Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chân tướng

Tiểu thuyết gốc · 6470 chữ

Lâm Anh Tuấn trở về bảo vệ Hòa Yên Ninh

Hoài An : ”LÂm Đại Ca, món này huynh gửi Bạch đại ca giùm muội”

Lâm Anh Tuấn :”muội nên cứ làm thêm một phần cho Hoàng Thượng, hắn đang ở bên cạnh bảo vệ người”

Hoài An : ”nhị vi ca ca thật xấu bắt nạt muội”

Lâm Anh Tuấn : ”là muội đòi cược với hắn không liên quan gì tới ta?”

Hoài An : ”muội nhất đinh phải trả thù huynh ấy, ca ca huynh mua rượu cho muội đi”

Lâm Anh Tuấn : ”hahaha được được, ta mang rượu tới cho muội”

Hòa Yên Ninh: ”Lâm Nhi, An Nhi, hai đứa tính biến phòng của ta thành kho rượu sao?”

Lâm Anh Tuấn : ”do tiểu nha đầu này, đo tửu lượng với Bạch Huynh kết quả nó thua, nên phải thực hiện 3 yêu cầu, đó là 1 giữ bí mật cho con và huynh ấy, 2 là cơm bưng nước rót cho huynh ấy thời hạn 3 tháng, 3 là gặp huynh ấy phải lễ phép, nha đầu phải thực hiện nhưng không phục muốn trả thù, nên mới mang hết rượu tới để luyện tập đó mà”

Hòa Yên Ninh bật cười : ”An nhi, tại sao con lại cá cược với Bạch Ngọc Đường vậy?”

Hoài An : ”con thấy vui mà”

Hòa Yên Ninh : ”nhưng con cũng không nên uống nhiều như vậy”

Hoài An : ”không được, con nhất định phải uống hết số này, phải uống cho đám đàn ông sợ”

Hòa Yên Ninh lắc đầu cười : ”được được nhưng con đừng lạm dụng quá”

Hoài An : ”dạ con biết rồi”

Đàn Phong : ”Túc Nhi Đừng có bắt chước Hoài An Cô cô và Lâm Thúc đó”

Chu Cao Túc : ”dạ con biết rồi, hoàng tổ phụ dụ dỗ con nít, người thật xấu”

Hòa Yên Ninh Cười : ”Túc Nhi, không được nói hoàng tổ phụ như vậy”

Kim Chi : ”Lâm Nhi con ngồi uống với nó đi”

Hoài An : ”phản đối, chỗ rượu này là của ta, không ai được dành với ta”

Số Trân bậc cười: ”rồi rồi, là của cô hết”

Tô Na : ”cô uống mà khổng rủ ta à”

Hoài An : ”cút, ta không hoan nghênh tỷ”

Tô Na : ”nha đầu ngươi nói gì hả? Muốn đánh nhau không”

Hoài An : ”ta sợ tỷ à? ngon bước ra”

Kim Ngân đẩy Tô Na : ”tỷ muốn gì? Ỷ lớn hiếp nhỏ à?”

Tô Na : ”nha đầu thối, dám bênh người ngoài, đối phó ta à?”

Sala : ”đủ rồi, muốn ta đánh hết các ngươi không, Hoài An, ta không cấm khanh uống nhưng nếu ảnh hương tới sự an toàn của phụng phi thì khanh cút về Nữ Nhi quốc cho ta”

Hoài An : ”dạ thần biết rồi’

Hà Như Song : ”để ta uống với cô”

Hoài An : ”được, nhưng ta chưa Nghe Như song Tỷ hát, vừa uống hát ta nghe”

Hà Như Song : ”được”

Sala : ”thôi thì cứ ở đây mà nhấp rượu ca hát còn an toàn của Yên Ninh thì ai lo đây?”

Lâm Anh Tuấn : ”nữ vương mọi người cứ thoải mái nơi này có con , Tần Lý và Túc Nhi phụ trách an toàn”

Sala : ”tốt vậy ta cũng uống”

Đàn Phong : ”ta đang mang thai không tiện uống”

Kim Chi : ”ta không biết uống”

Số Trân : ”thần cũng không uống”

Hòa Yên Ninh : ”mặc kệ họ, ta tưởng các ngươi bỏ mặt ta mà uống hết chứ”

Tô Na : ”người nói gì vậy, chúng thần rất nghĩa khí đó, người không uống chúng thần làm sao uống được”

Kim Chi : ”ta thấy cô đòi uống đầu tiên đó, chẳng qua Hoài An không hoan nghênh cô thôi”

Tô Na : ”đại tế tư, ta chỉ đùa thôi, xin nương nương minh giám”

Hòa Yên Ninh : ”An nhi cho Tô Na uống nữa”

Hoài An : ”dạ, được nể mặt mẹ ta, vào đi bà mập”

Tô Na : ”cảm tạ nương nương”

Kim Chi : ”vậy mà nói nghe hay lắm ”

Hòa Yên Ninh, Kim Chi, Số Trân, Kim Ngân, Đàn Phong chỉ biết đứng cười

..................

Lâm Anh Tuấn : ”Tần Lý huynh canh chừng. Ta dạy nó một chút, có việc gì cứ phát tín hiệu”

Tần Lý : ”được huynh cứ tự nhiên”

Lâm Anh Tuấn dẫn Chu Cao Túc đi sang một khu sân trống : ”Túc Nhi, Thiên Biến Vạn hóa, rất tiện lợi nhưng cũng không phải là đơn giản mà học được, con sẵn sàng chưa?”

Chu Cao Túc : “con đã sẵn sàng”

Lâm Anh Tuấn : ”để thực thiên biến vạn hóa, đầu tiên con cần phải tâm vô tạp niệm, tập trung tinh thần khiến cho đầu óc hoàn toàn thư giãn”

Chu Cao Túc : ”điều kiện này cũng tương tự như phép đằng vân, tâm vô tạp niêm con đã luyện tập nhiều”

Lâm Anh Tuấn : ”thế thì tốt, điều kiện tiếp theo chính là tập trung và biết mình biến thành cái gì, nó vốn là tách từ thuật giả hình trong thất thập nhị biến, Thuật biến hóa thân thể này là phép thuật mà Tôn Ngộ Không hay dùng nhất và đã đạt đến đỉnh cao. ”

Chu Cao Túc : ”dạ con biết rồi”

Lâm Anh Tuấn : ”nhắm mắt lại định thần ta sẽ truyền thấn chú vào trong thần thức của con, con chỉ cần luyện tập nhiều, và sử dụng nó cho linh hoạt”

Chu Cao Túc nhắm mắt, Lâm Anh Tuấn truyền vào thần chú : ”asura, alibaba, atula biến”

Lâm Anh Tuấn : ”con thử biến hình xem nào”

Chu Cao Túc niệm chú : ”biến” cậu biến thành phải nói thế nào nhỉ, à một nửa thân là Chu Đệ, một nửa lại là Đàn Phong

Lâm Anh Tuấn : ”con biến thành cái quái gì thế?”

Chu Cao Túc : ”con muốn thử biến thành cha mẹ con”

Lâm Anh Tuấn : ”biến thành một thứ còn chưa xong, đòi biến cả hai, nào tập trung vào một thứ thôi”

Chu Cao Túc : ”vậy để con biến thành nội tổ mẫu, biến”

lần này cậu thành cái mặt của Hòa Yên Ninh, nhưng cái thân là của Tô Na

Lâm Anh Tuấn : ”sai rồi, Nội tổ mẫu của con đâu có mập như vậy”

Chu Cao Túc : ”lần này con biết thành Na Tra, biến”

Lâm Anh Tuấn : ”Na Tra nào lại đầy lông như đại thánh thế”

Chu Cao Túc : ”bực bội quá con biết thành Tôn đại thánh đây, biến”

Lâm Anh Tuấn : ”không được Tôn Đại Thánh nào lại mập như Trư Bát Giới vậy, làm lại”

Chu Cao Túc : ”bực bội quá con không tập nữa, Lâm Thúc con nghỉ chút đi”

Lâm Anh Tuấn : ”bó tay con luôn, thôi về nghỉ đi, từ từ mà tập“

Chu Cao Túc : ”dạ, con đi thăm nội tổ mẫu đây”

Lâm Anh Tuấn : ”tên tiểu tử này khá thông minh mỗi tội là khá lười”

.................

Lúc này Hà Như Song đàn hát cho mọi người nghe

”Dưới mái hiên, nâng một chén cay nồng

Từng hạt mưa rơi trước nhà, nhớ chuyện đã qua

Những tháng năm ta vượt trên sơn hà

Nàng khuê môn, ngàn xa Vết sẹo vẫn đây, cố nhân nay về đâu

Lời thề trăm năm sánh đôi, theo gió trôi

Nếu lúc xưa, ta mặc nhiên thiên hạ

Thì người hôm nay có say men nồng cùng ta

Cạn ly bôi, biệt tin chinh chiến

Còn nàng chẳng thiết rêu xanh khuê phòng

Vượt ngàn gian truân, mong trùng phùng cố nhân

Mới hay cơ nghiệp tiền đồ tiêu tan

Dây đàn buông, hồng nhan ngã nghiêng oán than

Nhuộm hồng quan san, tro tàn phủ lên Hoàng Giang

Tự tay ta vì chàng nâng phím nguyệt

Nặng một nỗi xót xa ưu phiền

Trường hận miên miên, duyên tình kia giấu chôn

Ố hoen dây đàn, nụ cười thê lương

Tơ hồng rơi rụng trên Hoàng Giang vấn vương

Mười năm qua, chôn vùi cố hương mình ta”

Kim Ngân : ”Như Song Tỷ, ta nhớ bài hát này là nói về chuyện tình Chàng tướng quân-- Ngày ấy, sau khi cạn chén ly bôi cùng nàng. Chàng đã mãi mê với binh đao, ôm mộng xây dựng bá nghiệp cơ đồ. Tham vọng đã cuốn chàng theo vòng xoáy tham vinh mà quên rằng nơi cố hương đang có một bóng hồng nhan đang ngày đêm mong đợi. Bặt vô âm tín hai năm, không một tin tức từ lúc ra đi. Vì quá nhớ thương, nàng đã vượt ngàn gian truân mong trùng phùng cố nhân. Hỏi thăm dân làng trên đường thì biết được chiến trận đang diễn ra tại bờ Hoàng Giang. Nàng mừng rỡ, ngày đêm ròng rã đi đến bờ sông ấy hòng gặp được tình lang. Nhưng oan trái thay, khi đến nơi thì cũng là lúc biết chàng cùng các chiến hữu đã thất thủ. Nàng thì vô tình lọt vào mắt của tên tướng quân họ Ngụy đang dựng trại nơi đó. Giữa chiến trận mà gặp được mỹ nhân. Biết được thân phận của nàng lại làm cho hắn thêm phần thú tính. Hắn đã lừa nàng, bảo rằng chàng đã bị hắn giết chết, và bắt nàng đến trại của hắn với ý định muốn chiếm đoạt nàng. Trong lúc nguy biến, nàng đã cho hắn biết nàng có tài đàn hát và muốn tặng cho hắn 1 khúc nhạc hòng kéo dài thời gian tìm cách giữ lại trinh nguyên cho bản thân. Nàng mượn hắn 1 thanh kiếm và hát lên khúc Trường hận ca của Bạch Cư Dị "Khổ hận miên miên vô tuyệt kỳ"

Sau câu hát, nàng đặt lưỡi kiếm kề vào yết hầu của mình và nhìn về phía cố hương. Trong phút chốc, huyết hồng tuôn ra hòa vào dòng sông Hoàng Giang cùng với tro tàn chinh chiến. Nàng đỗ gục xuống trước sự ngỡ ngàng của tên tướng quân họ Ngụy... Về phần chàng, sau khi thất thủ, chàng bị trọng thương và trôi theo dòng Hoàng Giang. Sau 2 năm lưu lạc, chàng đã quay trở lại chốn cũ và biết được tin của nàng từ người chiến hữu năm xưa. Đau đớn và tự trách mình đã tham danh hám vọng mà để thê tử của mình phải tủi nhục và tìm đến cái chết. Chàng thề bỏ đi đao kiếm, dẹp mộng sơn hà. Ẩn thân nơi cố hương. Từ đó đến nay, đã 10 năm trôi qua. Thi thoảng, chàng tấu lại khúc trường hận năm xưa trên cây đàn nguyệt cũ. Ngồi nhấp chung rượu, hồi tưởng lại chuyện đã qua, nhìn lại những vết sẹo trên người. chàng hết cười buồn rồi lại thở dài than oán... " nếu lúc xưa ta mặc nhiên thiên hạ Thì người hôm nay có say men nồng cùng ta-- sao tỷ hát thành nàng tấu cho chàng"”

Hà Như Song cười : ”vì ta là nữ mà”

Lưu Bá Ôn Lúc này đi lại : ”tham kiến nương nương, nữ vương”

Hòa Yên Ninh : ”Quốc sư miễn lễ”

Sala : ”Quốc sư khanh thấy thế nào rồi, tình thần sảng khoái hơn chứ?”

Lưu Bá Ôn : ”tạ nữ vương quan tâm, ngủ được một giấc tinh thần sảng khoái hơn nhiều”

Đàn Phong: ”Quốc sư ngài đừng lao lực quá”

Lưu Bá Ôn : ”tạ thái tử phi quan tâm, đây là trách nhiệm của Bá Ôn”

Kim Chi : ”đúng rồi, mọi người đang có nhã hứng, nghe nói quốc sư tấu đàn thổi sáo cũng hay lắm, có thể cho bọn ta thưởng thức không?”

Lưu Bá Ôn : ”Đại tế tư cô quá khen, ta làm gì biết”

Hòa Yên Ninh : ”thôi đi Quốc Sư, ta ra lệnh cho khanh lập tức biểu diễn cầm nghệ”

Lưu Bá Ôn : ”nếu vậy Bá Ôn chỉ có thể tuân lệnh”

Số Trân đưa Cây Đàn cho Lưu Bá Ôn ông tấu : ”Sương che vầng trăng khuất bóng áng mây kia như phai mờ.

Kinh luân xoay vần xoay mang theo tình đó hoá nỗi nhớ.

Dư âm kết gió cố lấp đi bao nhiêu xót xa.

Thì nhân duyên kia mãi mãi cũng chẳng phai nhòa.

Canh ba mình ta tấu khúc THÊ LƯƠNG giữa nhân gian này.

Sương như băng lạnh căm rơi trong màn mưa bao ngày ấy.

Trôi theo nước mắt xóa hết thi vị của nhớ thương.

Vì âm dương nay chia cách chuyện đôi ta.

Vì ngày cùng nàng bước đi, xây ước nguyện một đời bên nhau.

Dù cho bão tố phong sương cố chia lìa ta.

Cạn ly vu quy ngày xưa. mà chén kia sao chưa hóa say.

Giờ sao nơi đây hoa hờn, nguyệt vội tan.

Vì ngày cùng nàng bước đi, xây giấc mộng về chuyện mai sau.

Dù cho ái ố sinh ly bước qua đời nhau.

Hỏi sao nhân sinh biệt ly. giờ

Khiến bao yêu thương vỡ đôi.

Để cho hoa rơi bên sông vì ai kia. ....

Tình kia hôm nay chôn vào lòng Vong Xuyên.”

Hỏa Yên Ninh : ”hảo, quả nhiên quốc sư là cao thủ giấu nghề”

Lưu Bá Ôn : ”tạ nương nương quá khen, Bá Ôn tới có hai việc một là xem xét thương thế của Nương nương, hai là nhờ Như Song tới phủ Quốc Sư đón hai đứa trẻ A Lý và Tanh Ninh tới”

Hà Như Song : ”Quốc Sư, A Lý và Tanh Ninh tới hẳn là Nam Vu lý đã có chuyện”

Lưu Bá Ôn : ”phải,về việc hành tung của Thất Công chúa thì ta nghĩ không ai rõ hơn A Lý”

Hà Như Song : ”vậy muội đi ngay”

Tô Na : ”gấp ráp gì? Uống cho đã rồi mai đi”

Hoài An : ”đúng đó uống còn chưa đã mà đi cái gì?”

Hòa Yên Ninh : ”A Lý, Tanh Ninh, chúng là người của Nam Vu Lý à? ”

Lưu Bá Ôn : ”phải A Lý là con trai của Thất Công chúa sở hữu thánh kiếm có thể nói cậu ấy là tân nhiệm hoàng đế của Nam Vu Lý, nhưng do còn quá nhỏ nên không có kinh nghiệm nên câu ấy chưa chính thức lãnh đạo, vẫn còn trong quá trình rèn luyện, khi thần lưu lạc ở Nam Vu Lý, được nó cứu giúp mà nhận nó làm nghĩa tử, còn Tanh Ninh thì tử nhỏ ở cùng A Lý, ông ngoại của Tanh Ninh là Thổ Triệu Mộc khi đó cũng giúp đỡ thần rất nhiều”

Hòa Yên Ninh : ”Thổ Triệu Mộc, khi ta còn ở Nam Vu Lý cũng đụng độ ông ta mấy lần, ông ấy cũng xem là một cao thủ, con gái ông ta và ta vừa là bạn vừa là đối thủ, cô ấy vẫn ổn chứ?”

Lưu Bá Ôn : ”bẩm nương nương cha của Tanh Ninh, có quan hệ với Thất công chúa bị quốc vương lệnh Thổ Triệu Mộc, giết Cha mẹ Tanh Ninh đã tự sát”

Hòa Yên Ninh : ”thật là đứa bé tội nghiệp, khanh hãy dẫn nó tới gặp ta”

Lâm Anh Tuấn : ”Quốc Sư, A Lý là con của Thất công chúa, chúng ta đối phó ả, nó không thấy khó sử chứ?”

Lưu Bá Ôn : ”Lâm nguyên soái, có điều không biết người muốn giết thất công chúa không ai hơn A Lý, tuy cậu ấy là con của Thất Công Chúa, nhưng từ nhỏ được dì Của Như Song Châu Vũ, nuôi dưỡng, nên trong lòng cậu Châu Vũ mới là mẹ mình, còn Thất Công Chúa là kẻ thù”

bỗng nhiên sau câu trả lời của Lưu Bá Ôn, tất cả đều trầm tư như đang suy nghĩ điều gì đó

Lâm Anh Tuấn thầm nghĩ : ”nói cũng phải, nếu đổi ngược lại mẹ làm như thất công Chúa, tìm mọi cách hại Mã hoàng hậu, liệu Ca ca có vì bà ta mà xem mẹ là kẻ thù không? Nếu có một ngày ca ca biết ta vì mẹ mà giết Mã hoàng hậu, huynh ấy sẽ cảm thấy như thế nào? Đúng là sẽ khá là sốc, đổi ngược lại là ta nếu mẹ ta mà làm như thất công chúa ta có còn muốn nhận bà không….càng nghĩ ta càng thấy sợ…. mà thôi kệ cũng may mẹ ta không như ả, cùng lắm thì cả đời này ta không nhận, và đưa mẹ về Thủy Cung”

Đàn Phong cũng có suy nghĩ tương tự : ”nếu như Hoàng Hậu nương nương thật sự là kẻ thù thì liệu Chu Đệ sẽ đứng về bên nào? Khi người chăm sóc chàng từ nhỏ là Hoàng Hậu nương nương…ta hy vọng nó không bao giờ xảy ra, nếu không ta có đưa mẹ về Nữ Nhi Quốc thì Chu Đệ cũng khó xử”

Kim Chi nghĩ : ”cũng may mà tỷ tỷ ta hiền lành không ác như Thất Công Chúa, nhưng nếu một ngày, phải thật sự đối đầu với Hoàng Hậu nương nương Đệ Nhi nó sẽ đứng về phía ai?”

Hòa Yên Ninh nghĩ :" Mẹ giết con, con giết mẹ là một thảm kịch nhân gian. tin chắc trong lòng A Lý ít nhiều vô cùng đau khổ. Thiên hậu nương nương, liệu con có lên dùng tình cảm mẫu tử của họ để độ hóa thất công chúa không?. để cô ta vì A Lý mà quay dầu. giống như Châu Linh vì Như Song mà tình nguyện từ bỏ dã tâm làm ác hơn hai mươi năm. Tiếc là cô ta vì Thiên ma mà hy sinh. Tội nghiệp A Lý, tuổi còn nhỏ như vậy

Sala lên tiếng phá vỡ sự trầm mặt : ”được rồi, Như Song cô nương mau đi đón hai đứa nó đi, Tô Na, Kim Ngân hai ngươi đi cùng Như Song”

Hà Như Song, Tô Na, Kim Ngân : ”chúng thần đi ngay”

thế là Hà Như Song, Tô Na, Kim Ngân tới Phủ Quốc Sư

Hòa Yên Ninh : ”quả là hai đứa trẻ đáng thương”

Sala cười : ”ta xem ra Phụng Phi Nương Nương của chúng ta lại muốn nhận thêm con, sao muội không nhận hết trẻ con trong thiên hạ làm con, để người ta gọi muội là mẹ thiên hạ"

Hòa Yên Ninh cười : ”tỷ hay lắm cũng học hoàng thượng thừa cơ hội trêu muội, xem ra ngoài nhận thêm mấy đứa trẻ làm con muội phải đánh cho Sala nữ Vương này quỳ xuống gọi muội bằng mẹ luôn”

Chu Cao Túc : ”con phản đối, nếu ngoại mẫu, gọi nội tổ mẫu là mẹ thì mẹ con phải gọi người là ngoại tổ mẫu, ôi mới nghĩ thôi cũng thây đau đầu”

Sala, Hòa Yên Ninh bậc cười : ”cũng phải ha, xưng hô nó loạn hết”

Sala :" Ta đùa cho vui thôi. Yên Ninh từ tâm, tấm lòng nhân hậu, ý trí kiên cường như hoa sen. Ông thông gia chọn phong hiệu cho muội là Liên hoa.... Thay bằng mẹ thiên hạ thì lên gọi là Liên hoa thánh mẫu

Hòa Yên Ninh :" Chỉ có Liên hoa chân quân thôi, Làm gì có liên hoa thánh mẫu chứ. Sala à, chúng ta chỉ nói chuyện cho vui ở đây thôi. Nếu để người ngoài nghe được sẽ đền tai kẻ sấu, tới lúc đó chúng đồn là ta giả thần thánh

Sala :" Ta biết"

Chu Cao Túc : "nội tổ mẫu người sai rồi, Liên Hoa thánh Mẫu có tồn tại đó, cả Liên Hoa tiên tử nữa, nhưng tất nhiên là họ và Liên Hoa Chân Quân là 3 người khác nhau"

Hòa Yên Ninh : "nào giờ chỉ nghe nói tới Liên Hoa Chân Quân, còn hai người kia là ai"

Chu Cao Túc : "Liên Hoa Chân Quân và Liên Hoa Tiên Tử đều có điểm chung là từ liên hoa tu luyện mà thành, Liên Hoa Chân quân thì đắc đạo sớm hơn, còn Liên hoa Tiên Tử là một tiên nữ dưới quyền cũng Vương Mẫu Nương Nương, hẳn người cũng biết Vương Mẫu nương nương rất thích trồng hoa, và những đóa hoa tu luyện thành Tiên nữ đều do bà cai quản, có Tử Vi Tiên Tử, Tử Lan Tiên Tử, Mẫu Đơn Tiên Tử, và trong số các loài hoa đó có cả Liên Hoa, nên có Cả Liên Hoa Tiên Tử"

Sala : "vậy còn Liên Hoa Thánh Mẫu"

Chu Cao Túc : "người này phải nói vào Thời Tống, Ác Niệm Của Ngọc Đế, Khuê Can Pháp Tổ chiếm lĩnh Tam Giới, Ngọc Hoàng Thượng đế phải hạ phàm đầu thai, tên gọi Triệu Linh Nhi, ông đã cảm hóa một nữ cầm đầu băng Cướp tên Gọi Bạch Liên Hoa, và cô ta đã giúp ích rất nhiều trong trận chiến giành lại tam giới, và Khi Ngọc Đế Trở Lại thiên đình phong cho Bạch Liên Hoa là Liên Hoa Thánh Mẫu"

Sala : "muội nghe chưa hả Liên Hoa Thánh mẫu"

Hòa Yên Ninh :" Ta rất muốn đánh tỷ đó. Thiên hậu nương nương mới thực sự là vị thánh mẫu"

Chu Cao Túc : "người lại sai nữa rồi, Quan Âm Bồ Tát có thể xem là một vị thánh mẫu đó, chỉ cần có tấm lòng bồ tát, yêu thương chúng sanh, từ đi đại lương, đều có thể gọi là Bồ Tát hay thanh mẫu"

Sala cười : "hảo tôn nhi, Phụng Phi nương nương của chúng ta hôm nay bị một đứa trẻ dạy dỗ rồi kìa"

Hòa Yên Ninh cười : "Túc Nhi Từ đâu con biết"

Chu Cao Túc : "con chơi với nhiều thần tiên lắm, họ kể cho con nghe á"

Sala : "muội còn chưa nhận sai đó Liên Hoa Thánh mẫu"

Hòa Yên Ninh: "tỷ hãy đợi đấy"

Sala cười : "ố ồ, có người sai mà không biết nhận lỗi kìa, đúng là một đứa trẻ"

Hòa Yên Ninh : "tỷ"

Sala : "hahaha"

lúc này Chu Nguyên Chương cũng vừa tới : ”ồ đông vui vậy, Lưu Bá Ôn, khanh cũng ở đây à”

Kim Chi, Số Trân, Lưu Bá Ôn, Lâm Tanh Tuấn, Tần Lý : ”Tham kiến hoàng thượng”

Chu Nguyên Chương : ”miễn lễ, các ngươi thật to gan, tại sao uống rượu mà không gọi trẫm. Hử. Yên Ninh, sao nàng nhìn trẫm rồi cười"

Hòa Yên Ninh cười: ”hoàng thượng hôm qua người vừa quá chén hôm nay đừng uống nữa”

Chu Nguyên Chương : ”nàng yên tâm, bọn này trẫm hạ hết, nào tới đây một mình trẫm chấp hết các ngươi”

Chu Cao Túc : ”hoàng tổ phụ, người thật xấu dụ dỗ con nít uống rượu"

Chu Nguyên Chương : ”Túc nhi tới đây uống với ta”

Chu Cao Túc : ”nội tổ mẫu cứu con”

Hòa Yên Ninh : ”hoàng thượng xin người đừng ép nó như vậy"

Chu Nguyên Chương : ”được được, trẫm không ép nó”

....................

Mã Tú Anh: Tố Nhi con tới đúng lúc đó. ta đang tính tới tìm con. Các ngươi ra ngoài hết đi

Thiếc Tố Nhi: Hoàng tổ mẫu cần con giúp gì vậy ạ?

Mã Tú Anh: Đúng vậy, ta cần con làm phép giết chết Hòa Yên Ninh

Thiếc Tố Nhi: Dạ được

Mã Tú Anh : Đây là tóc của ả ta, lấy được lúc ta tới tẩm cung của bà ấy, còn đây là mũi tên độc do ta chuẩn bị sẵn. Người trúng loại độc này lúc đầu không xảy ra hiện tương gì, nhưng sẽ thường xuyên mất sức đặc biệt nếu kích động quá mức hoặc cử động sẽ phát tát nhanh hơn cuối cùng là dẫn đến sống dở chết dở

lúc này Mã Tú Anh và Thiếc Tố Nhi bày trận làm phép

Thiếc Tố Nhi:* Untala untala lấy tóc làm dẫn ( tóc của Hòa Yên Ninh) tên độc làm vật giết chết Hòa Yên Ninh ....đi*

Một luồng khí đen bay đến chỗ Hòa Yên Ninh

......................

Ở khuôn viên đột nhiên những mũi tên không biết từ đâu phóng thẳng về phía họ

Hòa Yên Ninh : Hả. Mọi người Cẩn thận

Lâm Anh Tuấn, Số Trân, Tần Lý,Sala và Đàn Phong rút kiếm ra chống đỡ

Sala : Kỳ lạ. Những mũi tên này từ đâu lao tới sao cứ lao thẳng đến hướng chúng ta *

Đàn Phong:* Phải đó rốt cuộc là kẻ nào tấn công chúng ta *

Hòa Yên Ninh : ta nghĩ mục tiêu của kẻ đó là ta. Tình hình này giống như kẻ đó đang dùng tà thuật

Sala, Đàn Phong: DÙNG TÀ THUẬT

Chu Nguyên Chương : Khốn khiếp. Kẻ nào to gan dám dùng tà thuật để hại Yên Ninh chứ

Hòa Yên Ninh : thiếp không rõ nữa

Chu Cao Túc dùng vòng càn khôn : Mọi người. con nghĩ chúng ta chia ra ba phía để bảo vệ Hoàng tổ phụ và nội tổ mẫu

Đàn Phong: Được

Những mũi tên càng lúc càng nhiều. Một mũi tên đang lao thẳng tới tim của Hòa Yên Ninh

Hoài An thấy thế quẳng bình rượu vỡ tan nhảy về phía Hòa Yên Ninh : Nghĩa mẫu cẩn thận

Hoài An ôm lấy Hòa Yên Ninh, mũi tên đâm thẳng vào vai cô khiến cô thổ huyết

Kim Chi hét lớn :" Hoài An"

Hoài An giọng nói yếu ớt :" Nghĩa mẫu, mẹ không sao chứ

Hòa Yên Ninh khóc: Ta không sao. Hoài An, sao con ngốc vậy sao lại đỡ cho mẹ

Hoài An : l...à v...i....ệ...c c...o...n n...ê...n l...à...m m...à. Nói xong cô * ngất xỉu*

Kim Chi : An nhi ,con tỉnh lại đi

Chu Nguyên Chương :" Người đâu, mau truyền thái y lệnh

Tên thị vệ :" Dạ"

Đàm Phong cũng vì đánh lại mũi tên để đỡ cho Hòa Yên Ninh lên bị thương nhưng vết thương nhẹ hơn của Hoài An

Hòa Yên Ninh :" Mấy mũi tên đó cứ nhắm vào ta, chứng tỏ mục tiêu của kẻ đó là ta.

Lưu Bá Ôn làm phép

Dĩ thiên dĩ càng

Dĩ địa dĩ khôn

Chư thần tái pháp

Khử ác trừ tà

Lập tức hiệu nghiệm

Những mũi tên lập tức biến mất

Chu Nguyên Chương :" Nguy hiểm quá. Yên Ninh, nàng có sao không?

Hòa Yên Ninh :" Dạ thiếp không sao"

Chu Nguyên Chương :" Trẫm cùng mọi người đưa nàng về phòng nha

......................

Tẩm cung Mã hoàng hậu. Pháp đàn nổ tung ( BÙMMMM")

Mã Tú Anh :" Tố nhi, cẩn thận"

Thiếc Tố Nhi né kịp lên không bị khỏi nổ bắn vào người :" Tên Lưu Bá Ôn đó

Mã Tú Anh :" ta chướng mắt, bọn chúng, lần nào cũng ngăn cản ta, đặc biệt là Tên Lưu Bá Ôn đó, cứ liên tục phá đám ta, con Ả Yên Ninh là ta ghét nhất"

Thiếc Tố Nhi :" Nội tổ mẫu yên tâm. con tin ả không đắc ý được bao lâu đâu

Mã Tú Anh nén cơn giận, ngồi xuống ghế :" Hic...Phong hiệu Liên Hoa. Dể ta xem ngươi kiên cường, chịu đựng giỏi cỡ nào

............…....

Phòng Hòa Yên Ninh. Hòa Yên Ninh vẫn ngồi trân xe lăn. Chu Nguyên Chương lấy ghế ngồi kế bên cạnh bà

Chu Nguyên Chương :'Đáng ghét, rốt cuộc kẻ nào cả gan làm phép ngay trước mặt trẫm, ám hại Yên Ninh ở trong cung. Lưu Bá Ôn, chuyện này khanh nhất định phải điều tra rõ cho trẫm

Lưu Bá Ôn :" Vi thần tuân chỉ"

Chu Nguyên Chương :" Ừ. Mà đáng lẽ ra mọi người không nên uống rượu vào lúc này.

Sala :" Là chủ ý của tôi, tại tôi thấy Yên Ninh xuốt ngày ở trong phòng như vậy không phải là cách. Nên đưa muội ấy ra ngoài dạo. Như vậy mới giúp ích cho bệnh tình của muội ấy, còn mọi người có thể giải trí mà không cần đi xa

Hòa Yên Ninh : " Sala nói rất phải. Thiếp và mọi người đâu ngờ kẻ đó biết lại ra tay vào lúc này

Chu Nguyên Chương :" Như vậy thì lạ thật. Chả lẽ xung quanh đây có nội ứng, cho lên hành động của mọi người bị theo dõi.. từ nay, trước khi tiêu diệt được địch thì không được uổng rượu nữa, rõ chưa

Mọi người đều nói :" Dạ rõ"

Hòa Yên Ninh cưởi :" Đúng vậy, rượu là thứ dễ làm hư chuyện lắm đó

Chu Nguyên Chương :" Dược được, Phải công nhận nàng nói đúng lắm"

Ngự y ra ngoài. Chu Nguyên Chương hỏi :" Tình hình Thái tử phi và Hoài An sao rồi?"

Ngự y :" Dạ bẩm hoàng thượng. Thái tử phi và Hoài An cô nương không sao. Lưu quốc sư vừa trị thương cho họ,

Chu Nguyên Chương :" Ừ. khanh lui đi"

Ngự y :" Dạ. Vi thần cáo lui"

Lưu Bá Ôn :" Bẩm hoàng thượng, Thái tử phi và Hoài An cô nương bị trúng độc, loại độc này tuy không nguy hiểm tới tánh mạng nhưng nó phát tát khá nhanh, trong một tháng mà không tìm ra cách giải thì người trúng độc sẽ rơi vào trạng thái sống dỡ chết dở. Thân thể dần biến thành màu trắng và biến thành quỷ

Chu Nguyên Chương :" Hả. vậy tình trạng sức khỏe và thai nhi của Đàm Phong sao rồi?. Còn Hoài An nữa

Lưu Bá Ôn :" Khởi bẩm hoàng thượng, cũng may mà thần đã giải độc sớm lên họ không sao

Chu Nguyên Chương :" Hai đứa nó không sao thì trẫm yên tâm rồi. Thật đáng giận, mục tiêu của kẻ đó là biến Yên Ninh thành quỷ dữ. Cũng may. Yên Ninh, may mà lần này nàng phản ứng kịp

Kim Chi :" Tiếc quá, khi không lại xảy ra sự cố này. Thần tưởng hôm nay mọi người cùng chơi cho đã

Số Trân :" Không sao, còn có lúc khác mà

Hòa Yên Ninh :" Ta không sao, Các cô muốn chơi thì ra ngoài chơi đi. Nhưng nhớ chú ý an toàn đó

Số Trân :" Nương nương, không có người, bọn họ sẽ chơi không nổi đâu

Hòa Yên Ninh :" Ta hiểu rồi. mấy cô sợ bị phạt chứ gì?.

Kim Chi :" Hông phải, chúng tôi không thể để tỷ ở trong phòng một mình được

Hòa Yên Ninh :" Cô đó. Sợ tôi bị bắt hay sao? giả lại nếu có kẻ lạ xông vào, thị vệ sẽ đi thông báo ngay

Kim Chi :" Tỷ tỷ, cẩn thận vẫn hơn mà"

Hòa Yên Ninh :" Ừ, cảm ơn cô nha Hòa Kim Chi cô nương

Kim Chi :" Tỷ này. Đáng ghét quá à"

Hòa Yên Ninh :" Mấy người mải chơi như vậy không tốt dâu. Điều quan trọng bây giờ là phải cùng nhau tìm cách đối phó với Thiên ma và thất công chúa. Giải cứu bá tánh thoát khỏi nỗi khổ do nạn Thiên ma gây ra. Giúp hoàng thượng phân ưu giải lao

Sala :" Muội đó, thì ra muội không yên tâm nghỉ ngơi dưỡng sức

Hòa Yên Ninh :" Ta không muốn làm kẻ vô dụng vậy dâu"

Chu Nguyên Chương cười :" Yên Ninh...."

lúc này Bạch Ngọc Đường Truyền thần thức tới Cho Chu Nguyên Chương và Chu Đệ

đó là cuộc trò chuyện của Bát Hoàng Tử và Thất Công Chúa

Bát hoàng tử :" Thất tỷ đang nổi giận chuyện gì vậy? Tỷ chưa bình phục mà nổi giận như vậy không đáng đâu.

Thất Công Chúa: “đệ yên tâm. công lực của ta đã hồi phục từ hai ngày trước rồi

Bát Hoàng Tử : “Kế hoạch lần này thất bại, để đám người đó dễ dàng cứu Hòa yên Ninh trong tay của chúng ta. Nhưng chúng đã quá sơ ý rồi. Ả Hòa Yên Ninh đó tưởng là đã thoát khỏi tay chúng ta sao? .. đệ nghĩ chúng ta sẽ lên kế hoạch tấn công bọn chúng vào lúc chúng sơ suất nhất.

Thất Công Chúa :" Nói vậy là ngươi có kế hoạch gì mới hay sao?

Bát Hoàng Tử: Chuyện liên quan tới án Bạch hoàng năm xưa. Đừng nói là tỷ không nhớ nha

Thất Công Chúa : " Đương nhiên ta còn nhớ. Lúc đó chúng ta liên kết lại, Lợi dụng quan hệ của lão hồ ly Hồ Duy Dung và Thạc Diễm Lương để ép hắn mua chuộc tỳ nữ bên cạnh Mã Tú Anh Hắn cho người hầu một số vàng lớn sống hết cuộc đời còn xài chưa hết nữa. Thức ăn đúng là do ả Hòa Yên Ninh nấu nhưng trước khi khi ả đem qua cho Mã tú anh dùng, thì đã bị người hầu bỏ độc vào rồi giờ có tìm cũng không tìm ra được gì đâu. Hơn nữa độc là do người hầu bên cạnh Hòa Yên Ninh hạ rồi đưa cho cô ta. tiếc là cô ta không biết nên mới đưa cho Mã Tú Anh uống. Nhưng thật may là ta đã cảnh báo cho Mã Tú Anh biết trước lên bà ta chỉ húp một muỗng còn lại đưa cho người hầu của bà ta uống. và sau đó thì hại người hầu trúng độc mà chết, Hic... Lợi dụng chu nguyên chương để tiêu diệt Thiếc Nương Tử quả thật vô cùng dễ dàng. chỉ tiếc là ả không chết

Bát Hoàng Tử : Không ngờ tỷ còn nhớ. Án Bạch hoàng này bề ngoài là do Thiếc Nương Tử làm nhưng bên trong lại là ta cùng tỷ và Mã Tú Ạnh hại ả. với lại Mã Tú Anh dù đã làm hoàng hậu nhưng bà ấy ngứa mắt Thiếc Nương Tử được Chu Nguyên Chương yêu thương, sủng ái. Bản tánh hiền lành, trọng tình trọng nghĩa và xinh đẹp đó của ả đã hại ả ta. nhưng Bây giờ ả được Chu Nguyên Chương sủng ái nếu như ả kêu Chu Nguyên Chương điều tra ra sự thật thì ta e là sẽ ảnh hưởng rất nhiều tới kế hoạch sắp tới của của chúng ta đó. Muội đừng quên, trước hôm xảy ra truyện, muội và Hồ Duy Dung đã tới tẩm cung tìm ả. Đệ còn biết đêm hôm đó ả vì vậy mà đi dầm mưa. Thiếc nghĩ phải chăng ả tiến thoái lưỡng lang rồi

Thất Công Chúa cười lớn: hahahaha, đệ nghĩ chuyện xảy ra 23 năm trước có thể điều ra sao? Tất cả người và bằng chứng liên quan đều bị ta tiêu hủy sạch sẽ. Ả dám nói với Chu Nguyên Chương sao? hahahaha... nếu ả không muốn sống thì cũng phải nghĩ tới bọn người Kim Chi và Đông Nữ Quốc nữa đó

Bát Hoàng Tử : Ai kêu ả không ngoan ngoãn nghe lời, hợp tác với chúng ta để giết chết Chu Nguyên Chương. Đây là báo ứng mà ả phải chịu thôi.

Thất Công Chúa :" Nếu Năm đó ả không đích thân mang canh gà đó cho bà ta dùng thì ta cũng dùng dịch dung thuật giả mạo ả thôi. Ta vừa truyền tin vào cung, nội ứng trong cung chắc là đã nhận ra chỉ thị của ta, ta nói có kế hoạch muốn chúng phối hợp. Hic... Lập lại Bạch hoàng án năm xưa để hại ả, ép Chu Nguyên Chương hạ lệnh giết chết ả và đồng bọn của ả. Hic... Hòa Yên Ninh, ta bảo đảm lần này các ngươi khó tránh khỏi cái chết lắm

Bát hoàng tử :" Tỷ định làm sao để hại ả

Thất công chúa :" Kế hoạch lần này nhất định không thể để sơ xót. Nếu không trộm gà không được còn mất đi nắm thóc

Chu Nguyên Chương đập bàn : ”khốn kiếp, chúng dám hại Yên Ninh”

Hòa Yên Ninh giật mình :" Hoàng thượng bớt giận, Yên Ninh được người và mọi người bảo vệ lên rất an toàn, không bị mũi tên làm bị thương,

Chu Nguyên Chương quay sang nhìn Hòa Yên Ninh, tay chạm vào vai trái của bà, vì lực hơi mạnh lên bà thấy đau :" Hoàng thượng. Người sao vậy. Đã xảy ra truyện gì?

Chu Nguyên Chương nghĩ " Trẫm nhất định phải bình tĩnh lại, chưa thể cho Yên Ninh biết chuyện này vì sợ nàng xúc động, ảnh hưởng sức khỏe"

Chu Nguyên Chương bình tâm lại :" Yên Ninh, không có chuyện gì, truyện này trẫm phải âm thầm điều tra. Trẫm thấy tức chuyện ở hoa viên lên nổi giận thôi

Hòa Yên Ninh cười :" Thì ra là vậy, người làm thiếp giật mình"

Chu Nguyên Chương :" Làm nàng hoảng sợ rồi. Trẫm muốn ở riêng một mình với Yên Ninh, bà thông gia và các khanh lui ra ngoài đi

Lưu Bá Ôn nghĩ :" Nhìn biểu hiện của Hoàng thượng, chắc chắn đã xảy ra truyện gì rồi, mà có khả năng liên quan tới phụng phi nương nương"

Mọi người nói :" Chúng thần cáo lui" rồi ra ngoài và đóng cửa lại. Chu Nguyên Chương ẵm Hòa Yên Ninh ngồi lên trên giường rồi ôm bà.Hòa Yên Ninh nghĩ :" Lạ thật, Hoàng thượng sao vậy. Hình như người đang rất tức giận. Có khi nào đã xảy ra truyện gì không?. Ta nghĩ hay là ta không lên hỏi người"

Chu Nguyên Chương :" Yên Ninh..."

................

Ở ngoài hoa viên. Kim Chi xuốt ruột, đi đi lại lại :" Ta rất lo, Hoàng thượng tự nhiên nổi giận. không biết là có chuyện gì?

Lưu Bá Ôn :" Đại tế tư không lên quá lo. Ta đảm bảo phụng phi nương nương ở trong đó với Hoàng thượng sẽ không xảy ra truyện gì đâu"

Sala :" Đúng đó. Cô không thấy vừa rồi ông ấy đập bàn, tức giận nói. khốn khiếp, chúng dám hại Yên Ninh. Hay sao?

Bạn đang đọc Truyện Lưu Bá Ôn Phần 10. Liên Hoa Ngọc Hốt sáng tác bởi TraiTaoNho
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TraiTaoNho
Thời gian
Cập nhật Kaibaseto
Lượt thích 1
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.