ngực sữa đẫy đà hơi ưỡn lên.

Hai mắt Đại Giác lập tức di chuyển theo nhũ phong đỏ hồng của nàng.

Khóe miệng Khâm Mị Nhân khẽ nhếch lên, nàng xoay người, ngọc thủ vung một cái, nhất thời trên thân thể đã nhiều hơn một bộ quần áo.

Thế nhưng bộ váy này vô cùng gợi cảm, phần trên thoáng đãng, lộ ra 3 phần cặp cao phong đầy đặn, xương quai xanh tinh xảo như mỹ ngọc của nàng cũng bày ra đầy đủ. Hai vai yểu điệu nhu mì, nối tiếp lấy cách tay thon nhỏ.

Phần dưới bộ váy này xẻ ra ở giữa, mỗi lần Khâm Mị Nhân bước đi, có thể nhìn thấy chân ngọc của nàng, đùi đẹp thon gọn mượt mà, cực kỳ câu dẫn nhân tâm, muốn xem kỹ giữa đùi ngọc của nàng là gì!

Khâm Mị Nhân dùng ngón tay vén lọn tóc đen nhánh ra sau lưng, cười mềm mại nói:

"Hi Viễn, mẫu thân đi đây, Hương Cúc Xuân Thủy con có thể tùy ý sử dụng, nhưng đừng đi ra khỏi ngoại môn."

Dứt lời Khâm Mị Nhân liền vén rèm bước ra.

Đại Giác vẫn cứ si mê nhìn theo bóng lưng nàng, mãi đến tận khi Khâm Mị Nhân khuất bóng, đột nhiên thần sắc si mê trên mặt Đại Giác lập tức biến mất không sót mống nào.

"Phù, may là trót lọt, nếu bị phát hiện thì gay go. Ta diễn giống như vậy, thậm chí vẻ si mê nàng cũng phát ra từ nội tâm, xem ra đã qua ải này rồi. Sau đó cần phải tỉ mỉ tính toán xem, làm sao mới có thể tìm được mảnh vỡ đại đạo."

Đại Giác ngồi trên giường, vừa nhắm mắt cảm thụ thân thể này, vừa âm thầm vạch ra kế hoạch.

Từ Chư Chư Thiên Luân Hồi Phù, hắn biết được mảnh vỡ đại đạo có thể là bất cứ thứ gì, nhưng chắc chắn vật đó sẽ vô cùng thần dị, có sức mạnh xoay chuyển càn khôn, nghịch lại Thiên Đạo!

Bạn đang đọc Luân Hồi Vô Hạn Chư Thiên sáng tác bởi DạiDâmGia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DạiDâmGia
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 45

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.