Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thượng cổ thần long

Tiểu thuyết gốc · 5143 chữ

Ngọc Hằng, Từ Tuấn Kiệt : ”nhị vị tiền bối quả nhiên là cao thủ âm luật, vãn bối thật vinh dự”

Mộng Ma : ”hai đứa các ngươi cũng biết nịnh lắm, nhưng ta không quan tâm, Hàn Tương Tử giao kèo đã hoàn thành hẹn ngày tái ngộ”

Hàn Tương Tử : ”cảm tạ Mộng Ma huynh, hẹn ngày tái ngộ”

Thế là Mộng Ma biến mất, Ngọc Hằng lên tiếng hỏi : ”Tiền Bối chẳng phải nói tiên ma khác đường sao tiền bối giao du với Mộng Ma không sợ Thiên đình hỏi tội sao?”

Hàn Tương Tử cười to : ”hahahaha, vậy theo tiểu nhà đâu người thế nào là tiên và ma thì lại là như thế nào? Thật ra ranh giới của nó chỉ là một niệm mà thôi cũng như nhà phật có câu nhất niệm thành ma nhất niệm thành phật, là tiên hay ma chỉ ngươi một niệm mà thôi, giao du với ma tộc mà gây hại cho nhân gian thì đúng trời đất bất dung, còn ta thì giao du với Mộng Ma nhưng lại khiến cho thế gian có thêm đôi uyên ương, và còn có ích thì sao thiên đình lại hỏi ta chứ hahaha”

Từ Tuấn Kiệt : ”nghe nói Tiền Bối từng là một vị đại tướng quân hôm nay Tuấn Kiệt đã lãnh giáo”

Hàn Tương Tử : ”chỉ tiếc là khi ta còn là Phí Trường Phồng ta không bảo vệ được Trinh Nương thê tử của mình và mẹ mình, lại còn khiến cho Đông Hải Tam Công Chúa vì ta mà chết cây sáo này là cô ấy hóa thành, nếu ta không làm gì đó thế gian thì có lỗi với ba người phụ nữ đó”

bỗng một tiếng đàn lại cất lên Ngọc Hằng : ”Mộng Ma Tiền bối trở lại sao?”

Hàn Tương Tử : ”không tiếng đàn này là của Lữ Động Tân”

Lữ Động Tân : ”huynh đệ ngươi cũng mê chơi quá đó hại ta phải cất công đi tìm ngươi”

Hàn Tương Tử : ”hahaha là huynh đi tìm ta hay ta đi tìm huynh”

Lữ Động Tân : “hahaha, ta chỉ là đang đi du ngoạn tình cờ gặp huynh nên dừng lại trò chuyện với huynh một chút, thế nào không hoan nghênh ta à?”

Hàn Tương Tử : ”nếu ta nói không hoan nghênh thì huynh sẽ đi hay tiếp tục ở đây?”

Lữ Động Tân : ”hahaha nếu huynh không hoan nghênh ta đành phải lấy Thư Hùng bảo kiếm mời huynh chỉ giáo vài chiêu thôi”

Hàn Tương Tử : ”thôi không nói nhảm nữa huynh tìm ta có việc sao?”

Lữ Động Tân : “Trương Quả Lão gặp rắc rối ta tới tìm huynh đi giúp ông ta”

Hàn Tương Tử : ”vậy thì đi thôi, Từ Tướng Quân, Tiểu Công Chúa cáo từ”

Từ Tuấn Kiệt, Triệu Ngọc Hằng : ”cung tiễn nhị vị tiền bối”

thế là Hàn Tương Tử dùng phép đưa họ về và biến mất cùng Lữ Động Tân

------

Từ Tuấn Kiệt và Ngọc Hằng trở về thực tại, Ngọc Hằng Mở mắt ra thấy Từ Tuấn Kiệt vẫn nằm im bất động, lòng chợt cảm thấy trống vắng

Ngọc Hằng có cảm giác như vừa trải qua một kiếp người, Ngọc Hằng bước lại bên Từ Tuấn Kiệt nắm tay cậu : ”muội tin huynh vẫn còn ý thức, khoảnh khắc vừa rồi muội rất hạnh phúc và muội không muốn nó kết thúc tại đây, Hứa với muội. hãy mau chóng bình phục và chúng ta sẽ thành thân, muội đợi huynh”

--------

Lúc này tại mật thất hoàng cung

Chu Nguyên Chương dẫn Hòa Yên Ninh xuống mật thật bí mật, Hòa Yên Ninh không dám tin vào mắt của mình, nơi này là một động thiên phúc địa, có hồ nước yên tĩnh có thác nước chảy vào, có những cây cổ thụ, chiêm muôn và ong bướm, và xung quanh vách có những cửa động đánh ký hiệu khác nhau

Hòa Yên Ninh : ”Hoàng Thượng nơi này là?”

Chu Nguyên Chương : “haha đây là một động thiên trẫm và Tú Anh Tình cờ phát hiện và hiện tại nơi này có một vài người bạn sinh sống, Tiểu Băng Sâm đệ có ở đó không?”

sau tiếng gọi của Chu Nguyên chương một tiểu Sâm Tinh xuất hiện : ”ế Hoàng Đế ca ca tới thăm đệ sao? Người bên cạnh là phu nhân của huynh hả”

Chu Nguyên Chương : ”vị này là ái phi của ta, đệ ở nơi này sống tốt chứ? À giới thiệu với nàng đây là Tiểu Băng Sâm một Nhân Sâm Ngàn năm tu luyện thành tinh trong lúc ta khởi nghĩa chính nó đã cứu mạng ta”

Hòa Yên Ninh : ”ta là Hòa Yên Ninh chào cậu”

Tiểu Băng Sâm : ”đệ vẫn sống tốt, thế Tú Anh Tỷ không tới à?”

Chu Nguyên Chương : ”Tú Anh hiện bận về quê nên không tới thăm đệ được”

Tiểu Băng Sâm : ”vậy à, Đệ ở đây cũng có vài người bạn nơi này rất an toàn Hoàng Đế ca ca tìm đệ không biết có phải cần tới nhân sâm không?”

Chu Nguyên Chương : ”không sai ta có mấy đứa cháu nên muốn xin nhân sâm của đệ tẩm bổ cho chúng”

Tiểu Băng Sâm :” Chuyện Nhỏ, nơi này đệ có cả 100 củ băng sâm, tặng cho huynh, không ngờ huynh đã lên tới chức ông, thời gian của loài người qua nhanh thật’

Chu Nguyên Chương :” hahaha ta bây giờ đã là ông già không còn là thời thanh niên để đủ sức chơi đùa với đệ rồi”

Tiểu Băng Sâm : ”thật là hoài niệm, hy vọng huynh sống lâu một chút”

Chu Nguyên Chương : ”hay đệ cho ta ăn đệ đi đảm bảo sống cả ngàn năm”

Tiểu Băng Sâm : ”vậy đệ hy vong huynh chết sớm một chút’

Chu Nguyên Chương : ”hahaha, à đúng rồi lão tiền bối còn ở đây tu luyện chứ”

Tiểu Băng Sâm : ”lão tiền bối vẫn còn ở đây, đệ dẫn huynh đi”

Tiểu Băng Sâm dẫn Chu Nguyên Chương và Hòa Yên Ninh

Hòa Yên Ninh : ”hoàng thượng vị lão tiền bối đó là ai vậy?”

Chu Nguyên Chương : ”nàng gặp rồi sẽ biết”

Tiểu Băng Sâm :” lão tiền bối Chu Nguyên Chương ca ca cùng với phụ nhân của huynh ấy Hòa Yên Ninh tẩu tẩu tới thăm người đây”

một tiếng vang lên : ”lại là tên tiểu tử phiền phức đó à, bảo hắn về đi, ta không có hứng thú với hắn”

Chu Nguyên Chương :” Lão Tiền Bối đừng xấu tính vậy chứ ta mang mười con heo tới kính ngài đây”

tiếng nói lại vang lên : ”có mười con rồng ta cũng không có hứng cút ngay đừng làm phiền ta”

Chu Nguyên Chương : ”tiền bối lần này vãn bối tới là để thỉnh giáo tiền bối một vài điều xin tiền bối hiện thân”

tiếng nói lại vang lên : ”ta bảo ngươi cút ngươi không nghe không hiểu hả?”

Hòa Yên Ninh : ”Lão tiền Bối xin hãy thương tình hiện thân”

tiếng nói lại vang lên : ”phiền chết đi được còn không cút ta giết hết các ngươi”

Chu Nguyên Chương : “khỉ thật con rồng già này lười đến thế là cùng Yên Ninh lấy Bích Ngọc Minh Hỏa Phóng lửa đốt nơi này đi”

Hòa Yên Ninh cả kinh : ”Hoàng thượng làm vậy không hay đâu với lại nơi này đẹp như vậy phóng hỏa có hơi tiếc”

Chu Nguyên Chương : “kêu nàng phóng hỏa thì nàng cứ phóng hỏa đi”

Hòa Yên Ninh : ”dạ hoàng thượng”

Hòa Yên Ninh dùng Bích Ngọc Minh Hỏa phóng ra ngọn lửa màu xanh thì một luồn nước dập tắt ngọn lửa

một con Rồng khổng lồ còn to hơn cả Ngao Băng giận giữ phi ra

Chu Nguyên Chương : ”núp và nằm xuống mau”

Hòa Yên Ninh giật mình làm theo, cô và Chu Nguyên Chương vội nằm xuống, Tiểu Băng Sâm đã độn thổ trốn mất một con rồng khổng lồ màu vàng kim bay ngang họ và hiện ra một thân ảnh anh tuấn với bộ hoàng sam, nhìn ra dáng vẻ hoàng tộc

Kim Long : ”đứng dậy đi tìm ta có việc gì nếu là việc vớ vẩn ta lấy mạng hai ngươi đó”

Chu Nguyên Chương : ”không có việc lớn không dám làm phiền tiền bối”

Kim Long : ”nói mau”

Chu Nguyên Chương : ”Thiên Ma Đã xuất thế’

Kim Long giật mình : ”ngươi nói Thiên Ma, là tên Thiên Ma Nào?”

Chu Nguyên Chương : ”là Đại Thiên Ba Tuần”

Kim Long : ”cái gì Đại Thiên? E là thiên hạ sẽ gặp một tai kiếp lớn, ngươi tìm ta là để đối phó hắn à?”

Chu Nguyên Chương : ”không sai vì thiên hạ chúng sanh xin tiền bối xuất thủ tương trợ”

Kim Long : ”e là khiến ngươi thất vọng rồi, dù cho ta cùng Thanh Long, Bạch Long, Hắc Long Tứ Đại Thần Long đồng loạt xuất thế liên thủ cũng không thắng nổi hắn, mà theo như ta hiểu về Đại Thiên hắn vốn không có hứng thú với ngươi mới phải, là ngươi chủ động chọc hắn thì tự mà chịu”

Chu Nguyên Chương : ”thật không dám giấu, do một tên đạo sĩ mũi trâu là Tiêu Di cắp ma khí của thiên Ma để đưa vào người Lam Ngọc nên chọc giận Thiên Ma, chúng tôi đã tìm nghũ đại thần khí ngũ sắc thổ vá trời ngăn cản ma tộc kéo tới nhân gian và hiện này hắn lại tới nữa”

Kim Long : ”để ta quan sát tam giới một chút” Kim Long dùng Long nhãn nhìn khắp tam giới

Kim Long : ”thấy rồi quả thật có một Thiên Ma mang ma khí rất mạnh nhưng hắn không phải Đại Thiên, nếu ta đoán không nhầm hắn chỉ mượn danh Đại Thiên mà thôi, các ngươi có thể đối phó được, nhưng tên này cũng rất mạnh không hạng tầm thường đâu, nếu muốn đối phó hắn cứ tới đây ta sẽ huấn luyện cho các ngươi ta cũng không ưa gì Thiên Ma tộc Đâu”

Hòa Yên Ninh : ”Tiền Bối ta có đứa con dâu là Bắc Hải Tam Công Chúa Ngao Băng là tộc nhân Long Tộc không biết Tiền Bối có thể giúp nó không?”

Kim Long : ”nếu là hậu nhận Long Tộc Cứ đứa nó tới đây đích thân ta sẽ truyền công pháp cho nó”

Hòa Yên Ninh : ”cảm tạ tiền bối”

Kim Long : “Tiểu Tử lại đây ta tăng cường Long Khí Của ngươi, và truyền cho ngươi Hóa Long Thần Công, khi cần thiết ngươi có thể để Long Khí bao bọc cở thể và chiến đấu như một con rồng”

Chu Nguyên Chương : ”cảm tạ tiền bối”

Kim Long dùng vài viên Long Châu bày ra trận pháp: ”tiểu tử bước vào giữa ngồi xếp bằng”

Chu Nguyên Chương : ”dạ tiền bối” Chu Nguyên Chương bước vào giữa ngồi xếp bằng, Kim Long niệm chú, Tử Kim Thần Long trong Chu Nguyên Chương xuất ra hấp thụ long khí ngày càng to lớn, khi thấy Chu Nguyên Chương đỏ toàn thân Kim Long dừng chú Tử Kim Thần Long trở về cơ thể Chu Nguyên Chương

Kim Long : ”tiểu tử thấy thế nào?”

Chu Nguyên Chương : ”Toàn Thân như Lửa Đốt’

Kim Long : ”tốt nhớ kỹ cảm giác vừa rồi bây giờ vận Tử Kim Thần long Khí theo tâm pháp này’

Kim Long Đọc Tâm Pháp, Chu Nguyên Chương Làm Theo, một hồi lâu Chu Nguyên Chương đứng đậy chuyển hóa thành một con rồng bay lượng đất đá xung quanh bị phá nát

Chu Nguyên Chương Dừng lại kiểm tra :” cái này là?”

Kim Long : ”vừa rồi là Hóa Long Thần Công, hãy học cách làm chủ nó rồi sáng tạo theo cách của ngươi”

Chu Nguyên Chương : ”ta ơn tiền bối đã chỉ điểm’

Hòa Yên Ninh : ”Tiền bối không biết ta có thể nhờ tiền bối chỉ điểm không?”

Kim Long nhìn Hòa Yên Ninh một hồi lâu

lắc đầu trả lời :” công pháp long tộc không phù hợp với ngươi, người phù hợp với công pháp của phượng hoàng tộc có luyện công pháp long tộc cũng vô ích”

Hòa Yên Ninh : ”không biết tiền bối biết nơi cư trú của Phượng Hoàng tộc không?”

Kim Long :” phương hoàng tộc là bộ tộc của những chuyến du hành không như Long Tộc thích động thiên tìm nơi ngủ, Phượng Hoàng Tộc lại thích những chuyến bay nhìn ngắm thế gian nên có thể nói hành tung của Phượng hoàng tộc còn khó nắm bắt hơn cả thiên ma tộc”

Chu Nguyên Chương : ”cảm tạ tiền bối”

Kim Long : ”đủ rồi đừng tới làm phiền ta, muốn nhờ ta huấn luyện tên nào thì đem tới đây, vì diệt Thiên Ma Tộc nên ta sẽ không tính phí cho khóa đào tạo”

Chu Nguyên Chương : ”vậy thay mặt con dân cảm tạ tiền bối”

Kim Long : ”nãy giờ mới để ý, suýt chút ta quên ngươi bây giờ là hoàng đế”

Chu Nguyên Chương :” Tiền bối chê cười”

Kim Long : ”được rồi đưa ái phi của ngươi cút khỏi nơi này cho ta nếu không ta giết luôn hai ngươi”

Chu Nguyên Chương : ”vãn bối cáo lui”

Chu Nguyên Chương dẫn theo Hòa Yên Ninh nhanh chóng rời khỏi, Chu Nguyên Chương thật sự không dám chọc giận con rồng này

sau khi ra khỏi tầng hầm, Chu Nguyên Chương đóng kín của mật động thở dài một hơi

Hòa Yên Ninh nhìn Chu Nguyên Chương lúc này lại thấy rất đáng yếu, một vị hoàng đế trên cả vạn người nào giờ ông mắng người ta nay lại bị người ta mắng lại không dám phản lại một câu, bà mỉm cười nắm Tay Chu Nguyên Chương : ”ổn rồi Hoàng Thượng, có thể kể cho thần Thiếp nghe về Vị Tiền bối đó không?”

Chu Nguyên Chương : ”Trẫm chỉ biết vị tiền bối đó là Kim Long trong Tứ long Thần tướng thời thượng cổ, cường giả của Long Tộc còn ông ta ở đó bao lâu thì trẫm không biết ta và Tú Anh tình cơ phát hiện xém tý bị tiền bối lấy mạng, ,may mà Tú Anh lúc đó mang thai bị thai hành nên vị Tiền Bối Đó hạ thủ lưu tình, và sau đó Tú Anh đã giúp trẫm lấy lòng tiền bối từ đó ta và nàng ấy hay tìm tới tiền bối những trường hợp thật sự khó, liên quan đến sự tồn vong của quốc gia, còn những việc như Hồ Khải Tạo phản trẫm mà tìm tới tiền bối là tiền bối giết trẫm ngay. Cái khí tức vừa rồi nàng cảm nhận được chứ?”

Hòa Yên Ninh :” khí tức đó tới giờ thiếp vẫn còn thấy kinh sợ, dù là đối mặt Thiên Ma cũng không có cảm giác này, thật sự quá đáng sợ, thiếp tự hỏi Thiên Ma và vị tiền bối đó ai lợi hại hơn”

Chu Nguyên Chương : ”theo những gì tiền bối nói thì tên Thiên Ma chũng ta đối phó không phải Đại Thiên Ba Tuần, mà chỉ là một tiểu Thiên Ma Mạo danh Ba Tuần, nhưng thực lực cũng không phải hạng tầm thường, chúng ta vẫn có thể đối phó”

Hòa Yên Ninh : ”hoàng thượng” bà nghĩ : ”họ nói đúng bây giờ Tú Anh Tỷ không ở bên cạnh hoàng thượng đây là cơ hội của ta, ta không muốn một mình chịu tủi hờn cô đơn nữa, ta muốn có được trái tim của hoàng thượng”

Chu Nguyên Chương : ”chuyện gì vậy?”

Hòa Yên Ninh : ”có cái giường đằng kia thiếp thấy hơi mệt”

Chu Nguyên Chương : ”vậy à trẫm đưa nàng lại đó”

Chu Nguyên Chương ẵm Hòa Yên Ninh lại giường nghỉ, bất ngờ bà kéo ông ngã xuống giường, Hòa Yên Ninh :” Hoàng thượng thần thiếp muốn được người sủng ái”

Chu Nguyên Chương : ”trời ạ, ái phi nàng lên chức bà rồi đó”

Hòa Yên Ninh mỉm cười : ”hoàng thượng chê thiếp già sao?”

Chu Nguyên Chương : ”nào có ái phi của trẫm vẫn còn trẻ và đẹp lắm”

Hòa Yên Ninh : ”vậy hoàng thượng sủng ái thiếp đi”

Chu Nguyên Chương : ”nàng lúc này học bị Châu Linh dạy hư à?”

Hòa Yên Ninh mỉn cười : ”hoàng thượng nói gì vậy? Thiếc Nương Tử còn hơn cả Châu Linh đó”

Chu Nguyên Chương cười : ”được lắm nữ ma đầu hôm nay trẫm sẽ trừng phạt nàng”

Hòa Yên Ninh cười :” Tiểu Hoàng Đế Có bãn lãnh gì mà đòi trừng phạt bổn tọa”

Chu Nguyên Chương hôn lên môi Hòa Yên Ninh, Hòa Yên Ninh cũng hôn lại say đắm

Hòa Yên Ninh : ”Hoàng Thượng Thiếp yêu chàng”

Chu Nguyên Chương : ”trẫm cũng yêu nàng”

Chu Nguyên Chương Và Hòa Yên Ninh thoát y phục và bắt đầu ân ái

Hòa Yên Ninh : ”Hoàng Thượng thấy thiếp có đẹp không?”

Chu Nguyên Chương : ”nàng rất đẹp và còn thơm nữa”

Hòa Yên Ninh : ”Hoàng Thượng thích không?”

Chu Nguyên Chương : ”trẫm rất thích nàng đó, hôm nay uống lộn thuốc rồi sao?”

Hòa Yên Ninh : ”không có chỉ là thiếp ngộ ra vài thứ thôi”

Chu Nguyên Chương : ”ồ nàng ngộ ra điều gì vậy?”

Hòa Yên Ninh : ”hihi bí mật thiếp không nói cho hoàng thượng biết đâu”

Chu Nguyên Chương bậc cười: ”dám giữ bí mật với trẫm nàng ăn phải gan gấu sao trẫm sẽ cho nàng biết tay”

Hòa Yên Ninh : ”hihi trừng phạt thiếp đi”

Chu Nguyên Chương :”nữ ma đầu to gan hãy xem trẫm làm sao trừng trị nàng”

thế là họ tận hưởng đêm mặn nồng sau bao lâu xa vắng

Triệu Sương lo lắng cho Hòa Yên Ninh nên đi vào xem nghe một âm thanh của Hòa Yên Ninh: ”Hoàng Thượng Thiếp rất thích á á”

Triệu Sương đỏ cả mặt : ”ta nên đi ra thì hơn”

-------

tại phòng Chu Đệ

Vì để Đàn Phong được ngủ ngon Chu Đệ phải Ngủ Cùng Chu Cao Túc, kết quả Chu Cao Túc lăn qua lăn lại và rồi đạp gót chân lên mặt Chu Đệ, hại Chu Đệ bầm hết một con mắt

Chu Đệ nghiếng răng : ”tiểu tử thối”

Chu Cao Túc thì ngủ ngon lành chỉ tội Chu Đệ mất ngủ

Chu Đệ hết cách đành phải ngồi dậy đọc sách, Còn Chu Cao Túc vẫn ngủ ngon lành

Chu Đệ nhìn Chu Cao Túc ngủ ngon lành đành đi sang chỗ Đàn Phong thấy cô ngủ ngon lành Chu Đệ mỉm cười hôn lên trán Đàn Phong rồi ngồi gần đó đọc sách

Đàn Phong nghe động thì giật mình tỉnh dậy : ”Chu Đệ là chàng sao? Chàng không ngủ à?”

Chu Đệ quay lại Nhìn Đàn Phong : ”ta không ngủ được, nên qua xem nàng thế nào, ta làm nàng giật mình à?”

Đàn Phong : ”thiếp nghe động tưởng có trộm nên giật mình, mắt chàng làm sao vậy nhìn không giống do đánh nhau”

Chu Đệ : “à ta bất cẩn đập đầu vào cây cột thôi nàng đừng lo”

Đàn Phong cười : ”chàng nói dối, nếu bất cẩn đập đầu thì phải u đầu” cô chỉ ngón tay vào trán Chu Đệ :” không thể nào bầm mắt được, Mà Túc Nhi nó ngủ ngon chứ”

Chu Đệ : ”nó thì ngủ rất ngon lành”

Đàn Phong : ”sao chàng không ngủ cùng con mà lại bị bầm mắt”

Chu Đệ cười : ”còn sao nữa nó lăn qua lặn lại đạp thẳng vào mắt ta, ta còn nằm với nó nữa ta sợ con mắt còn lại cũng bầm luôn”

Đàn Phong cười : ”ôi trời, Túc nhi nó thật là ngủ mà cũng nghịch được”

Đàn Phong đưa tay xoa mắt Chu Đệ : ”Chàng có đau lắm không?”

Chu Đệ cười : ”ta không đau nhưng ngày Mai thì không thể lên triều với con mắt này được”

Đàn Phong : ”người đâu?”

Người hầu : ”thái tử phi có gì căn dặn?”

Đàn Phong : ”ngươi đi luộc làm trứng gà rồi lăn cho thái tử mau lên”

Người hầu : ”dạ nô tỳ đi làm ngay”

Đàm Phong cười :" Sao chàng nhìn thiếp vậy, trên mặt thiếp dính thứ gì hả?

Chu Đệ :" Tại vì nàng rất đẹp"

Đàm Phong :" i hi, chàng lại chọc thiếp..... Chu Đệ nè. Nếu sau này thiếp già thiếp xấu xí, chàng có còn yêu thiếp không?

Chu Đệ :" Có... Nhưng ta hy vọng lúc đó sức khỏe ta đủ tốt, mắt ta đủ tinh để ta được nhìn thấy nếp nhăn trên gương mặt của nàng". Chu Đệ ôm Đàm Phong :" Được ở bên cạnh người mình yêu, trải qua sóng gió cuộc đời, rồi được cùng nhau già đi là hạnh phúc lớn nhất trong đời của mỗi ngươi"

Đàm Phong xúc động :" Đời người xuy cho cùng cũng vì hai chữ hạnh phúc, hai chữ bình an.

Chu Đệ : ”cũng trễ rồi nàng hãy ngủ nghỉ đi nếu không đứa bé này lại nghịch hơn cả ca ca của nó là ta với nàng sẽ khổ đó”

Đàn Phong cười : ”chàng đó ngày lo chính sự tối lại không nghỉ ngơi muốn chết sớm sao?”

Chu Đệ ngồi cạnh ôm lấy Đàn Phong : ”được rồi nàng nghỉ ngơi đi ta xem sách một chút rồi ta sẽ ngủ”

Đàn Phong : ”không được thiếp ra lệnh cho chàng phải đi ngủ ngay lập tức”

Chu Đệ : ”được được tuân lệnh nương tử”

Đàn Phong cười :” lại sai rồi phải là nương tử biết rồi tướng công đừng quên Dục Dán nàng mới là tân nương”

Chu Đệ cười :” hảo Dục Dán sai rồi thưa tướng công”

Đàn Phong Bậc cười “hihihi,,, xem huynh đó vị thái tử nghiêm túc oai phong đây sao?”

Chu Đệ cười ôm lấy Đàn Phong hôn lên má cô : “Thái tử Chu Đệ là của Đại Minh còn lúc này ta là Mộc Dục Dán phu ,,, à không .. là nương tử của Đại Công Chúa”

Đàn Phong : ”hảo nương tử của ta, bây bổn công chúa ra lệnh cho công chúa phi nàng đi ngủ”

Chu Đệ :” Dục Dán Tuân lệnh”

---------

tại phòng Chu Lâm

Ngao Băng : ”huynh không ngủ được sao?”

Chu Lâm : ”một đại mỹ nhân nằm bên cạnh mà phải cố gắng kiềm chế bản thân tránh hỏa dục công tâm thì muội nghĩ ta có ngủ ngon được không?”

Ngao Băng :” vậy huynh muốn sao? Muội không ngại đâu”

Chu Lâm ôm lấy Ngao Băng : ”ta thật lòng rất muốn nhưng ta hiểu Ta là người muội là Rồng nếu như ta không thể kiềm chế thực hiện phu thê ân ái với muội, thì Long Vương sẽ vì muội mà gặp đại họa, nên Chu Lâm ta phải tìm cách đối phó với điều đó trước, có lẽ là sẽ rất lâu nhưng muội hãy tin ở ta có được không?”

Ngao Băng : ”Dù có là một vạn năm muội vẫn sẽ ở bệnh cạnh ủng hộ huynh”

Chu Lâm : ”cám ơn muội, Chu Lâm ta sẽ không phụ lòng muội đâu”

Ngao Băng : ”đằng nào muội cũng không ngủ được hay chúng ta đằng vân đi dạo nhé”

Chu Lâm : ”ý hay đó, chúng ta đi”

thế là Ngao Băng và Chu Lâm nắm tay nhau đằng vân hóng gió

Chu Lâm : ”muội xem bầu trời đêm thật đẹp”

Ngao Băng : ”quả thật rất đẹp, chúng ta lên tìm Hằng Nga Tỷ tỷ đi”

Chu Lâm : ”đi tìm Hằng Nga tiên tử sao? Ý hay đó”

thế là Chu Lâm và Ngao Băng bay lên Quảng Hằng Cung tìm Hằng Nga Tiên Tử

Hằng Nga đang múa thì thấy có người : ”ai mà đêm hôm bay lên đây tìm ta vậy? Không phải là Tam Thánh Mẫu lên chơi đó chứ?”

Ngọc Thố đi vào : “Hằng Nga Tiên Tử có người tới tìm cô”

Hằng Nga : ”Ngọc Thố là ai tìm ta”

Ngọc Thố : ”Bắc Hải Tam Công Chúa và tình lang của cô ấy”

Hằng Nga biến sắc: ”nguy rồi, họ lên đây có ai nhìn thấy không?”

Ngọc Thố : ”không có. Tiên Tử có chuyện gì vậy?”

Hằng Nga : ”không có thì tốt cô theo ta ra ngoài đuổi họ xuống trần ngay lập tức”

Ngọc Thố : ”Tiên Tử, không Phải Ngao Băng cũng là bạn của cô sao?”

Hằng Nga : ”Nếu Ngao Băng lên một mình thì không sao? Nhưng nếu dẫn theo Tình Lang của mình lên đây mà chàng chàng thiếp thiếp chính là hành vi xem thường Thiên Uy hậu quả không thể tưởng tượng được đâu”

Ngọc Thố : ”không phải Ngọc Đế đã ngầm cho phép họ yêu được và sanh con sao?”

Hằng Nga : ”đuổi họ xuống trước , rồi cùng ta xuống trần, ta sẽ giải thích cho cô sau,mau lên nếu không sẽ có đại họa đó”

Ngọc Thố : ”được nếu vậy phải đi ngay”

Ngao Băng Và Chu Lâm đang trên đường lên Quảng Hằng Cung thì thấy Hằng Nga và Ngọc Thố đi ra, Ngao Băng lên tiếng chào : ”Hằng Nga Tỷ tỷ”

Hằng Nga vội dùng phép đuổi họ xuống trần và cô cùng Ngọc Thố hạ phàm

Ngao Bằng Và Chu Lâm bị đánh bay xuống trần, Ngao Băng bất bình lên tiếng : ”Hằng Nga Tỷ Tỷ sao lại đẩy muội xuống đau lắm đó”

Hằng Nga : ”muội còn dám nói, ta không đẩy muội xuống là muội hại chết hắn rồi đó”

Ngao Băng : ”không phải chứ, không phải Ngọc Đế ngầm cho phép muội yêu đương sao?”

Hằng Nga :” con nha đầu chết tiệc nghe cho rõ đây, muội yêu đương ở trần gian thì các vị thần tiên còn măt nhắm mắt mở xem như không thấy? Nếu muội dám dẫn Tình Lan lên thiên đình thì đó là xúc phạm Thiên Uy sẽ hại chết hắn đó, Cả Tam Thánh Mẫu tuy đã được chấp nhận mối lương duyên với Lưu Ngạn Sương nhưng khi Lên Thiên Đình thì chỉ có được phép dẫn theo Lưu Trầm Hương, kẻ sở hữu Tiên Huyết chứ không được dẫn theo Lưu Ngạn Sương, Chỉ Khi Lưu Ngạn Sương tu ra chút đạo hạnh thì mới được lên trời”

Ngao Băng :” nhưng huynh ấy cũng có bãn lãnh mà Hà Bá nghĩa phụ huynh ấy cũng được lên Thiên Đình mà”

Hằng Nga : ”muội có biết vị trí của Hà Bá chỉ bằng với Thổ Địa không, so với Hao Thiên Khuyển còn không bằng”

Chu Lâm : ”tại hạ Chu Lâm xin ra mắt nhị vị Tiên Tử”

Hằng Nga vì quá lo nên lúc này mới nhớ mình chưa Chào Hỏi : ”Chào cậu, Ta Là Hằng Nga, còn đây là Ngọc Thố”

Chu Lâm : ”xin hỏi Hằng Nga tiên tử, vừa mới nói Nghĩa Phụ Hà Bá của ta không Bằng Hao Thiên Khuyển ư”

Hằng Nga : ”ta biết cậu có chút không hài lòng nhưng đó là sự thật, Hao Thiên Khuyển dựa vào Nhị Lang Thần nên tự do ra vào thiên giới, nhưng cũng không được phép chạy lung tung, cả Long Vương muốn vào cũng phải thông báo xin gặp, còn Hà Bá chẳng qua là tình cờ được Ngọc Đế tặng cho Quả Cam chứ tại thiên giới không một chút địa vị, nếu cậu bất mãn thì cứ lập ra chiến công như Hiển Thánh Nhị Lang thì Hà Bá có thể dựa hơi mà vào thiên Giới”

Chu Lâm : ”tại hạ xin hỏi một câu, nếu vậy cha mẹ ta có thể vào thiên giới không?”

Hằng Nga :” không thể. Cha mẹ cậu là người phàm chỉ cần bước vào thiên giới sẽ bị tan biến, nên người phàm muốn lên thiên đình phải có sự cho phép nếu tự ý xông vào sẽ chết rất thảm, bây giờ hai người hiểu tại sao ta đẩy hai người xuống chưa?”

Chu Lâm : ”thật nguy hiểm, cảm tạ Hằng Nga Tiên Tử đã giúp đỡ”

Ngao Băng : ”Thiên Đình vẫn cấm yêu được sao?”

Hằng Nga : ”nếu tất cả thần tiên đều như muội thì tam giới này đại loạn và vị trí của Ngọc Đế Sẽ bị huy hiếp muội nghĩ Ngọc Đế sẽ bỏ qua à, muội ở Trần Gian yêu đương sinh con thì Thiên Đình có thể xem như không thấy, nhưng nếu dám bước lên thiên đình nói chuyện yêu đương thì muội và Chu Lâm chết chắc rõ chưa”

Ngao Băng : ”muội biết rồi, Xin lỗi huynh, muội đã không biết điều này súy chút hại chết huynh”

Chu Lâm : ”không sao đâu muội đừng để tâm’

Ngao Băng : ”muội chỉ muốn dẫn Chu Lâm lên thăm tỷ thôi mà’

Hằng Nga :” muội đó không có việc gì quan trọng đừng có dẫn Chu Lâm lên tìm ta, đây Nguyệt Ngọc, mỗi lần muội gặp khó khăn hãy cầm lấy nó miệng gọi Hằng Nga Tiên Tử thì ta sẽ biết muội gặp nạn, nhớ kỹ không được lạm dụng, vì ta cũng không thể tùy tiên xuống trần”

Ngao Băng : ”cảm tạ tỷ tỷ, tỷ tỷ thật tốt”

Hằng Nga : ”nhớ kỹ lời ta nói, ta cũng phải trở về đây nếu không bị phát hiện là ta cũng bị phạt”

Ngao Băng : ”hì hì muội biết rồi”

Chu Lâm : ”cảm tạ nhị vị tiên tử, cũng tiễn nhị vị tiên tử”

Thế là Hằng Nga và Ngọc Thố trở Về Quảng Hằng Cung, Còn Ngao Băng Và Chu Lâm Quyết Đinh đằng vân du ngoạn

Bạn đang đọc Truyện Lưu Bá Ôn Phần 10. Liên Hoa Ngọc Hốt sáng tác bởi TraiTaoNho

Truyện Truyện Lưu Bá Ôn Phần 10. Liên Hoa Ngọc Hốt tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TraiTaoNho
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.