Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lưu Bá Ôn - Lại Tuyết

Tiểu thuyết gốc · 5585 chữ

Chu Nguyên Chương : ”tiệc vui cũng tới lúc tàn hôm nay thế là đủ tất cả giải tán”

Lưu Bá Ôn, Từ Đạt, Mộc Anh lúc này cũng đã say : “giải tán cái đầu ngươi, uống tiếp đi”

Chu Nguyên Chương : ”ơ ba tên khốn này”

Tử Vũ : ”mặt họ, ta đưa hoàng thương về nghỉ trước’

Chu Nguyên Chương : ”không cần đâu trẫm vẫn còn làm chủ bản thân được, khanh chiếu cô ba người bọn hắn đi, không ngờ hôm nay chúng say trước trẫm, là trẫm lên trình hay là chúng yếu đi nhỉ”

Mai Ngọc Lâm : ”nương nương dân phụ xin cáo lui”

Hòa Yên Ninh : ”Châu Linh cô đưa Lão Phu Nhân về đi”

Châu Linh : ”được”

Hoàng Dung : ”ta mệt rồi ta vào kiếm chỗ ngủ trước đây”

Hòa Yên Ninh : ”để muội dìu tỷ”

Hoàng Dung : ”Khỏi đi muội dìu hoàng thượng đi kìa”

Kim Chi : ”để muội dìu tỷ”

Hoàng Dung : ”muội thì ta càng không dám nhờ”

Hắc Hồ, tam đâu Sư, Lôi Báo, Nhất Hổ, Huyết Lang, Hoa Vương, Bạch Long, Ngao Linh : ”ngũ hoàng tử, cáo từ hôm khác gặp” nói xong họ phi thân biến mất

Hà Bá : ”Lâm Nhi ta cũng về đây”

Chu Cao Túc : ”ai cho ông về, ở đây chơi” nó lại bứt râu ông

Hà Bá lại vác cây rược nó

Chu Lâm Ngao Băng nhìn nhau lắc đầu cười

Chu Tử, Đông Phương Mộ Tuyết : ”Tứ Ca Đệ và Mộ Tuyết cũng về nghỉ đây”

Chu Đệ : “thập đệ và thập đệ muội chừng nào cho Chu Gia Ta bồng cháu đây, nhanh nhanh đi nhé”

Đông Phương Mộ Tuyết Đỏ mặt : ”Thái Tử huynh thật là”

Chu Tử ợ hơi : ”Tứ Ca yên tâm đệ cáo từ, đệ hứa danh dự cho huynh tới mười đứa cháu”

Chu Đệ :  ”được được, đệ muội chú ý thập đệ, đệ ấy quá chén rồi đi đường cẩn thận”

Đông Phương Mộ Tuyết : ”huynh cứ yên tâm”

Thường Ngọc Thi :” Thái Tử Phi Ta cũng về nghỉ đây”

Đàn Phong : ”riêng tỷ và Doãn Vãn ở lại đi, Mộ Tuyết Võ Công cao cường có thể bảo vệ được Chu Tử nhưng võ công của tỷ không cao tỷ nên ở lại đi đợi Văn Nhỉ tỉnh rượu rồi về sẽ an toàn hơn”

Thường Ngọc Thi : ”nếu vậy ta đành mặt dày làm phiền tiếp vậy”

Chu Đệ : ”Doãn Văn, con ổn chứ”

Chu Doãn Văn : ”uhm uhmm tên quái nào hỏi gì ta vậy?”

Chu Đệ : ”trời ạ người đâu thu dọn phòng cho Doãn Văn Thái Tử, và Đại Hoàng Phi ở  lại nghỉ ngơi’

Người Hầu : ”dạ”

Lưu Bá Ôn lúc này kè Mộc Anh và Từ Đạt,

Từ Đạt : ”ta nói quốc sự nghe, đừng quá xem trọng phụ nữ, cứ việc tìm các cô nương mà duy trì hậu nhân”

Mộc Anh : ”đừng có khoát lác huynh là cái tên sợ vợ nhất trong bọn đó”

Chu Đệ : ”trời ạ ta quên mất còn mấy vị này Người Đâu đưa Lưu Quốc Sư, Trung Sơn Vương và Kiềm Quốc Công về phòng nghỉ ngơi”

Người hậu : ”dạ”

Chu Đệ : ”Quốc Sư ba vị quá chén rồi, hãy ở lại phủ nghỉ ngơi đi mai tỉnh táo rồi về”

Từ Đạt : ”tên tiểu tử ngươi đừng có mà xem thường ta, ta chấp mười tên như ngươi luôn”

Mộc Anh : ”phải đó tiểu tử, tránh đường cho gia gia uống tiếp không ta đánh người bây giờ”

Lưu Bá Ôn : ”phải đó tên tiểu tử nhà ngươi đừng có cản bọn ta uống rươu nếu không ta đánh ngươi”

Chu Đệ :”trời ạ, Lưu Lão Phu Nhân người có cẩn ở lại không , Quốc Sư Say rồi”

Mai Ngọc Lâm : ”Trời Ạ, Lại Tuyết con dìu Ôn Nhi nghỉ ngơi đi”

Hà Như Song : ”cơ hội của cô đó thành hay bại do cô hết”

Lại Tuyết : ”nhưng mà nếu tôi dùng cách này công tử sẽ áy náy và ân hận lắm”

Châu Linh : ”mặt kệ chỉ là thời gian đầu khi cô có cốt nhục của Lưu Gia không tới lược hắn không chịu trách nhiệm”

Mai Ngọc Lâm : ”đi đi đừng để ta chỉ con phải làm sao”

Lại Tuyết : ”dạ con biết rồi”

Kim Chi : ”nè mấy người âm mưu cái gì vậy?”

Hà Như Song : ”bí mật cho cô biết sau đừng có làm hỏng chuyển của bọn ta”

Hòa Yên Ninh : ”làm ta thấy tò mò rồi đó Lưu Lão Phu Nhân cho ta biết được chứ”

Mai Ngọc Lâm : ”cũng chẳng có gì ta chỉ tác hợp cho Ôn Nhi và Lại Tuyết, nếu A Tú có muốn trách bà già này sẽ gánh hết”

Hòa Yên Ninh : ” lão phu nhân việc này có hơi không công bằng với họ”

Mai Ngọc Lâm : ”dân phụ biết, nhưng nương nương chắc không nhẫn tâm nhìn bà già này sắp xuống đất mà còn chưa được bồng cháu chứ”

Hòa Yên Ninh : ”chuyện này...... Lại Tuyết ý như thế nào?”

Châu Linh : ”cô ta có tình ý từ lâu chỉ là tự ti nên luôn giữ trong lòng, bọn thần chỉ tác hợp cho cô ấy thôi”

Hòa Yên Ninh : ”nhưng Quốc sư đâu có yêu cô ấy”

Châu Linh : ”điều đó đúng nhưng người và hoàng thượng lúc đầu cũng có tình cảm đâu, hai người đều muốn giết lẫn nhau, nên có với nhau đứa con mới bắt đầu có tình cảm thôi”

Hòa Yên Ninh : ”chuyện này.. phải trải qua rất nhiều khó khăn. Mọi người làm vậy là hại cả đời Lại Tuyết chịu khổ đó?”

Châu Linh : ”nếu là người khác thì sẽ phải lo nhưng Lưu Bá Ôn là người có trách nhiệm mà nương nương không tin tưởng Lưu Quốc Sư Sao”

Hòa Yên Ninh : ” Cho dù có trách nhiệm lớn tới chừng nào cũng không bằng nỗi khổ trong lòng của một người phụ nữ lấy phải người không thật lòng với mình. Châu Linh, điều này cô hiểu mà. Con người ta sinh ra chỉ mong được có sức khỏe, đươc bình an và hạnh phúc. Không phải sao?. Bây giờ họ chưa xảy ra truyện gì, mọi người lên dừng lại đi. Đừng để cô ấy đi theo vết xe đổ của ta và Châu Linh. Được không?"

Châu Linh :" nương nương, người nghĩ quá rồi. Sẽ không có gì tồi tệ xảy ra"

Hòa Yên Ninh mắng Châu Linh :" Cô không phải muốn có nhiều phụ nữ trải qua nỗi khổ của mình chứ"

Châu Linh :" Nương nương, oan cho thần lắm. A Tú đã mất từ lâu rồi. Ít ra Lại Tuyết không giống như ta và nương nương đâu"

Hòa Yên Ninh :" Cô.... Thôi được rồi, mong là không có chuyện tồi tệ xảy ra. Nếu không, ta sẽ không tha cho cô đâu" Bà nghĩ :" Nói nhiều cũng vô ích .Mặc kệ đi, Lát nữa ta sẽ tìm cách phá"

A Lý : ”chán thật con muốn Cha Thiên Vong Thành đôi với mẹ Châu Vũ cơ”

Châu Linh : ”ta cũng thấy hơi tiếc”

Tanh Ninh : ”Lão Phu nhân nếu người không có việc gì có thể dạy con về y thuật không?”

Mai Ngọc Lâm :” con muốn học sao? Được nương nương dân phụ xin phép”

Chu Đệ : ”lão phu nhân cứ tự nhiên”

-----

thế là Lại Tuyết Dìu Lưu Bá Ôn về Phòng, còn Mai Ngọc Lâm dẫn Tanh Ninh về phòng để dạy y

Lý Nguyên Chỉ :” sư phụ con xin phép về luyện công"

Châu Linh : ”ừ con đi đi nhớ đừng tự ý luyện pháp thuật bậc cao khi ta chưa cho phép”

Lý Nguyên Chỉ : ”dạ con biết rồi”

Chu Huệ : ”Nguyên Chỉ tỷ, bây giờ tập luyện sao”

Lý Nguyên Chỉ : ”phải bây giờ ta tập luyện, muội đó lo cho ca ca muội đi

Chu Huệ : ”ừ nhị muội quên”

----

Kim Chi : “tỷ tỷ hòa gia còn có việc muội về trước đây”

Hòa Yên Ninh : ”hòa gia có gì nghiêm trọng không?”

Kim Chi : ”để đại tỷ nói với tỷ sẽ rõ hơn, muội đi trước”

Hòa Yên Ninh : ”muội đi cẩn thận”

Chu Đệ : ”ta quên còn đệ ấy, người đâu diều Chu Hưng về phòng”

Ngự Lâm Quân :” rõ”

thế là họ dìu Chu Hưng, Từ Đạt, Mộc Anh, Chu Doãn  Văn về phòng nghỉ ngơi

Phượng Nhất : ”A Lý ca, Chơi với đệ đi”

Hà Như Song : ”hai đứa chơi với nhau nhé tỷ còn có việc”

Phương Nhất, A Lý : ”dạ Như Song Tỷ”

Hòa Yên Ninh : ”Triệu Sương, Ngọc Hằng hai người không nghỉ à”

Triệu Sương : ”Nương nương còn chưa nghỉ sao bọn ta dám nghỉ”

Hòa Yên Ninh : ”ừ nhỉ ta quên”

Chu Huệ : ”nương nương con xin phép về nghỉ"

Hòa Yên Ninh :” ừ con đi đi, hử Như Song, con nhíu mày suy nghĩ cái gì vậy, về Lưu Quốc Sư Sao?”

Hà Như Song : ”dạ không, chỉ là con vừa tính ra thấy một quẻ rất xấu, con đang lo là có một trận sóng gió sắp xảy ra”

Hòa Yên Ninh  :”con đừng quá lo lăng dù cho có chuyện gì chúng ta cũng đoàn kết giải quyết mà”

Hà Như Song : ”dạ”

----

Châu Linh dùng phép liên lạc với Châu Vũ : ”muội muội sao rồi bắt được người chưa?”

Châu Vũ : ”vẫn chưa kẻ này trốn nhanh thật, khó mà truy”

Châu Linh : “Hoàng Thượng có phái Bạch Viên tới đó, nói với Cao Bân Sư Phụ ông ấy tự biết sắp xếp”

Châu Vũ : ”ta biết rồi”

----

Chu Lâm : ”mẹ,  hoàng huynh con xin phép đi một chút”

Hòa Yên Ninh :”con đi đâu”

Chu Lâm :” Dạ là một chút việc riêng, Băng Nhi chúng ta đi”

Ngao Băng :” tụi con xin phép”

Hòa Yên Ninh : ”đừng có làm gì mạo hiểm nha"

Chu Lâm : ”dạ con biết rồi”

--------

Chu Đệ : ”mẹ cũng trễ rồi mẹ cũng nên nghỉ ngơi đi’

Hòa Yên Ninh : ”ủa Hoài An đâu rồi”

Chu Đệ : ”con bé vẫn còn ngồi uống với Bạch Hộ Vệ”

Hòa Yên Ninh : ”trời ạ, ta còn lo nó sẽ buồn rầu mà bây giờ nó tràn đầy năng lượng vậy luôn, nhưng nó uống vậy có tốt không?”

Chu Đệ : ”mẹ không cần lo cô bé uống cùng ngũ đệ và Bạch Hộ Vệ ngàn ly không say đó”

Đàn Phong : ”Túc Nhi nghịch thế đủ rồi"

Chu Cao Túc : ”dạ hìhi”

Đàn Phong : ”cám ơn Hà Bá Lão tiền bối đã yêu thương và chơi cùng với thằng bé”

Hà Bá : ”ai mà yêu thương nó ta muốn bẻ cổ nó lắm đó”

Chu Cao Túc  : “lêu lêu”

Đàn Phong : ”Túc Nhi đủ rồi”

Chu Cao Túc : ”dạ hìhi”

Hà Bá : ”không chơi nữa ta đi đây biến”

Lam Ngọc : ”lão già này chuồn nhanh thật tới hồi nào ta không hay luôn, cũng không còn sớm hảo tỷ muội ta cáo từ có rãnh tới chỗ ta chơi”

Hòa Yên Ninh : ”được tỷ đi cẩn thận”

Lam Ngọc hóa phép bay đi

------------

Thu Cúc : ”nương nương cũng nên về nghỉ ngơi rồi”

Hòa Yên Ninh : ”ừ cũng phải, Đệ Nhị mẹ về nghỉ trước’

Chu Đệ : ”dạ”

Hòa Yên Ninh : ”Châu Linh ta đi về phòng nghỉ trước Ngọc Hằng, Triệu Sương đi cùng giúp ta việc này"

Triệu Sương :" Chuyện của quốc sư và Lại Tuyết đúng không?"

Hòa Yên Ninh gật đầu

Triệu Sương :" Được rồi, muội và Ngọc Hằng giúp tỷ"

Hòa Yên Ninh :" Sao nhận lời nhanh vặy'"

Hòa Yên Ninh chưa nói xong thì bị Ngọc Hằng, Triệu Sương dùng phép thuật biến mất về phòng"

Chu Đệ :" Sao lại, mẹ ta đâu"

Triệu Sương :" Ta dùng phép đưa tỷ ấy về phòng rồi. Ta và Ngọc Hằng đi trước nha"

Châu Linh ”Thái Tử không ngại thì xin chon bọn ta ở lại”

Chu Đệ : ”được”

Châu Linh: ”A Lý Phượng Nhất, hai đứa koi ngủ sớm đi trẻ nhỏ không nên thức khuya”

A Lý, Phượng Nhất : ”dạ, vậy tụi con đi nghỉ đây”

Hà Như Song :” thái Tử Phi thần và mẹ còn có việc xin phép”

Đàn Phòng : ”đi thong thả”

Thường Ngọc Thi :” ta cũng xin phép về phòng”

Đàn Phong : ”được người đâu đưa đại Hoàng phi về phòng”

Đàn Phong ôn lấy Chu Cao Túc: “được rồi Túc Nhi ở đây với mẹ đừng chạy đi chọc Hà Bá nữa”

Chu Cao Túc : ”dạ”

Chu Đệ : ”cũng trễ rồi ta đưa hai mẹ còn về phòng”

Chu Cao Túc : ”hè hè, cha ăm con đi”

Chu Đệ :”được được lên đây”

thế là Chu Đệ tay ẳm Chu Cao Túc tay nắm tay Đàn Phong đi về phòng, Đàn Phòng vừa đi vừa tựa đầu vào Chu Đệ mỉm cười hạnh phúc

-----------

Châu Linh: ”Như Song Con định làm gì?”

Hà Như Song : ”không phải thái tử giao vụ yêu nghiệt cho con sao lúc này con cũng nên đi tìm chúng rồi”

Châu Linh : “hiểu rồi, mẹ đi cùng con”

Hà Như Song :” không con muốn mẹ ở lại mọi người đều đang lơ là cảnh giác, nên mẹ à ở lại giúp mọi người cảnh giác nha”

Châu Linh : ”hơ, con bây giờ chê mẹ vướng chân à?”

Hà Như Song : ”con không có ý đó, con chỉ muốn nhanh chóng hơn thôi, vừa đảm bảo an toàn cho mọi người, vả lại muốn xem thử huynh ấy có thật sự đang dõi theo con không?”

Châu Linh : ”con muốn đánh cược bằng nhiệm vụ lần này”

Hà Như Song :” dạ”

Châu Linh : ”được vậy con mọi sự cẩn thận”

Hà Như Song cười: ”dạ con biết rồi, mẹ quên con là nữ hiệp Kim Yến Tử sao?”

Châu Linh cười  :”được rồi nữ hiệp của mẹ cẩn thận đó”

Hà Như Song mặt đồ hắc y phi thân đi ra ngoài

-----------------

Hòa Yên Ninh về phòng " Ai làm phép đưa ta về vậy chứ.... Triệu Sương sao?" Bà thấy Hoàng Dung nằm dang hai tay hai chân ngủ ngon lành : ”trời ơi, tỷ ấy nằm kiểu này rồi ta nằm đâu?”

Thu Cúc : ”để nô ty gọi thân vương dậy”

Hòa Yên Ninh : ”không cần nhường cho tỷ ấy đi, Triệu Sương cô ở lại chú ý an toàn của tỷ ấy, Thu Cúc, Chúng ta tới tẩm cung của Hoàng Thượng”

Ngọc Hằng : ”tới tẩm cung của hoàng thượng sao?”

Hòa Yên Ninh : ”con nên nghỉ ngơi đi ta thấy con không được khỏe”

Ngọc Hằng : ”dạ”

Hòa Yên Ninh : ”Thu Cúc đi với ta”

Thu Cúc : ”dạ nương nương”

----

Tại Phòng Hòa Yên Ninh

Triệu Sương nhìn Hoàng Dung ngủ ngon lành cô mỉm cười gian xảo : ”Trần Phù Dùng ta nên làm gì với cô đây?”

Triệu Sương cầm con dạo định rạch mặt Hoàng Dung nhưng cô chợt nghĩ : ”mà thôi, cô ấy bây giờ là Vân Đăng Hoàng Dung ta mà rạch mặt cô ta đổi vị trí thành kẻ phản diện mất, không được, không được  ---- khi đó Hoài Ngọc xem ta là kẻ thù mất, không được, không được, may cho cô đó”

Triệu Sương Cất Con Dao Đi, cô nhíu mày trầm tư : ”bây giờ ta lại thấy lo cho Ngọc Hằng, tuy nó sẽ có hạnh phúc uyên ương nhưng căn cơ đại đạo của nó có vì chuyện này mà bị hủy không? Rốt cuộc ta ủng hộ nó là đúng hay sai? Ngọc Hằng, cô cô không thể làm gì giúp con trong truyện này là phúc là họa phải xem tạo hóa của con rồi, Từ Tuấn Kiệt bà đây cảnh cáo ngươi nếu dám khiến Ngọc Hằng tổn thương bà đây có nhập ma cũng giết sạch cả nhà của mi". Nghĩ rồi Triệu Sương chạy ra ngoài :" Ta phài đi xem liệu cô ấy có tớitâm cung của Hoàng Thượng không?, hay là đi phủ quốc sư"

--------

Ngọc Hằng lúc này không thể nào ngủ được cô chạy đi tìm Chu Lâm,

Chu Lâm lúc này đang dùng phép xây nhà, Ngao Băng Hỗ Trợ

Chu Lâm : ”Quách Công Công cho toàn bộ người của ngài lui hết từ nay nơi này sẽ là người của ta đích thân sắp xếp, danh sách ta sẽ đưa cho ngài sau, có vấn đề gì không?”

Quách Ngọc : ”bẩm hoàng tử, e là khó cho nô tài, sắp xếp nhân sự tại các phủ là công việc của Nội Thị Tỉnh dễ dàng quản lý tránh có kẻ gian đột nhập cũng tiện bề điều tra khi có sự cố không may, nêu phải là chúng tôi chọn người nếu có vấn đề gì đó là trách nhiệm của chúng tôi”

Chu Lâm : ”về vấn đề ngài không cần lo, mọi chuyện ta sẽ chịu hết nếu có sự cố gì tại phủ của ta một mình ta chịu hết, nội thị tỉnh không liên quan, ngài cứ báo với ca ca hoặc phụ hoàng đây là ý của ta”

Quách Ngọc : ”nếu vậy, nô tài sẽ báo lại, nếu hoàng thượng hoạc thái tử không cho xin hoàng tử đừng làm khó nô tài”

Chu Lâm : ”ta biết, còn hiện tại ngài cho người của ngài rút đi, nếu cần để họ thay ca cho những ai phục vụ lâu năm, tạo cơ hội cho họ về quê”

Quách Ngọc : ”nô tài đã hiểu, nô tài cáo lui”

Chu Lâm : ”Băng Nhi nàng thấy sao?”

Ngao Băng : ”Đúng ý muội, vậy nên thiết kế như thế nào?”

Chu Lâm :” ta có ý định xây ma cung xung quanh tránh kẻ phiền phức tiếp cận múc đích để đe doạ”

Ngao Băng : ”không ổn, nếu vậy kinh thành đồn lên có ma, lòng dân hoang mang mất”

Chu Lâm : ”nếu vậy ta thiết kế thế này cổng vào sẽ là hoa, xung quanh phủ là một dòng nước, hoa phủ đều hai bên, có những cây cầu nhỏ bắt ngan, và một cầu lớn chính diện, ở dưới nước chúng ta thả cá, và vườn sẽ là xung quanh, bên phải làm thêm khu vườn lớn, cho các con thú mà chúng ta được tặng thêm một cái ao nhỏ thông với dòng nước, và nơi đó làm cái đỉnh nhỏ để ta với nàng ngồi ngắm, còn phần không gian còn lại sẽ nơi ở và sinh hoạt, nàng thấy thế nào?”

Ngao Băng : ”nghe hay lắm, nhưng thiếp thấy thêm một địa đạo bên dưới chúng ta dùng băng vĩnh cửu tạo ra một thủy cung, ngăn với dòng nước khi đó ở bên dưới có thể nhìn thấy từng cá tung tăng”

Chu Lâm : ”nếu vậy thì mái đình sẽ là toàn bộ không gian trên cùng chúng ta sẽ dăn lới nhỏ thả chim chóc,  bên dưới là thủy cung sẽ là nơi sinh hoạt của hai ta”

Ngao Băng : ”hay đó”

Chu Lâm : ”còn về người hâu nàng có sắp xếp gì không?”

Ngao Băng :” muội đã có chuẩn bị, nhưng mà để tạo nên mối quan hệ tốt muội cố tình thiết kế thêm cho Hoa Vương tỷ, một nơi dành cho các bạn hữu của chàng tới ở lại”

Chu Lâm : ”nàng thật chu đáo”

Chu Lâm : ”manimana biến”

Ngao Bằng “mi ma mi mi mi biến”

Chu Lâm Và Ngao Băng dùng phép thiết kế lại phủ đệ, nhưng một thủy cung

Ngao Băng triệu hồi từng đàn cá thả vào ao và dòng nước, Chu Lâm Thả những con thú, hổ con, báo con, sư tử con, Cặp hồ ly, để chúng chạy tung tăng,

Ngao Băng : ”còn thiếu chim thôi ngày mai đi bắt”

Chu Lâm : ”còn người hầu thì kiếm đâu đây”

Ngao Băng :” chàng khỏi lo" Ngao Băng Vỗ tay, một dàn mỹ nữ, một bền là trai tinh, một bên là ngư tinh, một con rùa làm quản gia, và một đàn binh sĩ là binh tôm tướng cua

Chu Lâm : ”nàng chuẩn bị kỹ thật”

Ngao Băng : ”từ giờ các ngươi ẩn thân nơi này khi cần thì hiện ra che mắt người khác rõ chưa?”

mỹ nhân ngư, trai tinh, rùa tinh, binh tôm tướng cua : ”dạ công chúa"

Ngọc Hằng Lúc này tới :” ôi trời ơi, đây là đâu mà đẹp quá vậy”

Chu Lâm : ”Hoàng Tỷ, tới rồi à, nơi này là đệ là Băng Nhi Thiết kế”

Ngao Băng : ”tỷ thấy đẹp không?”

Ngọc Hằng  : ”quá đẹp rồi"

Chu Lâm : ”à tỷ tìm đệ có việc gì?”

Ngọc Hằng : ”ta muốn hỏi đệ khi nào cứu huynh ấy?”

Chu Lâm :” không thể gấp bọn dệ cần đảm bảo rủi ro cho hai người thấp nhất, hiện giờ tỷ nên chú ý sức khỏe bản thân, nếu tỷ tâm tình không ổn thì chỉ có bại”

Ngọc Hằng : ”ta hiểu rồi, nếu có thể ta ở lại đây để thư giãn được không?"

Ngao Băng : ”Hoang Nghênh, nhưng không phải tỷ còn nhiệm vụ bảo vệ bá mẫu sao?”

Ngọc Hằng :” không sao, người đang ở cùng Phụ Hoàng”

Chu Lâm : ”đợi ngày mai đệ đi chuẩn bị thêm vài thứ cho nơi này hoàng hảo hơn, đệ dẫn mẹ tới thư giãn”

Ngọc Hằng : ”đệ thật sáng tạo điểm này ca ca ta không bằng được đệ đâu”

Chu Lâm : ”tỷ còn một ca ca à?”

Ngọc Hằng : ”phải hiện tại huynh ấy đang tầm sư học đạo vẫn còn trên núi”

Chu Lâm : ”tỷ là người thời Tống, công chúa Tống Triều, huynh ấy chắc cũng là Hoàng Tử Tống triều, hai người không định phản Minh Phục Tống đó chứ?”

Ngọc Hằng cười : ”đệ đừng lo, Tống Quốc diệt vọng từ lâu Dù Minh Hay Tống đều là Người Hán ta, nên việc gì phải phản, miễn quốc thái dân án thì triều nào cũng được”

Chu Lâm : ”Hú Hồn đệ còn tưởng phải đối đầu với hai cao thủ muốn phản Minh Phục Tống chứ?”

Ngọc Hằng : ”trời ạ ta còn không nghĩ tới luôn đó”

Ngao Băng : ”được rồi hai người đừng nói đùa kiểu này

nữa, sẽ chết người đó. ngồi xuống đi muội đi làm chút đồ cho hai người ăn”

Ngọc Hằng :” thôi khỏi đi ăn nữa hả ta ăn không nổi’

Ngao Băng : ” hihi muội quên mới ăn tiệc xong”

Chu Lâm : ”Hoàng Tỷ ngồi xuống đi hiện tại đệ còn chưa thiết kế xong”

Ngao Băng : ”đợi mai ta bảo cô cô thiết kết vài pháp bảo, để nơi nay tỏa sáng hơn”

Chu Lâm :” thế thì không cần đệ tự làm được”

Ngao Băng : ”đệ biết luyện chế pháp bảo sao?”

Chu Lâm : ”đệ biết, ngày xưa đệ cái gì cũng thua người ta, nên đều tự mình làm ra để mà sử dụng nên lâu dần đệ thích mày mò khám phá”

Ngao Băng : ”đệ giỏi thật”

thế là Chu Lâm, Ngao Bằng và Ngọc Hằng ngồi nói chuyện phiếm, khiến tâm trang Ngao Băng Thư Giãn hơn nhiều tội nghiệp Triệu Sương đang lo cho cô cháu gái

--------

Hòa Yên Ninh lúc này tới Tẩm Cung của Chu Nguyên Chương

Chu Nguyên Chương vừa mở cửa mật thất đi vào trong thì Hòa Yên Ninh Tới

Quách Quyền : ”bẩm hoàng thượng nương nương đến”

Chu Nguyên Chương : ”nàng ấy đến làm gì nhỉ cho vào?”

Hòa Yên Ninh : ”Hoàng Thượng vẫn chưa nghỉ sao?”

Chu Nguyên Chương :” trẫm còn việc phải làm, nàng vẫn chưa nghỉ ngơi sao?”

Hòa Yên Ninh : ”Hoàng Thượng thần thiếp… thần thiếp”

Chu Nguyên Chương : ”chuyện gì mà cứ ấp a ấp úng vậy? Nói ra xem”

Hòa Yên Ninh : ”chuyện này có chút tế nhị xin hoàng thượng cho lui tả hữu”

Chu Nguyên Chương : ”chuyện nghiệm trọng vậy sao? Các ngươi lui hết ra”

Quách Quyền  : ”dạ”

Hòa Yên Ninh : ”Thu Cúc, cả ngươi cũng lui đi”

Thu Cúc : ”Không phải chứ nương nương, chuyện này nô tỳ cũng biết mà”

Chu Nguyên Chương : ”chuyện quái gì vậy? Thu Cúc ngươi nói xem”

Thu Cúc : ”Bẩm Hoàng Thượng Nương Nương bấy lâu ngủ một mình thấy cô đơn nên muốn ngủ cùng hoàng thượng chuyện chỉ có vậy thôi”

Chu Nguyên Chương té cái đùng : ”cái gì? Chỉ có vậy thôi sao?”

Thu Cúc : ”dạ chỉ có vậy thôi?”

Hòa Yên Ninh đỏ mặt, véo tai Thu Cúc quát : ”Thu Cúc, nói lung tung cái gì đó. Ngươi không lên tiếng không ai bảo ngươi câm đâu, ra ngoài cho ta”

Thu Cúc : ”dạ”

Hòa Yên Ninh :" Ủa Triệu Sương, sao muội lại tới đây"

Triệu Sương :" Muội bảo vệ tỷ, tới đây với tỷ không được hay sao?. Thì ra tỷ tới đây, ta tưởng tỷ tới..."

Hòa Yên Ninh đi tới bịp mồm Triệu Sương :" Tại tỷ tỷ uống xay chiếm hết chỗ nằm của ta lên ta...."

Chu Nguyện Chương :" Xảy ra truyện gỉ sao, sao nàng không để Triệu Sương nói"

Hòa Yên Ninh ấp úng :" Ồ... chuyện này..."

Triệu Sương nhanh ý chạy ra nói nhỏ với Nguyên Chương. :" Chuyện là..... nhưng tỷ tỷ lại muốn......"

Chu Nguyên Chương :" Ồ như vậy thì tốt quá. Trẫm vui thay cho mẫu thân của hắn, hy vọng bà ta sớm ngày bồng cháu"

Hòa Yên Ninh :" Nhưng như vậy sẽ hại Lại Tuyết"

Triệu Sương :" Hoàng thượng, thần muội cáo lui"

Chu Nguyên Chương : ”haha trẫm còn tưởng chuyện gì? nào ái phi lại đây”

Hòa Yên Ninh : ”dạ hoàng thượng”

Chu Nguyên Chương ôm Hòa Yên Ninh : ”ái phi nàng không nghỉ mà chạy tới đây là để ở cùng trẫm sao”

Hòa Yên Ninh : ”quấy rầy hoàng thượng thần thiếp thật có lỗi, thần thiếp có làm lỡ chuyện của hoàng thượng không?”

Chu Nguyên Chương : ”nàng tới cũng vừa hay đi theo trẫm”

Hòa Yên Ninh nghĩ :" Lại Tuyết. Xem ra ta không giúp gì được cho cô rồi. Tất cả đành xem tạo hóa của cô thôi. Lưu Quốc Sư thần cơ diệu toán, mong là quốc sư dễ dàng vượt qua kiêơp nạn này"

Chu Nguyên Chương dẫn Hòa Yên Ninh đi vào mật đạo, Hòa Yên Ninh : ”hoàng thượng mật đạo này dẫn đi đâu”

Chu Nguyên Chương : ”là nơi ẩn giấu sức mạnh của hoàng gia, những bí pháp, công pháp, thần khí đều giấu ở tầng đầu tiên”

Hòa Yên Ninh : ”nói vậy có nhiều tầng nữa?”

Chu Nguyên Chương :” đi từ từ trẫm giới thiệu cho nàng”

Hòa Yên Ninh : ”xin hỏi hoàng thượng nơi này có bao nhiêu người biết”

Chu Nguyên Chương : ”trẫm Tử Vũ, Lưu Bá Ôn, Tú Anh, Đặng Dũ, Từ Đạt, Mộc Anh, những khai quốc công thần như Lam Ngọc đều biết, nhưng tầng bên dưới chỉ một mình trẫm và Tú Anh phát hiện”

Hòa Yên Ninh nghĩ : ”bí mật như vậy mà hoàng thượng cho ta biết, chàng tin tưởng ta vậy sao?”

Chu Nguyên Chương :” phải rồi trẫm chỉ cho thêm nàng biết nàng không được cho kẻ nào biết kể cả Hoàng Dung và Ngọc Hằng, thâm chí là Đệ Nhi, khi nào cần trẫm sẽ cho chúng biết”

Hòa Yên Ninh : ”thất thiếp biết rồi”

------------

lúc này Khi Lại Tuyết Đưa Lưu Bá Ôn Về Phòng

Lưu Bá Ôn Ngồi nửa tỉnh nửa mê : ”đưa rượu cho ta”

Lại Tuyết : ”công tử ngài say rồi”

Lưu Bá Ôn : ”ta chưa có say, nhanh mang rượu cho ta”

Lại Tuyết : ”công tử mời dùng”

Lại Tuyết Nghĩ lại lúc Mai Ngọc Lâm đưa cho cô : ”Lại Tuyết à, đây là xuân dược liều mạnh nhất, hãy cho Ôn Nhi Dùng đi hương quả Lưu Gia Ta Trông cậy ở con, xem như ta cầu xin con hãy giúp ta”

Lại Tuyết : ”không được, có được công tử theo cách này ta không muốn, công tử sẽ rất đau khổ, nhưng nếu ta không làm người đau khổ là lão phu nhân, ta phải làm sao đây? A Tú Nếu tỷ có ở đây thì quá tốt rồi”

Mai Ngọc Lâm Đã đừng sẵn bên ngoài âm thầm dõi theo : ”haizz Lại Tuyết Quá nhân hậu, thủ đoạn này ta e nó không làm được rồi, ta biết làm vậy là có lỗi với hai con nhưng thứ lỗi cho ta, thời gian của ta không còn nhiều”

Mai Ngọc Lâm Đút một ống tre vô, Châu Linh phía sau vỗ nhẹ : ”Lão Phu nhân người làm gì vậy”

Mai Ngọc Lâm giật cả mình : “trời ơi Châu Linh muốn ta chêt sớm sao, ta già rồi yếu tim đó, đúng như cô nghĩ Lại Tuyết hiền Quá, nên ta phải dùng tới chiêu này”

Châu Linh : ”phải dùng tới chiêu này sao?"

Mai Ngọc Lâm : ”cô không thấy ta quá đáng chứ?”

Châu Linh :” không hề, Lưu Quốc Sư vì công vụ bỏ bê tình cảm, có người mẹ lo cho từng chút thế này là phúc của ngài ấy, Châu Linh có phần ganh tỵ đó”

Mai Ngọc Lâm : ”được vậy cô canh chừng giúp ta, để ta tiến hành”

Châu Linh : ”lão phu nhân tăng liều một chút, thêm một chút ma Dược nếu không sẽ bị Lưu Bá Ôn Phát Giác ngay”

Mai Ngọc Lâm : ”cám ơn cô đã ủng hộ ta”

Châu Linh : ”tôi hiểu cảm giác của lão phụ nhân, mặc dù đối với hai người đó có chút quá đáng nhưng hết cách rồi”

Mai Ngọc Lâm : ”được” bà thôi một luồn xuân dược cực mạnh kèm theo ma dược thổi vào trong phòng cả Lưu Bá Ôn và Lại Tuyết đều ngửi thấy

Lưu Bá Ôn cảm thấy cả người nóng lên nhìn thấy Trước Mặt là A Tú

Lưu Bá Ôn Lúc này đã say thêm xuân dược cực mạnh nên không còn tỉnh táo nhìn Lại Tuyết Thành A Tú : ”A Tú là muội sao?”

Lại Tuyết Lúc này cũng trúng Xuân Dược, cô cảm thấy cả người nóng lên, cô cởi bớt xiêm y : ”Công tử”

Lại Tuyết ôm Lấy Lưu Bá Ôn, cởi Áo Của Lưu Bá Ôn ra : ”Công Tử ta muốn thành người phụ nữ của huynh”

Lưu Bá Ôn lúc này nhìn thành A Tú : ”A Tú” Lưu Bá Ôn hôn lấy môi Lại Tuyết

cả Lưu Bá Ôn Và Lại Tuyết Thoát Y Phục ra, cả hai sờ mó cơ thể nhau, trau nhau những nụ hôn nồng cháy, Lưu Bá Ôn Đè Lại Tuyết Xuống bắt đầu cả hai âu yếm

-----

Haizzz, Tội Nghiệp Lưu Bá Ôn đối phó kẻ thù nào ngán ai bị mẹ đối phó chỉ dính đòn

--------

Châu Linh Bên Ngoài :” âm thanh này là họ tới khúc cao trào rồi chúng ta nên rút đi lão phu nhân”

Mai Ngọc Lâm Mỉm Cười : ”tuy là có chút quá đáng nhưng ta không hối hận”

Châu Linh cười thầm  : ”thần cơ diệu toán Lưu Bá Ôn chắc ngươi không tính ra ngươi bị mẹ ngươi cho xơi xuân dược để kiếm con dâu cho Lưu Gia Chứ hahaha”

.............

Trong phòng Doãn Văn. Doãn Văn say xỉn xuống giường và bước loạng choạng tới ghế. Miệng lải nhải :" Tố Nhi, Tố Nhi. Dù biết nàng là người do thất công chúa phái tới để đối phó Minh triều ta. Nhưng mà ta..... ta không thể hận nàng được, Tại sao , tại sao vậy?, vì ta rất yêu nàng, ta yêu nàng lắm nàng có biết không?". Hắn ợ một hơi men rượu :" Người đâu, rượu rượu, mang rượu cho ta.". Hắn lại đập bàn khiến chém rơi xuống đất :" Thế tử như ta đúng là đáng thương. Ta muốn uống rượu, rượu, rượu..... Rượu là rượu nhiều khi không thèm uống. Ợ..... Rươu là rượu nhiều lúc uống như không.

Bạn đang đọc Truyện Lưu Bá Ôn Phần 10. Liên Hoa Ngọc Hốt sáng tác bởi TraiTaoNho
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TraiTaoNho
Thời gian
Cập nhật Kaibaseto
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.