Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chu Nguyên Chương và Hòa Yên Ninh

Tiểu thuyết gốc · 5836 chữ

Hoàng Dung : ”hơ con nha đầu này? Dám ngủ nướng, nè nè dậy dậy đi”

Hòa Yên Ninh vẫn Ngủ, Hoàng Dung hét lớn : ”CÓ THÍCH KHÁCH”

Nghe động Đàn Phong, Kim Chi, Hoài An, Thu Cúc Chạy vào : ”thích Khách đâu?”

Hoàng Dung : “không có ta định kêu nó dậy mà ko nó ko dậy”

Đàn Phong : ”Hoàng Dì, hay là thôi đi để mẹ nghỉ ngơi thêm chút nữa đi”

Hoàng Dung :” con không hiểu đâu nó mà ngủ say kêu không dậy thì cực kỳ có vấn đề, Bản Tính Hoàng Ninh vốn hiếu động, ngang ngược, và nghịch ngợm, lại còn là cao thủ, nó mà ngủ say kêu không dậy thì cực kỳ có vấn dề”

Kim Chi : ”nói cũng phải, không thể để tỷ ngủ say được, chúng ta mau tìm các gọi dậy đi”

Đàn Phong : ”nghiêm trọng vậy sao?”

Thu Cúc : ”ta thấy nương nương cũng có nhiều lần ngủ say, hẳn do người mệt mỏi thôi”

Hoàng Dung : ”những lúc đó bà thử kêu nó dậy chưa?”

Thú Cúc : ”nô tỳ không dám”

Hoàng Dung : ”chính vì bà không dám nên không biết nó ở trạng thái này thì cực kỳ có vấn đề, mau kêu nó dậy đi”

Kim Chi lấy hai cái nồi vỗ bốp bốp, Hòa Yên Ninh vẫn không dậy, Kim Chi : ”không phải chứ? Tỷ ấy là người luyện võ không có lý do ngủ say như vậy?”

Hoàng Dung :" hừ...nó ngủ kiểu này, không chừng kẻ nào mang nó đi bán, chắc nó cũng không biết đó. Thật tức chết ta mà

Đàn Phong, Hoài An cũng hiểu độ nghiệm trọng, Hoài An :” để con dùng dĩ mộng tùy tâm vào xem thử”

Hoàng Dung : ”được đó”

lúc này một âm thanh : ”Hoàng Thượng giá đáo”

Hoàng Dung, Kim Chi, Hoài An, Thu Cúc : ”Tham Kiến Hoàng Thượng”

Đàn Phong : ”Tham Kiến Phụ Hoàng”

Chu Nguyên Chương : ”có chuyện gì mà các ngươi náo loạn vậy?”

Hoàng Dung :” bẩm hoàng thượng, Hoàng Ninh muội ấy ngủ say kêu hoài không dậy, bọn thần đang cố gắng kêu muội ấy dậy”

Chu Nguyên Chương : ”Là vậy à. các ngươi lui ra hết, thu dọn toàn bộ ra đi”

Hoàng Dung, Thu Cúc, Kim Chi, Hoài An : ”dạ hoàng thượng”

Đàn Phong :” dạ phụ hoàng”

họ ra ngoài hết, Chu Nguyên Chương nhìn Hòa Yên Ninh không khỏi lắc đầu cảm thán: ”trẫm thì muốn ngủ còn khó, còn nàng thì ngủ cái kêu không dậy, đúng là trời quá bất công” ông ắm Hòa Yên Ninh lên giường, rồi ông cũng nằm kế bên và ngủ luôn

bọn Hoàng Dung bên ngoài đang cố nghe lén chuyện bên trọng

Kim Chi : ”sao im quá vậy?”

Đàn Phong : ”hay là Phụ Hoàng Cũng không nỡ kêu mẹ dậy?”

Hoàng Dung : ”hẳn ông ấy không hiểu độ nghiêm trọng, không ổn phải xông vào”

Thu Cúc : ”nô tỳ không dám đâu”

Hoàng Dung : ”để ta vào có gì ta chịu hết trách nhiệm”

Hoàng Dung xông vào, thì tình cảnh trước mặt khiến cô té ngửa cô đứng dậy miêng lầm bầm : ”bó tay rồi”

Kim Chi : ”Đại tỷ sao vậy?”

Hoàng Dung : ”im lăng và giải tán chỉ vậy thôi”

Kim Chi khó hiểu nền vào xem và cũng té xém đập đầu : ”trời ạ, ta hiểu tại sao đại tỷ lại im lăng và ra đi rồi, ta cũng đi thôi”

Đàn Phong, Hoài An, Thu Cúc thấy Kim Chi cũng im lặng và ra đi họ cùng hiếu kỳ, nhưng Đàn Phong thông minh hỏi Kim Chi : ”dì à chuyện gì vậy?”

Kim Chi : ”hoàng thượng đang ngủ đừng làm ồn”

Hoài An : ”hả? Gì cơ tưởng hoàng thượng gọi nghĩa mẫu dậy ai ngờ người cũng ngủ luôn”

Đàn Phong : ”khó trách Phụ Hoàng lại ngủ người mệt mỏi bởi chính sự mà”

Hoài An : ”người nằm đó thì chả trách Hoàng Dung thân vương kêu chúng ta giải tán”

Đàn Phong lắc đầu cười : ”Thu Cúc nơi này giao cho cô, ta đi tìm Chu Đệ”

Hoài An : ”muội đi với”

Đàn Phong : ”muội ở đây chiếu cố sự an toàn cho họ”

Hoài An : ”đừng vậy chứ ở đậy thiếu gì cao thủ”

Đàn Phong : ”nói cũng phải Tử Vũ thúc luôn bên cạnh bảo vệ phụ hoàng, thêm Bạch Hộ vệ an toàn của họ không đáng lo, vậy muội đi cùng ta”

Hoài An : ”hihi dạ”

................

lúc này Cao Bân đang làm pháp sự : ”mệt chết hòa thượng ta rồi, phật tổ à, sao chúng chết hoài vậy, hòa thượng con mệt lắm rồi”

lúc này một tên thái giám : ”đại pháp sư thái tử cho mời”

Cao Bân : ”ồ, xin hỏi có chuyện gì?”

Thái Giám : ”Sala nữ Vương về nước, nên muốn gặp ngài trước khi về”

Cao Bân cười tươi : ”bà ta về sao? Tốt tốt nên về lắm, đi đi thôi”

thái Giám : ”dạ xin mời đại pháp sư”

..............

Đàn Phong cùng Hoài An Tới gặp Chu Đệ

Chu Đệ : ”Đàn Phong có việc gì vậy? Đừng nói là nàng cũng đi về nhé”

Đàn Phong : ”không có thiếp thấy phụ hoàng nghỉ ngơi nên tới đây chia sẽ chính sự với chàng, chàng không ý kiến chứ?”

Chu Đệ : ”được thôi nhưng nàng nhớ bảo trọng sức khỏe đó”

Hoài An : ”thái tử cho muội chia sẽ với, muội không phải vô dụng đâu”

Chu Đệ : ”riêng muội thì không được”

Đàn Phong : ”được rồi Hoài An, muội ngoan đi. Trở về làm mấy bái tập mẹ ta vừa giao, lát nữa người tỉnh giấc không chừng sẽ đi kiểm tra muội đó”

Hoài An : ”muội biết ròi, muội trở về học xong sẽ tìm Bạch Ca Ca”

Chu Đệ : ”Hoài An, muội và Anh Tuấn thế nào rồi?”

Hoài An đỏ mặt : ”thái Tử sao lại hỏi vậy?”

Chu Đệ : ”ta thấy muội cứ tiếp xúc nó hoài đó, liên tục hỏi tung tích của Anh Tuấn”

Hoài An : ”tại Hoàng Dung Thân vương muốn điều tra thân thế của huynh ấy”

Chu Đệ : ”rồi điều tra được chưa, nhìn mặt muội chắc chả điều tra được gì nhỉ”

Hoài An : ”cái gì mà không được huynh ấy là con của… ” cô đột nhiên ngậm miệng : ”thôi chết suýt nữa ta làm lộ rồi”

Chu Đệ : ”cậu ấy thế nào? Không điều tra được gì à?”

Hoài An : ”huynh ấy dĩ nhiên là nghĩa tử của nghĩa mẫu. Là con của Hà Thần sông Cửu Long rồi”

Chu Đệ : ”muội điều tra được có vậy thôi sao?”

Hoài An xụ mặt lầm bầm : ”tức quá, tức quá, không được nói, không được nói”

Cao Bân lúc này cũng về : ”Thái tử gọi ta về có việc gì?”

Chu Đệ : ”Mẫu Hoàng muốn gặp ông”

Cao Bân cười : ”hòa thượng ta biết rồi, ta đi tìm bà ấy”

Đàn Phong : ”Cao Bân Vương hậu, sao lần này ngài vui vậy, không giống thường ngày”

Cao Bân : ”ta thoát khỏi bà ta dĩ nhiên ta phải vui”

Đàn Phong : ”Cao Bân Vương Hậu ông thật là”

Cao Bân : ”Không sợ cô giận chứ bà ta không khác gì Bạch Cốt tinh muốn ăn Thịt Đường tăng”

Đàn Phong : ”ta thật bó tay với hai người”

Cao Bân : ”thôi ta đi tiễn vong bà ấy đây, hahaha”

Chu Đệ : ”được rồi đi đi”

Hoài An : ”tại sao ông ấy lại quá đáng như vậy, Nữ Vương có gì không tốt chứ?”

Chu Đệ : ”nè muội đừng nói như Cao Bân Sư phụ là tội đồ chứ, ông ấy là người xuất gia, kẻ sai là Mẫu Hoàng lại ép ông ấy Thành Thân”

Hoài An : ”yêu một người thì có gì sai?”

Chu Đệ : ”yêu một người thì không sai? Nhưng yêu một hòa thượng thì quá là sai”

Hoài An : ”muội vẫn không hiểu?”

Chu Đệ : ”muội có biết Đường Tăng trong Tây Du Ký không?”

Hoài An : ”muội có biết”

Chu Đệ : ”có hai loại luôn muốn thành thân với đường tăng? Muội biết hai loại này không?”

Hoài An : ”Yêu Quái và Yêu Tinh”

Chu Đệ : ”Đúng vậy chỉ có yêu quái với yêu tinh mới yêu người xuất gia”

Hoài An : ”muội quên còn một nữa là Nữ vương của Nữ quốc người đâu phải yêu quái cũng không phải yêu tinh, muội không hiểu tại sao Đường tặng lại hẹn kiếp sau, trong khi ông đã thầnh phật chứ?”

Chu Đệ : ”Đường Tăng là cao tăng tu đã mười kiếp sớm thoát luân hồi ra khỏi khổ ải, muội nghĩ đáng để đổi tình duyên 1 kiếp để mãi vào luân hồi sao?”

Hoài An : ”nhưng mà bất công với nữ vương”

Chu Đệ : ”sai không hề bất công với Nữ vương, mà Nữ Vương đã chọn sai đường? Đường tăng ra đi cứu được nhiều chúng sanh, nếu ở lại ông chẳng cứu được ai, còn cùng nữ vương mãi mãi chìm trong bể khổ kiếp này là uyên ương kiếp sau thành thứ gì muội có chắc là ngàn kiếp bên nhau không?”

Hoài An : ”không lẽ không thể bên nhau”

Chu Đệ : ”nếu kiếp sau Đường Tăng là phật, còn nữ vương là rắn thì sao?”

Hoài An : ”chuyện này…”

Chu Đệ : ”nên nói là Nữ Vương chọn sai đường”

Hoài An : ”Muội hiểu rồi nói vậy trường hợp này nữ vương đã sai”

Chu Đệ : ”đúng vậy”

Đàn Phong : ”mặt dù thiếp không thích điều này nhưng thiếp không thể không phủ nhận, quả thật trường hợp này mẫu hoàng đã sai”

Chu Đệ : ”được rồi mặt họ đi”

Đàn Phong : “gần đây chính sự có gì khó không?”

Chu Đệ : ” Gần đây tại ứng thiên lại xuất hiện một tên yêu quái nữa chuyên đi hút hồn phách lẫn máu của người sống để luyện tà công. ta một mặt lo phê duyệt đống tấu chương, một mặt cùng Lưu quốc sư tìm hiểu xem đó là loại yêu quái gì? Tà thuật hắn luyện có khi nào liên quan tới Thiên ma công"

Đàm Phong :" Mẹ vừa tiêu diệt Bọ Cạp Tinh ở gần Ô Long Tự xong. Giờ đi xuất hiện thêm một tên yêu quái.

Chu Đệ :" Haizzz. nàng cũng thấy rồi cả thập đệ vào mà bọn ta vẫn mệt mỏi”

Đàn Phong : “à thiếp không thấy thập đệ”

Chu Đệ : ”ta lỡ dại chọc giận nó, giờ một mình ta sử lý đống này đây”

Đàn Phong : ”không phải chứ? Thiếp nghe nói đệ ấy hiền lành hiểu chuyện, với lại còn rất hào sảng, và lương thiện”

Chu Đệ : ”ta chọc phải đại kỵ của Nam Nhân”

Đàn Phong : ”Đại kỵ của Nam Nhân?”

Chu Đệ : ”để ta nói nhỏ cho nàng”

Đàn Phong ghé tai lại nghe cô trợn tròn cả mắt :”chàng quá đáng thật đó, sao lại cười đệ ấy như vậy, chả trách đệ ấy nổi giận”

..................

Trong Mộng Của Chu Nguyên Chương : ”sao trẫm ở đây? Đây là đâu?”

một thanh niên gương mặt của Chu Đệ bước ra, Chu Nguyên Chương : ”Đệ Nhi sao con ở đây, đây là đâu?”

Vị thanh Niên : ”Ta Không phải Đệ Nhi ta là Tử Di Tinh Quân”

Chu Nguyên Chương : ”Tử Di Tinh Quân, vị thần bảo hộ Hoàng Đế”

Tử Di Tinh Quân : ”chính ta”

Chu Nguyên Chương : ”sao ngài lại giống Đệ Nhi của ta vậy?”

Tử Di Tinh Quân : ”chỉ là vẻ bề ngoài của ta nó phản ánh nội tâm của ngươi, nó không phải hình dạng thật sự của ta”

Chu Nguyên Chương : ”vậy ngài tìm ta làm gì?”

Tử Di Tinh Quân : ”thiên hạ đại loạn, với bãn lãnh hiện tại của ngươi sẽ không làm gì được, bổn tinh quân dùng cách này gặp ngươi để giúp ngươi một tay”

Chu Nguyên Chương : ”xin hỏi ngài giúp ta bằng cách nào?”

Tử Di Tinh Quân : ”đây là Long Tuyền Bảo Kiếm cùng Ngọc Ấn Truyền Ngội ta đã đưa thần lực của ta và Đế Khí của ngươi vào trong đó, có tác dụng chống lại yêu ma, bảo ấn soi sáng, thì yêu ma tan rã”

Chu Nguyên Chương : ”tại sao ngài lại giúp ta?”

Tử Di Tinh Quân : ”vì ngươi là hoàng đế”

Chu Nguyên Chương : ”vậy ta thay con dân Đại Minh đa tạ Tử Di tinh Quân”

Tử Di Tinh Quân : ”ta còn muốn cho ngươi thấy một thứ”

Chu Nguyên Chương : ”thứ gì?”

Tử Di Tinh Quân : ”Giấc mơ của một người đang nằm cạnh ngươi”

Chu Nguyên Chương : ”Yên Ninh?”

Tử Di Tinh Quân : ”đi thôi”

Bước Vào Giấc mộng của Hòa Yên Ninh

lúc này họ thấy một cô gái áo hồng với gương mặt của Hà Như Song, cưỡi trên đài sen, xung quan là đám Hỷ tước bao vây đang vui đùa cùng vị tiên tử áo vàng

Chu Nguyên Chương : ”Hà Như Song?”

Tử Di Tinh Quân : ”không phải người đó là Ngọc Cốt Tiên Tử”

Chu Nguyên Chương : ”Ngọc Cốt Tiên Tử?”

Tử Di Tinh Quân : ”Phải còn vị cô nương kia là pháp khí tiên tử”

Chu Nguyên Chương : ”sao cô ta giống Số Trân vậy?”

Tử Di Tinh Quân : ”giống là bình thường? Chỉ là cô ta không phải Số Trân”

Chu Nguyên Chương : ”Tại sao Yên Ninh lại mơ thấy cảnh này?”

Tử Di Tinh Quân : ”ngươi tự mình tìm câu trả lời đi, này nhị vị tiên tử bọn ta không phiền hai người chứ”

Pháp Khí Tiên Tử : ”ý Tử Di Tinh Quân, Tử Di Tướng Quân sao hai người đi chung?”

Hòa Yên Ninh : ”Tử Di Tướng quân, Tử Di tinh quân?... lạ thật sao cả hai người họ giống nhau vậy?”

(Chu Nguyên Chương Lúc này với hình dáng của Tử Di Tướng Quân gương mặt giống với Chu Đệ, còn Hòa Yên Ninh với hình dáng của Ngọc Cốt Tiên Tử với gương mặt Của Hà Như Song, sự việc thú vị rồi đây)

Chu Nguyên Chương : ”ế khoang đã cô gọi ai là Tử Di tướng Quân”

Tử Di Tinh quân : ”ở đây có hai người đàn ông ta là Tử Di Tinh quân vậy các ngươi biết họ gọi ai là Tử di Tướng Quân chứ”

Chu Nguyên Chương : ”gọi ta sao? Còn nữa Ngọc Cốt tiên Tử ta giống hắn chỗ nào hả?”

Hòa Yên Ninh : ”nè ngươi ăn nói cho đàn hoàn, hai người giống nhau thì ta nói giống nhau mà ngươi gọi ai là Ngọc Cốt Tiên Tử hả có tin ta đánh ngươi không?”

Tử Di Tinh Quân nói nhỏ với Pháp Khí Tiên Tử : ”cô chưa nói cho ngươi ta biết sao?”

Pháp Khí Tiên Tử cũng nói nhỏ : ”không phải huynh cũng vậy sao?”

Tử Dinh Tinh Quân : ”ta định nói mà bây giờ thấy cảnh này nên đổi ý rồi”

Pháp Khí Tiên Tử :” ta cũng vậy”

Chu Nguyên Chương : ”con nha đầu nhà ngươi ăn nói đàn hoàng nghe cho rõ đây, ta cóc biết Tử Di Tướng Quân là ai, ta là Hoàng Đế Đại Minh Chu Nguyên Chương”

Hòa Yên Ninh : ”cái gì Tiểu Tử thối to gan lắm, dám mạo danh phu quân của ta, ta không đánh ngươi ta không phải Hoàng Ninh”

Chu Nguyên Chương : ”Nha đầu chết tiệt Hoàng Ninh là ái Phi của trẫm mi dám mạo danh nàng ấy à, Trẫm không đánh ngươi trẫm không phải Chu Nguyên Chương”

Hòa Yên Ninh : ”Tiểu Tử Thối ta cấm ngươi mạo danh phu quân của ta”

Chu Nguyên Chương : ”câu này trẫm nói mới đúng, trẫm cấm ngươi mạo danh ái phi của trẫm”

Hòa Yên Ninh : ”ái phi, ai là ái phi của ngươi bà đây là Phụng Phi Minh triều Hòa Yên Ninh, ngươi dám mạo danh hoàng thượng ta phải đánh chết ngươi”

Chu Nguyên Chương : ”con nha đầu to gan này trẫm nhịn mi đủ rồi nhé, mạo danh ái phi của trẫm còn đòi đánh cả trẫm, tưởng trẫm sợ mi sao?"

Hòa Yên Ninh : ”Tiểu Tử Thối mạo danh hoàng thượng nữa ta đánh chết ngươi”

Pháp Khí Tiên Tử : ”tình hình không ổn phải ngăn họ lại?”

cô định lao lên thì Tử Di Tinh Quân cười cản lại : ”đừng đừng, có tuồng hay xem rồi”

Pháp Khí Tiên Tử : ”không phải chứ huynh còn muốn xem tuồng sao?”

Tử Di Tinh Quân : ”tình cảnh này hiếm lắm đó, cô mà phá mất là uổng lắm đó, với lại trong mộng trừ khi là Mộng Ma ra tay nếu không họ không chết Được đâu”

Pháp Khi Tiên Tử cười : ”nói cũng phải ha, thôi thì ta xem tuồng thêm chút vậy”

phía Bên Này Hòa Yên Ninh cho Chu Nguyên Chương một đấm vào mặt : ”dám mạo danh phu quân của ta, chán sống rồi”

Chu Nguyên Chương : ”quá lắm rồi trẫm đánh chết con nha đầu ngươi. Chu Nguyên Chương cũng đấm cho Hòa Yên Ninh một Quyền

Hòa Yên Ninh : ”dám đánh ta, tên mạo danh chết tiệt”

Hòa Yên Ninh tung một chương vào Chu Nguyên Chương

Chu Nguyên Chương cũng đáp lại một chưởng : ”khốn kiếp, đã mạo danh còn lỳ lợm, trẫm đánh chết ngươi”

Hòa Yên Ninh tung một cước: ”CHẾT ĐI TÊN MẠO DANH”

Chu Nguyên Chương cũng ra một cước : ”NHA ĐẦU CHẾT TIỆT, CHO NGƯƠI CHẾT”

Tử Vi Tinh Quân và Pháp Khí Tiên Tử ở bên cạnh cười đau cả bụng

Hòa Yên Ninh, Chu Nguyên Chương Đồng thanh : ”tức chết đi được ngươi cũng có bãnh lãnh to xem bảo bối của ta”

Hòa Yên Ninh tâm động trong tay là Hỏa Phụng Kiếm và Bích Ngọc Minh Hỏa

Còn Chu Nguyên Chương cũng không kém xuất ra Long Tuyền Bảo Kiếm và Minh Triều Quốc Ấn

Hòa Yên Ninh : ”Long Tuyền Bảo Kiếm, Minh Triều Quốc Ấn là vật của Phu quân ta, chẵng lẽ ngươi....”

Chu Nguyên Chương : ”Hỏa Phụng Kiếm, Bích Ngọc Minh Hỏa là vật của ái phi trẫm chẵng lẽ ngươi.... ”

Tử Di Tinh Quân : ”koi bộ hết tuồng rồi”

Pháp Khí Tiên Tử : ”có lẽ vậy”

Chu Nguyên Chương, Hòa Yên Ninh đồng thanh: ”ĂN TRỘM SAO? Cho ngươi chết”

Tử Di Tinh Quân : ”ta nhầm rồi tuồng vẫn còn”

Pháp Khí Tiên Tử : ”có lẽ vậy”

Chu Nguyên Chương xửa Võ Đang kiếm pháp, Hòa Yên Ninh Xửa Tu La Kiếm Quyết, Kiếm Pháp Tương tranh, Hòa Yên Ninh : ”có bãn lãnh xem chiêu, Liệt Hỏa Thần Chưởng” một luồng hỏa khí bay ra tấn công Chu Nguyên Chương

Chu Nguyên Chương : ”gì chứ dám dọa ta, xem chiêu Hàng Long Thập bát chưởng” một luồng khí hình Kim Long bay ra, Hỏa Long Tương tranh cả hại bị đẩy lui về sau

Hòa Yên Ninh : ”cũng có bãn lãnh đó, Bích Ngọc Minh Hỏa Lên một luồn hỏa khí màu xanh xuất ra”

Chu Nguyên Chương không kém cạnh Minh Triêu Quốc ấn tỏa ra Kim Quang chống lại Hỏa Khí của Bích Ngọc Minh Hỏa

Hòa Yên Ninh kết hợp Bích Ngọc Minh Hỏa Và Hỏa Phụng Kiếm tế ra Hỏa Hoàng màu xanh tấn công Chu Nguyên Chương, Chu Nguyên Chương cũng vận Long Khí vào Long Tuyền Bảo Kiếm Đồng thời Đùng Kim Quan của Minh Triều Quốc Ấn Tăng Cường, Lục Hỏa Hoàng Cùng Tử Kim Thần Long Tương tranh, đánh nhau dữ dỗi, Hỏa Điểu vung chân tấn công, Kim Long lấy đuổi đánh trả, Hỏa Điểu Dùng Cánh Tấn Công Kim Long há miệng cắn lấy, Hỏa Điểu Phung Hỏa Tấn Công Kim Long Cũng Phun ra Tia Sáng đánh trả, bất phật thắng bại cả hai cùng tan biến

Hòa Yên Ninh và Chu Nguyên Chương thở phì phò Chu Nguyên Chương : ”Con Nha đầu kia ta sẽ đánh chết ngươi”

Hòa Yên Ninh : ”tiểu Tử Thối bà đây sợ ngươi sao?”

Chu Nguyên Chương : ”con nha đầu khốn kiếp đã ăn cắp còn la làng, hôm nay trẫm đánh chết ngươi”

Hòa Yên Ninh : ”Tiểu Tử Thối câu này ta mới đúng đó”

Chu Nguyên Chương : ”đúng là khốn kiếp, đi chết đi”

Chu Nguyên Chương xử ra Cái Bang Đã Cẩu Bổng Pháp, Hòa Yên Ninh cũng xửa ra Lạc Anh Thần Kiếm Chưởng đối chiêu

Hòa Yên Ninh : ”cũng có bãnh lãnh đó xem pháp thuật của ta , ân đạt đa ân đạt đa, ngủ lôi diệt tà đi” một luồn lôi điện màu tím từ Hòa Yên Ninh bắn tới Chu Nguyên Chương

Chu Nguyên Chương : ”dám dùng pháp thuật tưởng ta sợ sao? Bát nhã ba la mật bát nhã la mật” muột luồng phật quang kèm đế khí đối đầu lôi điện của Hòa Yên Ninh

Hòa Yên Ninh nghĩ : ”không ngờ tên khốn này lợi hại vậy, Bích Ngọc Minh Hỏa Lên”

Chu Nguyên Chương :”quả nhiên là mạo danh ăn cắp Yên Ninh sử dụng còn chưa thành thục, Minh Triều quốc Ấn Lên”

Hòa Khí Của Bích Ngọc Minh Hỏa Và Kim Quang của Minh Triều Quốc Ấn một lần nữa giao đấu, Hòa Yên Ninh tay cầm Hỏa Phụng Kiếm xử ra, Liệt Hỏa Liên Hoa Trảm, Chu Nguyên Chương cũng không kém, Long Tuyền Bảo Kiếm, xử ra, Long Hồn Nhất Kích Phá Thiên Trảm

thế là họ dùng thần thức, để hai thanh kiếm tự mình giao tranh, kiếm linh của hai thanh bảo kiếm, hiện ra hư ảnh Hỏa Hoảng và Kim Long cắn xé lẫn nhau, Còn Bản Thân Chu Nguyên Chương và Hòa Yên Ninh mỗi người xuất tuyệt kỹ quyền cước hòng lấy mạng đối phương

Tử Di Tinh Quân : ”ta nghĩ đủ rồi”

Pháp Khí Tiên Tử : ”ta cũng vậy?”

Tử Di Tinh Quân : ”khiến họ tỉnh đi”

Pháp Khí Tiên Tử : ”được”

Chu Nguyên Chương cùng Hòa Yên Ninh đang đánh nhau dữ đội trong mơ thì đột nhiền cả hai cùng tỉnh, bất ngờ thay lúc này Thu Cúc Đang Dọn Dẹp trong phòng thì bị cả hại bật dậy : ”CHO NGƯƠI CHẾT NÈ” cả hai người tung Cước đạp Thu Cúc bay đập đầu vào cánh cửa, bất tỉnh

tiếng ồn khiến cả hai người đều tỉnh Hòa Yên Ninh : “lạ nhỉ ta nằm mơ sao? Ta nhớ ta ngồi chớp mắt gục xuống nghủ ở bàn mà. Sao ta lại nằm trên giường. Ủa hoàng thượng người ở đây khi nào vậy?”

Chu Nguyên Chương : ”ta tới khi nghe phòng nàng có động bọn Hoàng Dung muốn đánh thức nàng, trẫm đuổi họ đi rồi đưa nàng về giường để nàng ngủ ngon hơn trẫm cũng mệt quá nên lăn ra ngủ lúc nào không hay"

Hòa Yên Ninh : ” Thì ra là người bồng thiếp lên giường nằm. Ngài bận chính sự lên mệt. Vậy là thiếp nũng nịu ngài rồi. Thiếp thật là không phải"

Chu Nguyên Chương :" Nàng đừng nói vậy, cái gì mà phải hay không phải chứ. nàng là ái phi của trẫm mà. Chẳng lẽ trẫm không được ẫm nàng hay sao?"

Hòa Yên Ninh cười, tựa đầu vào vai Chu Nguyên Chương.

Hòa Yên Ninh :" đương nhiên là có mà". Người bận chính sự mà hễ lúc nào có thời gian là người lại tới thăm thiếp. Khiến thiếp rất vui. Đa tạ ngài"

Chu Nguyên Chương :" Đấy. Lại nói đa tạ trẫm rồi. Nàng không thể buông lỏng quy tắc đẩ nói chuyện với ta sao?"

Hòa Yên Ninh :" Thiếp.....

Bà đánh trống lảng :" Ủa Thu Cúc, ngươi sao vậy?”

Chu Nguyên Chương : ”Thu Cúc, có thích khách sao?”

Hòa Yên Ninh : ”nhìn bộ dạng của Thu Cúc lại nhớ lại tư thế vừa rồi, Này Hình Như Là Thiếp với Người đạp cô ta”

Chu Nguyên Chương ngẫm lại : ”hình như là vậy”

Hòa Yên Ninh : ”nghĩ cũng lạ thiếp nằm mơ thấy mình đánh nhau, khi tỉnh lại thì lại đá Thu Cúc”

Chu Nguyên Chương : ”trẫm cũng vậy, trẫm mơ thấy mình đánh nhau, và cũng như nàng tỉnh lại thì đá Thu Cúc”

Hòa Yên Ninh : ”Trùng Hợp vậy sao?”

Chu Nguyên Chương : ”chữa trị cho Thu Cúc Trường rồi tính, người đâu”

Lan Ngọc : “Hoàng thượng có gì căn dặn”

Chu Nguyên Chương : ”đưa Thu Cúc về Phòng nghỉ ngơi truyền thái y chữa trị cho cô ấy”

Lan Ngọc : ”Nô Tỳ Tuân Chỉ”

Sau Khi Lan Ngọc Đưa Thu Cúc Đi, Chu Nguyên Chương hỏi Hòa Yên Ninh : ”Yên Ninh nàng nằm mơ thấy gì vậy?”

Hòa Yên Ninh : ”nói ra cũng lạ, Thiếp mơ thấy mình đang trời đùa cùng một vị Tiên Tử là Pháp Khí Tiên Tử, thì bỗng từ đâu tới hai người Là Tử Di Tinh Quân và Tử Di Tướng Quân gương mặt y hệt Đệ Nhi”

Chu Nguyên Chương : ”Trùng hợp vậy sao? Trẫm cũng mơ thấy Tử Di Tinh Quân, rồi hắn dẫn trẫm sang giấc mơ của nàng, ở đó trẫm thấy một vị pháp khí tiên tử và Ngọc Cốt Tiên Tử gương mặt giống hệt Hà Như Song”

Hòa Yên Ninh : ”có Truyện Trùng hợp vậy sao? À đúng rồi thiếp còn đánh nhau với Tử Di Tướng Quân nữa”

Chu Nguyên Chương : ”vậy càng trùng hợp trẫm thì đánh nhau với Ngọc Cốt Tiên Tử”

Hòa Yên Ninh : ”à còn nữa Tên Tiểu Tử thối Tử Di Tướng Quân to gan dám mạo danh người, nên Thiếp Muốn đánh chết hắn lắm”

Chu Nguyên Chương : ”trùng hợp thật, con nha đầu Ngọc Cốt Tiên Tử cũng to gan mạo danh nàng nên trẫm muốn đánh chết ả lắm”

Hòa Yên Ninh : ”ý mà khoang cho thiếp hỏi, Hoàng Thượng Sử dụng là Binh Khí gì? Kẻ địch dùng binh khí gì? ”

Chu Nguyên Chương : ”Trẫm Dùng Long Tuyền Bảo Kiếm và Minh Triều Quốc Ấn, kẻ địch dùng Binh Khí Của nàng, Hỏa Phụng Kiếm, và Bích Ngọc Minh Hỏa mà còn dùng tốt hơn cả nàng”

Hòa Yên Ninh : ”Khoan đã, người nói là Tử Di Tướng Quân đưa người vào Giấc Mơ Của Thiếp sao?”

Chu Nguyên Chương : ”đúng vậy Trẫm Lại không thấy nàng đâu”

Hòa Yên Ninh : ”Xin Thứ cho Thần Thiếp cũng không thấy Hoàng Thượng kẻ đi tới Là Tử Di Tướng Quân và Tử Di Tinh Quân”

Chu Nguyên Chương và Hòa Yên Ninh đột nghĩa ngộ ra : ”Chẵng lẽ”

Chu Nguyên Chương, Hòa Yên Ninh nhìn nhau, chỉ tay vào nhau, đồng thanh : ”Con Nha Đầu Ngọc Cốt Tiên Tử đó là nàng” - “Tên Tiểu Tử Tử Di Tướng Quân Đó là ngài”

Chu Nguyên Chương và Hòa Yên Ninh nhìn nhau hồi lâu, cả hai cười phá lên : ”HAHAHAHA”

Chu Nguyên Chương : ”Trẫm còn tưởng con nha đầu chết tiệt nào mạo danh nàng thì ra đó là nàng”

Hòa Yên Ninh : ”thần thiếp cũng tưởng tên tiểu tử thối nào mạo danh hoàng thượng hóa ra đó chính là người sao?”

Chu Nguyên Chương : ”thì ra ta và nàng đánh sinh tử trong mộng sao?”

Hòa Yên Ninh : ”Yên Ninh không biết là Hoàng Thượng đã mạo phạm xin hoàng thượng thứ tội”

Chu Nguyên Chương : ”Trong mộng trẫm với bộ dạng của Đệ Nhi, nàng vì trẫm mà muốn giết kẻ mạo danh sao trẫm lại trách nàng có trách là trách Tử Di Tinh Quân, biết mà không nói mặc hai ta đánh nhau”

Hòa Yên Ninh : ”cũng phải lần sau gặp Pháp Khí tiên tử thiếp phải đánh ả ta một trận mới được”

Chu Nguyên Chương ôm Hòa Yên Ninh :" Thôi, tha tội cho Pháp Khí tiên tử đó đi.nàng không cần vì trẫm mà có chuyện với cô ấy đâu. Dù sao trẫm cũng phải đa tạ Tử Di Tinh Quân đó đã đưa trẫm vào giấc mộng của nàng để trẫm có dịp được xem bản lĩnh thực sự của nàng tơi đâu. Tiếc là hai ta đang đánh nhau thì thức sớm quá. Trẫm đang rất muốn xem độ mạnh mẽ của nàng tới đâu. nhưng tới giờ trẫm chưa nghĩ ra cách. Yên Ninh à, hay lát nữa chúng ta ra hoa viên đánh nhau một trận. xem cuối cùng ai sẽ thắng"

Hòa Yên Ninh :" Không được. Sao thiếp có thể đi đánh tay đôi với người chứ"

Chu Nguyên Chương :" Vậy thì để thêm thời gian sau đi ha. Nàng không muốn, trẫm không ép nàng"

Hòa Yên Ninh :" Thật xấu hổ quá, để người vào giấc mộng của thiếp"

0

Chu Nguyên Chương :" Có sao đâu, điều này chứng tỏ nàng là con người mơ mộng. Ngồi trên tòa sen, bay lên trời vui vẻ cười đùa, nhảy múa hái sao... Lần sau khi nàng mộng tiếp, trẫm ước Tử Di Tinh Quân tiếp tục đưa trẫm đi vào giấc mộng của nàng"

Hòa Yên Ninh :" Ngài lại cười thiếp.." Ngài bận chính sự mà"

Chu Nguyên Chương :" Ồ. Cũng phải ha. Còn có Đệ nhi mà. Trẫm thiếu gì cơ hội nằm cạnh nàng chứ.

Hòa Yên Ninh :" Vậy thì lần sau thiếp muốn mơ cùng người ngồi lên tòa sen, chơi đùa với đám Hỷ Tước

Hòa Yên Ninh thầm nghĩ :" Ta rất sợ nếu hiện tại, tất cả chỉ là giấc mông đẹp . Khi tỉnh giấc, ta còn ở Hòa Gia Trang, bên cạnh là Kim Chi đang cố gắng đánh thức ta dậy. liệu rằng khi tỉnh ta sẽ như thế nào? Tình cảm này liệu rằng ta đã lúng quá xâu. Nhưng .......Hoàng thượng đồi sử với ta càng ngày càng tốt. Nếu là giấc mộng, mong rằng sẽ không tỉnh mộng quá sớm"

Chu Nguyên Chương :" Yên Ninh, nàng đang nghĩ gì vậy"

Hòa Yên Ninh :" Thiếp không nghĩ gì đâu mà"

Chu Nguyên Chương :" Nàng còn yếu đuối lắm.Với trẫm thì không nói nhưng Nếu đối diện với kẻ địch mà nàng mềm lòng, yếu đuối thế này thì chỉ tạo cơ hội cho chúng tấn công nàng thôi"

Hòa Yên Ninh :" Đối diện với kẻ địch, thiếp không yếu đuối đâu. Lúc trước thiếp vừa giết Bò Cạp tinh mà"

Chu Nguyên Chương :" Nghe nói lúc đó nàng bị đả thương nhưng vẫn cố gắng giết hắn để bảo vệ bá tánh. May là Cao Bân, Kim Chi, Hoàng Dung và Đàn Phong tới giúp nàng"

Hòa Yên Ninh :" Dù là yêu quái nhưng thiếp tin trên đời có tồn tại một số yêu quái tốt như là Bạch Ngọc Đường. Cũng như con người, có người tốt kẻ xấu. Điển hình như Châu Linh, không ngờ một kẻ vì dã tâm mà vào ma đạo, hợp tác với Thiên Ma chuyên làm chuyện tàn ác, bày đại trận sát hại nhiều bá tánh vô tội lại vì có ngày Như Song mà quay đầu hối cải. Đúng là ngàn vàng khó đổi" Còn bò cạp tinh đó không ra tay giết người, thiếp cũng không giết hắn......."

Chu Nguyên Chương :" À, là vậy sao?. Trẫm thấy không bao lâu sau, bọn yêu quái hay bọn xấu sẽ biết nàng mềm lòng như vậy. Không chừng chúng sẽ vui lắm đây, thậm chí lúc nàng đụng độ với chúng, nàng biết chúng sẽ nói gì không?

Hòa Yên Ninh :" Ừ.... Có lẽ chúng sẽ nói. Bớt nói nhảm, con tiện nhân như ngươi không có tư cách quản chuyện của ta"

Chu Nguyên Chương :" Không. Chúng sẽ nói. Ê, Hòa Yên Ninh, phụng phi nươmg nương xinh đẹp. Người đại nhân đại lượng tha mạng cho bọn ta, bọn ta hứa đây là lần cuối cùng bọn ta gây án. Đảm bảo không có lần sau, từ nay bọn ta thề sẽ cải tà uy chính, không làm chuyện xấu.... Là vậy đó"

Hòa Yên Ninh cười :" Vậy thì thiếp sẽ xem biểu hiện của họ"

Chu Nguyên Chương :" Cơ hội tốt, ả đang xem biểu hiện của chúng ta kìa. Giết ả thôi. Vậy là trẫm mất Yên Ninh rồi"

Hòa Yên Ninh cười, ôm lại Chu Nguyên Chương :" Không dễ như vậy. Thiếp sẽ chú ý phản ứng của chúng. Nếu có bất thường thì phản công lại thôi mà..........Hoàng thượng, Ngựời vì chính sự mà lao lực, nếu người còn mệt thì nghỉ ngơi thêm một lát đi"

Chu Nguyên Chương :" Được rồi. nàng ở lại với trẫm"

....................

Hoàng Dung, Châu Linh, Như Song, Hoài An đưa Sala, Kim Ngân và Tô Na ra ngoài thành Ứng Thiên

Sala :" Mọi người quay về đi, tiễn ta tới đây thôi,"

Cao Bân :" Sala, đi đường nhớ cẩn thận"

Sala :" Đa tạ ông quan tăm. Ta và họ nhất định chú ý an toàn của mình. Kim Chi, lát nữa Ông thông gia và Hoàng Ninh tỉnh giấc, nói với họ lả ta vừa rời khỏi Ứng Thiên, Hẹn ngày tái ngộ"

Kim Chi :" Ta sẽ chuyển lời giúp người.Còn nhớ khi người tới đây, người tận tâm chăm xóc tỷ tỷ ta tới vậy, thật khiến ta cảm động"

Sala :" Có gì đâu. Hoàng Ninh thành tâm, rất được lòng người,. Được rồi, ba chúng tôi phải lên đường cho kịp"

Nói xong Sala, Kim Ngân, Tô Na cùng dám tùy tùng hộ tống lên đường. Cao Bân chăm chú nhìn họ từ xa, trong tâm niệm :" A Di Đà Phặt"

Kim Chi :" Chúng ta về thôi"

Bạn đang đọc Truyện Lưu Bá Ôn Phần 10. Liên Hoa Ngọc Hốt sáng tác bởi TraiTaoNho
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TraiTaoNho
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 33

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.