Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quá yếu

Phiên bản Dịch · 1069 chữ

Hắn nghĩ nghĩ, linh mễ trong linh điền bên ngoài cũng sắp chín rồi……

Có điều, đều có trận pháp cấm chế bảo hộ, ngoại trừ thời gian lao động, không ai có thể vào linh điền.

“Trận pháp cùng cấm chế nơi này, hẳn là tương đối thấp, không đạt đến trình độ bao trùm toàn bộ đâu……”

Lý An nói nhỏ, kiếp trước từng tu luyện đến cảnh giới kết đan nên cũng có đọc qua trận pháp, luyện khí, luyện đan.

Hắn đứng dậy, nấu nước nóng, thoải mái mà tắm rửa sạch sẽ trong thùng tắm, mùi mồ hôi cùng mệt mỏi một ngày rốt cục tản đi.

Hắn thay trang phục tạp dịch tông môn, trang phục tạp dịch màu xám nhạt kích cỡ vừa phải, dùng tinh ma chế tác mà thành, thoải mái hơn bố y cũ hắn mặc lúc nhập môn.

Lúc này mới thiếp đi.

……

Chỉ chớp mắt, bảy ngày trôi qua.

Trong bảy ngày này, Lý An thường thường mà sẽ chuyển một vòng bên ngoài, xem phong cảnh, quen thuộc địa hình.

“Ta rốt cuộc cũng bước vào Luyện Khí kỳ rồi!”

Bên ngoài truyền đến tiếng hô kinh hỉ của Vương Tử Lâm.

Lý An thừa dịp trời còn chưa tối cũng đi ra ngoài, chỉ thấy Vương Tử Lâm cùng Trương Tố Tố, đang ăn mừng với nhau.

“Lý huynh, ngươi hẳn là cũng đột phá rồi nhỉ?”

Đôi mắt đẹp của Trương Tố Tố nhìn về phía Lý An.

“Vẫn chưa.”

Trên mặt Lý An trên mặt có chút khó xử, nói: “Thân thể ta bị lôi linh khí gây thương tích, tạm thời còn phải dưỡng thương……”

Nghe vậy, đôi mắt Trương Tố Tố vừa chuyển, nói: “Lý huynh không cần sốt ruột, chỗ ta còn có chút linh mễ, có thể chia một ít cho Lý huynh……”

Linh mễ tuy rằng không phải linh dược, nhưng cũng có thể bổ dưỡng thân thể.

Nàng xuất thân từ gia đình thế tục quyền quý, rất biết giao hảo với người khác.

Đừng nhìn Lý An hiện tại bị thương nhưng dù gì cũng là linh căn vô thuộc tính, tương lai chưa chắc không có cơ hội quật khởi.

Lý An suy tư một chút, nói: “Vậy đa tạ Tố Tố cô nương.”

Hắn tiếp chút linh mễ mà Trương Tố Tố chia cho hắn, sau đó lại dạo qua một vòng rồi về phòng.

Khóe miệng Trương Tố Tố thêm chút ý cười.

“Tố Tố, người này không biết tốt xấu, hà tất đối khách khí với hắn như thế!”

Vương Tử Lâm bên cạnh không khỏi có chút oán ý!

……

Mà trong phòng.

Lý An vô cùng bình tĩnh.

Linh mễ Trương Tố Tố cho hắn cũng không có tác dụng gì, nhưng cũng chỉ có thể nhận lấy.

Bởi vì hắn không muốn làm Trương Tố Tố có ấn tượng không tốt với hắn.

—— Linh Thực Sơn chỉ có một nữ tu giả là Trương Tố Tố thôi, mà lại còn sinh đến như hoa như ngọc.

Hơn nữa, ngày mà đám người Phàn Kiệt đến, ánh mắt đã ngừng thật lâu trên người Trương Tố Tố, ý vị trong đó, Lý An không thể nào không nhìn ra.

Bất luận là chủ động hay bị động, Trương Tố Tố sớm muộn gì cũng sẽ là người bên gối Phàn Kiệt!

Thiếu nàng một tiểu nhân tình, ngày sau cũng dễ dàng tới lui.

Còn về Vương Tử Lâm…… Lý An căn bản không để trong lòng.

Vương Tử Lâm cư nhiên thân cận Trương Tố Tố như thế, quả thực là tự rước tử lộ, Phàn Kiệt sẽ thu thập hắn.

Lý An hiện giờ mãn đầu óc chỉ có một chuyện.

Ổn định vững chắc mà sống sót, thay đổi linh căn!

Tuyệt đối không muốn gây thêm rắc rối, sinh ra bất luận nguy hiểm gì.

Hiện tại hắn không có tu vi gì, cũng không có năng lực tự bảo vệ mình…… Quá yếu ớt.

……

Đêm đã khuya.

Lý An lặng lẽ chuồn ra khỏi phòng.

Dựa theo mấy ngày nay nghiên cứu địa hình xác định lộ tuyến, hắn đi đến linh điền cùng chỗ giáp ranh mõm núi nào đó, nơi này do địa hình đan xen hỗn độn nên cấm chế không có bao trùm đến!

Cái này cần nhờ vào kinh nghiệm của hắn kiếp trước, nếu không, chỗ sơ hở này, chớ nói hắn chỉ là một tạp dịch, dù cho là đệ tử ký danh như Phàn Kiệt cũng tuyệt đối không tìm thấy.

Nhảy vào giữa bờ ruộng, kéo ống quần, cởi giày ra, dẫm vào khe nước, thuận theo khe nước sờ vào một khối thổ địa phì nhiêu trong linh điền.

Đi trong khe nước, sẽ không lưu lại dấu chân!

Hơn nữa, trong khe nước có muỗi, nên thực vật quanh đây thường thường dễ bị kiến ăn, sản lượng thiếu một ít cũng sẽ không có ai để ý.

Lý An thật cẩn thận, nhẹ nhàng xoắn xuống vài hạt linh mễ chưa chín hết từ trên một bông lúa……

Năm ngày đi qua.

Lúc chạng vạng, Lý An vẫn đóng chặt đại môn, sau đó nhóm lửa nấu cơm như thường lệ.

Vì tránh cho mớ linh mễ mới chưa chín hết, lúc nấu ra khí vị sẽ bị người cảm thấy, nên mỗi lần đều bỏ thêm mười hạt linh mễ đã chín vào trong.

Kỳ thật mùi hương của hai loại lúc nấu ra cũng không khác biệt lắm, Vương Tử Lâm cùng Trương Tố Tố cũng không có khả năng phát hiện.

Nhưng cẩn thận đã khắc vào xương cốt Lý An, trở thành một loại bản năng.

Mấy ngày nay, Lý An mỗi tối đều có thể thu được tầm một cân linh mễ.

Đây đã là cực hạn.

Bởi vì, phương pháp đánh cắp của hắn quá cẩn thận, mỗi một cây bông lúa hắn chỉ lấy ba năm hạt mà không phải lấy hết.

Mà vừa lấy hắn còn vừa dùng móng tay ngụy trang ra vài dấu như kiến gặm cắn, cho nên tốc độ rất chậm.

Hơn nữa, Lý An cũng không có lòng tham, chủ yếu là, tạp chất trong linh mễ nhiều, tốc độ rút linh khí cũng bị hạn chế.

Bạn đang đọc Trường Sinh Bắt Đầu Từ Tạp Dịch Tông Môn (Dịch ) của Tâm Cảnh Vô Cực
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cinnie
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 48

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.