Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sinh thần khó quên (10)

Tiểu thuyết gốc · 6004 chữ

Hòa Yên Ninh, Hoàng Dung, Kim Chi, Lam Ngọc, Triệu Sương một bàn

Hòa Yên Ninh :” nào ta kinh các vị tỷ muội”

Lam Ngọc : ”được uống”

Kim Chi : ”Lam Ngọc Tỷ Tỷ, Ngư Chi Quốc có đẹp không hôm nào dẫn muội tới chơi nha”

Lam Ngọc : ”được”

Triệu Sương : ”ta cũng muốn đi, cô thấy Sao Ái Quân ủa cô ta đâu rồi?”

Hoàng Dung : ”không biết, này các ngươi có Thấy Diêm Ái Quân đâu rồi không?”

Kim Chi :” muội không thấy”

Triệu Sương dùng thuật truyền âm : ”Ái Quân cô đi đâu rồi?”

Diêm Ái Quân : ”các cô cứ vui đi, lão ca ca chết dẫm đó đúng lúc này lại gọi ta về tức chết đi được”

Triệu Sương : ”hahahaha, đáng đời cô lắm thích doa người khác giờ gặp quả báo rồi đó”

Lam Ngọc : ”Triệu Sương cô cười cái gì vậy?”

Triệu Sương : ”ta cười Diêm Ái Quân, cô ta bị ca ca gọi về rồi nên không nhập tiệc đâu”

Kim Chi : ”tiệc vui thế này mà Bị Ca Ca Kêu về, xem ra Diêm Vương cũng biết tính toán thật”

Hòa Yên Ninh, Hoàng Dung, Lam Ngọc : ”hahaha”

Hòa Yên Ninh : ”đáng đời cô ta lắm, dám mạo danh bà cố nội của ta”

Triệu Sương : ”tội cô ta, để ta kính cô ta một chén rượu” Triệu Sương lấy một chén đổ xuống đất”

Diêm Ái Quân cau mặt :" Hai kẻ sấu xa kia, muốn chết hả"

Triệu Sương cười :" Dù ta có muốn hay không thì sổ sinh tử chưa gọi tên ta, cho lên chúng tôi không thể theo cô đi được đâu"

Hòa Yên Ninh :" Đúng vậy, để cô thất vọng rồi"

Diêm Ái Quân :" Hai ngươi"

Hòa Yên Ninh, Triệu Sương :" Đi thong thả"

Diêm Ái Quân Trên đường về chửi rủa :” Nha đầu pháp khí chết tiệt xem ta là cô hồn dã quỷ sao? Đợi đó ta tính sổ cô sau”

Lam Ngọc :" À, Yên Ninh, vừa rồi trên đường ta vào cung có người tặng cô gói quà này nè, cô mở ra xem thử đi"

Hòa Yên Ninh :" Cô có biết người đó là ai không?"

Lam Ngọc :" Người đó không phải là người phàm mà là người trong yêu tộc, ta không biết người đó là ai. Cô ta nói là bạn của cô"

Hòa Yên Ninh :" Lạ thật, là bạn cũ của ta tại sao lại không xuất hiện gặp ta chứ"

Lam Ngoc :" cô ta nói là có việc gấp, không thể vào hoàng cung lên nhờ ta gửi quá cho cô, hắn bảo cô cứ mở ra "

Kim Chi :" Người này có thật là bạn không? Hay là kẻ thù, dùng cách này để hại tỷ tỷ tôi

Hòa Yên Ninh :" Có lẽ không đâu. Được rồi, đưa nó cho ta"

Lam Ngọc đưa gói quà màu hồng cho Yên Ninh. Yên Ninh nhặn lắy và mở ra xem :" Đây là....... Chăn và y phục dệt bằng tơ tằm..... Tơ tằm"

Hoàng Dung :" Ai mà hào phóng vậy, cho muội nhiều quá trời"

Lam Ngoc :" Cô có nhớ người tặng cô là ai không?"

Hòa Yên Ninh :" Ta..... Liệu có phải là Tuyết Mai không?. Ở đây có một lá thư". Bà mở thư ra xem: Hoàng Ninh, muội thật xấu tính đó, đã hơn 23 năm trời, muội được thả ra ngoài thì quên mất người tỷ muội này. Định không muốn gặp ta sao?, ta là Tuyết Mai nè. Chiếc mền, gối, mười bộ y phục nvà mười tấm vải tơ tằm này do ta làm ra đó, dù đẹp hay xấu thì muội phải nhận nó đó, đừng vứt đi, lãng phí lắm. Ta đợi ở núi Thiên Sơn, nhớ lết xác tới gặp ta đó nghe chưa, nếu không ta sẽ đích thân xuống núi thì đừng trách ta đó"

Hòa Yên Ninh cười thầm :" Đúng là bạn cũ của ta, tên Tuyết Mai, tỷ ấy là truyền nhân của tộc Thiên Tằm. Thật hổ thẹn, tỷ ấy nhớ tới ta mà ta quên mất không đến thâm tỷ ấy"

Lam Ngọc :" Ồ, thì ra là Tuyết Mai. Thào nào chăn và y phục cô ấy làm lại đẹp đến vậy. Khi nào đến thăm cô ta thì giới thiệu cho ta đấy"

Hòa Yên Ninh :" Đươc"

Hoàng Dung :" Tuyết Mai này là hậu nhân của Tuyết Nhu và Dim Dào phải không?"

Hòa Yên Ninh :" Đúng vặy, không lẽ là hậu nhân của Thiên tằm ma quân"

Hoàng Dung :" Tưởng ta là đồ mọt sách hả. Thiên Tằm ma quân bị Hàn Long la hán, Tuyết Nhu và bọn Càn côn đông chủ hợp sức giết rồi"

Hòa Yên Ninh cười và nghĩ thầm :" Ta có cơ hội đi gặp Tuyết Mai không đây"

Kim Chi : ”Triệu Sương, nghe tỷ tỷ nói cô giỏi chế tạo pháp khí, cô có thể thiết kế đã vương tiên kết hợp với cây roi của ta không”

Triệu Sương : ”ta làm dư sức chỉ là ta sẽ không làm”

Kim Chi : ”đừng ích kỷ vậy chứ”

Triệu Sương : ”ta có thể nâng cấp binh khí của cô, nhưng Đã Vương Tiên là vật tương trưng cho hoàng đế, muốn đụng tới nó phải được hoàng đế đồng ý, cô có muốn thì hỏi hoàng thượng trước ngài đồng ý thì ta giúp cô, nếu ta tự ý giúp cô là cô mất đầu đó”

Lam Ngọc : ”ta thấy Triệu Sương nói đúng đó, nếu cô muốn ta có mấy món pháp bảo để không ở nhà, thích cái nào tự nhiên mà chọn”

Kim Chi : ”thật không, vậy ta không khách sáo nha”

Hòa Yên Ninh : ” Kim Chi, không được như vậy, Lam Ngọc hào sảng nhưng muội không được như vậy”

Lam Ngọc : ”Không sao? Nếu Kim Chi Dùng được một món, thì đó là pháp bảo chọn cô ấy”

Kim Chi : ”vậy ta đa tạ Lam Ngọc Tỷ Tỷ”

Hoàng Dung : ”ta thấy sắp xếp như vậy không vui hay ghép bàn chúng ta và bàn của Châu Linh đi”

Hòa Yên Ninh : ”ý này hay, Thu Cúc”

Thu Cúc : ”có nô tỳ”

Hòa Yên Ninh :” nói Quách Thiên ghéo bàn này và bàn của Châu Linh lại cho ta”

Thu Cúc : ”dạ nương nương nương”

Hoàng Dung : ”ta có hai đứa con gái nếu Được ta có thể xin cho chúng một món binh khí không?”

Lam Ngọc : ”được nếu chúng là con gái của cô thì thoải mái”

Hoàng Dung : ”cám ơn cô”

Hòa Yên Ninh : ”đúng rồi tỷ tỷ Hà Linh và Và Hà Trang chúng chuyên binh khí gì?”

Hoàng Dung : ”Hà Linh thì phong cách của nó giống hệt Tiết Ứng Long, nếu không phải nữ quốc đang cần nó ta cũng có ý tác hợp nó và Tiết Ứng Long”

Hòa Yên Ninh : ”Tiết Tướng Quân anh dũng thiên chiến đúng là xứng đôi với nó”

Kim Chi : ”tỷ tỷ đừng có mà so sánh bừa cháu của mình tỷ còn chưa gặp sao biết xứng”

Hòa Yên Ninh : ”phải ha muội nhắc ta mới nhớ ba tỷ muội chỉ còn mình muội là chưa xuất giá, chừng nào muội báo hỷ với hai vị tỷ tỷ đây”

Hoàng Dung : ”phải đó, muội lo mà tìm muội phu cho bọn ta đi’

Kim Chi : ”hai tỷ không thể nói chuyện khác à?”

Hòa Yên Ninh và Hoàng Dung đồng thanh : ”không?”

Triệu Sương : ”ta thấy họ nói đúng đó”

Kim Chi :” cô đừng có mà nói ta, cô cũng lo mà xuất giá đi”

Triệu Sương : ”ta đã từng làm tân nương, chỉ là phu quân của ta, huynh ấy mất rồi. Với lại bây giờ ta là thần tiên, thần tiên không được phép kết hôn, ta không muốn bị thiên lôi tìm đến đâu, mấy người đừng hại ta à"

Kim Chi : ”vậy ta chỉ nói chơi thôi. cô nghĩ sao về Lưu quốc Sư, ngài ấy cũng từng làm tân lang và làm cả tân nương rồi đó”

Triệu Sương : ”Thần Cơ Diệu Toán Lưu Bá Ôn, quả thật kẻ không ra gì như ta không xứng với ngài ấy, thông minh tài giỏi như Lưu Quốc Phải là Hòa Kim Chi Đại tế Tư Mới Xứng đôi”

Kim Chi :” cô dám quay mũi giáo về phía ta à?”

Triệu Sương : ” thì sao, ai bảo cô lại hỏi ta về Lưu Bá Ôn“

Lam Ngọc : ”Triệu Sương thì có lý do riêng nên hiện tại chưa thành thần, chứ cô ta cũng muốn thành thân lắm đó”

Triệu Sương : ”Lam Ngọc cô không nghĩa khí, đó làm bí mật của ta mà”

Lam Ngọc : ”ta thấy không có gì phải giấu cả, ta nói này Kim Chi, cô cung nên tìm một người đàn ông xứng với mình đi nếu không uổng phí cuộc đời”

Kim Chi : ”ta cũng từng có ý trung nhân, chỉ là huynh ấy lại đi thành thân với người khác, ta đau lắm nên ta sợ”

Triệu Sương :” ra là vậy, ta xin lỗi khi chọc cô như vậy”

Hòa Yên Ninh : ”tỷ lại không biết điều này, chuyện đã qua muội đừng buồn”

Hoàng Dung : ”ta thấy tên đó thành thân cũng cô gái khác là quyết định sáng suốt đó, chứ thành thân với Kim Chi là hắn chết chắc rồi”

Kim Chi : ”Hoàng Dung tỷ muốn ăn đòn phải không?”

Hoàng Dung : ”ta nói sai sao? Tuy ta muốn muội hạnh phúc nhưng mà kẻ có vấn đề ở dây là muội, nên nếu muội không thay đổi bản thân thì ta ủng hộ người đàn ông kia đi tìm cô nương tử khác”

Kim Chỉ : ”tỷ muốn ăn đòn à?”

Hòa Yên Ninh : ”điều này Kim Chi à tuy là tỷ cũng muốn nói giúp muội nhưng mà tỷ đồng ý với Hoàng Dung”

Kim Chi : ”tỷ tỷ à… hai người đáng ghét như nhau"

Hoàng Dung : ”ta nói không sai đâu, tính khí của muội bọn ta người thân bao dung chứ không lẽ muội cả đời ở bên bọn ta”

Kim Chi : ”muội chưa gặp được ai vừa mắt mình cả”

Triệu Sương :”theo cô thấy Lưu Bá Ôn là người như thế nào?”

Kim Chi : ”Lưu quốc Sư đúng là tài giỏi nhưng bản thân ta thấy Lưu quốc Sư vẫn còn kém so với tỷ tỷ, với lại Lưu Quốc Sư tuy là trụ cột quốc gia, nhưng lại quá tuân thủ luật lệ, ta không thích cho lắm”

Triệu Sương :” vậy cô thấy Tử Vũ hộ vệ như thế nào?”

Kim Chi : ”người này lại quá phóng đãng, không hề để tâm với tình yêu mà chỉ có nhiệm vụ, hắn độc thân vì có quá nhiều nữ nhân”

Triệu Sương : ’vậy người đàn ông như thế nào mới hạp nhãn cô’

Kim Chi : ”ta không biết nữa’

Lam Ngọc : ”ta nghĩ là một người đàn ông cãi nhau hợp với Kim Chi sẽ khiến cô ấy si mê”

Kim Chi :” một người đàn ông cãi nhau hợp với ta, ý này cũng hay à, ta sẽ lưu ý”

Hòa Yên Ninh ôm một con thỏ trong tay người hầu.

Hoàng Dung :" Là một con thỏ trắng, nhìn cũng ngon đấy, hay đó lại thêm đồ nhắm rượu rồi"

Hòa Yên Ninh :" Uống rượu cái đầu của tỷ đó". Bà vuốt ve lông nó :" Dám làm thịt thú cưng của ta. Cho tỷ hay, thỏ trắng này đáng yêu gấp ngàn lần tỷ đấy"

Hoàng Dung trợn mắt, lắy tay đấm đầu Yên Ninh nhưng Yên Ninh né ra. Hoàng Dung bực bội :" Ngươi, dám so sánh ta với thỏ hả"

Hòa Yên Ninh vuốt ve bộ lông trắng mịn của thỏ:" Thỏ con, có người nổi giận kìa, vui quá đi"

Hoàng Dung :" Nếu không phải ở đây đông người, ta đã cho ngươi một trận rồi"

Kim Chi :" Làm sao mà tỷ có con thỏ này vậy?"

Hòa Yên Ninh :"Hôm qua ta bắt gặp nó chạy ra từ ngự thiện phòng. Hai đầu bếp chạy theo bắt được nó, ánh mắt nó rơi lệ nhìn ta như muốn cầu cứu, ta động lòng thương con thỏ, không lỡ thấy nó bị thịt lên gọi tên đầu bếp lại và nói với hắn :" Ngươi muốn làm thịt thỏ à"

Đầu bếp :" Dạ, Thái tử và chai thị vệ tình cờ bắt được nó ở đồng cò mang về để mai giết thịt"

Hòa Yên Ninh " Con thỏ này coi bộ thông minh lắm, ngươi đừng giết nó, đưa nó cho ta"

Đầu bếp :" Nhưng đây là lệnh của thái tử, nô tài không muốn làm trái"

Hòa Yên Ninh :" Điều này..... ngươi cứ đưa nó cho ta, có chuyện gì ta sẽ chịu trách nhiệm"

Đầu bếp :" Dạ"

Hòa Yên Ninh ôm lấy thỏ con :" Thỏ con đừng sợ, ta cứu được ngươi rồi, ngươi bị thương ở chân hả, về phủ với ta nha ta trị thương cho ngươi"

Sau khi về phủ, ta lấy thuốc xoa vào chân nó :" koi bộ vết thương của ngươi lành rồi đó, ngươi hết đau chưa"

Thỏ trắng gật đầu, nhảy vào lòng Yên Ninh dụi dụi, Yên Ninh xoa đầu nó :" Ngươi quả ka thông minh, ta giữ ngươi làm thú cưng nha". Thỏ trắng gật đầu, hai tay chấp lại

Kim Chi :" Ra chuyện là vậy. Thỏ con, ngươi may mắn lắm đó"

Hoàng Dung thở dài, nghĩ thầm :"Ngay cả một con thỏ cũng động tăm. Từ khi ta gặp lại nó, tính cách của nó thay đổi rất nhiều so với trước kia, cứ như là hai người vậy. Haizzz không biết đây là họa hay là phúc đây?"

Hòa Yên Ninh :" Thỏ con, ta đút cho ngươi ăn nha"

------------

Châu Linh, Mai Ngọc Lâm, Hà Như Song. Lại Tuyết một bàn

Lại Tuyết : ”Như Song Cô nương thật sư từ chối công tử sao?”

Hà Như Song :” trong lòng ta đã có người khác, ngược lại là cô, cô thật sự hy vọng ta sẽ đồng ý sao? Theo ta thấy nếu cô nói không có tình ý với Tiên Sinh thì ta không tin đâu”

Châu Linh : ”phải đó, một người ưu tú như quốc sư, ta không tin tiểu nha đầu ngươi cam tâm tình nguyện chăm sóc cho lão phụ nhân một cách thành tâm mà không có ý đồ với quốc sư"

Mai Ngọc Lâm : ”ồ, có không Lại Tuyết, ở đây chỉ có phụ nữ chúng ta ta muốn nghe tiếng lòng của con”

Lai Tuyết : ” lão phu nhân xin đừng làm khó con, con chỉ thân phận thấp hèn, làm sao mà dám tở tưởng tới công tử”

Mai Ngọc Lâm : ”Lại Tuyết nè, hôm nay nương nương có nói một điều con theo ta bấy lâu hầu hạ ta chăm sóc mọi thứ dù ta không có làm gì cho con nhiều”

Lại Tuyết : ”lão phu nhân quá lời, ngươi và công tử có ơn với con, con chỉ là dùng cả đời báo đáp, mà thôi”

Châu Linh : ”nếu ta có cách khiến cho Lưu Bá Ôn, phải lòng cô thì cô chịu không?”

Lại Tuyết : ”Hà phụ nhân xin đừng trêu tiểu nữ, tiểu nữ không dám trèo cao”

Châu Linh : ”trèo cao cái gì? Lưu Bá Ôn tìm đâu ra người thứ hai chăm sóc cho Lưu Lão Phu nhân tốt bằng cô, cô chỉ cần nói muốn ta có cách giúp cô”

Hà Như Song : ”Lão Phu Nhân sẽ không phản đối chứ?”

Mai Ngọc Lâm :” sao ta lại phản đối, nếu điều đó thật sự xảy ra ta ăn mừng còn không kịp”

Hà Như Song: “Lại Tuyết Cô Nương, cô thấy thế nào?”

Lại Tuyết : ”mọi sự tùy lão phụ nhân sắp xếp"

Châu Linh : ”hahahaha. Xem con tiểu nha đầu ngươi xấu hổ kìa”

Hà Như Song :” cô nương yên tâm ta và mẹ ta sẽ có cách”

Lại Tuyết : ”Nhưng xin hai người đừng làm công tử khó xử”

Hà Như Song : ”cô yên tâm đi, ta sẽ có cách”

Quách Thiên : ”xin lỗi làm phiền các vị một chút”

Châu Linh : ”công Công có việc gì sao?”

Quách Thiên :” nương nương có lệnh, muốn ghép bàn này và bàn của họ để trò chuyện cho vui”

Châu Linh : ”được vậy thì tốt quá, cảm phiền công công”

Quách Ngọc : ”bẩm nương nương xin các vị dời bước, để thần tiện di dời”

Hòa Yên Ninh : ”được làm phiền ngươi”

Hòa Yên Ninh : ”ta ra ý này Lưu Lão Phu nhân không phiền lòng chứ”

Mai Ngọc Lâm : ”được nương nương xem trọng là phúc phần của ta, Lại Tuyết nó có thể ngồi cùng ta không?”

Hòa Yên Ninh :” được chứ”

Hà Như Song : ”nơi đây dành cho trưởng bối con xin qua kia ngồi với bọn A Lý”

Hòa Yên Ninh : ”ừ con đi đi”

Hà Như Song : ”Lại Tuyết cô Đi Với ta, nơi này để bậc trưởng bối ngồi với nhau đi”

Lại Tuyết : ”Lão phu nhân, Nương Nương Lại Tuyết xin phép”

Hòa Yên Ninh : ”cũng phải cô nên đi với Như Song, đừng ngồi với bọn ta sẽ mau già đó”

Kim Chi : ”tỷ tỷ nói vậy muội già lắm sao?”

Hòa Yên Ninh : ”Muội tuy không già nhưng cũng lên chức dì rồi, bà dì ạ”

Kim Chi :” tỷ tỷ thối”

Hà Như Song cười : ”con xin phép”

Lại Tuyết : ”Lão Phu nhân con xin phép”

Mai Ngọc Lâm : ”ừ đi đi”

thế là nhóm Hòa Yên Ninh ngồi với Châu Linh, Mai Ngọc Lâm, còn Hà Như Song và Lại Tuyết đi qua chỗ A Lý

------------

Phượng Nhất, A Lý, Tanh Ninh, Chu Huệ, Lý Nguyên Chỉ một bàn

A Lý : ”tiểu đệ đệ đã quen với cuộc sống nơi này chưa?”

Phượng Nhất : ”đệ đã quen cám ơn huynh. Chỉ là đệ không biết sẽ kéo dài bao lâu”

A Lý : ”đệ không cần lo bọn ta sẽ mãi là người thân của đệ”

Phương Nhất : ”đệ cám ơn huynh”

Tanh Ninh : ”A Lý ca ca sau này sẽ là quốc vương của Nam Vu Lý nếu Đại Minh không hoang nghênh đệ hãy tới Nam Vu Lý, bọn ta chào đón đệ”

Phượng Nhất :” đệ biết rồi”

Chu Huệ : ”ta không biết sau khi theo sư phụ còn gặp lại mọi người không nữa, nhưng ta sẽ nhớ mãi những kỷ niệm khó quên giữa chúng ta”

Lý Nguyên Chỉ : ”Muội Yên Tâm, chúng ta sẽ gặp nhau dài dài”

Tanh Ninh : ”ta ngưỡng mộ hai tỷ gặp được cao đồ ta lại không tìm được một sư phụ giỏi”

A Lý : ”Tỷ than cái gì? Nương nương dạy cho tỷ hầu như gần hết chỉ là tỷ học hoài không xong”

Tanh Ninh : ”nương nương nói tỷ thích hợp với những phép thuật hỗ trợ về trị thương hơn, nên bảo tỷ đi theo Lưu Lão Phu Nhân Học y thuật một thời gian”

Chu Huệ :” kết hợp y thuật và phép thuật ý tưởng hay đó”

Lý Nguyên Chỉ : : ”ta thấy Tanh Ninh muội rất phù hợp làm một vị đại phu hơn là một pháp sư”

Tanh Ninh : ”nhưng muôi thích như nương nương có đầy bãn lãnh hơn là Lưu Lão Phu Nhân chân yếu tay mềm”

Chu Huệ : ”chân yếu tay mềm mà nuôi được Quốc Sư, lợi hại hơn nương nương nhiều”

Lý Nguyên Chỉ : ”điều này ta công nhận”

Tanh Ninh : ”nói vậy không công bằng cho nương nương người bị giam mà”

Chu Huệ :”dù không bị giam nương nương cũng không dạy ra một thần cơ diệu toán đâu”

Tanh Ninh : ”cái này đúng nè hahaha”

A Lý : ”hahaha”

Phượng Nhất : ”mấy người ở đây nói xấu nương nương đệ đi méc nương nương đây”

A Lý kéo tay Phương Nhất : ”đứng lại đệ không được đi”

Phượng Nhất :” tại sao chứ?”

A Lý : ”đệ mà đi là bọn ta không chơi với đệ nữa"

Phượng Nhất : ”vậy đệ không đi nữa”

Lý Nguyên Chỉ :” phải vậy chứ”

Chu Huệ : ”bọn ta chỉ nói đùa không có ác ý với nương nương, nên đệ có méc nương nương cũng không giận đâu”

Phượng Nhất : ”vậy hả? Vậy đệ đi nói thử xem tỷ có gạt đệ không?”

A Lý : ”Đừng......không được đi”

Phượng Nhất : ”tại sao?”

Chu Huệ : ”nếu đệ nói sẽ mất vui”

Phượng Nhất : ”vậy à"

A Lý, Tanh Ninh, Chu Huệ, Lý Nguyên Chỉ đồng loạt gật đầu

Hà Như Song : ”ta ngồi đây dược không?”

Lý Nguyên Chỉ : ”sư tỷ mời ngồi, có cả Lại Tuyết Tỷ à, mời ngồi”

Lại Tuyết : ”ta xin phép nhé”

Hà Như Song và Lại Tuyết Ngồi Xuống , Hà Như Song:” ta nghe hết rồi nhé mấy đứa dám nói xấu nương nương. Ta đi méc đây”

Chu Huệ : ”muội lấy tư cách công chúa lệnh cho tỷ không được méc”

Hà Như Song : ”vậy ta dùng thân phận Thánh Nữ của nữ quốc ta không cần nghe lệnh công chúa”

Chu Huệ : ”tỷ dám trái lệnh muội muội sẽ méc phụ hoàng cho tỷ biếc tay”

Hà Như Song : ”vậy ta cũng méc nương nương xem công chúa đi méc nhanh hay thiên lý truyền âm của ta nhanh”

Chu Huệ cười : ”hì hì Như Song Tỷ tỷ bây giờ muội là công chúa đắc tội muội tỷ biết hậu quả không?”

Hà Như Song cười : ”ta xin hỏi công chúa, có biết đắc tội với ta có hậu quả gì không?”

Lý Nguyên Chỉ : ”công chúa đừng có chọc giận sư tỷ, nếu không công chúa sẽ thê thảm đó”

Chu Huệ : ”ta không sợ đâu, sư phụ ta là tỷ tỷ của nương nương đó”

Hà Như Song : ”haizz xem ra ta phải cho tiểu công chúa một bài học rồi’ Hà Như Song đưa tay kết ấn : ”ka ki koo ma ni ma mo ma ni ”

Chu Huệ đột nhiện thấy ngứa toàn thân Chu Huệ gãi khắp người khiến y phục không chỉnh tề : ”Ngứa Quá Ngứa Quá”

Hà Như Song Thu Phép : ”ta chỉ mới dùng chút thủ đoạn thôi, tiểu công chúa thấy thế nào?”

Chu Huệ : ”Muội sai rồi, muội xin lỗi Như Song Tỷ”

Phượng Nhất : ”dạy cho Đệ đi”

Hà Như Song : ”được ta sẽ dạy”

A Lý, Tanh Ninh : ”dạy cho ta nữa”

Hà Như Song : ”Tanh Ninh muội hãy theo Lại Tuyết Học Y đi, muội có năng khiếu về pháp thuật trị thương hơn, có thêm kiến thức y thuật muội sẽ tiến bộ hơn’

Tanh Ninh : ”dạ, nhưng muội muốn lợi hại như nương nương cơ“

Hà Như Song : ”muội sai rồi nếu muội luyện đạt thành cao thủ trị thương sau này bọn ta có bị thương trong giao đấu, chỉ cần có muội phía sau chữa trị thì thương vong sẽ giảm”

Tanh Ninh : ”muội hiểu rồi, Lại Tuyết Tỷ phiền tỷ chiếu cô muội”

Lại Tuyết : ”được ta sẽ dạy những gì ta biết cho muội”

Lý Nguyên Chỉ : ”sư tỷ có thật sư phụ có cách giúp tỷ tỷ muội không?”

Hà Như Song : ”có, chỉ là thời cơ chưa tới”

Lý Nguyên Chỉ :” tỷ tỷ muội đã chết rồi mà chỉ còn vong hồn”

Hà Như Song :” cả mẹ và dì đều đã từng bỏ mạng, nhưng hiện họ đã và đang ở trước mặt muội, nên muội hãy tin mẹ ta, và cố gắng học cho giỏi những pháp thuật của bà”

Lý Nguyên Chỉ : ”Muội biết rồi cám ơn sư tỷ”

Chu Huệ : ”không biết sư phụ muội có bãn lãnh không đây”

Hà Như Song :” muội không nên xem thường sư phụ mình, nương nương là trêu tỷ tỷ cho vui mới nói vậy, chứ bãn lãnh mười người như nương nương cũng không phải đối thủ của Hoàng Dung thân vương, khi ta ở nữ quốc đã từng lãnh giáo, và chính Đàn Tuyết Công Chúa nói Hoàng Dung thân vương nhận thua cô ấy là do không muốn để lộ bãn lãnh thật sự thôi, và Đàn Tuyết Công chúa được mọi người công nhân là người lợi hại nhất nữ quốc hiện tại”

Chu Huệ :” sư phụ lợi hại vậy sao?”

Hà Như Song :” rất lợi hại đó, nữ quốc không yếu như những gì muội biết đâu, luôn có cao thủ ẩn tàng đó, chỉ là so với Thiên Ma họ đúng chẳng là gì, nên kẻ duy nhất đánh hạ được nữ quốc thời điểm đó là Thiên Ma’

A Lý : ”chả bù với Nam Vu Lý, bị đánh cho không còn gì?”

Hà Như Song :” tuy nói là Nữ quốc Mạnh nhưng chỉ nói là khó hạ nữ quốc chứ không phải nữ quốc vô địch, nếu đối đầu với Phù Tang hay Đại Minh là bị hủy ngay”

Chu Huệ : ”nói vậy Công Chúa không phải rất oai sao?”

Hà Như Song : ”muội ít đọc sách nên không biết, Thiếc Mộc Chân vó ngựa Mông Cổ thiếc kỵ vô địch, đánh khắp thiên hạ nào là giáo hoàng, hoàng hậu, đại pháp sư, công chúa tất cả đều bị ông ta đưa lên giường hầu hạ mình, cái gì công chúa cái gì hoàng hậu, tất cả đều là thành nữ nhân dưới thân của ông ta, có thể nói một câu mà Bạch Ngọc Đường nói ta chỉ có thể đồng ý đó là thực lực vi tôn, nếu Đại Minh là Quốc gia nhỏ yêu thì công chúa như muội ngay cả nương nương nếu hoàng đế nước mạnh muốn mà hoàng thượng muốn dân chúng yên thân cũng phải nuốt nước mắt mà dâng lên cầu hòa đó”

Chu Huệ : ”nếu vậy nếu có ai uy hiếp phụ hoàng khiến phụ hoàng phải dâng muội cầu hòa không?”

Hà Như Song : ”Vó Ngựa Mông Cổ Bách Chiến Bách Thắng cũng bị hoàng thượng đánh cho tan tành, thì muội nghĩ có quốc gia nào chán sống dám chọc giận hoàng thượng không? Chỉ có những quốc gia đó dâng nữ nhân lên cầu hòa, Phụng Phi nương nương cũng chính là do Nam Vu Lý dâng lên cầu hòa để giữ mạng, Thạc Phi nương nương là do Cao Ly Tiến Cống Cầu Hòa”

Chu Huệ : ”có thể nói muội may mắn khi là công chúa của một đế quốc”

Hà Như Song : ”quả thật muội may mắn”

Chu Huệ : ”vậy nếu nữ quốc tách khỏi Đại Minh sẽ ra sao?”

Hà Như Song :” sẽ thành mục tiêu của các phiên bang, khi đó nữ quốc mà bại muội nghĩ số phận của các nữ nhân sẽ ra sao tất cả sẽ bị làm nhục, nên nữ quốc bản thân mỗi người dân đều hiểu rõ điều đó nên đối với đàn ông họ không một chút nhân từ”

Chu Huệ : ”muội hiểu rồi, nếu ca ca đi lạc tới nơi đó thì sẽ ra sao?”

Hà Như Song : ”nếu hắn không chứng minh được mình là hoàng tử đại minh và được tứ hoàng tử bảo lãnh thì hắn chết thảm lắm”

Lý Nguyên Chỉ :” muội thấy thích nữ quốc rồi đó”

---------

Chu Đệ, Chu Tử, Chu Hưng, Chu Doãn Văn, Chu Cao Túc một bàn

Chu Tử : ”Tứ ca, Ngũ Ca Sao Không cùng chúng ta?”

Chu Đệ : ”Đệ Ấy cùng Ngao Băng tiếp các bạn hữu”

Chu Hưng : ”Ngũ Ca Thật là hào sảng”

Chu Doãn Văn : ”Ngũ Hoàng Thúc thật là có bãn lãnh con ước gì mình có bãn lãnh đó”

Chu Cao Túc : ”Huynh bái đệ làm sư đi đệ dạy cho”

Chu Doãn Văn :”đệ dẹp ý tưởng đó đi còn lâu ta mới bái đệ làm sư”

Chu Đệ : ”Túc Nhi không được vô lễ từ nay đi theo Doãn Văn Vương Huynh học về lễ nghi rõ chưa”

Chu Cao Túc : ”không chịu đâu, con theo nghĩa mẫu học à”

Chu Đệ : ”Số Trân bây giờ đang có nhiệm vụ không có mặt được, con hãy theo Doãn Văn Học Đi”

Chu Hưng : ”thôi thì Túc Nhi Con Theo Vương huynh học còn Văn Nhi con học bãn lãnh của Túc Nhi hai đứa kèm nhau mà học”

Chu Tử : ”ý tưởng này thú vị đó hahaha”

Chu Đệ : ”ta đồng ý hahaha”

Chu Doãn Văn : ”các thúc bỏ ngay ý tưởng đó đi”

Chu Cao Túc : ”ai thèm theo huynh học”

Chu Doãn Văn : “ai thèm dạy cho đệ”

Chu Tử : ”hahaha, như vậy đệ thấy vui hơn nhớ hồi Đại Hoàng Huynh, Đại Đại Hoàng Huynh, Nhị Hoàng Huynh hoàng thành tranh đấu đầy nỗi bi ai”

Chu Đệ : ”các hoàng tử tranh giành vương vị không phải hiếm, ta thật may mắn khi có các đệ đệ ủng hộ cho ta”

Chu Hưng :” Tứ Ca, Thập ca có vài lời đệ không biết nên nói không?”

Chu Đệ : ”đệ nói đi”

Chu Hưng :” đệ cảm thấy hai huynh nên cẩn thận với Thất Ca”

Chu Tử :” sao đệ lại nói như vậy? Thất ca không hề thích tham gian vào việc tranh giành vương vị, có thể nói thất ca là vị hoàng tử an phận nhất”

Chu Đệ : ”đúng đó đệ cũng đừng có mà nói những lời chia rẽ này, để thất đệ nghe được đệ ấy sẽ không vui đâu”

Chu Hưng : ”hai huynh không ở nhân gian có lẽ không biết kẻ có quyền lực mà chọn an phận đa số là âm thầm cho kế hoạch lớn”

Chu Tử :” ý đệ là Thất ca, tạo ra lớp ngụy trang an phận để âm mưu tạo phản à, hahaha ta thấy đệ đọc truyện hơi nhiều rồi, hahaa”

Chu Đệ :” hahaha, đệ đó không được nói thất đệ như vậy nữa”

Chu Hưng : ”đệ biết rồi”

Chu Doãn Văn : ”phải đó khi phụ vương mất là thất hoàng thúc luôn quan tâm tới hai mẹ con chúng con”

Chu Cao Túc : ”nói vậy thúc ấy thích mẹ huynh à?”

Chu Đệ : ”Túc Nhi không được nói lung tung”

Chu Cao Túc : ”dạ”

Chu Hưng : ”đệ thấy huynh ấy thích Binh lực của Thường gia thì đúng hơn”

Chu Đệ : ”Chu Hưng không được nói lung tung”

Chu Doãn Văn : ”phải đó đừng nói thất thúc như vậy chứ”

Chu Cao Túc :” rồi rồi Thất Thúc tuyệt với được chưa”

Chu Đệ : ”Túc Nhi không được có thái độ vô lễ đó”

Chu Cao Túc :” dạ”

Chu Doãn Văn : ”những ngày khi cha con mất tuy là con có được hậu thuẫn của hoàng tổ phụ, nhưng một nửa đại thần ủng hộ Tứ Thúc, một nửa đại thần lại hợp mưu với Hồ Khải, con non nớt kinh nghiệm. Nội bộ Thương Gia Quân hỗn loạn, nhờ có thất thúc đã dạy cho con làm sao chỉnh đốn, lấy đức phục nhân, chỉ là con bất tài bị Hồ Khải lợi dụng làm thất thúc thất vọng”

Chu Hưng :” con nói thật sao? Khi ta còn bên ngoài có nghe Lãnh Thiên Thù Thất Sát Đạo Trưởng làm việc cho Thất ca”

Chu Doãn Văn :” thúc nói không sai Chính Thất Sát Đạo Trưởng đã bị Thất Thúc Thu phục, lần đó khi cha con mất có hái hoa đạo tặc từng vào phòng của mẹ con, nhưng lúc đó mẹ không có trong phòng, mẹ vừa đi về phòng bị hắn bắt gặp bắt đi, sau đó trên đường đụng phải thất thúc và thất sát đạo trưởng, đã cứu mẹ một lần, sau khi nghe tin phụ vương mất chính thất thúc đã lo hậu sự, và hỗ trợ cho mẹ con chúng con,và khi đó đều có thất hoàng cô đi cùng, mọi hành động đều là có thất hoàng cô nên nếu nói thất thúc nảy ý định với mẹ con là hoàng toàn vô căn cứ”

Chu Tử : ”đệ đó đừng lấy dạ tiểu nhân của đệ so lòng quân tử của Thất Ca”

Chu Hưng :” huynh nói đệ là tiểu nhân,,,,”

Chu Tử :” ta thấy nãy giờ đệ nói thất ca như tên tiểu nhân, thất ca có như vậy không ta không biết nhưng tên nghĩ ra điều này chắc chắn là tiểu nhân”

Chu Đệ : ”điều này ta đồng ý”

Chu Hưng : ”được được, đệ là tiểu nhân”

Chu Đệ : ”đệ không nên nói điều đó trừ khi đệ có chứng cứ, nếu không có thì không được nói lung tụng chọc giận thất đệ, khiến đệ ấy muốn tính sổ đệ thì ta không cứu đệ đâu”

Chu Tử : ”đúng đó trừ khi có chứng cứ nếu không đệ đừng có mà nói lung tung lúc đó họa từ miệng mà ra, phụ hoàng cũng không cứu được đệ đâu”

Chu Cao Túc : ”Sao Con Chọc hoài mà có bị sao đâu”

Chu Đệ Nhéo Lỗ Tai nó :” do mọi người yêu thương con nên không tính toán với con nếu kẻ xa lạ thì là đánh cỏn rồi đó”

Chu Cao Túc :” con không sợ đâu”

Chu Đệ :” Túc Nhi con không được như vậy, con không phải thiên hạ vô địch, làm gì cũng phải biết trên biết dưới rõ chưa?”

Chu Cao Túc : ”dạ con biết rồi. À cha, hôm qua con vừa bắt được con thỏ để thịt cho mẹ mà sao giờ này không có thịt thỏ vậy ạ?"

Chu Đệ :" À giờ cha mới nhớ". Chu Đệ nhìn xung quanh :" Con nhìn kìa, là hoàng tổ mẫu con không nhẫn tâm thấy nó bị giết lên cứu nó đó"

Chu Cao Túc :" Hả, cha không đòi lại sao?"

Chu Đệ :" Đòi lại làm gì? Nội tổ mẫu con xem bộ rất thích nó lên cha để nó cho người để người vui. Con đó đừng làm khó người"

Chu Cao Túc :" Dạ. Cha thật hiếu thảo"

Chu Đệ :" Vì ngày này hai năm trước, người đã bất chấp tính mạng, dùng hoán huyết đại pháp để cứu cha thoát chết"

Chu Cao Túc :" Con không hiểu cho lắm"

Chu Đệ :" Có nhắc con cũng không hiểu đâu"

Chu Cao Túc :" Nội tổ mẫu rất cưng con thỏ đó, thấy ganh tỵ quá à"

Bạn đang đọc Truyện Lưu Bá Ôn Phần 10. Liên Hoa Ngọc Hốt sáng tác bởi TraiTaoNho
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TraiTaoNho
Thời gian
Cập nhật Kaibaseto
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.