Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đêm trước ngày thi đại học

Phiên bản Dịch · 1706 chữ

Ngày 6 tháng 6 năm 2012, ban đêm.

Ngày mai là kỳ thi đại học chính thức, trong phòng ngủ ở nhà, Trần Vũ ngồi vào bàn học bên cửa sổ. Lại một lần nữa viết lại tất cả đáp án đề thi môn Ngữ Văn.

Ngay cả phần văn viết cũng chép lại một lần nữa.

Đối với việc cậu có bài văn viết của môn Ngữ Văn để chép từ đâu ra?

Đây không phải là bản sao chép.

Chính là nửa tháng trước, cậu căn cứ vào câu hỏi phần văn viết của đề thi môn Ngữ Văn vắt óc suy nghĩ. Hơn nữa còn lên mạng tra tìm các loại tài liệu, tin tức, cuối cùng cậu đã tự mình viết ra.

Cũng không tính là quá xuất sắc nhưng cậu cảm thấy nó sẽ tốt thôi.

Dù sao thì lần thi đại học này vốn dĩ cậu cũng không theo đuổi việc đạt được điểm tuyệt đối. Cho nên phần viết văn dù chất lượng thiếu chút nữa, cứ tính là bị trừ đi hai ba mươi điểm thì cậu cũng có thể chấp nhận.

Nhìn đến phần đề thi vừa sao chép ra và phần đáp án vừa mới viết lại xong Trần Vũ cười nhẹ, trong lòng ít nhiều có phần đắc ý.

Có thể nhỡ kỹ nhiều đáp án chính xác cho nhiều câu hỏi như vậy cũng không dễ dàng nha!

Hít một hơi, cậu cầm điện thoại di động lên, bắt đầu dùng những đáp án chính xác trên điện thoại di động để so sánh những đáp án vừa viết ra.

Quá trình này cậu dùng mất khoảng hơn mười phút.

Hơn mười phút sau.

Sau khi so sánh, một nụ cười thoải mái xuất hiện trên khuôn mặt của Trần Vũ.

Không sai!

Tất cả các đáp án đều đúng.

Buổi sáng ngày mai thi môn Ngữ Văn chắc là sẽ ổn.

Bưng chén trà trên bàn lên, nhấp một ngụm nước sôi để nguội. Cậu từ trong ngăn kéo lấy ra một phần đề thi môn Toán đã sao chép tốt trước đó.

Cúi đầu giơ bút tiếp tục viết lại các đáp án của đề thi môn Toán.

……

Thời gian lặng lẽ trôi qua.

Hơn một giờ sau, cậu lại cầm điện thoại di động lên, đối chiếu với đáp án đúng trong điện thoại.

Cậu mới đối chiếu được hơn một nửa thì có tiếng gõ ngoài cửa phòng.

Ngoài cửa truyền đến giọng của bà nội:

- Tiểu Vũ, bà nội vào có được không? Bà nội nấu canh gà cho cháu...

Giọng của bà nội vọng vào từ ngoài cửa.

Trần Vũ nghe vậy, lộ ra tươi cười buông bút chì trong tay ra, lập tức đứng dậy đi ra giúp bà mở cửa phòng.

Ngoài cửa là bà nội hai tay đang bưng bát súp gà.

Khuôn mặt nhăn nheo của bà nội nở một nụ cười hiền từ:

- Tiểu Vũ, ngày mai con chuẩn bị thi đại học, bà nội sợ con không đủ dinh dưỡng nên đã đặc biệt nấu một con gà cho con. Con mau nhân lúc còn nóng uống đi. Bà nội đặt ở trên bàn học cho con nha!

Bà nội vừa nói vừa nhấc chân đi vào phòng Trần Vũ.

Nói xong, bà đã đặt bát canh lên bàn học cạnh cửa sổ.

- Bà nội, cháu ăn đủ dinh dưỡng. Người xem gần đây người đều nuôi cháu béo tròn...

Trần Vũ đỡ vai bà nội, nói mấy câu trêu đùa.

Muốn hỏi Trần Vũ thân với ai nhất?

Cậu khẳng định sẽ không chút do dự trả lời: là bà nội!

Có lẽ, trong mắt người ngoài, Trần Vũ cà lơ phất phơ, là người kiêu ngạo, ngỗ ngược và luôn thích gây chuyện. Nhưng ở trước mặt bà nội cậu vĩnh viễn đều luôn ngoan ngoãn.

Có đôi khi cậu ở bên ngoài gặp rắc rối. Về đến nhà bà nội sẽ tức giận mà đánh cậu. Cậu không chỉ không tức giận mà còn vừa chịu đòn vừa nhắc nhở bà nội phải cẩn thận một chút đừng để bị đau lưng.

Vì từ nhỏ cậu đã được bà nội nuôi dưỡng.

Khi cậu còn rất nhỏ, ba mẹ cậu suốt ngày bận rộn kiếm tiền. Ông nội lại qua đời từ lâu nên cậu sớm cùng bà nội sống nương tựa vào nhau.

Cậu không phải thật sự không tim không phổi. Cậu biết mình chính là mệnh căn của bà nội.

Cho nên cậu cũng hiếu kính bà nội từ tận đáy lòng.

Thỉnh thoảng, thấy ba làm bà nội tức giận, cậu cũng sẽ trở mặt cùng ba.

- Con béo sao?

Bà nội vừa nghe nói cậu béo, khuôn mặt già nua đầy nếp nhăn của bà liền bật cười, quay mặt đi cười cong cả hai mắt, đưa tay lên sờ sờ mặt cậu.

Sau đó nụ cười trên mặt biến mất, liếc mắt nhìn cậu, đau lòng nói:

- Con lừa bà nội! Con béo chỗ nào? Nhìn xem, trên mặt cũng không có thịt. Con rõ ràng là gầy!

Trần Vũ nhoẻn miệng cười, ôm lấy bờ vai gầy của bà nội, cười an ủi:

- Bà nội, con béo thật đấy! Hai ngày trước con mới cân, đã tăng thêm hai lạng rồi!

Bà nội buồn cười đẩy ngực hắn một cái, xoay người bước chân tập tễnh bước ra bên ngoài cửa.

Vừa đi vừa lẩm bẩm: "Còn tăng thêm hai lạng! Còn biết nói vống lên để làm bà vui vẻ, tên nhóc thối...

Trước khi bước chân ra khỏi ngưỡng cửa, bà lại nhắc nhở một câu:

- Uống canh gà khi còn nóng, đừng quên!

- Aiz! Biết rồi, bà nội!

Trần Vũ bước tới để giúp bà nội đóng cửa phòng.

Trở lại bàn học, nhìn canh gà ở trên bàn, lại nghĩ đến khi có kết quả thi đại học lần này trên mặt bà nội tràn đầy tươi cười vui vẻ, cậu không khỏi mỉm cười.

……

Đêm khuya.

Trần Vũ đã thu dọn xong đề thi trên bàn, ngồi ở mép giường, trong tay cầm điện thoại di động, cau mày nhìn khung chat giữa chính mình và chính mình trên điện thoại di động.

Trần Vũ 37 tuổi vẫn chưa liên lạc lại với cậu.

Ngày mai sẽ diễn ra kỳ thi đại học, vậy mà tên kia còn có thể bám trụ được, không lo lắng chút nào sao?

Thật là CMN tâm lớn!

Nghĩ đến Trần Vũ 37 tuổi, sau khi liên hệ cùng cậu lần trước nữa, dưới sự thay đổi của thời gian và không gian, trực tiếp xuất hiện trên giường của một thiếu phụ xinh đẹp.

Trần Vũ 17 tuổi nghiêm trọng nghi ngờ rằng trong khoảng thời gian này tên kia không liên hệ với mình là bởi vì sau sự thay đổi thời gian và không gian gần đây, tên kia lại gặp may mắn rồi.

Nói không chnừg lần này có một cô vợ xinh đẹp,

Còn có một vài người yêu nhỏ đầu đời, ngày tháng trôi qua vui sướng vô cùng. Sợ rằng sau khi liên lạc cùng mình, dưới sự thay đổi của thời gian và không gian, những tháng ngày hạnh phúc nhỏ nhoi ấy sẽ tan biến mất. Cho nên đến tận bây giờ cũng không liên lạc lại với mình.

Nghĩ đến khả năng này, Trần Vũ 17 tuổi, tức giận bất bình:

- Ông đây thật cực khổ chuẩn bị thi đại học. Anh thì ở đấy hưởng phúc. Thật CMN không công bằng. Hóa ra chịu khổ đều là tôi, anh toàn ngồi hưởng phúc...

Đúng lúc này, có tiếng mở cửa phát ra từ cổng nhà.

Sau đó có tiếng bước chân đi về phía phòng khách bên này. Trong lúc ấy còn có tiếng ho khan của Trần Quang Chiếu.

Trần Vũ vừa nghe, liền biết chính là ba mình trở về.

Lúc này tâm trạng cậu không tốt nên cũng không đứng dậy.

Nhưng sau khi Trần Quang Chiếu ba cậu vào phòng khách, đầu tiên lại đến đây gõ cửa phòng cậu.

- Này! Không ngủ đi?

Trần Quang Chiếu ở ngoài cửa hỏi một tiếng, cũng không chờ con trai trả lời đã đẩy cửa bước vào.

Trong tay cầm một chén trà bằng thủy tinh, tay kia ấn sau thắt lưng xoa xoa.

Mỗi ngày ông đều lái xe đến nửa đêm. Hàng ngày đều ngồi lâu như vậy việc căng cơ thắt lưng là điều khó tránh khỏi.

- Ba, đã về rồi?

Trần Vũ lộ ra gương mặt tươi cười, chào hỏi.

Trần Quang Chiếu thở dài, bước chân dừng lại bên mép giường Trần Vũ. Nhìn bàn học của Trần Vũ sạch sẽ trống trơn, Trần Quang Chiếu thở dài gật đầu:

- Thằng nhóc thối, ngày mai con sẽ phải thi đại học. Hôm nay ba sẽ không nói gì con cả. Dù sao hiện tại nói cái gì cũng đã muộn. Ba và mẹ của con! Đối với lần thi đại học của con lần này cũng không kỳ vọng quá cao. Nhưng ít nhất cũng phải đạt cho chúng ta số điểm tốt vào đại học chuyên ngành đi?

Trần Vũ: "..."

Không chờ Trần Vũ trả lời, Trần Quang Chiếu lại mím môi thở dài, xoay người bước ra khỏi cửa, vừa đi vừa nói:

- Người khác thi đại học đều có ba mẹ đưa đến trường thi. Tuy rằng con lần này nhất định thi không được tốt nhưng hai ngày này ba cũng xin nghỉ, mỗi ngày đều đưa đón con qua lại trường thi. Đi ngủ sớm một chút đi! Buổi sáng ngày mai ba sẽ lái xe đưa con đến trường thi!

Nói xong, ông đã đi ra khỏi phòng ngủ của con trai, tiện tay đóng lại cửa phòng.

Ở trên giường, Trần Vũ khẽ mỉm cười.

Chỉ trông mong mình thi tốt một chút vào được một trường đại học chuyên ngành thôi?

Đây thật đúng là làm mình khó xử nha!

Mình đây nên cố ý làm sai nhiều hay ít câu đây?

Bạn đang đọc Trước Tốt Nghiệp, Tôi Nhận Tin Nhắn Của Chính Tôi 20 Năm Sau( Dịch) của Mộc Tử Tâm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi chanchan88555
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.