Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Căn bản pháp thuật

Tiểu thuyết gốc · 5172 chữ

Lâm Nguyệt Giao : ”thuật bốc quẻ quả thật kỳ diệu”

Hồ Duy Dung : ”con thử gieo quẻ xem, đây là sách tham khảo”

Lâm Nguyệt Giao : ”cha con có điều không hiểu, tại sao cha dặn con khi bước vào tu luyện thì không được dùng họ tên thật cũng như ngày sinh tháng để thật”

Hồ Duy Dung : ”khi bước vào đạo môn, khó tránh đắc tội với tà đạo, nếu kẻ địch nắm được bát tự của con thì sẽ vô cùng nguy hiểm, cũng may trường hợp của con cái Lâm Nguyệt Giao của con không phải do ta đặt, nên nó không được tính là tên thật của con, và bát tự của con chỉ có ta biết mà thôi, tuyệt đối không tiết lộ với bất kỳ ai, nếu chúng dùng bát tự của con mà làm phép là con sẽ thành con rối mặt chúng điều động ngay”

Lâm Nguyệt Giao : ”đáng sợ vậy sao?”

Hồ Duy Dung : ”cha có làm giả bát tự của Yên Nhi, còn bát tự thật con nhớ trong đầu là được tuyệt đối không được để lộ cho bất kỳ ai”

Lâm Nguyệt Giao : ”nói có mới để ý Hồ Duy Dung cũng không phải tên thật của cha”

Hồ Duy Dung : ”ta sẽ làm phép đổi tên con trong sổ sinh tử, Từ nay cứ dùng cái Tên Lâm Nguyệt Giao, còn tên trong sổ sinh tử của con sẽ là Thiếc Mỵ Nguyệt”

Lâm Nguyệt Giao : ”cha có thể đổi sao?”

Hồ Duy Dung : ”có thể, chỉ là phải bỏ chút giá hối lộ cho âm sai”

Lâm Nguyệt Giao : ”dạy con thuật này đi”

Hồ Duy Dung : ”nha đầu con muốn tìm chuyển thế của Chu Yên Sao?”

Lâm Nguyệt Giao : ”dạ đúng”

Hồ Duy Dung : ”phép thuật này là ký khế ước với âm sai, con phải đáp ứng được yêu cầu của hắn mới có thể, không dễ để thực hiện đâu”

Lâm Nguyệt Giao : ”con muốn thử”

Hồ Duy Dung : ”vậy con hãy tu luyện thêm khi cảnh giới đủ mạnh thì mới có thể thực hiện”

Lâm Nguyệt Giao : ”tại sao vậy?”

Hồ Duy Dung : ”vì nếu con không đủ mạnh chọc giận âm sai thì hồn phách của con cũng bị bắt luôn”

Lâm Nguyệt Giao : ”nguy hiểm vậy sao”

Hồ Duy Dung : ”phép thuật này không phải ai cũng ký khế ước thành công đâu, tại Nam Vu Lý tính ra chỉ có ta và Thiếc Nương tử là ký khế ước thành công”

Lâm Nguyệt Giao : ”còn những người thất bại thì sao?”

Hồ Duy Dung : ”hoặc là bị bắt mất hồn phách, không thì pháp lực đủ mạnh kịp thu phép bị trọng thương”

Lâm Nguyệt Giao : ”con nghĩ phép này con chưa nên học”

Hồ Duy Dung : ”không cần sợ, con chỉ cần tu luyện thêm cha sẽ hộ pháp cho con tỷ lệ thành công sẽ cao hơn”

Lâm Nguyệt Giao : ”đa tạ cha”

................

Lúc này Đàn Tuyết đang thượng triều

Sa Thần : ”Tuyết Nhi, gần đây tộc thờ ma nữ có chút manh mối, con hãy xem xét mà hàng phục chúng”

Đàn Tuyết : ”Hoàng Dì người có biện pháp gì không?”

Sa Thần : ”đúng lúc Hồ Duy Dung đang ở đây, để hắn lập công này đi” bà nghĩ : ”Hồ Duy Dung nếu thất bại thì Lâm Nguyệt Giao cũng khó mà đứng tại Nữ Nhi quốc, ta sẽ lợi dụng Hồ Duy Dung để loại Lâm Nguyệt Giao”

Đàn Tuyết : ”Chuyện này, được người đâu cho truyền Nguyệt Giao Thừa Tướng và Phụ Thân cô Ấy Hồ Duy Dung tới đây”

Một người lính: “dạ”

Hồ Duy Dung cùng Lâm Nguyệt Giao đang nói chuyện về đạo thuật , thì có người báo : ”Bẩm Thừa Tướng đại nhân, Tam Công Chúa cho mời người là Lão Gia”

Lâm Nguyệt Giao : ”ta biết rồi”

Hồ Duy Dung và Lâm Nguyêtj Giao tới gặp Đàn Tuyết : ”Nguyệt Giao tham kiến Công Chúa”

Hồ Duy Dung cũng thi lễ cho phải phép : ”Tham Kiến Công Chúa”

Đàn Tuyết : ”mọi người không cần đa lễ”

Lâm Nguyệt Giao : ”không biết công chúa gọi chúng tôi có việc gì?”

Đàn Tuyết : ”theo ý của Sa Thần thân vương thì bộ tộc thờ ma nữ đã có chút tung tích, người muôn Hồ Tướng Gia giúp chúng tôi thu phục chúng”

Sa Thần : ”đúng vậy, tuy là thù hận bọn ta chấp nhận bỏ qua cho ông nhưng ông cũng không thể ăn không ngồi rồi được”

Hồ Duy Dung nghĩ : ”muốn lợi dụng ta gây khó dễ cho Nguyệt Giao cũng như muốn loại đi trợ thủ của Đàn Tuyết tưởng ta không nhìn ra chiêu này sao, có Ta ở đây cô sẽ khó mà thực hiện đó,muốn đấu trí với ta Ngoài tên Lưu Bá Ôn đó ra chưa có kẻ thứ hai đâu” ông đáp : ”Sa Thần thân Vương nói đúng, theo lý ta nên góp sức, chỉ là đây là Nữ Quốc ta vốn không có quyền hạn, một mình ta thì cũng không làm được gì?”

Sa Thần : ”vậy ông cần hỗ trợ”

Hồ Duy Dung : ”nghe nói Sa Thần thân Vương tài trí hơn người, là cánh tay phải đắc lực của Nữ Vương không biết điều này có đúng không?”

Sa Thần : ”dĩ nhiên”

Hồ Duy Dung : ”vậy ta hy vọng Sa Thần Thân Vương ra tay tương trợ cho ta trong việc này”

Sa Thần : ”chuyện này…” bà nghĩ : ”Tên khốn này, sao lại lôi ta vào? Nếu sự thất bại địa vị của ta sẽ hỏng mất” bà cười đáp : ”không lẽ Hồ tướng gia thông minh tài chí của Minh triều lại vô dụng vậy sao?”

Hồ Duy Dung cười : ”Sa Thần Thân Vương lại thích nói đùa, nếu đây Là Đại Minh ta nghĩa bất dung từ, không nên từ chối, nhưng đây là Nữ quốc, ta đúng là người tài không có đất dụng, được công chúa trong dụng theo lý ta nên mừng nhưng không lẽ nữ Quốc không có nhân tài mà phải nhờ tới một kẻ ngoại tộc như ta”

Sa Thần : ”ngươi….”

Ngọc Hân : ”bẩm công chúa thần cho rằng Hồ Duy Dung nói không sai, không lẽ Nữ quốc ta vô dụng tới mức phải nhờ tới ngoại tộc”

Sa Thần : ”vậy Ta đề cử Nguyệt Giao thừa tướng, cô bây giờ là thừa tướng nếu không làm được ta e không xứng với vị trí này”

Đàn Tuyết : ”Hoàng Dì, vị trí này là Mẫu Hoàng sắc phong, hơn nữa Nguyệt Giao đưa ra chính sách đường lối giúp nước ta phát triển thuận lợi hơn rất nhiều, con phản đối đề nghị của Hoàng Dì”

Lâm Nguyệt Giao : ”thôi được, tôi là con người sinh ra tại đại minh, nay được nữ nhi quốc chiếu cố nhiệm vụ này ta nhận”

Hồ Duy Dung nghĩ thầm : ”đáng ghét, Nguyệt Giao Trúng kế rồi, ta phải giúp nó mới được” ông nói : ”nếu Nguyệt Giao đã nhận nhiệm vụ, ta cũng không thể từ chối, chỉ là xin hỏi Sa Thần Thân vương, từ đâu mà biết được tin này, ta hy vong Thân Vương giúp sức, vì ở đây có thể nắm được thông tin của chúng không ai khác ngoài thân Vương”

Sa Thần : ”ngươi…” bà rủa thầm : ”ta lại quên mắt hắn nổi tiếng là lão hồ ly, năm lần bảy lược lôi ta vào cuộc”

Sa thần : ”không lẽ Nguyệt Giao thừa tướng vô dụng vậy sao? Nếu vậy ta không làm khó?”

Lâm Nguyệt Giao : ”cha à, cha có khế ước với âm sai mà, chỉ cần hỏi ông ấy là được, à cha có thể xin âm sai tặng cho công chúa thêm một năm tuổi thọ không?”

Hồ Duy Dung : ”có thể, chỉ là phải bỏ đại giá, tuổi thọ mà có thể thêm thì có thể bớt ghét kẻ nào thì cứ bảo bớt đi vài năm cho hắn”

Lâm Nguyệt Giao : ”vậy cha có thể tiến hành không?”

Hồ Duy Dung : ”có thể, giờ tý tối nay ta sẽ tiến hành”

Sa Thần : ”giả thần giả quỷ”

Hồ Duy Dung : ”hảo tối nay ta sẽ mời âm sai hiện thân, mọi người ai nhát gan nên tránh mặt kẻo sợ chết khiếp đó“

Sa Thần : ”nếu ngươi mời không được thì phải chịu chết đó’

Hồ Duy Dung : ”nếu ta không mời được thì cái đầu của ta tùy Sa Thần Thân vương lấy”

Sa Thần : “được nhớ những gì ngươi nói đó”

.....................

trên Đường Lưu Bá Ôn dẫn người

một đám người xông ra chặn đường, Tên Cầm đầu : ”đường này do ta mở, cây này do ta trồng muốn yên ổn bước qua để lại tiền mãi lộ”

Lưu Bá Ôn : ”các ngươi là nhóm Từ Báo nổi tiếng giang hồ sao?”

Từ Báo : ”không ngờ ngươi lại biết bọn ta, không sai bọn ta cần tiền không cần mạng mau để lại hành lý rồi đi”

Hòa Yên Ninh Giả định biến lại, Kim Chi cản : ”ngồi yên, để ta”

Kim Chi rút dây roi : ”bọn giặt cỏ mau cút đi cho ta”

Từ Báo: ”Tiểu Mỹ nhân, khôn hồn thì để lại hành lý nếu không cả ngươi cũng phải ở lại”

Kim Chi : ”bớt nói nhảm ăn vài roi của ta rồi nói”

Từ Báo : ”ta không rãnh mà quân tử với các ngươi, phóng tên cho ta”

Lưu Bá Ôn : ”dĩ thiên dì càng dĩ địa di khôn, càn côn tá pháp Ngũ tinh liệt chiếu , hoán minh ngũ phương . Thuỷ tinh khước tai , mộc đức trí xương .

Huỳnh Hoặc tiêu hoạ , Thái Bạch tích binh . Trấn tinh tứ cứ , gia quốc lợi hanh .

San danh ngọc giản , lục tự đế phòng . Thừa phong tán cảnh , phi đằng thái không .

Xuất nhập minh vô , du yến thập phương . Ngũ vân phù cái , chiêu thần nhiếp phong . Dịch sử vạn linh , thượng vệ Tiên Ông . ”

một màn phép tạo ra lá chắn, Hà Lâm biến thành con ruồi bay ra, câu hóa thành con cự long miệng phun nước đánh bay mũi tên

Bọn Cướp thấy cự long, mặt xanh như con nhái : ”CHẠY MAU”

sau khi bọn cướp chạy đi cậu hóa thành ruồi, bay vào lại trong xe ngựa biến lại Hòa Yên Ninh

Kim Chi : ”không ngờ con còn chiêu này”

Hòa Yên Ninh giả : ”muội gọi ai là con”

Kim Chi mặt đỏ như khỉ, tự nhủ : ”nhịn, nhịn”

Hòa Yên Ninh Giả cười khoái trí : ”sao thế muội phải lòng tên Từ Báo đó à?”

Kim Chi : ”còn lâu nhé”

Hòa Yên Ninh giả trầm tư : ”ta có nên đưa mẹ đi không? Ta đưa người đi người thật sự vui chứ?”

Kim Chi : ”sao vậy?”

Hòa Yên Ninh : ”không có gì?”

Lưu Bá Ôn : ”sắp tới Hàng Châu rồi, mọi người nghỉ ngơi đi”

họ vào một quán nước, Hòa Yên Ninh Giả đập bàn: ”tiểu nhị mang cho tiểu gia 10 cân rượu và 5 cân thịt bò”

Kim Chi : ”Tỷ Tỷ”

Hòa Yên Ninh Giả mới giật mình cũng may mà quá đang vắng, hắn tự nhủ : ”thôi chết ta quên”

Lưu Bá Ôn nhanh trí đành ra vẻ giang hồ : ”nhanh lên. À ta đang gấp mang ba tô mì thôi”

tiểu nhi mang ra : ”dạ cuối cùng quý khách dùng gì ạ?”

Hòa Yên Ninh giả : ”3 tô mì”

tiểu nhị : ”có ngay”

lúc này một nhóm người Giang hồ bước vào, : ”Tiểu Nhi mang cho bọn ta 3 cân rượu 2 cân bò 3 cân dê”

Tiểu Nhị : ”có ngay”

Nhóm người Lưu Bá Ôn nghe được họ nói chuyện : ”Huynh đệ ngươi biết tin gì chưa? Nghe nói Lão Hồ Ly Hồ Duy Dung một bước quỳ ba bước lạy dập đầu tạ tội với hai vị tướng quân của Nữ Nhi Quốc”

Lưu Bá Ôn hiếu kỳ lại hỏi : ”các vị hảo hán có thể cho ta hỏi một chút không, ta sẽ trả tiền luôn phần của các vị”

nhóm người : ”được, sảng khoái, tiên sinh có việc gì muốn hỏi”

Lưu Bá Ôn : ”ta nghe các vị vừa nhắc tới Hồ Duy Dung ta có chút tò mò”

một người nói : ”À, về chuyện đó bọn ta cũng nghe đồn thôi, nghe nói hắn và con gái gặp nhau ở nữ nhi quốc, con gái hắn còn làm thừa tướng nữ nên họ nể mặt con gái hắn, mà bỏ qua cho hắn chỉ bắt hắn một bước quỳ ba bước lạy thôi”

Lưu Bá Ôn : ”các vị có nghe tìn gì của Nam Vu Lý không?”

một người đáp : ”Nam Vu Lý thì họ hầu như trở nên cách biệt hơn nên chúng tôi chẳng biết gì? Chỉ nghe nói bọn chung đang xây dựng quận đội “

Lưu Bá Ôn : ”đa tạ các vị Tiểu Nhị Phần của họ tính cho ta”

Tiểu Nhị : ”rõ, nhiêu đây đủ rồi ”

Lưu Bá Ôn : ”khỏi thối còn lại giữ để tu sữa quán đi ta thấy có vài điểm không hạp phong thủy”

chủ quán nghe thấy : ”vị tiên sinh này biết xem phong thủy, có thể xem giúp ta không”

Lưu Bá Ôn : ”được, ta thấy quán thiếu yếu tố Kim, ở đây ta có một bàn cờ bắng sắt, hãy để một cái bàn ở góc tây bắc, và cho ngươi làm thêm vài cái đặt ở trên lầu, một là bù được yếu tố kim hai là để những thương nhân giàu có có thể thư giãn, quán sẽ kiếm nhiều tiền hơn”

Chủ quán : ”ra là vậy, đa tạ tiên sinh”

nhóm người giang hồ nghe vậy nổi hứng người qua nhờ Lưu Bá Ôn : ”Tiên Sinh bọn ta vốn không tin vào bói toán, nếu Tiên sinh bói đúng, bọn ta thề chết đi theo tiên sinh”

Lưu Bá Ôn : ”đi theo thì không cần vì hai người trong các vị nên về nhà với nương tử vì hài tử của hai người, sắp trào đời rồi”

hai người trong nhóm kinh ngạc : ”sao tiên sinh biết”

3 người còn lại : ”lợi hại vậy sao?”

Lưu Bá Ôn : ”còn vị này, thì thì xin chia buồn, vì một thân nhân vừa qua đời”

người đó giật minh : ”lợi hại thần, đường thút của ta vừa mất, hiện ta đang trở về”

Lưu Bá Ôn : ”một người còn lại thì chuẩn bị đại hôn”

một tên : ”lợi hại, lợi hại”

tên còn lại : ”vậy còn ta”

Lưu Bá Ôn : ”cậu thì phải cẩn thận đó, cậu đang giữ một vật không phải của mình chủ nhân của nó sẽ bao vây cậu đấy”

tên còn giất bắn mình : “phải phải tôi nên làm sao”

Lưu Bá Ôn : ”cậu nên đi đầu thù, cầm theo lá thư này cậu sẽ được giảm án”

Tên Còn Lại : ”được đa tạ tiên sinh”

Lưu Bá Ôn : ”không phiền các vị, ta cũng đói rồi ta xin phép”

nhóm người : ”tiên sinh cứ tự nhiên, à đúng rồi xin hỏi cao danh quý tánh”

Lưu Bá Ôn : ”tại hạ Lưu Cơ”

nhóm người : ”hóa ra là thần cơ diệu toán Lưu Quốc sư, thất kính thất kính”

Lưu Bá Ôn và Kim Chi, Cùng Hòa Yên Ninh giả tiếp tục ăn

Lưu Bá Ôn : ”các vị ta xin đi trước”

nhóm người : ”quốc sư đi thong thả”

thế là nhóm người Lưu Bá Ôn lên đường tới Nam Vu Lý

.....................

Hòa Yên Ninh lúc này tiếp tục dạy phép thuật cho A Lý, Tanh ninh, Chu Cao Túc

Hòa Yên Ninh : ”tiếp theo ta dạy con phép triệu vạn kiếm công kích”

Chu Cao Túc : ”hay quá”

Hòa Yên Ninh : ”tốt các con nghe đây, nó cũng tương tự với võ học vạn kiếm quy tông thì phép thuật gọi nó là vạn kiếm công kích, biến ở thành như một thanh kiếm xung quanh biến khí thành vạn kiếm công kích kẻ địch”

A Lý : ”quả thật không khác gì vạn kiếm quy tông”

Hòa Yên Ninh : ”nguyên lý là như nhau, khác ở chỗ vạn kiếm quy tông là do nội công tu thành, còn vạn kiếm công kích, thì là do pháp lực”

Chu Cao Túc : ”để con thử nó như con cùng lúc điều khiển phi thihên tráo và vòng càn khôn phải không”

Hòa Yên Ninh : ”đúng vậy, chỉ khác chỗ vạn kiếm công kích là con tụ pháp tạo ra vạn kiếm”

Chu Cao Túc : ’nghe vậy hơi khó, chiêu này con không học đâu”

Hòa Yên Ninh : ”ta biết rồi, con tìm Số Trân đi”

Chu Cao Túc : ”dạ”

Tanh Ninh không tụ ra được một thanh kiếm : ”koi bộ khó quá”

A Lý thì chỉ tụ ra được hai thanh kiếm : ”khó thật”

Hòa Yên Ninh : ”vì đây làm pháp thuật bấc cao, A Lý tụ ra được hai thanh kiếm là khá rồi”

Tanh Ninh : ”có lẻ môn này không hạp với con”

Hòa Yên Ninh : ”sau khi quan sát ta thấy Tanh Ninh phù hợp các phép thuật hỗ trợ hơn là công kích, con hãy tìm Số Trân đi”

Hòa Yên Ninh : ”còn A Lý con hãy ngồi thiền tu luyện tâm pháp thần chiếu kinh đi, sẽ có lợi cho con”

A Lý : ”đa tạ người”

thế là A Lý ngồi tu luyện theo tâm pháp thần chiếu kinh

Số Trân đang dạy Hoài An về cơ bản của phép thuật : ”

.Trước khi tiến hành niệm thần chú, cần khiến cho tâm vô tạp niệm tránh làm sao lãng đầu óc mà làm câu thần chú mất linh nghiệm.

Làm Sạch không gian xung quanh Nếu sắp thực hiện làm phép trong phòng, hãy đảm bảo không bị quấy rầy trong khi niệm thần chú. nếu không rất dễ bị phép thuật phản lại.

Thiết lập một vòng tròn hoặc bàn thờ. cần một không gian thiêng liêng để tiến hành làm phép. Có thể đó là một vòng tròn bảo vệ khỏi bị quấy nhiễu bởi các oan hồn và tà khí , một bàn thờ để dâng lên thánh thần hoặc vị thần nào đó, hoặc sự kết hợp của cả hai. sẽ tiến hành nghi lễ bên trong vòng tròn hoặc trước bàn thờ.

Cầu khấn thánh thần. Đọc lời cầu xin thánh thần phù hộ cho ước nguyện của có thể khấn lời cầu nguyện để xin sự giúp đỡ từ một vị thần hoặc thánh nhân nào đó, hay có thể đọc những lời viết ra để khẩn cầu. Quá trình cầu khấn có thể bao gồm các cử chỉ, thắp nến hoặc bày biện các vật thiêng liêng.

Tập trung năng lượng vào ước nguyện. Nghĩ đến mục đích của câu thần chú và hình dung dòng ánh sáng đang tuôn chảy vào đó. Tưởng tượng ước nguyện đang trở thành hiện thực. Những năng lượng này hiện lên trong tâm trí bạn càng sống động thì sẽ càng hiện thực hơn.

Niệm thần chú. Với mỗi câu thần chú, hãy viết ra một câu ngắn diễn đạt mong muốn và cầu xin được ban ơn. Những câu thần chú không cần phải có vần điệu, nhưng các âm vần, lặp lại âm đầu, nhịp điệu và các cấu trúc thơ sẽ giúp tập trung và ghi nhớ.Niệm thần chú rõ ràng và tự tin trong khi tưởng tượng.”

Chu Cao Túc : ”con thấy còn nhiều mà”

Số Trân : ” Phép thuật (hay pháp thuật, ma pháp, ma thuật, yêu thuật, yêu pháp, huyền thuật) là những hành vi thay đổi sự thật dựa vào ý muốn. Nó có thể điều khiển được biện mạo của sự thật qua một điều gì đó huyền bí hoặc qua quá trình được thần thánh hóa”

Hoài An : ”thật là thần kỳ”

Số Trân : ”Tùy vào mục đích và mong muốn đạt được, chúng ta nhận thấy có các loại thần chú phổ biến sau:

thần chú cầu tài linh nghiệm

thần chú cầu may mắn

thần chú cầu tình duyên

câu thần chú cầu tài lộc

câu thần chú tình yêu

thần chú cầu mưa

Bùa là loại phép thuật phổ biến nhất trong thế giới Pháp thuật. Các loại bùa khác nhau sẽ có những công dụng khác nhau; nhưng nhìn chung, bùa phép thay đổi bản chất hay kết cấu của sự vật. Chẳng hạn, bùa Mở khóa có thể tác động vào các khớp kim loại bên trong ổ khóa và sắp xếp chúng theo đúng trình tự, nhờ đó cánh cửa có thể mở ra mà không cần dùng chìa khóa.

Hai nhánh nhỏ hơn hơn của Bùa là Bùa phản phép và Bùa chữa lành”

Chu Cao Túc : ”wow”

Số Trân : ”Thần chú biến hình thay đổi hình dạng hoặc bề ngoài của vật thế, nhưng bản chất vẫn không thay đổi. Chẳng hạn như thần chú biến hình thuộc tính thủy có tác dụng biến các con thú nhỏ thành những con thú khác vẫn giử thuộc tính thủy

Một nhánh khác nữa là các loại phép Thần chú Biến hình cấp cao cho phép hô biến một thứ từ trong không khí.

Bùa ếm có pha lẫn một chút tà môn, bùa ếm có tác dụng tạo ra những tác động tiêu cực lên người nạn nhân, làm cho họ cảm thấy khó chịu về mặt thể chất lẫn tinh thần. Tuy nhiên, bùa ếm chủ yếu phục vụ mục đích chơi khăm.”

Hoài An : ”Pháp thuật,chia ra nhiều loại thật”

Số Trân : ”ơ các quốc gia phương Tây xa xôi thì họ gọi là là ma thuật, kẻ thi triển gọi là Phù Thủy, với chúng ta gọi họ là tà đạo, sứ phù tạng gọi nó là Nhẫn thuật kẻ tu luyện gọi là nhẫn giả, còn Trung Nguyên gọi là đạo pháp huyền môn, và kẻ tu luyện gồm phật môn gọi là pháp sư, đạo gia gọi là đạo nhân, còn lại đều gọi là tu tiên giả”

A Lý : ”đệ không nghĩ pháp thuật lại được nhiều nơi tín ngưỡng đến vậy”

Số Trân : ”cái ta dạy cho mọi người là đạo pháp huyền môn”

Chu Cao Túc : ”con thấy Nội Tổ mẫu đâu có phải phiền phức như vậy”

Số Trân : ”đó khi pháp lực và độ thông thạo của họ đã tới mức thượng thừa, nên không cần tế đàn, không cần y phục cũng có thể thi phép, nhưng là dùng pháp lực của bản thân làm chính, còn những ai mới nhập môn như Hoài An cũng đều phải sử dụng tế đàn nếu là dùng đại pháp bậc trung, nên điểm khác biệt chính là pháp lực, còn tiểu pháp thuật chỉ cần pháp ấn mà thôi, lúc này nó sẽ giống với nhẫn thuật của phù tang chỉ cần kết ấn là có thể thi triển”

Chu Cao Túc : ”nói vậy là không phải cứ làm phép là cần pháp đàn”

Số Trân : ”không sai theo lối đi của nhẫn thuật Phù Tang thì họ dựa vào năng lượng của bản thân người thi triển, còn pháp đàn là khi sử dụng tới đại pháp, vượt khả năng của bản thân, cần vay mượn sức mạnh của bên ngoài, còn ngoài ra khi giao đấu căn bản không có thời gian cho con lập pháp đàn, và khi thi triển đại pháp bậc cao vược qua khả năng của bản thân như triệu gọi thánh thần hay âm sai luôn cần người hộ pháp”

Hoài An : ”nói như vậy nhẫn thuật của Phù Tang là tiện hơn đạo pháp huyền môn sao?”

Số Trân : ”nhẫn thuật của phù tang chỉ là tác ra từ kết ấn của đạo pháp huyền môn, Từ Phúc thời Tần Thủy Hoàng vốn là đệ tử của côn luân ông đã lấy đi một phần và sáng tạo phát triển theo một lối khác, tạo thành nhẫn thuật”

Tanh Ninh : vậy còn ma thuật tây Phương”

Số Trân : ”về Tây Phương ta chưa có nhiều cơ hội tìm hiểu chỉ biết là so với đạo pháp huyền môn của chúng ta họ khác xa chúng ta rất nhiều, nhưng cũng không thể xem thường họ”

Kim Ngân : ”liệu họ có xâm lược chúng ta không?”

Số Trân : “khó mà trả lời Thiên Trúc, Hồi Quốc, cách xa chúng ta, họ muốn xâm lược chúng ta cũng phải vược qua Bắc Nguyên, Thổ Phồn”

Hoài An : ”Bắc Nguyên thì chưa động binh với chúng ta nhưng thổ phồ nhiều lần xâm lăng, đúng là bọn khốn”

Số Trân : ”cũng không hẳn Thổ Phồn nhiều cao tăng, nhưng quốc chủ của họ là người có dã tâm, hiện nay ngại Minh Triều mới không động binh với chúng ta”

Kim Ngân : ”nhưng muội hy vọng một ngày nào đó chúng ta có thể tự mình đứng dậy, không cần trông đợi vào Minh Triều”

Số Trân : ”vậy là cô không biết, có một quốc gia gọi là Phù Tang, họ sở hữu loại xuân dược vô cùng lợi hại, nữ nhân chúng ta mà dính phải nó thì nhất định phải tìm thân thể người đang ông để giao hợp, nếu không sẽ đứt hết kinh mạch mà chết, có thể nói nó chính là khắc tinh của Nữ Nhi Quốc ta”

Hoài An : ”vậy chỉ cần tìm nam nhân là được”

Số Trân : ”cô nghĩ ngây thơ quá, kẻ địch sẽ để cho cô tìm nam nhân à, khi dính phải xuân dược cô sẽ trao thân cho kẻ thù luôn đó, tuy nói Đại Minh trong nam khinh nữ nhưng vẫn còn đỡ hơn Phù Tang rất nhiều, nữ Nhân Phù Tang mà muốn có bãn lãnh, thì một nữ phải hầu hậu hạ nhiều nam là chuyện bình thường, Phù Tang có thể nói là địa ngục của nữ nhân”

Hoài An : ”đáng sợ vậy sao?”

Kim Ngân : ”liệu chúng có tấn công chúng ta không?”

Số Trân : ”Phù Tang nếu muốn công Nữ Nhi Quốc phải bước qua lãnh thổ của Đại Minh, hoặc vòng qua Cao Ly, Bắc Nguyên, nhưng không loại trừ khả năng chúng cho nhẫn giả đột nhập, nên giữ quan hệ với Đại Minh là điều bắt buộc Nữ Nhi Quốc ta phải làm”

Hòa Yên Ninh nghĩ : ”nếu ta xin với Hoàng Thượng, người có vì ta mà trả lại quyền lực cho Nữ Nhi Quốc không? Mà ta nghĩ không nên, hiện Nữ Nhi Quốc chỉ đang phát triển nếu thoát ly Đại Minh thì cái giá phải trả không nhỏ, lại thành con mồi cho các quốc gia phiên bang dòm ngó, chuyện này có lẽ để khi Nữ Nhi Quốc mạnh hơn rồi tính”

A Lý nghĩ : ”Thất Công Chúa cứ mãi đòi Diệt Minh Phục quốc, trả thù được rồi thì sao chứ? Nam Vu Lý cũng phải trả giá không nhỏ nếu Bắc Nguyên Công đánh thì chống đỡ gì được, không được bằng mọi giá ta không thể để nó xảy ra, dù mạng tội phản quốc ta cũng phải ngăn cản bà ấy”

Chu Cao Túc :" Nội tổ mẫu, con thấy tâm trạng người không được vui, người có tâm sự hả"

Hòa Yên Ninh cười :" Ta đang lo lắng cho Như Song thôi, chứ đâu có tâm sự gì đâu.

Hoài An :" Nghĩa mẫu đừng quá lo lắng, Như Song tỷ tỷ là người tốt, tỷ ấy chắc chắn sẽ sớm quay về mà

Hòa Yên Ninh :" Ừ. Mọi người ở ngoài này tiếp tục tập luyện pháp thuật và trò truyện thêm. Ta hơi mệt, muốn vào trong phòng nghỉ ngơi

Đám người :" Dạ nương nương"

Số Trân nghĩ :" Tánh nương nương mềm yếu lại hay khóc. Không phải nương nương vào trong phòng để khóc chứ"

.................

Hòa Yên Ninh đóng cửa vào trong phòng, bà ngồi xoi gương mặt mình trong gương :" Không dược, mình không được khóc. Mình nhất định phải mạnh mẽ mới được,...."

Bà lấy vải và dồ may rồi thêu

.................

Sala và Đàm Phong trong phòng

Đàn Phong :" Con thực sự rất lo lắng. Mẫu hoàng, Nếu như một ngày nào đó mẹ xảy ra truyện gì, chúng ta sẽ tính tới việc đưa mẹ tới Đông Nữ Quốc"

Sala :" Ừ. Không chỉ con, cả ta cũng rất lo lắng cho Yên Ninh. Cô ấy là người vừa lương thiện lại hiền lành, từ bi. Luôn đặt bản thân vào vị trí của người khác mà xuy nghĩ cho họ. Chính vì tấm lòng từ bi như vậy lên cô ấy luôn luôn là người chịu nhiều thiệt thòi . Mẫu hoàng nhìn thấy cũng thật đau lòng

Đàn Phong :" Người như mẹ con trên đời này rất hiếm có. Chả trách Cao Bân sư phụ từng nói với Lưu Quốc sư và Như Song cô nương. Hòa nương nương là do phát tâm, vì công lý nguyện hy sinh công đức tu hành - Cá tính của mẹ rất hiền lành, mạnh mẽ ở bên ngoài còn bên trong lại vô cùng yếu đuối

Sala :" Điều này thặt khó tránh. Phong nhi. Mã hoàng hậu sắp về cung rồi, Tạm thời không cần biết kiếp nạn của Yên Ninh có liên quan tới bà ấy không? , chúng ta lên đi thăm hỏi, tạo dựng mối quan hệ với bà ấy. Xem như là đang giúp Yên Ninh

Đàn Phong gật đầu :" Dạ. "

Sala :" Ừ, con cùng ta đi tìm muội ấy, tránh muội ấy lại suy nghĩ tiêu cực thì không hay"

Họ ra hoa viên thấy Số Trân, Kim Ngân, Hoài An, Tô Na

Hoài An :" Dạ, Nghĩa mẵu con nói hơi mệt lên về phòng nghỉ ngơi rồi

Bạn đang đọc Truyện Lưu Bá Ôn Phần 10. Liên Hoa Ngọc Hốt sáng tác bởi TraiTaoNho
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TraiTaoNho
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.