Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hư vô tự tại phật

Tiểu thuyết gốc · 5345 chữ

Chu Đệ và Lâm Anh Tuấn tập hợp với Đoàn Người

Chu Cao Túc : ”bây giờ đi đâu tìm sữa bây giờ”

Nhạc Phong : ”tưởng gì chứ sữa thì luôn có, cháu muốn sữa trâu hay sữa bò”

Chu Cao Túc : ”nhưng làm sao lấy sữa ra, cho vào miệng nó”

Nhạc Phong : ”để nó bú trực tiếp là được”

Chu Cao Túc : “thúc chơi bẩn thế?”

Nhạc Phong : ”bẩn, tên tiểu tử ngươi đúng là hoàng tộc có khác, thúc thúc ngươi từ nhỏ là dùng cách đó mà sống đó, ngươi thấy ta có bệnh tật gì không còn trời sinh sức mạnh, nhờ năm xưa bú sữa bò mà ta điều khiển được trâu bò”

Từ Tuấn Kiệt : ”nói ta mới để ý, đệ là vị tướng duy nhất dùng trâu bò đi ra trận đó”

Tô Na : ”ế nói vậy Nhạc Tướng quân huynh là tướng quân chăn bò sao?”

Nhạc Phong : ”tướng quân chăn bò, nghe cũng hay đó”

Từ Tuấn Kiệt : ”ta nghĩ trâu bò chăn đệ thì đúng hơn, đệ là trâu bò nuôi lớn mà”

Nhạc Phong : “nói nhảm gì đó đệ là do phụ thân một thân nuôi dưỡng”

Hòa Yên Ninh : ”thế còn mẹ cậu?”

Nhạc Phong : ”bẩm nương nương, mẹ thần vì sinh khó mà qua đời, hai cha con vốn xuất thân nông dân, nghèo khó, không có tiền tìm nhũ mẫu cho mạc tướng nên chỉ đành lén cho thần bú sữa bò, nhờ vậy đối với mạc tướng trâu bò chính gia đình”

Hoàng Dung : Thật đúng là tình mẹ cao hơn trời biển, sẵn sàng đánh đổi tành mạng để sanh ra đứa con. Đức mẫu thật đáng trân trọng. cậu đó, dù mẹ cậu không còn sống trên đời. Những lúc rảnh rỗi hãy thắp hương trước linh vị bà ấy, đọc kinh phật và chú đại bi, đồng thời làm nhiều việc thiện để hồi hướng công đức cho mẹ

Nhạc Phong :" Thân vương nói phải, ta sẽ làm vậy

Từ Tuấn Kiệt : ”và từ đó đệ ấy đã không ngừng khổ luyện và cố gắng”

Lâm Anh Tuấn : ”công hiến cho quốc gia sao?”

Từ Tuấn Kiệt : ”không phải, đệ ấy nỗ lực cố gắng trở thành con bò đầu đàn”

Kim Chi, Tô Na, Tần Lý : ”hahaha, cố gắng thành con bò đầu đàn”

Nhạc Phong vung ra tử kim chùy : ”huynh muốn ăn chùy đúng không?”

Từ Tuấn Kiệt : ”ta nói sai sao? Đệ bú sữa bò riết nhìn y như con bò”

Nhạc Phong : ”huynh được lắm ăn một chùy của đệ”

Từ Tuấn Kiệt tránh né : ”ta không đói, đệ ăn một mình đi”

Nhạc Phong vùng tử kim chùy lên đập Từ Tuấn Kiệt: ”tạm thời chúng ta đoạn nghĩa huynh đệ để đệ đập huynh một chùy rồi chúng ta nối lại tình nghĩa”

Từ Tuấn Kiệt rút ra hàng băng thương đỡ lấy: ”tam đệ, trở mặt thật sao?”

Lâm Anh Tuấn phía sau giữ lấy Từ Tuấn Kiệt : ”huynh đệ ta giúp ngươi”

Từ Tuấn Kiệt : ”ê, huynh giúp ai hả?”

Lâm Anh Tuấn : ”ta giúp huynh ăn đòn”

Từ Tuấn Kiệt : ”tên khốn, thả ta ra”

Lâm Anh Tuấn : ”nằm mơ đi, Nhạc huynh lấy dây trói hắn lại để bò kéo đi”

Nhạc Phong : ”được được, ý hay”

Từ Tuấn Kiệt : ”ê, làm thật sao?”

Lâm Anh Tuấn : ”nhìn bọn ta giống đùa lắm sao, Nhạc Huynh nhanh lên trói lại treo hắn lên”

nhóm Hòa Yên Ninh bậc cười, Hòa Yên Ninh : ”dừng tay, đùa thế đủ rồi thả Từ tướng quân ra”

Từ Tuấn Kiệt : ”tạ nương nương đã cứu thần”

Lâm Anh Tuấn : ”may cho huynh đó”

Nhạc Phong : ”Số Trân cô nương giao đứa trẻ cho ta”Số Trân trao đứa bé cho Nhạc Phong, Nhạc Phong cho đứa bé bú sữa bò, nó bú ngon lành, Nhạc Phong : ”tiểu nha đầu, năm xưa có một Quách Tương nữ hiệp tổ sư phái nga mi bú sữa báo, nay ngươi bú sữa bò, tương lai có thể hơn cả Quách Tương nữa đó”

Tấn Lý : ”này Nhạc Tướng quân, huynh nói hai cha con nghèo thì từ đâu huynh có đám trâu bò này vậy, cả một gia tài đó”

Nhạc Phong : ”do một cơ duyên, gặp được Bình Thiên Đại Thánh Ngưu Ma Vương,, khi ông đi dạo gặp cha con bọn ta, khiến ông ấy nhớ tới con mình là Thánh Anh đại vương Hồng Hài Nhi, ông ấy đã cải trang và dạy dỗ cho ta một thời gian, đám trâu bò này chính ông ấy đã tặng cho ta, từ ngày đó cuộc đời ta phát triển hơn nhiều”

Tần Lý : ”nói vậy huynh có bãn lãnh của Ngưu Ma Vương”

Nhạc Phong lắc đầu : ”làm gì có, ta chỉ học được chút tiểu phép thuật và chút công phu mà thôi, chứ còn lâu mới có được bãn lãnh của ông ấy”

Lâm Anh Tuấn : ”sư phụ ta gặp sư phụ cậu còn phải cuối đầu chào, tính ra cậu còn cao hơn ta”

Nhạc Phong : ”khác biệt chính là cậu có được bãn lãnh của Hà Bá, còn ta chỉ được Ngưu Ma Vương, chỉ cho chút ít mà thôi"

Số Trân : ”âu cũng là cơ duyên, Đại Lực Ngưu Ma Vương hành thiện rồi sao?”

Nhạc Phong : ”sau khi đại chiến với Tôn Đại Thánh, ông đã cùng phu nhân của mình, chuyên tâm tu luyện để gặp lại Hồng Hài Nhi”

Sala : ”cũng may ông ta không tới nữ nhi quốc nếu không bọn ta phải khổ rồi”

Nhạc Phong : ”mọi người không cần lo, dù chúng ta có duyên gặp lại ông ấy cũng ko hơn thua với chúng ta đâu”

Tô Na : ”đứa bé no chưa?”

Nhạc Phong : ”có lẽ ổn rồi, đây giao lại cho cô nương”

Số Trân : ”hảo, nhìn nó cười tươi chưa nè”

Hòa Yên Ninh : ”đưa nó cho ta"

Số Trân trao đứa bé cho Hòa Yên Ninh ẵm: ”ngoan ngoan đứa trẻ ngoan”

Lưu Bá Ôn : ”cũng mất khá nhiều thời gian lên đường thôi”

Nhạc Phong : ”mọi người đi bộ sẵn có xe bò đây, lên đi”

Từ Tuấn Kiệt : ”ta toàn thấy trâu bò có cái xe nào đâu”

Nhạc Phong : ”chúng đang trong rừng mà, thiếu gì cây với khả năng của chúng ta làm ra cái xe cũng nhanh mà”

Lâm Anh Tuấn : ”để ta mà bao nhiêu xe đây”

Số Trân : ”vậy cứ làm cho nhị vị thân vương, cùng nữ vương còn lại chúng ta cưỡi bò đi cũng được”

Hòa Yên Ninh : ”như vậy đi, Sala và Tỷ tỷ một chiếc, Kim Chi Và Kim Ngân một chiếc, Tô Na Tần Lý Một chiếc, Châu Linh Như Song, Châu Vũ A Lý…”

A Lý : ”Con muốn cưỡi”

Chu Cao Túc : ”con muốn cưỡi trâu”

Chu Đệ : ”con cũng muốn thử"

Hòa Yên Ninh : ”vậy nữ nhân bọn ta sẽ chọn ngồi xe, còn đám nam nhân các ngươi thì cưỡi bò đi”

Kim Chi : ”nhất trí”

Lâm Anh Tuấn : ”để xem Mẹ và Dì Kim Chi, Tô Na Tần Lý, Châu Vũ Tanh Ninh, Châu Linh Như Song, Nữ Vương và Thân Vương. Số Trân Kim Ngân tổng cộng sáu cỗ xe… biến”

Lâm Anh Tuấn Thi pháp ra 6 cỗ xe, Nhạc Phong Dùng trâu bò để kéo

Nhạc Phong : ”nương nương và các vị mời”

Thế là bọn Hòa Yên Ninh vào xe ngựa còn đám Lưu Bá Ôn thì cưỡi Trâu bò

Nhạc Phong và Từ Tuấn Kiệt Ngân Nga  ”Giang hồ tiếu, ân oán kết thúc

Nụ cười thế gian ẩn chứa bao lưỡi đao

Cõi hồng trần cười cô quạnh

Tình cao đến không chạm được

Minh nguyệt soi đường xa xôi vạn dặm

Người có thể già nhưng tình không già

Ái tình không đến, vẫn chưa thể ra đi

Không thể quên đôi ta đã từng thắm thiết thế nào

Nhìn như hoa nhưng chẳng phải mà cũng không phải sương

Trường giang cuồn cuộn không ngừng

Lý tưởng anh hùng, đao thương kiên quyết

Đời anh hùng chỉ là cô độc

Giang hồ tiếu, tình ái tiêu dao

Cầm hòa tiêu, tửu lai đảo

Ngưỡng thiên tiếu toàn vong liễu

Tiêu sái như phong tự tại

Giang hồ tiếu

Giang hồ tiếu, ân oán kết thúc

Nụ cười thế gian ẩn chứa bao lưỡi đao

Cõi hồng trần cười cô quạnh

Tình cao đến không chạm được

Minh nguyệt soi đường xa xôi vạn dặm

Người có thể già nhưng tình không già

Ái tình không đến, vẫn chưa thể ra đi

Không thể quên đôi ta đã từng thắm thiết thế nào

Nhìn như hoa nhưng chẳng phải mà cũng không phải sương

Trường giang cuồn cuộn không ngừng

Lý tưởng anh hùng, đao thương kiên quyết

Đời anh hùng chỉ là cô độc

Giang hồ tiếu, tình ái tiêu dao

Cầm hòa tiêu, tửu lai đảo

Ngưỡng thiên tiếu toàn vong liễu

Tiêu sái như phong tự tại

Giang hồ tiếu, tình ái tiêu dao

tình ái hay thù hận cũng chẳ cần

Ngưỡng thiên tiếu toàn vong liễu

Tiêu sái như phong tự tại”

cứ thế tiêu dao trở về----

......................

Thiếc Mê A Lam Niệm Chú : ”ân đa đa ân đa đa đa, ma  ni an ba la, hồn phách Thiếc Liên Tâm nghe chỉ lệnh, lập tức hiện, sắc”

Hồn Phách Thiếc Liên Tâm đượcc triệu hồi, Thiếc Mê A Lam thu hồn phách Thiếc Liên Tâm vào trong một hồ lô, cảm thán : ”đáng ghét tại sao chúng ta lại xui xẻo đến vậy, tính ra Nam Vu Lý ta đều chết cả rồi, tỷ tạm ở trong hồ lô này đệ tìm cách liên lạc với Thiên Ma”

....................

Lúc này Thiên Ma Tìm tới Sa Thần

Sa Thần Lúc này vừa tỉnh lại, Đàn Hoa ôm lấy bà  : ”mẹ người tỉnh rồi”

Hổ Phách : ”chủ nhân cảm thấy thế nào?”

Sa Thần : “ta ổn, không ngờ bọn Đàn Tuyết lợi hại vậy, cao thủ như Thất Công chúa cũng thất thủ”

Đàn Hoa : ”mẹ à hay là chúng ta từ bỏ, con thật sự không còn hy vọng gì nữa rồi’

Đúng lúc này Thiên Ma Với hình ảnh của vị phật tỏa hào quan hiện ra : ”Đàn Hoa Quân chúa cô tuyệt vọng hơi sớm đó”

Sa Thần, Hổ Phách, Đàn Hoa nhìn cũng biết chỉ có thể là thánh thần: ”xin hỏi ngài là thần thánh phương nào, chúng tôi hiểu biết nông cạn không biết ngài”

Thiên Ma : ”ta là Hư Vô Tự Tại Phật tới từ Tây Thiên Linh Sơn”

Sa Thần : ”xin thứ cho tôi, nữ quốc chúng tôi đúng là có thờ phật nhưng Hư Vô Tự Tại Phật thì chưa từng nghe nói tới”

Thiên Ma : ”vì ta chỉ độ kẻ có dã tâm, Như Lai nói chúng sanh bình đẳng nhưng lại bảo con người vức đi thất tình, để tâm tịnh như nước, ta hỏi các ngươi, hết mình nỗ lực chẳng phải vì bảo vệ người thân sao, một kẻ vô tình có thể đắc đạo thành phật sao?"

Đàn Hoa : ”tôi cho là không thể”

Thiên Ma : ”ta chính là không đồng ý quan điểm này của Phật Tổ Như Lai, trong mắt ta Quán Tự Tại Bồ Tát và Địa Tạng Vương bồ tát còn đáng để ta tôn trọng hơn ông ấy,”

Hổ Phách : “thứ cho tôi nói thẳng, hình như ngài khá bất mãn với Như Lai Phật Tổ”

Thiên Ma : ”vậy các ngươi biết xuất thân của Như Lai chứ?”

Sa Thần : ”điều này ai cũng biết ngài vốn sinh ra tại tiểu vương quốc Shakya (Thích-Ca), ngày nay thuộc đất nước Thiên Trúc. Ngài vốn là là Thái Tử Tất Đạt Đa – Người có xuất thân Cao quý nhất triều đại. Từ nhỏ Thái Tử Tất Đạt Đa đã sống trong nhung lụa, được hưởng vinh hoa phú quý. Nhưng Thái tử Tất Đạt Đa Cồ Đàm đã từ bỏ tất cả để đi tìm đạo, cứu khổ cứu nạn nhân gian và sáng lập nên Phật giáo.”

Thiên Ma : ”vậy ngươi cũng biết trước khi xuất gia hắn đã có song thân và kế thừa ngôi vị, và hàng ngàn phi tần dịu dàng một lòng với hắn, thế mà cái tên đó lại không biết hưởng, hắn không hài lòng vứt bỏ song thân, vứt bỏ thê tử lục thân bất nhận, tiến hành chân tu, ta khinh”

Đàn Hòa : ”thưa ngài, theo tôi biết thì Thái tử Tất Đạt Đa vốn là người trầm tư, nhân hậu, có lòng vị tha. Ngài thường một mình tìm đến những nơi yên tĩnh để thiền định. Bên cạnh đó, với vốn thông minh trời ban, năm 13 tuổi đã tinh thông học vấn xuất chúng. Năm 16 tuổi, Tất Đạt Đa Cồ Đàm kết duyên cùng công chúa Yasodhara. Cuộc sống bình yên và hạnh phúc bên gia đình cứ như thế trôi đi. Cho đến một ngày, khi đi ngang qua bốn cửa thành, thái tử nhìn thấy bốn bức tranh khác nhau về cuộc sống, đó là: người già, người bệnh tật, xác chết và tu sĩ. Ngài nhận ra rằng, ai sinh ra rồi cũng già yếu, bệnh tật rồi lìa cõi trần gian. Hình ảnh siêu thoát của vị tu sĩ khiến Ngài vô cùng trân trọng. Cuối cùng, thái tử Tất Đạt Đa đã quyết định bỏ lại vinh hoa phú quý, đi theo con đường tu hành, tìm đến chánh đạo vào năm 29 tuổi., giúp thế nhân thoát khỏi khổ ải bằng cách chân tu Tất Đạt Đa đã tự giác ngộ chân lý cho bản thân, giải thoát khỏi quy luật sinh tử luân hồi. Đồng thời Đức Phật Thích Ca Mâu Ni đã truyền bá những triết lý ấy cho con người ở trần gian để họ được giải thoát khỏi khổ đau, hướng tới những điều tốt đẹp. Những lời dạy của Đức Phật Thích Ca ẩn chứa nhiều ý nghĩa sâu sắc”

Thiên Ma : ”phải hẳn ngươi biết sự việc Ma La Vô Thiên Từng chiếm lĩnh tam giới”

Đàn Hoa : ”Đàn Hoa có nghe kể lại, nhưng không biết"

Thiên Ma : ”Ma La Vô Thiên chính là một phân thân của Thiên Ma, trước khi hắn tới Tôn Ngộ Không đã đứng ra để nhờ hắn giải oan cho Kinh Hà Long Vương cô phụ của Tiểu Bạch Long Ngao Liệt, nhưng hắn thừa biết có oan tình nhưng lại không xen vào vì ngại đụng chạm với Thiên đình”

Sa Thần : ”thưa ngài theo tôi biết thì xuất hiện Thiên Niệm Của Ma La Vô Thiên”

Thiên Ma : ”đây chính là cái gọi là nhất niệm thành ma nhất niệm thành phật, bản thân các ngươi cũng có một phần ma và một phần phật, ta hỏi các ngươi kẻ bảo các ngươi vứt bỏ người thân chỉ nghĩ cho bản thân thì kẻ này là ma hay là phật”

Sa Thần : ”chắc chắn là Ma”

Thiên Ma : ”đúng vậy, ích kỷ tự lợi, chỉ biết có bản thân, chỉ có thể là ác ma”

Hổ Phách : ”theo cách ngài nói Như Lai Phật Tổ Là Ma sao?”

Thiên Ma : ”không phải, hắn là phật, ta chỉ là không đồng ý quan điểm chân tu của hắn, nỗ lực tu luyện rồi chơi một mình ngươi trong khi thiên hạ chết hết thì ngươi tu luyện có ý nghĩa gì không?”

Sa Thần : ”đúng là có sự mâu thuẫn”

Thiên Ma : ”Sa Thần, ngươi nỗ lực dành quyền vị chẳng phải vì để tốt cho con gái ngươi và Nữ Quốc Sao? Nếu không vì điều này ngươi nỗ lực làm gì?”

Sa Thần : ”đúng là như vậy”

Đàn Hoa : ”phải, tôi cũng vì muốn tốt cho Nữ Quốc mới muốn đoạt vị”

Thiên Ma : ”Địa Tạng Vương Bồ Tát với thề nguyện Địa ngục không trống thề bất thành phật, chúng sanh độ hết mới chứng bồ đề, còn Quán Thế Âm Bồ Tát trong lần phong phật danh thì trên đường từ Nam Hải Tới Linh sơn gặp một bà lão gặp nạn, sắp bị hổ ăn thịt, ban đầu bà bỏ qua vì cơ hội thành phật nhưng khi tới linh sơn tâm bà không thể nào yên, nên đã từ bỏ cơ hội thành phật để quay lại cứu bà lão, và thu phục con hổ đó dẫn nó hướng thiện, cả hai người bọn họ đều vì chúng sanh mà từ bỏ cơ hội thành phật, so với tên Như Lai đó, lấy bốn chữ vạn sự tùy duyên mà mặc kệ chúng sanh, một mình chứng bồ đề, có đáng khinh không?”

nếu là kẻ tỉnh táo, sẽ nhân ra những lời Thiên Ma nói là tào lao, vì Như Lai Phật Tổ nhìn thấu hồng trần, cái ý nghĩa của xuất gia chính là nhìn thấu hồng trần, vạn sự tùy duyên, nhân quả tuần hoàn, điều mà con người không ai thấy được

Sa Thần, Đàn Hoa, Hổ Phách Hoàn toàn bị Thiên Ma mê hoặc, Thiên Ma : ”Hư Vô Tự Tại Phật ta, hiểu được tấm lòng của các ngươi nên tới đây độ hóa, giúp các ngươi thực hiện nguyên vọng”

Sa Thần, Đàn Hoa, Hổ Phách : ”xin cảm tạ Phật Gia”

Thiên Ma : ”Sa Thần, Ta Tặng cho ngươi Hắc Liên đăng, có khả năng hấp thu hồn phách, để tăng cường công lực”

Sa Thần : ”thưa ngài đây không phải ma công sao?”

Thiên Ma : ”nhầm rồi ngươi là hấp thụ oán niệm của lình hồn để chúng thanh thản siêu thoát, là một đại công đức, ngoài ra ta ban cho ngươi Xích Quỷ Tiên, nó vốn được chế tạo tự Xương Của XÍch Quỷ, hãy dùng nó độ hóa thế nhân”

Sa Thần : ”tạ ơn Phật gia”

Thiên Ma : ”Đàn Hoa ta bạn cho ngươi Tình Hoa, ăn vào thì đàn ông trong thiên hạ đều bị ngươi mê hoặc dù là Na Tra Cũng không thoát khỏi sự mệ hoặc của ngươi chúng sẽ nghe theo mọi mệnh lệnh của ngươi, dù là ngươi lệnh chúng giết cha mẹ, hay thê tử của mình, nhưng ta mong ngươi dùng nó để độ hóa chúng sanh, và ban cho ngươi tiên âm nhiếp hồn, kết hợp với tình hoa thì nam nhi trong thiên hạ mặc ngươi sai khiến”

Đàn Hoa : ”tạ phật gia”

Hổ Phách nghĩ : ”lạ thật, ta càng lúc càng thấy không ổn, Hư Vô Tự Tại Phật này sao lại trao cho bọn ta, pháp bảo của ma giới”

Thiên Ma : ”Hổ Phách, ta cho ngươi biết một điều Châu Linh đã hồi dương, và Đang ở cùng đám người Sala, lần trước các ngươi cùng Thất Công chúa thất bại là do ả có mặt”

Hổ Phách : ”cái gì? con tiện nhân đó” Hổ Phách hỏa khí xung thiên,

Thiên Ma Cười thầm : ”ta ban cho ngươi hàng Ma Âm công, hãy tu luyện để trả thù, sau đó hãy hành thiện, Châu Linh tàn hại đồng bào không nên có cái kết có hậu, và ở đây có yêu đan của các yêu thú, ta đã độ hóa yêu tính, nay giao cho các ngươi tu luyện, hãy luyện tập cho tốt, ta đi đây”

Sa Thần, Hổ Phách, Đàn Hoa : ”xin cũng tiễn phật gia”

Thiên Ma Sau khi đi thì cười to : ”HAHAHAHA, mấy nha đầu ngu ngốc, bị ta lừa thành ma mà không biết, ta sẽ chờ xem kết quả của các ngươi HAHAHA, bây giờ thì tới lúc chính thức thu phụ Thiếc Liên Tâm, ồ sẽ thú vị thế nào nếu ta làm mai cho Ả Và Tiêu Dương, HAHAHA”

thế là Thiên Ma quay trở về Ma Cung của mình, ẩn tại Vực Sâu trung Nguyên

....................

tại Hoàng Cung Nữ Nhi Quốc

Đàn Tuyết Đang Thượng triều : Nguyệt Giao thừa tướng, Thổ Phồn uy hiếp lãnh thổ ta, tỷ có biện pháp gì không?”

Lâm Nguyệt Giao : ”thứ cho thần không hiểu gì về Thổ Phồn nên không đưa ra ý kiến được”

Ngọc Hân : ”cô thử hỏi Hồ Tướng Gia xem”

một nữ lính vào báo : ”bẩm công chúa, Hà Linh Quận Chúa đã trở về”

Đàn Tuyết : ”mau mời”

Hà Linh : ”Vân Đăng Hà Linh Thống soái, Ngọc Nữ binh, tham kiến công chúa,”

Đàn Tuyết : “Hoàng biểu tỷ về thật đúng lúc muội đang đau đầu về Thổ Phồn tỷ có ý kiến gì không?”

Hà Linh : ”nếu công chúa cho phép thần xin dẫn quân tiếp chiến”

Lâm Nguyệt Giao : ”sao người không để Sa Thần thân vương giải quyết chuyện này?”

Đàn Tuyết : ”ta nghe nói người bệnh nên không mời người”

Ngọc Hân : ”rõ ràng trốn trong tối hại chúng ta”

Đàn Tuyết : ”Ngọc Hân, Không bằng không chứng không được nói lung tung rõ chưa?”

Ngọc Hân : “dạ Công Chúa"

Hà Linh : ”về Thổ Phồn Thần Có cách đối phó, Trận này xin để cho thần”

Đàn Tuyết : ”vậy Ngọc Liên Ngọc Trâm, ta phái hai ngươi đi cùng Hà Linh Quận chúa, tiếp chiến Thổ Phồn, Hoàng Biểu Tỷ, tỷ có lòng tin thắng trận chứ?”

Hà Linh : ”khó mà trả lời, vì Thổ Phồn không yếu chúng ta chỉ có thể cố hết sức”

Đàn Tuyết : ”được nếu không ổn đích thân muội sẽ cầm quân”

Hà Linh : ”được, nếu thần không xong thì phải nhờ Công Chúa”

Đàn Tuyết : ”người đâu bày tiệc tẩy trần cho Hà Linh Quân chúa đồng thời gọi Hà Trang Quận chúa vào dự tiệc”

Hà Linh : ”tạ công chúa”

.....................

lúc này tại Minh Triều

Nhóm người Hòa Yên Ninh tiến về kinh thành trên đường đi họ thấy một đám người hành tung bí ẩn

Hòa Yên Ninh : ”Lâm Nhi con đi thám thính xem chúng định làm gì?”

Lâm Anh Tuấn : ”dạ biến”

Lâm Anh Tuấn biến thành con ruồi bay theo những tên bí ẩn đó,

Tên Cầm đầu : ”thế nào rồi, bọn trẻ lần này không có vấn đề chứ”

Tên Thuộc hạ : ”không có vấn đề”

Tên Cầm Đầu : ”tốt để khôi phục Đại Yên Quốc, chúng ta phải âm thầm làm cho tốt’

Lâm Anh Tuấn Nhíu mày : ”Đại Yên Quốc, là quốc gia nào thế nhỉ sao ta chưa từng nghe nhỉ?”

Tên Thuộc hạ Công Tử : ”chúng ta nhất định phải nhờ vào Lý Thiện Đường sao?”

Tên cầm Đầu : ”dựa vào Mộ Dung gia chúng ta, không đủ khả năng khôi phục Đại Yên, Lý Đại Nhân sau khi đoạt được Đại Minh sẽ giúp chúng ta khôi phục Yên Quốc”

Tên Thuộc hạ : ”thuộc hạ không hiểu, tại sao chúng ta phải bắt cóc trẻ con, không phải vì tử hà sa cũng chẳng vì tiền tài”

Tên cầm Đầu : ”vì đào tạo một thế hệ sát thủ trung thành tuyệt đối với chúng ta,ưu tiên nhắm vào trẻ mồ côi, còn chúng có gia đình thì giết hết song thân chúng sau đó nhận nuôi”

Lâm Anh Tuấn : ”cái gì? Đào tạo thế hệ sát thủ để chúng sử dụng việc này liên quan tới Lý Thiện Đường Sao?”

Tên cầm Đầu : “ngươi không nên biết nhiều nhớ hành sự cẩn thận không để ai phát hiện”

Tên thuộc hạ : ”dạ công tử”

Tên Cầm Đầu : ”hiện đã xác định được mục tiêu chưa?”

Tên Thuộc Hạ : "Tiểu công tử nhà Trung Sơn Vương thì sao?”

Tên Cầm Đầu : ”đừng dại mà đụng tới nó, cha nó là hoàng tử đại Minh, Ngoại Công Của Nó Là Trung Sơn Vương không nên chọc vào chúng, hãy tìm những đứa trẻ con nhà nghèo không thế lực mà ra tay rõ chưa?”

Tên Thuộc Hạ : ”rõ”

một tên khác : ”tại sao chúng ta không ra tay với hoàng tộc”

Tên cầm Đầu : ”đừng quên có một tên Thần Cơ Diệu Toán Lưu Bá Ôn, chọc tới bọn chúng thì hắn sẽ điều tra ra chúng ta, Lý Đại Nhân cũng khó mà thoát tội, ngươi lựa gia đình không có thế lực mà ra tay thần không biết quỷ không hay”

Lâm Anh Tuấn nghĩ : ”ta có nên đập chúng không? À mà thôi theo dõi diệt luôn đồng bọn của chúng”

Tên cầm Đầu : ”các ngươi đi tìm đối tượng nhớ tránh những gia đình có quyền thế ra”

Tên Thuộc hạ : ”rõ”

Tên Câm Đầu Lúc này : ”nhìn xung quanh lén đột nhập vào phủ Của Kiếm Quốc Công”

Lâm Anh Tuấn đi theo, Tên cầm Đầu lén bỏ một chiếc Long Bào, và một bức thử ở dưới nệm của Kiềm Quốc Công, xong hắn bỏ đi Lâm Anh Tuấn mở ra xem thì giật mình : ”vu oan giá họa sao?"

Trong thư nói Lý Thiện Đường ta sẽ không bán đừng hoàng thượng ngươi đừng lôi ta tạo phản, chiu này hiểm thật, mang long bào giấu ở phòng Mộc Thúc, sau đó làm giả lá thư, định vu cho Mộc Thúc âm mưu tạo phản, may mà ta phát hiện”

Lâm Anh Tuấn đem theo long bào và mật thư theo, hắn để lại lá thư : ”Kiềm Quốc Công hãy cẩn thận, tôi là Lâm Anh Tuấn, theo dõi một tên phát hiện hắn bỏ long bào cùng lá thứ để hãm hại ngài hại món này tại hạ mang đi theo, và đang theo dõi điều tra chúng, mong ngài cẩn thận đừng bức dây động rừng”

..................

Lâm Anh Tuấn tiếp tục theo dõi, Tên cầm đầu : ”Lâm Bình Chi Có nhiệm vụ cho ngươi đây”

Lâm Bình Chi : ”Mộ Dung Công tử, có gì sai bảo”

Mộ Dung Phát : ”ta lệnh cho ngươi theo Lý Đại nhân vào cung làm nội ứng, ngươi vốn quy kiếm tự cung luyện Tịch Tà Kiếm phổ giả làm thái giám là thích hợp”

Lâm Bình Chi : ”đã rõ“

Mộc Dung Phát : ”đây là tín vật của ta hãy tìm Lý Thiện Đường Lý đại nhân, ông ta sẽ sắp xếp cho ngươi”

Lâm Bình Chi : ”tạ Mộ Dung Công tử”

Lâm Anh Tuấn : ”Bạch huynh giúp ta theo dõi bọn này”

Bạch Ngọc Đường đang đau đầu theo dõi trong cùng lại bị làm phiền phát cáu chửi : ”quỷ tha ma bắt cái lũ bay, xem ta là chó muốn sai là sai sao?”

Lâm Anh Tuấn : ”huynh đệ bình tĩnh có chuyện gì mà ngươi phát cáu vậy?”

Bạch Ngọc Đường : ”trong cung đột nhiên mất tích người trước mắt ta không điều tra được gì đây”

Lâm Anh Tuấn : ”trong cung cũng có chuyện sao?”

Bạch Ngọc Đường : “phải Cao Bân Sư Phụ dùng Ngũ Nhãn Lục Thần Thông cũng không phát hiện gì”

Lâm Anh Tuấn : ”đáng sợ vậy sao? Ta muốn nhờ huynh giúp ta theo dõi bọn bắc cóc, có liên quan tới Lý Thiện Đường"

Bạch Ngọc Đường : ”ồ liên quan tới tên trời đánh đó à? được vụ này ta nhận”

Lâm Anh Tuân : “nhờ huynh, ta về báo lại với mẹ”

Bạch Ngọc Đường : ”hảo”

Lâm Anh Tuấn Trở về báo lại : ”mẹ chúng là bọn bắc cóc có tổ chức, chúng bắt cóc trẻ con, ưu tiên trẻ mồ côi, nếu có gia đình chúng sẽ giết họ và bắt về huấn luyện thành những sát thủ, vụ này có Liên Quan tới Lý Thiện Đường”

Lưu Bá Ôn : ”Lý Thiên Đường là chủ mưu sao?”

Lâm Anh Tuấn : ”kẻ ta theo dõi là người của Mộ Dung gia, nghe nói chúng giúp Lý Thiện Đường đoạt giang sơn, giúp chúng Khôi Phục Đại Yên Quốc”

Chu Đệ : ”cái gì? Khôi phục Đại Yên Quốc bị diệt vong các đây cả ngàn năm, hắn bị điên sao?”

Lưu Bá Ôn : ”ta nghĩ Sau đời Mộ Dung Phục thời Tống thì Mộ Dung Thế gia đã bỏ ý định này rồi chứ”

Lâm Anh Tuấn : ”còn nữa chúng phái một tên Lâm Bình Chi, nghe nói quy kiếm tự cung luyện tịch tà kiếm phổ giả làm thái giám tiếp cận hoàng thượng”

Hòa Yên Ninh : ”cái gì? Hắn muốn giết Hoàng Thượng”

Lâm Anh Tuấn : ”ngoài ra hắn còn Bỏ Long bào cùng bức thư này vào phòng của Kiềm Quốc Công”

Chu Đệ cầm thư: ”Mộc Anh Tên Khốn, Hoàng Thượng có điểm nào không phải với ngươi mà lôi ta tạo phản cùng ngươi, Lý Thiện Đường ta mãi đứng về Hoàng Thượng”

Tô Na : ”cái gì Kiềm Quốc Công Mộc Anh Tạo Phản sao?”

Lưu Bá Ôn : ”không phải theo như Lâm Nguyên Soái nói thì cả bức thư và Long bào đều do một người mang tới, đồng nghĩa đây là giá họa, hắn muốn đẩy tội danh tạo phản cho Kiềm Quốc Công, còn hắn thì lập công thể hiện sự trung thành”

Chu Đệ : “nghĩa đệ có điều tra được gì nữa không?”

Lâm Anh Tuấn : ”hết rồi, đệ đã nhờ Bạch huynh theo dõi, hắn cũng ngứa mắt Lý Thiện Đường, có cơ hội tính sổ thì hắn không bỏ qua đâu”

Hòa Yên Ninh : ”quốc sư theo khanh nên xử lý thế nào?”

Lưu Bá Ôn: ”Như Song muội có thể điều động âm binh chứ”

Hà Như Song : “Có thể”

Lưu Bá Ôn : ”bậy giờ đầu tiên tra trộn vào hang ổ điều tra xem chúng giam bọn trẻ ở đâu, chuyện này phải nhờ tiểu hoàng tử"

Chu Cao Túc : ”được để ta”

Lưu Bá Ôn : ”nhưng không được lộ thân phận, Nhạc tướng Quân ngươi và Số Trân sẽ giả làm đôi phu thê nghèo, dẫn con đi dạo cố gắng để chúng để mắt bắt đi tiểu hoàng tử”

Chu Đệ :”không được, ta biết ăn nói thế nào với Đàn Phong”

Lâm Anh Tuấn Cười : ”huynh đừng xem thường nó, nó sở hữu thần lực lại được đệ truyền cho Thiên Biến Vạn Hóa bãn lãnh của nó thì đệ còn cầu nguyện cho bọn bắt cóc”

Số Trân : ”nói cũng phải thái tử xin hãy yên tâm”

Hòa Yên Ninh : ”Túc Nhi mọi sự cẩn thận”

Chu Cao Túc : ”dạ”

Nhạc Phong cùng Số Trân và Chu Cao Túc, đóng giả gia đình nghèo

Lưu Bá Ôn : ”tiếp theo Lâm Nguyên Soái nhờ cậu theo dõi Lý Thiện Đướng”

Lâm Anh Tuấn :” được giao cho ta”

Lưu Bá Ôn : ”còn lại về tung tích tứ đại ác nhân, và bảo vệ hoàng thượng có Tử Vũ ở đó ngài sẽ không sao chúng ta hồi cung rồi tính”

Hòa Yên Ninh : ”Túc Nhi nhớ cẩn thận nha”

Chu Cao Túc : ”dạ hôm nay bổn thái tử sẽ cho bọn bắc cóc một trận”

thế là Nhóm Hòa Yên Ninh hồi cung

Bạn đang đọc Truyện Lưu Bá Ôn Phần 10. Liên Hoa Ngọc Hốt sáng tác bởi TraiTaoNho
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TraiTaoNho
Thời gian
Cập nhật Kaibaseto
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.