Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sâu keo

Phiên bản Dịch · 1036 chữ

Trước mắt, trong một ngày, thân thể hắn nhiều nhất cũng chỉ tiêu hóa được một cân linh mễ.

Nếu nhiều hơn cũng chỉ là lãng phí, không hấp thu được.

Đây là kinh nghiệm tu hành hắn tích góp từ kiếp trước, nếu không sẽ như Vương Tử Lâm, ở giai đoạn này mà mỗi ngày ăn tận nửa lạng no bể bụng!

Đây là tầm quan trọng của tài nguyên, nếu dùng linh thạch tu luyện, tốc độ hấp thụ linh khí sẽ mau hơn rất nhiều lần!

Tiến độ tu luyện tự nhiên cũng sẽ càng nhanh.

……

Một nồi linh mễ to ra nồi, Lý An xới cơm bắt đầu to miệng ăn.

Hương vị không thơm như linh mễ chín, ăn lên mơ hồ còn có mùi cỏ xanh, nhưng Lý An vẫn vui vẻ chịu đựng.

Một nồi cơm to cứ thế ăn xong.

Lý An kiểm tra trong cơ thể, dưới sự tẩm bổ của một nồi linh mễ mỗi ngày, mầm xanh trong đan điền đã lớn cỡ hạt đậu rồi.

Nhưng vẫn là trạng thái mới nhú!

Mấy ngày nay, linh căn bị lôi linh khí hủy diệt của Lý An đã chữa trị một phần năm.

Rất chậm chạm, nhưng hắn thực vừa lòng.

Chuyện này đã đủ chứng minh hiệu quả nghịch thiên của Dưỡng Mệnh Chú Tiên Quyết.

Rốt cuộc, linh căn bị hao tổn, chỉ có đan dược cấp hai mới có thể chữa trị!

Mà một viên đan dược cấp hai, đừng nói loại tạp dịch như hắn, ngay cả đệ tử chính thức cũng cầu mà không được.

……

Chờ khi màn đêm buông xuống.

Lý An vẫn tiếp tục lẻn vào linh điền.

Thông qua mấy ngày quan sát, hắn càng thêm hiểu biết về phiến linh điền này.

Bốn phía linh điền đều có Tụ Linh Trận, có thể thu nạp linh khí, góp phần cho linh mễ sinh trưởng.

Nhưng Tụ Linh Trận phân bố không đều, dẫn tới phần bên trái rất cằn cõi, chất lượng linh mễ là kém nhất.

Mà bên phải lại tốt nhất!

Tối nay, hắn trực tiếp mò vào khu vực trung gian, nơi này là trung tâm, cũng là mảnh đất giữa Tụ Linh Trận.

Ánh trăng chiếu rọi xuống, hạt thóc to lớn, phần cây no đủ.

Động tác của Lý An đã vô cùng thành thạo, một đường lần mò theo con mương.

“Hửm?”

Bỗng nhiên, một con sâu keo xanh lơ rơi trên ống tay áo Lý An, khiến cho hắn chú ý.

Sâu keo, ngày ngủ đêm ra, ăn lá lúa, thời kỳ ấu trùng rất giống dòi, lúc thành trùng lại giống thiêu thân.

Linh điền có sâu keo thực bình thường, nhưng con côn trùng này vừa mập vừa to, hơn nữa, thân thể cư nhiên có cảm giác trong suốt, hiển nhiên đã có chút linh hóa!

Chuyện này không thích hợp, sâu keo có thể linh hóa đã ít lại thêm ít, đều là phải côn trùng trưởng thành mới có dấu hiệu linh hóa, hơn nữa, trước mắt linh mễ cũng không đủ để nó linh hóa.

Lý An lưu tâm, thuận theo con mương này đi tới.

Nơi này địa thế bằng phẳng nhất, nước trong mương cơ hồ không lưu động, là trạng thái đứng yên, nhưng đi tới đi tới, da thịt hắn lại nhạy bén cảm thấy được nước đang động, tựa như phía trước đang có thứ gì đó hút nước đi.

Lý An sờ soạng đi qua, cảm ứng được linh khí chung quanh vô cùng nồng đậm, chỗ hai con mương giao nhau truyền đến tiếng nước “Ùng ục ùng ục”.

Đó là một cái lốc xoáy!

Dòng nước trong linh điền là, bị hút vào trong đó.

Hơn nữa, linh khí trong linh điền cũng từ nơi này hội tụ, bị dòng nước mang đến không biết nơi nào.

Trên mấy phía lá cỏ dại chung quanh lốc xoáy trải đầy ấu trùng sâu cực lớn, cơ hồ toàn bộ đều trong suốt, đều linh hóa.

“Thì ra có người đang trộm linh khí!”

Lý An bừng tỉnh đại ngộ.

Chỗ lốc xoáy này tất nhiên cơ quan trận pháp âm thầm được thiết lập, trộm đi một bộ phận linh khí trong tụ linh đại trận ở linh điền.

“Cái lốc xoáy đánh cắp linh khí này khiến linh khí trong linh điền không cân đối, cho nên cũng sinh ra đại lượng sâu keo……”

Lý An trầm tư, ai sẽ là người trộm linh khí chứ?

Hắn theo bản năng nhìn thoáng qua đỉnh núi Linh Thực Sơn.

Phàn Kiệt là người ngduy nhất khả năng.

Biển thủ sao!?

Có điều, Lý An không có xen vào dục vọng của người khác.

Hắn lại rất vui sướng tóm toàn bộ sâu keo trên các phiến lá chung quanh lốc xoáy.

Dùng cách nói thời hiện thế, trong đám trùng này đều là protein cao cấp!

Một con sâu keo cỡ ngón cái, có thể chứa linh khí tương đương một cân linh mễ đấy.

Nếu không phải nơi này linh khí tụ tập, toàn bộ linh điền phỏng chừng sẽ không sinh ra nhiều sâu keo như thế đâu.

Đối với tu tiên giả mới vừa bước vào Luyện Khí kỳ mà nói, đây là thực phẩm trân quý hiếm có, nhưng đối với loại tu giả Luyện Khí trung kỳ như Phàn Kiệt mà nói lại không có chút tác dụng gì.

Đương nhiên đám sâu này cũng chứa vi lượng trùng độc, cho nên, những tạp dịch dưới tầng chót nhất cũng không biết nên dùng thế nào.

Cho nên, đám sâu keo này vẫn luôn không có ai bắt hết.

Ngược lại là tiện nghi Lý An!

Hơn nữa, chỉ cần linh khí vẫn luôn mất cân bằng, trong linh điền sẽ không thiếu sâu keo.

“Sâu keo sẽ càng ngày càng nhiều, sâu bệnh càng nghiêm trọng, chuyện ta ăn cắp linh mễ sẽ càng không có khả năng bị phát hiện!”

Lý An yên tâm, bắt hết đám trùng này rồi lại tiếp tục ngắt linh mễ.

Bạn đang đọc Trường Sinh Bắt Đầu Từ Tạp Dịch Tông Môn (Dịch ) của Tâm Cảnh Vô Cực
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cinnie
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 62

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.