Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Rút thăm

Tiểu thuyết gốc · 1344 chữ

Xung quanh các sư huynh đệ của Thanh Vân môn vẫn chưa tan đi, tại thời khắc này liên tục phát ra liên tiếp từng trận nghị luận vang lên.

“ Lớn mật!” Phía sau lưng đám đệ tử hô lớn, đồng thời Lâm Kinh Vũ cũng lo lắng nhanh chóng bước ra ôm quyền nói: “ Mấy vị sư huynh, tiểu Phàm chính là có chút nóng nảy mà thôi, mong các sư huynh thứ lỗi!”

Khụ! Khụ!

Tề Hạo cũng ho khan vài tiếng nói: “ Kinh Vũ nói không sai, đều im lặng hết cho huynh!”

“ Thế như Tề sư huynh, hắn…!” Tại bên trong đệ tử của Long Thủ phong có một ít đệ tử không cam lòng còn chuẩn bị nói tiếp thì bị Tề Hạo quát: “ Đều im miệng hết cho huynh, hiện tại chính là Thông Thiên phong cửa vào, không phải là nơi để đám tiểu bối chúng ta ra oai!”

Nói xong nhìn về phía Trương Tiểu Phàm gằng giọng nói: “ Hai năm không gặp, miệng lưỡi của Trương sư đệ trở nên lợi hại hơn rất nhiều, hi vọng thực lực của đệ cũng lợi hại giống như thế!”

Nói xong liền dẫn đầu đệ tử của Long Thủ phong rời đi, Lâm Kinh Vũ chạy tới bên cạnh Trương Tiểu Phàm có chút tức giận nói: “ Tiểu Phàm, ngươi làm như thế là không đúng, ta…!”

“ Được, được! Là ta không đúng, Kinh Vũ mau đi đi thôi, để tránh Tề sư huynh trách mắng!” Trương Tiểu Phàm khẽ vỗ vỗ vai của Lâm Kinh Vũ nói.

“ Ngươi… Ài!” Lâm Kinh Vũ cũng chỉ còn có thể thở dài một tiếng, sau đó để lại một câu rồi nhanh chóng đuổi theo Long Thủ phong đám đệ tử mà rời đi.

Đúng lúc đó, bỗng vẳng lại một tiếng hú, to như tiếng sấm, chấn động cả quảng trường.

Mấy trăm đệ tử Thanh Vân Môn đều ngửa đầu nhìn đến, chỉ thấy một đạo hông quang bắn xuống, trong nháy mắt dừng lại ngay trên đỉnh đầu, một thanh kiếm hồng sắc tán phát tiên khí, lơ lửng giữa không trung, đứng trên nó là một đạo sỹ Thông Thiên phong, cất tiếng sang sảng nói với đệ tử các mạch đang đứng trên quảng trường:

"Chư vị sư huynh, chưởng môn chân nhân và các vị thủ toạ có lệnh, mời các vị sư huynh tham dự lần này Thất Mạch hội võ đến Ngọc Thanh điện nói chuyện.”

Gió núi thổi tới, mây trắng phiêu diêu, hàng trăm đệ tử Thanh Vân trên quảng trường xao động, rồi lục tục có người đi ra, có người lại tiến đến đầu đằng kia của quảng trường.

Đi đến cuối quảng trường, liền đi đến một trong Thanh Vân Lục Cảnh – Vân Hải rồi bước qua Hồng Kiều!

Tại Trấn Ngục Thần Thiết dung hợp, liền đem toàn bộ khí tức của hai món hung khí Phệ Huyết châu và Nhiếp Hồn côn toàn bộ trấn áp triệt để, hiển nhiên sẽ không giống như trong nguyên tác mà khiến cho Linh Tôn Thủy Kỳ Lân chú ý.

Đương nhiên, Trương Tiểu Phàm cũng không có nhàm chán đến mức đi trêu trọc đầu Thủy Kỳ Lân này làm gì, hắn chỉ an an ổn ổn cùng Điền Linh Nhi và đám người của Đại Trúc phong mà tiến vào Ngọc Thanh điện!

Lúc này, tại bên trong Ngọc Thanh điện chưởng môn cùng với thủ tọa bảy mạch nhìn thấy đám đệ tử bước đến liền nhìn nhau khẽ gật đầu, Đạo Huyền chân nhân liền đứng lên nói: “ Mọi người đều đã đến rồi à, tốt!”

Bọn đệ tử khom mình hành lễ, đáp: "Bái kiến chưởng môn chân nhân."

Sau đó chính là để cho Thương Tùng đạo nhân bước đến lớn tiếng giới thiệu về Thất Mạch hội võ cùng với sự thay đổi của Thất Mạch hội võ lần này cho đám đệ tử bên dưới biết được.

Lúc này lại Thương Tùng đạo nhận nói: “ Kỳ hội võ lần này, người nhiều gấp đôi, vì vậy việc rút thăm cũng có chút thay đổi!" nói đoạn, ông ta chỉ tay vào chỗ trống bên phải điện, mọi người nhìn sang, thấy nơi đó đặt một cái hòm gỗ tử đàn lớn, bốn bề vuông vức, phía trên có lỗ nhỏ vừa đủ đưa lọt một cánh tay.

"Trong hòm này, có tất thảy sáu mươi ba hạt châu, mỗi hạt bê trên đánh số từ 1 đến 64!" Ngay lập tức liền để cho bọn đệ tử bỗng ồn ào cả lên.

Thương Tùng đạo nhân chẳng để ý, lại tiếp: "Sau khi rút thăm xong, căn cứ vào số thứ tự đó tiến hành tỷ thí, số 1 đấu với số 64, số 2 đấu với số 63, số 3 đấu với số 62, cứ như thế, vào tới vòng hai, thì người thắng trong cặp 1 và 64 sẽ gặp người thắng trong cặp 2 và 63, cứ như thế, mãi cho tới trận quyết chiến cuối cùng. Các con đã hiểu cả chưa?"

Đám đệ tử liên tục xì xào, rất nhanh Thất Mạch hội võ giai đoạn rút thăm liền nhanh chóng bắt đầu.

Chúng đệ tử của Đại Trúc phong cũng theo thứ tự mà tiến lên, Trương Tiểu Phàm cũng nhanh chóng rút ra được hạt châu của mình, chỉ là nhìn con số đánh trên hạt châu liền cười khổ: “ Xem ra mình vẫn không thể nào thoát khỏi vận mệnh làm chim đầu đàn a!”

Điền Linh Nhi nghe thế liền nhanh nhảy tiến đến hỏi: “ Thế nào tiểu Phàm, đệ được số mấy a!”

Đưa cho Điền Linh Nhi xem hạt châu của mình, Trương Tiểu Phàm nhúm vai nói: “ Số 1 a!”

“ Oa, là trận đầu sao!” Điền Linh Nhi ồ lên một tiếng liền thu hút đến mấy vị sư huynh đệ của Đại Trúc phong kéo đến.

Tống Đại Nhân mỉm cười vỗ vai Trương Tiểu Phàm nói: “ Không tệ, trận đầu tất thắng, sư phụ người nhất định sẽ rất vui vẻ a!”

Trên tay pháp bảo Giang Sơn bút của Hà Đại Trí tại mấy ngón tay của hắn tựa như một đầu ngư liên tục lưu chuyển, hắn cười nói: “ Số 1, đây có lẽ nào chính là muốn nói, lão thất đệ sẽ trở thành đệ nhất, Trạng Nguyên của Thanh Vân môn ta không?”

Nghe lúc mấy vị sư huynh có chút chần chừ thì lão lục Đỗ Tất Thư len lỏi nhảy tới nói: “ Chư vị sư huynh, chi bằng…” Chưa kịp nói thì đã bị lão tại Tống Đại Nhân một quyền thoi tới: “ Đệ liền im miệng ngay cho huynh!”

Thất mạch rút thăm rất nhanh liền hoàn thành, từng vị đệ tử nói lên số của mình để cho đệ tử của Thông Thiên phong sắp xếp, đến ngày mai danh sách thi đấu sẽ được chính thức công bố.

Lúc này Đạo Huyền chân nhân một lần nữa tiến lên nói: “ Thanh Vân môn ta từ lúc Thanh Vân tử tổ sư khai tông lập phái đến giờ vẫn chính là danh môn chính đạo, tại thế gian càng là lãnh tụ của chính phái, ngày nay chính đạo hưng thịnh nhưng gần đây vẫn còn không ít dư nghiệt của Ma đạo lại bắt đầu rục rịt!”

“ Trong lúc này, thế gian cần đến chúng ta những tu chân giả này trừ gian diệt ác, cho nên các con cần phải chuyên tâm tu đạo, chỉ cần chúng ta tâm chí kiên định thì tà ma ngoại đạo không thể nào lợi dụng được bất kỳ sơ hở nào của chúng ta!”

Chúng đệ tử nghe đến nhiệt huyết sôi trào, đồng thanh hô lớn: “ Chúng con cẩn tuân chưởng môn dạy bảo!”

Bạn đang đọc Tru Tiên: Ta Là Trương Tiểu Phàm sáng tác bởi LamDiễmMaQuân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LamDiễmMaQuân
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 68

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.