Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giấc mơ thần tiên

Tiểu thuyết gốc · 5835 chữ

tại phủ Thượng Thư Lý Thiên Đường đang gom hành lý

tên quản gia : ”lão gia người đi đâu vậy?”

Lý Thiện Đường : ”còn đi đâu nữa, ta bị hoàng thượng đuổi rồi, giờ ta phải chuyển sang làm chi phủ, nên dọn hành lý đi đây, tài sản nào của phủ thượng thư thì ngươi để yên, còn cái nào của riêng ta thì chuyển đi hết cho ta”

Quản gia : ”dạ lão gia”

Hà Lâm cười thầm: ”hay lắm chuyển đi đi, lão tử sẽ xem thử ngươi chuyển đi đâu”

................

Hòa Yên Ninh trầm tư : ”không được, bây giờ ta không nên khóc, ta phải làm cho rõ chuyện này, Kim Chi muội có bên ngoài không?”

Kim Chi : ”tỷ tỷ, có chuyện gì?”

Hòa Yên Ninh : “ta muốn gọi âm sai lần nữa?”

Kim Chi : ”tỷ tỷ, rốt cuộc có chuyện gì?”

Hòa Yên Ninh : ”ta sẽ nói với muội sau, bây giờ ta muốn tìm âm sai”

Kim Chi nghĩ : ”lạ thật, tỷ tỷ có chuyện gì vậy?” cô đáp : ”dạ”

Hòa Yên Ninh lại tìm âm sai :”an đạt đa an đạt đa. Ma ni am ba la, chư thần Nam Vu Lý xin trợ ta, cấp lệnh âm sai hiển chân linh, vấn đáp nan đề kẻ khởi pháp, đi”

Tần Thiên nói : ”Ái Quân Tiểu Thư, Hòa Nương Nương lại tìm thuộc hạ”

Cô gái áo hồng : ”ả ta lỳ thật chứ, được rồi để ta ra gặp ả”

cô nghĩ : ”đáng ghét bạn bè ngươi không tìm ta mà lại tìm hắn, thấy là không thích rồi đó”

cô đi ra gặp Nguyên Thần Của Hòa Yên Ninh : ”ê, ngươi chán sống rồi à? dám quay lại đây”

Hòa Yên Ninh : ”xin lỗi ta có những chuyện cần làm rõ”

Cô gái áo hồng : ”nói đi”

Hòa Yên Ninh : ”đầu tiên cô là ai?”

Cô gái Áo Hồng : ”ta là bà cố nội của ngươi”

Hòa Yên Ninh : ”này, cô nương ta biết cô là người của âm gian số tuổi không nhỏ, nhưng ta nghĩ cô không có họ hàng với ta”

Cô Gái Áo Hồng : ”ta không trách ngươi, vì ngươi còn chưa từng gặp ta mà”

Hòa Yên Ninh : “phải ta chưa từng gặp người, nhưng ta không tin cô là bà của mình”

Cô gái áo hồng biết thành một bà lão có gương mặt khá giống với cha của Hòa Yên Ninh : ”haizz, đứa cháu này của ta đến bà của nó cũng không chịu nhìn rồi, gia môn bất hạnh, năm xưa, cha ngươi tuổi ấu thơ, ta chăm sóc từng ngày, tiếc là ta không có cơ hội nhìn nó thành gia lập thất”

Hòa Yên Ninh : ”đừng gạt ta, cô là ai?”

Cô Gái áo hồng : ”ta nói rồi, ta là bà cố nội của ngươi, ngươi muốn ta chứng minh thế nào ngươi mới chịu tin”

Hòa Yên Ninh : ”được thôi thuở nhỏ cha ta tên gì?”

Cô Gái áo Hồng : ”tên này do ta đặt, tên cha mi khi còn nhỏ là Đầu Bò, vì nó vô cùng cứng đầu khó dạy, lại thêm chậm tiêu ngốc như con bò, nên ta gọi nó là đầu bò”

Hòa Yên Ninh giật mình lúc này bà đã chịu tin rồi, bà quỳ xuống hành lễ : ”Yên Ninh, xin thỉnh an tằng tổ mẫu”

Cô gái áo hồng nín cười : ”cháu ngoan mau đứng dậy”

Hòa Yên Ninh : “Tằng tổ mẫu, xin cho con hỏi?”

Cô Gái Áo Hồng : ”Cháu Ngoan hỏi đi”

Hòa Yên Ninh : ”thật ra âm sai đại nhân có thật sự phạm thiên điều không? Còn người có thân phận thế nào mà có thể sai khiến cả âm sai?”

Cô Gái Áo Hồng : ”ta tên Diêm Ái Quân, vốn là muội muội của Diêm Vương, ham chơi lên trần chuyển thế một kiếp và kiếp đó chính là bà cố nội của ngươi, bây giờ ngươi biết tại sao bọn âm sai đó sợ ta chưa?”

Hòa Yên Ninh : ”Tằng Tổ mẫu là muội muội của Diêm Vương?”

Diêm Ái Quân : ”đúng vậy?”

Hòa Yên Ninh : ”nếu vậy Yên Ninh to gan xin người giơ cao đánh khẽ, nương tay cho họ”

Diêm Ái Quân : ”không niệm tình ngươi thì chúng sớm bị ngũ lôi oanh đỉnh rồi? Bớt gây rắc rối cho âm gian đi”

Hòa Yên Ninh :” người là muội muội của Diêm Vương vậy con cũng là cháu của Diêm Vương, xin cho con gặp ngài để nói ”

Diêm Ái Quân : ”to gan, ngươi hiện tại là phàm nhân, lấy tư cách gì mà gặp, khi nào thọ mạng của ngươi tận ngươi sẽ gặp thôi”

Hòa Yên Ninh : ”nếu vậy có thật là con và Thiếc Mê Ly làm nhiều việc thiện thì Diêm Vương sẽ xem xét nương tay cho họ không?”

Diêm Ái Quân : ”đúng vậy”

Hòa Yên Ninh : ”Yên Ninh hiểu rồi, con xin hỏi một điều, tại Sao những gì Liên Quan đến Trần Hoài Ngọc lại là bí mật”

Diêm Ái Quân : “ngươi có điều không biết, Hoài Ngọc Hàn Văn Phạm phải thiên điều, bị ngũ lôi oanh đỉnh sớm đã hôi phi yên diệt”

Hòa Yên Ninh : ”cái gì? Không phải âm sai nói họ chuyển thế rồi sao?”

Diêm Ái Quân : ”nha đầu chết tiệt kia, ngươi nghe âm sai hay là cấp trên của hắn”

Hòa Yên Ninh : ”không phải chứ? Họ thật lòng thương yêu nhau, vì nhau mà cố gắng, mà hy sinh. Cùng nhau trải qua sómg gió, lập nhiều công lao giải cứu bá tánh thoát khỏi Bạch Ma Nữ. Tại sao lại có cái kết cục bi thảm như vậy. Thật quá bất công. Hình phạt này con không phục đâu”

Diêm Ái Quân : ” Ta hiểu ngươi là người trọng tình trọng nghĩa, từ bi lương thiện . Là người vốn thiếu đi tình cảm lên ngươi không phục cũng là chuyện thường. Nhưng dù Phục hay không cũng không thay đổi được kết quả này"

Hòa Yên Ninh rơi lệ :" Thật tội nghiệp cho họ. Phải chi có cách cứu họ"

Diêm Ái Quân :" thế gian này chuyến quái gì cũng có thể xảy ra, chỉ là ngươi không ngờ tới thôi. Nếu ngươi thành tâm như vậy, ta có thể giúp ngươi tìm cách cứu Trần Hoài Ngọc và Triệu Hàn Văn”

Hòa Yên Ninh :" Con cùng người Vào Hư vô giới và vô lý thiên để cứu họ. Giống như Trần Hoài Ngọc cứu Triệu Hàn Văn Phải không?

Diêm Ái Quân :" Hừ... ngươi có biết hai nơi đó là nơi như thế nào không mà ngươi thích vào thì vào. Ngay cả ta đây cũng không được vào. Thôi, đừng nhắc tới họ nữa, có cứu được họ hay không, phải dựa vào thành tâm của ngươi rồi"

Hòa Yên Ninh : ”vậy.... vậy con xin hỏi cách sử dụng Bích Ngọc Minh Hỏa”

Diêm Ái Quân : “về Bích Ngọc Minh hỏa,vốn là pháp Bảo Của Trần Hoài Ngọc, thần chú của nó là Ngũ Hành Côn chân Hỏa, Hoài Ngọc Sắc Lai Trư, Minh Hỏa Diệt Gian tà, Hoài Ngọc Tâm Như Lợn”

Hòa Yên Ninh : “sắc lai trư, tâm như lợn người đang đùa con à?”

Diêm Ái Quân : ”ai đùa với ngươi, không tin thử đi, không có việc gì thì đừng tim âm gian, ngươi thật rắc rối không nể tình ngươi thì bây giờ ta bắt ngươi xuống âm gian luôn rồi, còn giờ cút trở về đi”

Hòa Yên Ninh nguyên thần trở về : ”nè đợi đã”

Kim Chi : ”tỷ tỷ rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?”

Hòa Yên Ninh : ”ta vừa bị Tằng Tổ Mẫu mắng muội tin không?”

Kim Chi : ”cái gì? Tằng Tổ Mẫu (bà cố nội)?”

Hòa Yên Ninh :” muội nhớ cô gái bí ẩn, chúng ta gặp chứ?”

Kim Chi : ”muội có nhớ, cô ta là ai?”

Hòa Yên Ninh :” cô ấy là Diêm Ái Quân, muội muội của Diêm Vương, ham chơi lên trần một kiếp và kiếp đó là tằng tổ mẫu của chúng ta”

Kim Chi : ”hả? Cô ta là tằng tổ mẫu của chúng ta?”

Hòa Yên Ninh : ”ta cũng không dám tin, nhưng cô ta biết tên gọi của cha khi còn nhỏ”

Kim Chi : ”tên của cha tỷ, là do tằng tổ mẫu đặt”

Hòa Yên Ninh : ”đúng vậy, cô ta trả lời rất chính xác”

Kim Chi : ”thật sự là tằng tổ mẫu sao?”

Hòa Yên Ninh : ”muội hỏi ta thì ta hỏi ai? Có một sự thật là âm sai rất sợ đắc tội với cô ta”

Kim Chi : ”vậy chuyện này phải làm sao?”

Hòa Yên Ninh : “ta cần liên lạc với Hồ Duy Dung, nếu cả hắn cũng không gọi được âm sai nghĩa là những gì cô ấy nói là thật”

Kim Chi : ”muội biết rồi”

Hòa Yên Ninh : ”ân đạt đa, ân đạt đa, thiên lý truyền âm, Sư huynh, sư huynh nghe được ta chứ? Ta là Thiếc Nương Tử”

Hồ Duy Dung đang dạy cho Nguyệt Giao bốc quẻ tốt hơn, thì nhận tín hiệu ông đưa tay liên niệm chú: ”sư muội, bất ngờ thật, tìm ta có việc gì sao?”

Hòa Yên Ninh : ”chuyện nói ra e là khó tin, nhưng ta muốn xác định sư huynh có gọi được âm sai không?”

Hồ Duy Dung ngạc nhiên : ”âm sai, không phải sư muội cũng gọi được sao?”

Hòa Yên Ninh : ”nói ra thì hơi khó tin, nhưng ta đang nói chuyện với âm sai thì một cô gái đi ra, theo như những gì cô ta nói với ta thì cô ấy là Diêm Ái Quân, muội muội của Diêm Vương, có một kiếp ham chơi lên trần chuyển thế là tằng tổ mẫu của ta”

Hồ Duy Dung : ”lại có chuyện thú vị vậy sao?”

Hòa Yên Ninh : ”theo như cô ấy nói ta và sư huynh vô tình hại Tần Thiên Và Tần Quỳnh nhị vị âm sai phạm phải thiên điều, hiện đang bị phạt, hiện tại ta không thể mời được Tần Thiên, ta muốn Sư huynh thử mời Tần Quỳnh xem, nếu huynh mời được thì cô ta trêu chọc ta, nếu cả huynh cũng không mời được thì chuyện này là thật”

Hồ Duy Dung : ”ra là vậy, thú vị thật để ta thử”

Hòa Yên Ninh : ”ta chờ câu trả lời của sư Huynh”

Hồ Duy Dung tò mò làm phép : ”ân đạt đa ân đạt đa, mượn tửu kính dân đến âm sai, khẩn thỉnh chân linh âm sai hiện, sắc”

Nguyên Thần Hồ Duy Dung bay lên nhưng ông không thấy âm sai Tần Quỳnh đâu, mà trước mặt ông là một cô gái áo hồng Diêm Ái Quân

Hồ Duy Dung giật mình thầm nghĩ : ”chẵng lẽ những gì thiếc nương tử nói là thật”

Diêm Ái Quân : ”nè cái tên khốn kiếp trời đánh thánh đập kia, ngươi hại Tần Quỳnh chưa đủ sao?”

Hồ Duy Dung : ”đợi đã, cô là ai?”

Diêm Ái Quân : ”không phải Thiếc Nương Tử đã nói với ngươi rồi sao?”

Hồ Duy Dung : ”chuyện này cô cũng biết à?”

Diêm Ái Quân : ”hai bên vai có thần linh ngươi chưa nghe câu này à?”

Hồ Duy Dung : ”nói vậy cô là Diêm Ái Quân, những gì Thiếc Nương Tử nói là thật sao?”

Diêm Ái Quân : ”không sai, ta đây đang đợi tên trời đánh nhà ngươi làm phép đó, nghe cho rõ đây, ngươi thay đổi tuổi thọ của kẻ khác là vị phạm thiên điều, so với Thiếc Nương Tử hại Tần Thiên thì ngươi hại Tần Quỳnh nhiều hơn đó, Tần Quỳnh hiện đã bị giam, ngươi tốt nhất là làm nhiều việc thiện để Diêm Vương xem xét, nếu không cả ngươi và Tần Quỳnh đều có cái kết bi thảm đó”

Hồ Duy Dung : ”dám hỏi tiền bối, Tần Huynh thật sự đã vì giúp ta mà phạm thiên điều sao?”

Diêm Ái Quân : ”có cần ta đưa ngươi xuống đó kiểm tra không?”

Hồ Duy Dung : ”không cần, không cần”

Diêm Ái Quân : ”thách ngươi cũng không dám, nhỡ kỹ lời ta nói, khi nào hắn được tha thì ta sẽ bảo hắn liên lạc với ngươi, còn giờ thì âm gian không hoan nghênh ngươi, cút”

Diêm Ái Quân phẩy tay, Hồ Duy Dung bị cưỡng chế thu phép, Diêm Ái Quân cố tình thêm chút pháp lực khiến Hồ Duy Dung thổ Huyết,

Lâm Nguyệt Giao : ”cha, cha sao vậy?”

Hồ Duy Dung : ”ta không sao? Ta sẽ nói với con sau, ta phải liên lạc với Thiếc Nương Tử”

Hồ Duy Dung lập tức dùng phép Thiên Lý truyền âm : ”sư muội, sư muội, ta Thiếc Mê Ly đây?”

Hòa Yên Ninh : ”thế nào rồi?”

Hồ Duy Dung : ”là thật, ta đã đụng độ cô gái đó còn bị cô ấy đánh cho thổ huyết”

Hòa Yên Ninh: ”sư huynh vẫn ổn chứ?”

Hồ Duy Dung : ”ta không sao? Cô ấy nói ta hại Tần Quỳnh nặng hơn muội hại Tần Thiên nên cô ta ra tay có chút khí lực khiến ta thổ huyết”

Hòa Yên Ninh : ”vậy xem ra huynh nên làm việc thiện nhiều, nếu không thì âm gian không bỏ qua đâu”

Hồ Duy Dung : ”ta có sự lựa chọn khác sao? Tần Quỳnh vì giúp ta mà ra nông nỗi này, bằng mọi giá ta cũng phải giúp lại hắn”

Hòa Yên Ninh : ”thật đau đầu, Tình hình Nữ quốc thế nào?”

Hồ Duy Dung : ”cứ yên tâm, Nữ Quốc hiện tại khá mạnh, có thể đánh cảnh cáo Thổ Phồn rồi”

Hòa Yên Ninh : ”vậy thì tốt quá”

Hồ Duy Dung : ”ta cũng biết sư muội vốn là người của nữ quốc”

Hòa Yên Ninh : ”sư huynh biết càng tốt, nếu huynh gây bất lợi cho nữ quốc thì ta sẽ tìm huynh tính sổ đó”

Hồ Duy Dung : ”được được, chỉ ta nên gọi muội là cái gì thân vương của nữ quốc đây?”

Hòa Yên Ninh : ”ta là Hoàng Ninh, nhưng riêng sư huynh cứ gọi ta là Thiếc Nương Tử đi ta thấy quen hơn, sư huynh gọi ta Hoàng Ninh thân vương khiến ta nổi da gà đó”

Hồ Duy Dung : ”được thôi, vậy ta vẫn sẽ như củ gọi cô là sư muội Thiếc Nương Tử”

Hòa Yên Ninh : ”suýt chút ta quên, huynh là đệ đệ của Thiếc Mê Khang, nếu như ta nói cho hoàng thượng thì ta e người sẽ tìm huynh đó”

Hồ Duy Dung : ”ồ, thế sư muội định công khai điều này cho Chu Nguyên Chương à?”

Hòa Yên Ninh : ”huynh yên tâm về quan hệ giữ huynh và Hồ Khải ta sẽ không nói, đổi lại huynh phải dốc toàn bộ khả năng hỗ trợ nữ quốc”

Hồ Duy Dung : ”hahahaha, dùng điều này để uy hiếp ta, sư muội nghĩ ta sợ sao?

Nhưng thôi cũng được, đằng nào ta cũng vì Nguyệt Giao mà tặng cái mạng cho Nữ quốc luôn rồi, muốn Nữ quốc có một cao thủ như ta trợ lực hay mất đi một cao thủ như ta Sư Muội tự cân nhắc đi HAHAHA”

Hòa Yên Ninh : ”sư huynh cứ yên tâm, ta sẽ không gây bất lợi cho Sư huynh, nói thẳng ta cần sư huynh ra sức cho nữ quốc”

Hồ Duy Dung : ”đúng là ta vì Nguyệt Giao nhưng sư muội không sợ ta biến Nguyệt Giao thành Nữ vương sao?”

Hòa Yên Ninh : ”nếu Lâm Nguyệt Giao là Thất Công Chúa thì quả thật ta sẽ sợ, nhưng ta có nghe nói về bản tính của cô ấy, nên dù sư huynh có lòng cũng vô ích, nếu sư huynh có dị tâm gây bất lợi cho nữ quốc cũng chỉ khiến Nguyệt Giao trở mặt với sư huynh, ta tin là sau khi bỏ cái giá không nhỏ để nhận lại con gái huynh không ngu tới mức mà làm ra hành vi khiến cha con trở mặt đâu nhỉ”

Hồ Duy Dung : ”hahaha, ta cứ nghĩ là đối thủ nặng ký nhất Là Lưu Bá Ôn, xem ra lần này Minh Triều có thêm một Thiếc Nương Tử rồi”

Hòa Yên Ninh : ”huynh biết thì tốt, khôn hồn thì ra sức cho nữ quốc”

Hồ Duy Dung : ”nào dễ thế, muội quên ta là lão hồ ly sao, ta không công khai nhưng nếu ta làm lén không Nguyệt Giao biết thì sao?”

Hòa Yên Ninh : ”nói vậy là có ý gì?”

Hồ Duy Dung : ”ta có việc muốn nhờ sư muội, tuy muội là nữ Quốc nhưng ân sư của muội là Nam Vu Lý ta hy vọng muội giúp ta để Chu Nguyên Chương nhả bớt chút lợi ích cho Nam Vu Lý”

Hòa Yên Ninh : ”chuyện này không khó, ta sẽ bàn với Hoàng Thượng, đổi lại huynh phải ra sức tiêu diệt Thất Công Chúa và Bát Hoàng Tử”

Hồ Duy Dung : ”ta biết rồi, à còn điều này Hồ Khải đang nằm vùng chỗ Thiên Ma, có đụng độ nhớ đừng hạ sát huynh ấy”

Hòa Yên Ninh : ”cái gì? Hắn nằm vùng”

Hồ Duy Dung : ”phải, dù gì Hồ Khải cũng là người, tuy có dã tâm nhưng vẫn là người, huynh ấy không muốn cuối đầu trước ma tộc, bọn tứ ác nhân huynh ấy có nói với ta, ăn thịt trẻ con luyện công là Thất Công Chúa ả tu luyện Bách Anh Phệ hồn Thuật và Cửu Tử Ma Mẫu Quyết, diệt Đạo phục yêu là Bát Hoàng Tử hắn tu luyện Tu La Tà Quyết, Cưỡng bức Dân nữ là Tiêu Dương hắn tu luyện Thiên Ma Cực Lạc Công, còn Hồ Khải cũng là tu luyện Tu La Tà Quyết, nhưng huynh ấy giết thú”

Hòa Yên Ninh : ”ồ, nói cách khác hắn nhân từ nhất trong tứ ác nhân”

Hồ Duy Dung : “những gì cần nói ta đã nói, mong sư muội gác bỏ hiềm khích đồng lòng chống ma tộc”

Hòa Yên Ninh : ”ta cũng có ý này”

Hồ Duy Dung : ”không còn việc gì thì ta thu phép”

Hòa Yên Ninh : ”được”

Kim Chi : ”sao rồi tỷ tỷ”

Hòa Yên Ninh : ”là thật, hắn cũng không gọi được âm sai, còn bị Tằng Tổ Mẫu đánh cho Thổ huyết”

Kim Chi : “có nên báo cho Hoàng Thượng Không?”

Hòa Yên Ninh : ”hoàng thượng đang bận chính sự, chúng ta sẽ tìm cơ hội nói sau, nếu có thể tự giải quyết trước thì tốt”

Kim Chi :” muội biết rồi”

..................

Lúc Này Sala sách hành lý tới : ”Yên Ninh muội rãnh chứ”

Hòa Yên Ninh : ”tỷ định về sao?”

Sala : ”phải ta thân là nữ vương đi cũng lâu rồi nên trở về”

Hòa Yên Ninh : ”nói cũng phải, lần này tỷ dẫn ai về?”

Sala : ”Tô Na, Tần Lý, Kim Ngân sẽ cùng ta trở về, Châu Linh ở lại hỗ trợ điều tra vụ Ma Nữ, còn Hoài An ở lại với muội và Đàn Phong, thêm Hoàng Dung cũng ở đây nên ta yên tâm về nước, thân là nữ vương cũng không nên đi lâu quá”

Hòa Yên Ninh : ”vậy chúng ta mở tiệc nhỏ tiễn tỷ”

Sala : ”nghe hay đó, bây giờ ta đi nói với ông thông gia”

Hòa Yên Ninh : ”được tỷ đi đi. Kim Chi, muội cũng về phòng nghỉ ngơi đi"

Kim Chi :" Dạ"

Kim Chi ra ngoài. Hòa Yên Ninh ngồi xuống, trống tay lên cằm, tỏ ra mơ mộng nghĩ :" Haizzz. Làm sao để cứu Triệu Hàn Văn và Trần Hoài Ngọc đây?. huhuhuhu. Thiên điều tuy nghiêm khắc nhưng có lắm bất công quá đi thôi Huhuhuhu"

Lúc này trời cũng gần sáng nhưng Bà mỏi mắt nghủ thiếp đi, trong mơ. Vị tiên nữ cột tóc hai bên bằng nơ màu hồng, y phục màu hồng tươi rực rỡ ngồi khóc ( Dung mao rất giống mình) :" Huhuhu . Chám quá đi, ước gì ta có thể hái sao trên trời".. hihihi. Sao ta nghu quá vậy trời, ta là thần tiên mà... Hỷ thước ơi, lại đây. Hỷ thước, hỷ thước

Đám hỷ thước thi nhau lại gần. Tiên tử cười tươi :" Nẻ, càc ngươi giúp ta đi lấy tòa xen hồng tới đây, nhanh lên nha

Đám hỷ thườc bay nhanh tới lấy tòa xen

Vị tiên tử :" Haha. Cảm ơn các ngươi nhiều nha". Cô ngồi lên tòa xen rồi bay lên cao :" Oao, những ngôi sao lấp lánh đẹp quá. Bắt thử coi"

Cô đứng lên trên tòa xen, hai tay vẫy vẫy, với với đám ngôi sao, ngôi sao bay qua bay lại khiến cô hơi khó chịu :" Nẻ, đứng lại, đứng lại đi mà. À, muốn thách thức ta sao hả. Được thôi

Cô cứ thế với với để bắt ngôi sao. Một vị tiên nữ bay tới :" Nhìn cô khá quen. Cô là ai vậy?"

Vị tiên tử áo cam :" Ta là pháp khí tiên tử. Xin chào cô"

Vị tiên tử áo hồng :" Chào cô. Pháp khí tiên tử"

Pháp khí tiên tử :" Chúng ta cùng chơi đi"

................

Chu Nguyên Chương lúc này đang duyệt Tấu Sớ : ”mệt chết trẫm rồi, Tử Nhi, Đệ Nhi hai con thế nào?”

Chu Đệ : ”phụ hoàng yên tâm con vẫn ổn”

Chu Tử : ”phụ hoàng nếu mệt thì hãy nghỉ ngơi đi ạ”

Chu Nguyên Chương : ”được, phiền hai con trẫm chợp mắt tý”

Thái giám : ”bẩm hoàng thượng Sala Nữ vương cầu kiến”

Chu Nguyên Chương : “chuyện quái gì nữa đây?, đúng là khốn kiếp, hết kẻ này tới kẻ khác cầu kiến không định cho trẫm nghĩ à, cho mời”

Chu Đệ : ”Phụ Hoàng mệt rồi nghỉ ngơi đi, Trần Ninh mau dìu hoàng thượng vào nghỉ”

Trần Ninh : ”dạ”

Sala : ”ủa Ông thông gia đi đâu vậy?”

Chu Đệ : ”Phụ hoàng đã mệt nên vào nghỉ, mẫu hoàng có việc gì cứ nói với con”

Sala : ”cũng được, ta muốn báo, ta sẽ về nữ quốc, cùng Tô Na, Kim Ngân, Tần Lý”

Chu Đệ : ”mẫu hoàng lần này về thật à?”

Sala : ”mấy lần định về nhưng lại có sự cố, bây giờ thì ta cũng nên về”

Chu Đệ : ”dạ nếu vậy con sai người hộ tống người an toàn tới nữ quốc”

Sala : ”ừ làm phiền con”

Chu Đệ : ”người đâu tiễn nữ vương về nghỉ”

Sala : ”không cần, ta đi tìm Cao Bân, ông ta đâu”

Chu Đệ : ”Cao Bân Sư phụ lại đi hỗ trợ bá tánh trong kinh thành rồi”

Sala : ”vậy à? tiếc nhỉ hy vọng gặp được ổng trước khi về”

Chu Đệ :” người đâu Mời Cao Bân Sư phụ tới đây”

Ngự Lâm Quân : ”dạ thái tử”

Sala : ”ồ vị này là thập hoàng tử Chu Tử sao?”

Chu Tử : ”chính là con, theo tứ ca, con Chu Tử Hoàng Tử Đại Minh xin chào Nữ Quốc Sala Nữ Vương”

Sala : ”tốt, quả có khí chất, koi bộ Đệ Nhị có đối thủ ở vị trí thái tử rồi”

Chu Tử : ”nữ vương quá lời, con chỉ là hết lòng vì nước, Tứ ca lại làm tốt hơn con”

Sala : ”nếu nó làm không tốt thì sao?”

Chu Tử : ”thì con nhất định sẽ ngồi vào vị trí đó”

Sala : ”tốt có khí phách, Đệ Nhi con liệu mà làm cho tốt đó”

Chu Đệ cười : ”con biết rồi mẫu hoàng”

...............

Mã Tú Anh giả ra lên cho quân chất hết vàng bạc : ”các ngươi nhanh tay lên”

một tên lính : ”hoàng hậu à? người mang nhiền vàng bạc ra ngoài làm gì?”

Mã Tú Anh giả đá hắn một cái : ”bà đây làm việc phải báo cáo với ngươi à?”

tên lính : ”thuộc hạ không dám”

Mã Tú Anh Giả : ”nhanh tay lên”

thế là Mã Tú Anh đi ra ngoài cùng đội hộ tống, một tên tổng quản thái giám cản lại : ”xin hỏi nương nương đi đâu để nô tài còn tiện thông báo lại với Hoàng Thượng”

Mã Tú Anh : ”à ta đi cứu trợ bá tánh, còn giờ đừng làm mất thời gian của ta, tâm tình ta không tốt ta lấy mạng ngươi luôn à”

tổng Quản thái giám : ”nô tài không dám, nô tài cáo lui”

Mã Tú Anh : ”tốt, lên đường tốc độ nhanh nhất tời Yên Tử cho ta”

đội vận chuyển : ”dạ nương nương”

..................

Hà Như Song lúc này tới đại điện Thái Giám vào báo : ”bẩm thái tử Hà Như Song cầu kiến”

Chu Đệ : ”cho mời”

Hà Như Song : ”dân nữ Hà Như Song Tham kiến thái tử”

Chu Đệ : ”Như Song miễn lễ, có việc gì sao?”

Hà Như Song : ”Như Song do rãnh quá không có gì làm đến phát chán, nên tới đây xin được hỗ trợ chia sẽ gánh nặng cùng hoàng thượng, Thái Tử và Quốc sư”

Chu Đệ cười : ”cô tới đây vì lý do này sao?”

Hà Như Song cười :”dạ đúng vậy”

Chu Tử : ”ta có chút bất ngờ đó, xin hỏi Như Song Cô nương đã có ý trung nhân chưa?”

Hà Như Song : ”Như Song đã có xin hỏi hoàng tử họi vậy là có ý muốn nạp Như Song làm phi hay sao?”

Chu Tử : ”không cô hiểu nhầm rồi, nếu có rồi thì mau thành thân đi, đừng có rãnh quá tới phá bọn ta”

Hà Như Song : ”nói vậy là hoàng Tử xem thường Như Song là phận nữ nhi vô dụng hay sao?”

Chu Tử : ”ta nào có chỉ việc ái phi của ta là nữ hiệp giang hồ, thì ta dám xem thường phụ nữ sao?”

Hà Như Song : ”vậy hoàng tử là có ý gì?”

Chu Tử : ”thì cô nương nói mình rãnh đến phát chán thì theo ta cô nên thành thân đi để có cái mà làm”

Hà Như Song : “vậy hẳn hoảng tử phi cũng võ công cao cường”

Chu Tử : ”haizz nói ra hổ thẹn thành gia đã lâu mà chưa có một đứa con, Như Song cô nương giúp ta hạ sinh một đứa được không?”

Hà Như Song :” chuyện này…”

Chu Đệ chỉ biết lắc đầu cười : ”đủ rồi thập đệ, đừng đùa nữa, Như Song muội đừng để trong lòng, tên tiểu tử này đang trêu muội cho vui thôi”

Chu Tử : ”đúng là không nên trêu gái trước mặt tên khốn như huynh, hết vui rồi”

Chu Đệ : ”đệ đó, người của hoàng tộc, đùa có chừng mực thôi”

Chu Tử : ”thật là phiền phức”

Hà Như Song : ”theo Như Song biết thì do Thập hoàng tử ngày đêm lo chính sư ít gần hoàng tử phi nên chưa có”

Chu Tử : ”sao cô biết”

Chu Đệ : ”cô ấy là đệ tử đắc ý của Lưu Quốc sư, lại có bãn lãnh của mẹ ta, có thể nói, hiện tại mẹ ta và Lưu quốc sư có liên thủ cũng không phải đối thủ của Như Song”

Chu Tử :” lợi hại vậy sao?”

Chu Tử giả vờ sợ :“Như Song cô nương ta chỉ đùa có gì từ từ nói đừng manh động nha”

Hà Như Song : ”Hoàng Tử lại trêu đùa dân nữ”

Chu Đệ :” Phụ Hoàng phong dì là đại tế tư vậy ta phong Như Song là gì đây?”

Chu Tử : ”phong là hộ quốc Mãnh Sư đi”

Chu Đệ : ”Mãnh sư phong làm sư tử sao?”

Hà Như Song : ”Như Song không muốn làm sư tử đâu”

Chu Đệ : ”được rồi ta phong Hà Như Song là Hộ Quốc Thánh Nữ”

Hà Như Song : ”xin hỏi Hộ Quốc Thánh Nữ có nhiệm vụ gì? Và ý nghĩa như thế nào?”

Chu Đệ : ”muội có thể tham gia triều chính, nếu có hứng thú, ngoài ra quyền hạn như đại tế tư”

Chu Tử : ”đệ chưa từng nghe là có vị trí này ở các triều đại luôn đó”

Chu Đệ : ”ta mới nghĩa ra, từ thời của ta nó mới có”

Chu Tử : ”vậy cũng được luôn hả”

Chu Đệ : ”được sao không? Vị trí do con người tạo ra, thì ta tạo ra một vị trí thích hợp với Như Song, đệ có ý kiến à?”

Chu Tử :” đệ chỉ sợ quần thần không phục”

Chu Đệ : ”vậy điều này Như Song sẵn lòng trổ tài chứ?”

Hà Như Song : ”Như Song Sẵn lòng”

Chu Đệ : ”tốt quyết định ngày mai tiến hành”

Hà Như Song : ”tạ thái tử”

Chu Tử : ”haizzz ước gì đệ chưa thành thân”

Chu Đệ : ”đệ muốn có thể nạp thiếp mà?”

Chu Tử : ”không may phu nhân của đệ chiếm vị trí cao quá, đệ không nhẫn tâm khiến nàng ấy buồn”

Chu Đệ : ”vậy đệ ước để làm gì, cô ấy không tốt à?”

Chu Tử : ”cô ấy rất tốt, nhưng không có dũng khí giống Như Song”

Chu Đệ : ”nếu đệ định nạp phi thì ta sẽ hỏi thử Như Song thay đệ”

Chu Tử : ”dùng quyền lực chinh phục nữ nhân không phải tác phong của đệ, hơn nữa nhìn ánh mắt của Như Song căn bản thà chết cũng không chịu, nên cố chấp làm gì cho mất một nhân tài”

Chu Đệ : ”đệ chỉ mới gặp cô ấy một lần mà biết cô ấy nghĩ gì luôn à?”

Chu Tử :” không phải mà là đệ đoán, đệ nhìn ra cô ấy đang nghĩ tới một người, và cảm nhận dược cô ấy rất muốn gặp người đó”

Chu Đệ : ”đệ lợi hại vậy từ khi nào?”

Chu Tử :” hoảng tử chúng ta mỗi người một bãn lãnh, và bãn lãnh của đệ là nhìn thấu tâm tư của nữ nhân, nên mới có tên không biết sống chết mạo đanh dệ đi cưỡng bức dân nữ”

Chu Đệ : ”tiếc là khả năng duy trì nòi giống lại có vấn đề”

Chu Tử :” huynh nói cái gì hả?”

Chu Đệ : ”ta nói sai sao? Tên hoàng tử vô hậu kia”

Chu Tử : ”tức chết được, đệ sẽ đưa hoàng tử phi vào kiếm một đứa con mới được”

Chu Đệ :” hahaha”

Chu Tử : ”huynh lo đống tấu sớ này một mình đi hừ”

Chu Đệ : ”ê đứng lại ta đùa thôi, ta sai rồi xin lỗi đệ”

Chu Tử : ”muộn rồi, đệ thù dai lắm đệ đi đây”

.................

Phủ Chu Đệ. Kim Chi, Kim Ngân, Tô Na, Hoài An, Hoàng Dung, Đàm aphong, Thu Cúc cùng chơi thả diều ở ngự hoa viên. Những con diều thi nhau bay lơ lửng trên bầu trời với cơn gió chiều hạ sau mưa

Hoàng Dung :" Hoàng Ninh làm gì mà tới giờ này chưa chịu dậy. Để ta đi gọi nó"

Thu Cúc :" Thân vương, người cứ để nương nương nghỉ ngơi một lát. Dù sao nương nương cũng không thích chơi thả diều"

Kim Ngân :" Tại sao vậy? Chơi thả diều vui mả. Nương nương không thích thi ngôi xem chúng ta chơi"

Thu Cùc xụ mặt :" Sở dĩ nương nương không thích chơi thả diều. Tại vì năm xưa trườc khi nương nương chơi thả diều xong, ngày hôm sau xảy ra Bạch hoàng án"

Hoài An :" Ồ, thì ra là vậy. Vậy lên chúng ta tránh đừng để nương nương nhìn thấy diều. Mất công người nhớ tới chuyện xưa mà buộn"

Tô Na :" Vậy thôi, chúng ta cất hết diều đi. Lúc nào chúng ta cùng mang theo diều ra ngoài cung chơi

Kim Ngân :" Ừm được"

Thu Cùc :" Đúng vậy. Chứ thả diều thì nô tỳ tin mọi người không phải đối thủ của nương nương đâu"

Hoàng Dung :" Hồi hai chúng tôi còn nhỏ, Thả diều là trò chơi mà Hoàng Ninh thích nhất. Con diều nó tự làm rất đẹp mắt, nò còn làm cả cho ta nữa đó"

.................

Hòa Yên Ninh còn chưa tỉnh mộng, vẫn mơ mình đang ngồi trên tòa Sen, cùng Pháp Khí Tiên Tử bay lượn trên bầu trời để lấy ngôi sao, Tòa sen xoay vòng quanh, bay lơ lửng lúc lên lúc xuống. Vị tiên tử vừa cười vừa thoải mái nhảy tung lên rồi với :" Nè, đứngclai cho ta, đứng lại đi mà. ........... Buồn quá, không bắt được ngôi sao?. Không sao, không bắt được thì tung đi. Haha, vui quá đi"

Pháp Khí Tiên Tử cười :" Hay đó. Lên"

Tòa Sen bay lượn tới một đầm sen nơi đó có nhiều bông sen nở rộ rực rỡ sắc hồng tuyệt đẹp và đàn chim sẻ bay lượn tung tăng cùng hót líu lo trên trời :" Oao, trời xanh mây trắng, rực rỡ sắc sen. Đẹp thật đó Hihihihi..."

Cô nhảy nhót trên tòa sen lơ lửng tung tăng. thì bỗng trao đảo khiến cô khó khống chế mà ngã xuống. Tuy hiểm nguy nhưng vị tiên tử vẫn cười tươi :" Ôi, xảy ra truyện gì vậy. Pháp Khí Tiên Tử. Hỷ tước ơi, giúp ta với" và rồi tòa Sen rơi xuống đất

Trở về hiện tại. Một tiếng dập bàn thật mạnh khiến Yên Ninh giật míinh mà ngã xuống đất, xuýt đập đầu vào chân bàn :" Úi da đau quá. hihi. Hái được ngôi sao rồi. Hỷ Tước, đa tạ ngươi nha"

Bà mở mắt ra thì tỉnh mộng, thấy mình ôm phải một người. Và rồi bà lại nhắm mắt nghủ tiếp

Bạn đang đọc Truyện Lưu Bá Ôn Phần 10. Liên Hoa Ngọc Hốt sáng tác bởi TraiTaoNho
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TraiTaoNho
Thời gian
Cập nhật Kaibaseto
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.