Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lần Thứ Hai Nói Chuyện Điện Thoại

Phiên bản Dịch · 1607 chữ

Chương 6: Lần thứ 2 gọi video

Chỉ vài phút sau, Trần Vũ đã bê bát mì trứng vừa mới nấu xong, đi về phía cái bàn vuông, để bát mì ở trước mặt cha mình.

Vừa đặt bát mì xuống, Trần Quang Chiếu đã cầm 20 tệ đập xuống bàn ngay trước mặt Trần Vũ, tức giận nói: "Nè! 20 tệ, công của con!"

Trần Vũ bật cười, nhưng cũng không từ chối.

Cậu vui vẻ cầm tiền nhét vào túi: "Cám ơn bố!"

Trần Quang Chiếu cầm đũa vừa đảo mì trong bát vừa tức giận nói: "Cầm tiền rồi thì tranh thủ cút đi ngủ đi, đừng có ở đây cằn nhằn với ông đây nữa, mai con không phải đi học à? Còn không mau đi ngủ?"

" Ấy, ấy! Đi đây, đi đây!"

Trần Vũ nhận được tiền công của mình liền cười tít mắt trở về phòng ngủ của mình.

...

Ngày 23 tháng 5 năm 2032.

Trần Vũ 37 tuổi ngồi trên taxi, hai tay ôm vai, cúi đầu, cau mày, trong lòng nóng như lửa đốt, muốn mau mau chóng chóng về đến nhà để liên lạc với bản thân mình tuổi 17.

"Bác tài, làm phiền anh đi nhanh chút được không?"

Anh không nhịn được rướn người lên thúc dục tài xế.

Tài xế đồng ý, nhưng ánh mắt của anh ta liên tục nhìn gương chiếu hậu, Trần Vũ vì thế mới biết tài xế đang quan sát anh.

Anh nhíu mày: "Bác tài, anh cứ nhìn tôi làm gì? Tôi cũng không phải gái xinh, hai chúng ta đều là đàn ông, tôi mặc ít như vậy chắc cũng không sao chứ?"

Bị lái xe đánh giá như thế khiến anh cảm thấy khó chịu.

Tài xế cười khẽ: "Ừ, anh mặc ít cũng không có vấn đề gì, tôi chỉ tò mò, anh lấy đâu ra tiền trả tôi."

Trần Vũ: "..."

Hơi xấu hổ chút.

"Bác tài này, chờ lát nữa về đến nhà tôi, anh đứng đợi tôi lấy tiền trả cho anh được không?"

"Ồ, thế à! Như vậy cũng được, nhưng mà anh phải nhanh, đừng làm lãng phí thời gian của tôi nhé?"

"Được, được! Cảm ơn anh!"

"Ừ, không sao!"

.....

Nhưng vị tài xế chỉ ngừng một chút, lại thông qua kính chiếu hậu nhìn Trần Vũ, tò mò hỏi: "A, người anh em này, cậu bị sao thế? Bị cướp à?"

Trần Vũ không nói gì.

Đây chẳng phải tắt thảng mặt người khác à?

Nhưng ngại bác tài lát nữa còn chờ mình về nhà lấy tiền, Trần Vũ đành miễn cưỡng cười trả lời: "Đúng vậy! Xui xẻo thật! Đụng đúng tên cướp!"

Tài xế nghe vậy thì nổi hứng: "Ồ! Đúng thật là bị cướp à?Cậu có muốn tôi chở cậu đi báo cảnh sát trước không?"

Báo cảnh sát?

Trần Vũ nghe xong vội vàng xua tay từ chối: "Không cần, không cần đâu! anh cứ đưa tôi về nhà mặc quần áo đã rồi nói! Cảm ơn anh!"

Bây giờ đi báo án khác gì tự chui đầu vào lưới?

Người đàn ông ở biệt thự kia mới thực sự là người cần gọi cảnh sát.

....

Hơn nửa tiếng sau, tài xế mới chở Trần Vũ đến trước cửa nhà cũ, Trần Vũ vội vàng xuống xe, bảo tài xế ngồi chờ, còn anh thì trèo lên tường, nhảy vào trong sân, đi lấy tiền cho tài xế.

Không trèo tường không được, anh chỉ có một chiếc quần lót trên người, chìa khóa nhà cũng đã mất hết.

Chỉ mất một lát, anh đã mặc một bộ quần áo đơn giản, mang tiền ra đưa cho tài xếxế.

Tài xế nhận tiền, ngẩng đầu nghi ngờ hỏi anh: "Nhà anh không có ai ra mở cửa cho anh à? Đây có phải nhà anh thật không?"

Trần Vũ bất lực: "Ừ, tôi ở nhà một mình, nếu anh không tin thì theo tôi vào xem, tôi cho anh xem ảnh chụp, xem thử xem ở nhà này có ảnh của tôi không?"

Tài xế lắc đầu: "Thôi được rồi! Vậy tôi đi đây, tạm biệt!"

"Tạm biệt!"

Trần Vũ vẫy tay chào.

Tài xế đã rời đi, Trần Vũ vội vàng bước nhanh vào nhà, chạy đến phòng ngủ của mình, tìm thấy con điện thoại Thiên Ngữ cũ kia.

Anh vội vã gọi điện video cho mình.

Tình hình hiện tại rất nguy cấp, anh vừa ngủ cùng với nữ chủ nhân của căn biệt thự xa hoa kia, nam chủ nhân của biệt thự kia lúc nào cũng có thể dẫn người tới trả thù anh, cũng có thể là cảnh sát tới bắt anh.

Giờ anh chỉ nghĩ ra được một cách duy nhất là gọi điện cho bản thân lúc 17 tuổi, để thay đổi quỹ đạo của bản thân.

Chỉ cần quỹ đạo đó thay đổi, thì chuyện anh ngủ với người đàn bà đại gia kia cũng thay đổi.

Như vậy anh sẽ an toàn.

Không cần lo lắng nam chủ nhân của căn biệt thự kia sẽ tìm anh báo thù.

............

Năm 2012.

Trần Vũ 17 tuổi đang nằm trên giường, mắt thao láo nhìn trần nhà.

Đã nửa tiếng trôi qua, bên ngoài không có tiếng động gì, chắc cha ăn xong rồi đi ngủ rồi.

Nhưng bản thân cậu lại không buồn ngủ.

Trong đầu vẫn nghĩ đến những đoạn tin nhắn thần bí tối nay và cuộc gọi video của người kia.

Bỗng nhiên chiếc điện thoại bên gối của cậu reo lên, nghe chuông báo thì hình như có ai đó gọi video cho cậu.

Trần Vũ chớp chớp mắt, trong đầu nghĩ đến một khả năng, cậu lập tức nhấc điện thoại lên, thì thông tin cuộc gọi đến chính là số của cậu.

Cậu không do dự nhấn đồng ý ngay lập tức.

Cuộc gọi video được kết nối.

Trong video, Trần Vũ 37 tuổi vui vẻ vội vàng nói: "Trần Vũ! Không được chơi phụ nữ đã có chồng! Nhớ kỹ nhé! Cả đời này tuyệt đối không được dính đến phụ nữ có chồng! Tuyệt đối không được! Nhớ kỹ chưa?"

Video bên này, Trần Vũ 17 tuổi nhìn video của Trần Vũ 37 tuổi, cau mày lại, ánh mắt nghi ngờ: "Gì thế này? Sao tóc của anh đã ngắn vậy rồi? Nửa đêm nửa hôm anh còn đi cắt tóc à?"

Trong video, Trần Vũ 37 tuổi sững sờ, theo bản năng đưa tay lên sờ tóc mình, anh bây giờ mới phát hiện tóc của mình đúng là đã ngắn đi rất nhiều.

Nhưng đây không phải chuyện quan trọng, vội vàng nói: "Này! Cậu đừng quan tâm cái này, cậu có nghe rõ lời tôi nói không? Sau này không được chơi phụ nữ có chồng nhớ chưa?"

Video bên này, Trần Vũ 17 tuổi khó hiểu nhìn anh.

“Anh có ý gì? Rốt cuộc thì anh là ai? Cái gì mà đừng có chơi phụ nữ có chồng? Tôi chơi ai?"

Trong video Trần Vũ 37 tuổi cau mày: "Trần Vũ! Tôi biết cậu năm nay 17 tuổi, tôi nói như vậy nhé, tôi chính là cậu, không đúng! Chính xác mà nói thì tôi là tương lai của cậu, năm nay 37 tuổi, là cậu của năm 37 tuổi, cậu hiểu không?"

"Tuyệt đối phải nhớ kỹ nhé! Về sau nhất định không được chơi phụ nữ có chồng! Hay là cậu thề với tôi đi? Thề rằng sau này tuyệt đối sẽ không chơi phụ nữ có chồng! Cầu xin cậu! Nhanh lên! Nhanh lên đi!"

Trong video Trần Vũ 37 tuổi có hơi sốt ruột.

Mà trong video bên này Trần Vũ 17 tuổi lại không vội vàng gì, cậu nhăn mặt, dùng ánh mắt nhìn một người bị điên nhìn Trần Vũ 37 tuổi trong video, thân trên hơi ngửa ra phía sau, đầu tựa vào tường, cười nhạt nói: "Anh nói cái gì? Anh nói anh là tôi của năm 37 tuổi? Anh có xem nhiều phim quá không đấy? Hay là anh nghĩ tôi dễ bị lừa? Nhìn tôi giống thằng ngu lắm à? CMN anh rối cuộc là ai? Anh vẫn còn chưa xong à? Đồ điên!"

Trần Vũ 37 tuổi bất lực cười khổ: "Cậu không tin à?"

Trần Vũ 17 tuổi cười nhạt: "Anh cảm thấy tôi sẽ tin à?"

Trần Vũ 37 tuổi: "Tôi phải làm thế nào mới chứng minh khiến cậu tin tôi chính là tương lai của cậu?"

Trần Vũ 17 tuổi vẫn cười nhạt: "Dù anh có chứng minh thế nào thì tôi cũng không tin anh là tương lai của tôi đâu!"

Trong video, Trần Vũ 37 tuổi bất lực nhắm mắt lại, một lát sau bỗng nhiên nói: "Cậu 4 tuổi mới biết nói! 5 tuổi, bị một cái bao lớn rơi vào đầu chỗ đó bây giờ tóc cũng không mọc được, 7 tuổi nhìn trộm dì Trương nhà hàng xóm tắm, 9 tuổi cậu lén nhổ một ngụm nước bọt vào chén trà thầy giáo Hoàng người đã đánh vào tay cậu, 12 tuổi năm đó, cậu bắt đầu thích thầm bạn gái cùng lớp Tào Tiểu Nhã, mùa hè năm 14 tuổi, cậu bị thủy đậu, năm 16 tuổi cậu biết lên mạng, hơn nữa còn rất nhanh đã biết xem ảnh nóng trên mạng, năm 17 tuổi cậu thầm mến bạn học ngồi cùng bàn tên Tưởng Văn Văn, hơn nữa còn thường xuyên ở trong mơ thấy cô bé, còn có...."

Bạn đang đọc Trước Tốt Nghiệp, Tôi Nhận Tin Nhắn Của Chính Tôi 20 Năm Sau( Dịch) của Mộc Tử Tâm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi chanchan88555
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 33

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.