Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tình thế nguy hiểm của Linh Thực sơn

Phiên bản Dịch · 1175 chữ

Lý An thoáng do dự, khẽ cắn môi, quyết định mua luôn.

“Không hổ là tạp dịch, không có kiến thức gì, lại mua thứ vớ vẫn như thanh Tinh Mang chủy thủ này……”

Chấp sự Đoái Hoán các không khỏi lắc đầu, nhưng vẫn là nhận linh thạch, đưa Tinh Mang chủy thủ cho Lý An.

Sau đó, Lý An lại xem vài món ở sạp hàng bên ngoài Đoái Hoán các.

Không giống với mất vật phẩm giá trị xa xỉ bày trong Đoái Hoán các, trên sạp hàng này đều là thứ phẩm không đủ tiêu chuẩn.

Tỷ như một ít bán Linh Khí, tạp linh đan không vào phẩm này nọ bị đổ hỗn độn với nhau.

Lý An chọn trong một đống tạp linh đan, sau đó chọn ba viên dược hoàn đen như mực.

“Đó là tạp linh đan sinh ra trong quá trình luyện chế Thủy Nguyên đan, đan độc rất nặng!”

Chấp sự nhìn không được, không khỏi mở miệng nhắc nhở.

Lý An thầm cười, do chính hắn muốn mua đan độc mà, độc không nặng thì mua làm chi!

Nhưng hắn lại run run nói: “Đa tạ tiên trưởng nhắc nhở, Hành Văn Bố Vũ thuật của đệ tử có bình cảnh…… Chỉ có thể mua chút tạp linh đan để cầu đột phá thôi.”

Lý do này thực hợp lý.

……

Ra khỏi Đoái Hoán các.

“Lại thành kẻ nghèo rớt mồng tơi rồi.”

Lý An không khỏi cảm khái, linh thạch hắn tích trữ mấy tháng, thêm cả phần của Vương Đại Trụ cùng Triệu Tiên Truyện cho đều tiêu hết rồi, ngay cả chút linh sa cũng không dư!

Có điều, cảm nhận được sức nặng từ Tinh Mang chủy thủ trong tay, hắn cũng không hối hận.

Vì mạng sống, tốt chút tiền cũng đáng mà.

Cất Tinh Mang chủy thủ vào ngực, hắn nhấc chân đi về phía Linh Thực Sơn.

……

Chạng vạng, trời chiều ngã về tây.

Hôm nay Lý An trở về hơi trễ, bởi vì trong quá trình về, hắn vẫn luôn suy đoán theo địa hình.

Nếu địch nhân xâm lấn Linh Thực Sơn, Huyền Dương Tông sẽ mai phục ở đâu.

Cuối cùng hắn được đến kết luận là, Huyền Dương Tông khẳng định sẽ không ở địch nhân vừa xuất hiện khi liền sát đi ra ngoài, mà là sẽ làm địch nhân lướt qua Linh Thực Sơn, tới gần tông môn trung tâm khu vực.

Như vậy, túi mới có thể trát lao, hoàn toàn tiêu diệt tới phạm chi địch.

Nhưng cũng ý nghĩa, Linh Thực Sơn bên kia, hơn phân nửa là sẽ bị hoàn toàn từ bỏ!

Nghĩ đến đây, Lý An quả thực đều không nghĩ hồi Linh Thực Sơn, dứt khoát trốn chạy tính……

Nhưng cũng chỉ có thể ngẫm lại, hiện giờ tông môn đề phòng nghiêm ngặt, hắn có thể hướng chỗ nào đi?

……

Hắn mới vừa đến dưới Linh Thực Sơn liền thấy ba người Phàn Kiệt, Trương Tố Tố, Vương Tử Lâm đang đứng quanh thi thể một con hổ.

“Con hổ này từ trong núi chạy ra, cần một người ở đây canh giữ.”

Phàn Kiệt trầm giọng mở miệng, ánh mắt dừng trên người Lý An: “Lý An, ngươi tu vi mạnh nhất, ngươi làm đi.”

Lý An sắc mặt hơi đổi.

Loại chuyện này, Phàn Kiệt không nên giao cho Lý An.

Dù gì thì vẫn con một tên Vương Tử Lâm mà, hắn không đáng để đắc tội một phù sư tương lai như Lý An.

Trừ phi hắn biết, lần này Lý An nhất định sẽ chết ở nơi đó!

Trong lòng Phàn Kiệt nhất định vẫn muốn hại chết Lý An, bởi vì Lý An tương lai sẽ trở thành đệ tử ký danh, là nguy hiểm duy nhất có khả năng sẽ tiết lộ bị mật ở Linh Thực Sơn của hắn.

Lý An không dễ khống chế như Trương Tố Tố cùng Vương Tử Lâm.

Xem ra, Phàn Kiệt biết kế hoạch tông môn?

Cho nên, hắn muốn nhờ chuyện này để có thể quang minh chính đại hại chết Lý An.

Việc khiến Lý An bất ngờ là Triệu Tiên Truyện Vương Đại Trụ đều không biết gì, nhưng một tên pháo hôi như Phàn lại biết, chẳng lẽ hắn còn có đường tin tức khác sao?

Lý An có chút do dự nói: “Tiên trưởng, một mình ta…… có chút sợ hãi.”

Phàn Kiệt nhàn nhạt nói: “Vậy thì để Vương Tử Lâm đi cùng ngươi.”

Lý An lộ ra thần sắc đành chịu, nói: “Được rồi.”

Sắc mặt Vương Tử Lâm bên cạnh lại thay đổi, mình lại đi gác đêm với tên Lý lột da này sao?

Trong lòng hắn ngàn vạn lần không tình nguyện!

Thấy Lý An đồng ý, Phàn Kiệt không khỏi lộ ra một nụ cười ý vị thâm trường.

……

Thừa dịp trời còn chưa tối, dưới sự thúc giục của Phàn Kiệt, Lý An mang theo Vương Tử Lâm cùng đi vào núi.

Màn đêm buông xuống, nhờ sự phối hợp của cả hai mà một túp lều từ nhánh cây rốt cục đã ra đời.

Vương Tử Lâm vốn muốn dựng lớn hơn, nhưng Lý An lại nghiêm khắc hạn chế kích thước và độ cao, khiến túp lều có vẻ vô cùng thấp bé, không nhìn kỹ sẽ không phát hiện được.

Cho nên hai người phải chen chúc trong một cái lều.

Rừng cây an tĩnh như chết, thỉnh thoảng có âm thanh vang lên từ nơi xa, mắt bóng lay động mị.

“Lý An, chúng ta có nên đốt lửa không? Nếu không tối nay có khi nào dã thú tập kích chúng ta không……”

Vương Tử Lâm có chút chột dạ, hôm nay con mãnh hổ xuất hiện ở linh điền hôm nay đã tạo thành bóng ma không nhỏ cho hắn rồi.

Dù gì thì hắn chỉ mới Luyện Khí tầng một, cũng chỉ tu luyện Hành Văn Bố Vũ thuật, chân lại bị Phàn Kiệt đánh gãy thành người què, nếu gặp mấy loài mãnh thú như hổ thì hơn phân nữa sẽ thành món ăn cho nó.

“Không thể đốt lửa!”

Lý An lại nhàn nhạt mở miệng.

Đốt lửa đích xác có thể đuổi dã thú bình thường, nhưng lại sẽ trở thành mục tiêu của linh thú, thậm chí là kẻ địch đang âm thầm ẩn nấp!

Vương Tử Lâm nghe vậy liền không dám nói thêm gì nữa, hai năm vất vả, lòng dạ lúc mới nhập môn đã hoàn toàn tiêu tán, trở nên hèn mọn yếu đuối.

Mà Lý An lại vuốt ba viên tạp linh đan đen tuyền trong tay, đôi mắt hơi hơi híp……

Thành nhãi Phàn Kiệt này cháy nhà ra mặt chuột tưởng hại chết mình…… Mối thù ngăn trở trước đây, thêm cả nỗi hận sinh tử lần này.

Không báo…… Không phải Lý An!

……

Bạn đang đọc Trường Sinh Bắt Đầu Từ Tạp Dịch Tông Môn (Dịch ) của Tâm Cảnh Vô Cực
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cinnie
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 39

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.