Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trận đạo tiền bối

Tiểu thuyết gốc · 2967 chữ

Vô Âm Lâm, cõi nhân Đông Nguyên.

Thời gian đã mấy ngày trôi qua, bên trong trận pháp Trương Diệp đã sớm tỉnh lại. Hắn lúc này vẫn đang không ngừng trị liệu thương thế ở cổ.

Bởi lẽ thủ đoạn của hắn chỉ cao đến tam đẳng, chữa cho vết thương tạo ra mới ngũ đẳng có phần cố quá.

Bạch bên kia lại không am hiểu mặt này, y chủ yếu là chiến đấu mà thôi. Lại nói, từ khi tu hành đến giờ đều không qua đào tạo bài bản.

"Bạch huynh, mấy ngày nay huynh thám thính bên ngoài đã thấy được vị trí truyền tống trận chưa?" Trương Diệp truyền âm cho Bạch.

Mấy ngày nay y vẫn hoạt động bên ngoài trận pháp, để hắn một mình ở lại chữa thương. Mục đích tất nhiên là tìm địa điểm truyền tống trận như Trương Diệp đã hỏi.

Hiện tại họ đã ở khá gần trung tâm khu rừng, địa điểm đó hẳn là đã khá gần. Có điều, hình dạng bây giờ ra sao khó có thể nói.

Trương Diệp chờ đợi Bạch trả lời, thời gian một ly trà không hề có lời đáp. Hắn thở dài tự gật đầu với mình.

Bạch vẫn luôn như vậy, luôn kiệm lời. Kể cả khi không cần dùng mồm, chỉ cần truyền âm y cũng không chịu.

Bất quá mỗi lần cất tiếng đều là tiếng hét. Tỷ như lần Trương Diệp đột phá, hay là sau đó hắn phá một chỗ lớn ở ẩn thành. Lại tỷ như lúc cả hai ở trong hợp chiêu lĩnh vực Dương gia.

Có thể nói là khi nào không thể kiểm soát được cảm xúc mới mở lời. Nhưng vậy cũng tốt, Trương Diệp tuy không phải người lạnh lùng ít nói mà chỉ là lười mà thôi.

Nhưng nếu là người thực thân thiết, sợ rằng hắn sẽ nói thông không nghỉ. Ai...cảnh đó chắc chỉ có khi hắn còn ở Trái Đất.

Gạt đi những suy nghĩ lung tung, hắn bắt đầu suy nghĩ những hành động tiếp theo. Tạm thời việc làm gì ở Tái Khỏi Giáo chưa nhắc đến, thời điểm đến đó còn khá lâu.

Trước mắt thì phải là Kim Thiết Thành. Bá chủ ở thành này là Thiết gia, mà tân tộc trưởng cũng như tân chủ thành bây giờ là Thiết Vong Cơ.

Nơi đấy mới trải qua một phen đổi chủ, buồn cười thay chủ thành đời trước cũng tên Thiết Vong Cơ, quan hệ với người bây giờ là cha con.

Thiết gia am hiểu nhất là kim đạo, người trong tộc cũng đa phần chủ tu lưu phái này. Nhưng khi nhắc tới Thiết gia họ không nghĩ tới điều đó.

Mà là nghĩ tới tài kiếm tiền của họ, trên dưới Thiết gia đều là một đầu doanh nhân. Thương đội của họ toả đi khắp cõi nhân, mọi chỗ đều có dấu răng.

Cũng vì am hiểu kinh doanh nên Kim Thiết Thành được mệnh danh là trung tâm thương mại lớn nhất cõi nhân.

Ở đây khắp nơi đều là cửa hàng, mặt hàng vô cùng đa dạng. Kể cả những vật thiên hạ chỉ đếm được trên đầu ngón tay, thì ở Kim Thiết Thành nhất định có dù ít dù nhiều. Bất quá là vật độc nhất thì còn có thể không.

Ban đầu vốn không có đi qua đây, thậm chí ngay cả Vô Âm Lâm cũng không trong lịch trình. Nhưng bởi Trương Diệp yêu cầu mà thêm vào.

Bởi lẽ dù nước Ám Hội sâu không thấy đáy, thì rất nhiều vật họ cũng không có. Trùng hợp thay là những vật hắn cần. Vì thế lần này đến thành hắn sẽ đi mua từng thứ, này đó đều là để gia tăng sức mạnh cho hắn.

Nào là dược, trận thạch, pháp khí, vật phẩm, pháp thạch,... Hắn vẫn là còn thiếu nhiều thứ lắm.

...

Lại mấy ngày trôi qua, Trương Diệp là giờ đã khỏi hẳn. Hắn cũng thu lại Ám Tàng Trận, bắt đầu thám thính trong Vô Âm Lâm tìm truyền tống trận.

Hắn cũng không quên thu thập này đó bộ phận của ma vật trong rừng. Triệt âm thụ thì hắn từ bỏ, không gian túi trữ vật không phài vô cùng vô tận. Lúc trước bỏ vào trăm gốc đã là đủ.

"Giả kim đạo...ta vẫn là nên học cái lưu phái này..." Trương Diệp nghĩ thầm trong lòng.

Ma pháp sư tại Quy Long Giới ngoài loại chiến đấu còn một loại khác là ma pháp sư phụ trợ. Họ thường sở hữu chức nghiệp như: Giả Kim Thuật Sư, Thợ Rèn, Cường Hoá Sư, Dược Sư...

Về phần Giả Kim Thuật Sư hay Thợ Rèn,... họ rất được trọng dụng nhưng số lượng lại khá ít ỏi. Vì việc tương lai có thành công hay không còn dựa vào tư chất của người học. Không phải cứ có chức nghiệp là nhất định sẽ thành tài. Phải có cảnh giới giả kim đạo

Thợ Rèn rèn ra vũ khí cũng là họ tu giả kim đạo. Dược Sư, Độc Sư chế tạo ra thành phẩm cũng là họ tu giả kim đạo.

Giả kim đạo am hiểu biến đổi vật này thành vật kia, đơn giản mà nói giống như trao đổi đồ vậy. Ngươi lấy một món đồ ngươi muốn bằng việc đưa ra thứ có giá trị tương đương.

Với lưu phái này, ngươi liền có thể tạo ra những món vật phẩm đặc biệt như trận thạch, trận kỳ, pháp khí, pháp khải, pháp trụ,...thậm chí mấy lọ dược đều là vật phẩm giả kim đạo.

Những vậy này lại có khả năng kích phát năng lực như ma pháp. Vì vậy người đời mới có câu "Giả kim đạo, một đạo mô phỏng vạn đạo". Bởi hãy nhìn những vật phẩm giả kim đạo từng xuất hiện.

Cảm Âm Thạch là mô phỏng ra tác dụng của âm đạo. Lưu Trận Loa Xác, Truyền Âm Nhĩ là mô phỏng lại thủ đoạn tín đạo. Tuyết Lang Thương, Tuyết Lang Song Kiếm là mô phỏng băng tuyết đạo lưu phái.

Như vậy có thể thấy sự tiện lợi của giả kim đạo. Đa phần ma pháp sư dù không chủ tu hay thậm chí phụ tu thì đều cũng có cho mình một chút kiến thức. Ngoài ra họ sẽ thu thập tài nguyên khi có thể, để dành tương lai nhờ người tu giả kim đạo giúp mình.

Trương Diệp trước giờ vẫn là làm thế. Nhưng suy đi nghĩ lại, hắn vẫn là nên tự làm cho mình vẫn hơn. Thứ nhất, hắn là ma đạo mà đa phần giả kim đạo ma pháp sư đều thuộc trận doanh chính đạo. Thứ hai là như vậy hắn sẽ chủ động hơn, nhờ người khác là nợ họ một ân tình hoặc cũng để lại tình báo cho người khác.

Nhưng cũng không phải cứ muốn là được, tu luyện giả kim đạo đến mức độ đủ để hắn tạo ra những vật mình cần, ít nhất cũng phải đẳng cấp tông sư.

Truyền thừa trong Ám Hội quả thật là có nhưng nó không bao gồm chân ý, bên trong chủ có ghi lại đại lượng công thức chế tạo vật phẩm.

Như vậy nó không thực sự thu hút được Trương Diệp.

Đúng lúc hắn đang suy tư, một tín hiệu truyền đến não hải. Là thông tin từ Bạch, y vẫn kiệm lời như mọi khi. Kể cả tìm thấy địa điểm vẫn chỉ là một cái nháy thông báo.

Hắn cũng là quen với việc này rồi, xoay người hướng phía Bạch mà phi hành. Một hồi sau hắn đã đến được nơi, chỉ thấy y đứng cạnh một cái cây. Không gian quanh đó cũng như bình thường ngoài kia, âm thành không hề hị triệt tiêu.

Người bình thường sẽ thắc mắc truyền tống trận ở đâu? Cái cây này thì có gì? Nhưng Trương Diệp lại trận đạo đại sư a, cư nhiên nhìn ra điểm kì lạ của cái cây.

Hắn tuy không nhìn thấu, nhưng hắn có linh cảm. Đây chính là điển hình của cảnh giới đại sư, sản sinh ra trực giác.

Trương Diệp đưa tay mò mò trong túi trữ vật rồi lấy ra một cái Lưu Trận Loa Xác, truyền ma năng vào đó. Chỉ sau một khắc toàn bộ ảo diệu, kết cấu và đủ thứ thông tin về truyền tông trận này được khắc như in vào não hải hắn.

Trận này là ngũ đẳng vũ đạo trận pháp: Kí Mộc Truyền Tống Trận. Nó đơn giản chính là truyền tống người, vật từ nơi này đến một nơi được định sẵn khác. Điểm đặc biệt là trận thạch, trận kì,...đều được giấu trong thân cây. Giấu này không phải giấu đơn giản, mà là che giấu khí tức bằng ám đạo thủ đoạn, ít nhất cường giả ngũ đẳng am hiểu ám đạo vô cùng mới phát hiện được.

Cái cây cạnh Bạch đây chính là chứa trung tâm của trận, một cái ngũ đẳng vật phẩm: Na Di Phù. Bất quá nó đã bị tổn thương mà sắp hỏng, nếu nó thật sự rách thì cái trận này đã tan vỡ từ lâu.

Việc của Trương Diệp bây giờ là thay thế nó cùng một số bộ phận khác của trận pháp, như vậy nó mới hoạt động lại như bình thường.

Nhưng trận này hắn không phải người dựng, càng không phải người kiểm soát. Bất quá lần thay thế này khác trước, hắn sẽ không dùng Thâm Nhập Thay Thế Trận.

Bởi phòng hờ trường hợp trận pháp bị hỏng mà bản thân lại đã qua đời không thể sửa, vị trận đạo ma pháp sư xây dựng trận này đã để lại một đoàn ý chí.

Ý chí này đã ngủ say cũng như bị phong ấn rất lâu rồi, nguyên do là vì nếu nó thức thì sẽ trải qua tự hỏi. Như vậy nó sẽ bị bào mòn và đến một khoảnh khắc sẽ tan biến. Thế nên ma pháp sư đã dùng cách đặc biệt để phong ấn.

Vị ma pháp sư đó hiển nhiên đã để lại phương thức mở phong ấn ý chí và cách khiến nó chấp nhận cho hậu nhân sửa chữa trận pháp.

Lúc này Trương Diệp lại lôi từ trong túi trữ vật ra một cái lọ thuỷ tinh. Bên trong ẩn chứa một làn khói màu vàng nhàn nhạt. Nó lại cũng là một đoàn ý chí đang ngủ say.

Cái này cùng cái trước cư nhiên từ cùng một người. Khác biệt ở chỗ nó không bị phóng ấn.

Trương Diệp mở nắp chai, dần dần làn khói bay ra ngoài, hình thành hình dáng con người. Nó thân mặc y phục bình thường, nét mặt cũng có thể nói ra là khoảng tuổi trung niên.

Cư nhiên là hình dáng vị ma pháp sư kia. Ý chí dần dần mở mắt, ban đầu nó nhìn nhìn Trương Diệp sau đó quay qua nhìn Bạch. Cuối cùng nhìn cây gỗ rồi nói.

"Đã bao lâu rồi, ta mới lại nhìn thấy cái cây này..." ý chí nói với vẻ mặt điềm tĩnh, có phần thư thái.

"Tiền bối, thỉnh ngài tốc tốc mở phong ấn, đánh thức ý chí bên trong." Trương Diệp hai tay ôm quyền cúi mình nói.

"Không vội, cùng lắm chỉ là cái phẩy tay. Quan trọng hơn là ngươi..." Ý chí trả lời rồi quay về nhìn thẳng mắt Trương Diệp.

"Trận đạo ma pháp sư quả là thực ít ỏi trong hội, tính từ đời ta đến nay cũng chỉ có ngươi là người thứ hai.

Nhưng ngươi đối với lưu phái này lại không phải chủ tu?"

Trương Diệp: "..."

Bạch: "..."

"Bất quá, nếu chờ hơn nữa sợ rằng sẽ không được...chút nữa ngươi hãy cứ hấp thụ ta, bên trong sẽ có không ít thứ thú vị đâu."

Nói rồi ý chí quay qua với gốc cây, nó quơ quơ tay qua lại lập tức khiến phong ấn trên cây tan biến. Sau đó ý chí trong cây cũng theo đó thức tỉnh. Tuy nhiên nó không hiện hình như cái trước mà lập tức hướng về Trương Diệp rồi tan biến.

"Cái này, ta như vậy là đã nắm được trận này trong tay? Trở thành chân chính chủ nhân của nó?" Trương Diệp tự hỏi chính mình.

Hắn tất nhiên thấy khác bình thường, vốn bao đời nay nếu có sửa chữa trận pháp cũng chỉ là mượn để sửa, tuyệt chưa từng có trường hợp trực tiế làm chủ.

Không tiếp tục lãng phí thời gian, Trương Diệp lập tức xếp bằng xuống. Hắn đưa tâm thần vào trận pháp.

Hắn thấy một vòng tròn rộng lớn, bên trong thấy rất nhiều trận đạo, vũ đạo, ám đạo, mộc đạo vật phẩm liên kết với nhau. Này là chân thân của Kí Mộc Truyền Tống Trận.

Tuy nhiên để ý sẽ thấy một vài nơi trên trận pháp lủng mất một lỗ không hề nhỏ, cơ hồ của trận muốn vỡ đến nơi.

Trương Diệp thấy vậy càng thêm khẩn trương, lập tức tập trung đến trung tâm của trận, hắn thấy một ánh sáng yếu ớt. Nhìn kỹ hơn thấy một mẩu giấy màu vàng, vài chỗ rách vô cùng thảm.

Đó là Na Di Phù, ngũ đẳng vũ đạo vật phẩm. Công dụng đơn giản chính là na di đối tượng sử dụng đến một nơi nhất định.

Lúc này ý chí nói bên tai Trương Diệp.

"Tiểu bối, mau! Theo lão phu chỉ dẫn mà làm."

Rồi sau đó ý chí liền chỉ dẫn hắn từng li từng tí các bước. Dần dần Na Di Phù được thay thế, cái cũ vừa được lấy ra liền lập tức tan biến.

Tiếp sau là các lỗ thủng trên trận pháp, hắn theo chỉ dẫn lại tiếp tục vá này đó vết thương. Cuối cùng đem trận này hoàn toàn chữa lành.

Trong suốt quá trình, Trương Diệp cũng không hoàn toàn phụ thuộc vào ý chí nhắc nhở, mà hắn cũng tự hành động theo ý mình. Này cho thấy tạo nghệ trận đạo của hắn không hề thấp.

Xong xuôi tâm thần Trương Diệp trở về, hắn dần dần mở mắt. Lúc này mới thấy ý chí đang hơi nghiêng nghiêng người nhìn hắn, trên mặt còn có một nụ cười.

"Haha, quả nhiên lão phu không nhìn nhầm người. Hảo một cái hậu bối." Ý chí ngửa mặt cười lớn.

"Ta đã nhiều lần cố ý chỉ sai, ngươi vậy mà không có mắc lừa. Sau đó liền đưa ra giải pháp chính xác trong thời gian ngắn. Quả thực rất giỏi." Nó ngưng cười, gật gật đầu rồi sau đó chớp mắt đã chui vào não hải Trương Diệp.

Trong não hải hắn thấy một trung niên lão nhân huyền phù không trung. Vậy mà hắn không có chút bất ngờ. Bởi trước đó ý chí từng bảo hắn hấp thụ nó.

Để làm vậy thì hắn phải đưa ý chí vào não hải rồi dần dần hấp thụ, này là nó giúp hắn một quãng đường.

Trương Diệp liền xuất ra một đạo ý chí của chính mình, bay tới đối phương rồi hai bên quấn lấy nhau.

Chỉ thấy ý chí của vị tiền bối dần dần nhỏ đi rồi trước khi tan biến vẫn thấy một nụ cười trên môi.

Khi đối phương kia hoàn toàn biến mất, ý chí của Trương Diệp quay trở về bản thể. Lúc này hắn cảm thấy trong đầu mình rất nhiều thông tin được nhập và khắc ghi.

Trong đó chứa vô số truyện đã trải qua trong đời vị tiền bối, những cơ duyên ông từng gặp, những thứ ông nghiên cứu. Hắn còn nhận được toàn bộ trận pháp nằm trong tay Ám Hội, đó là bởi vị tiền bối chính là người quản lý hết số đó.

Nhưng đặc biệt hơn cả, đó chính là vị trí một truyền thừa của vị tiền bối. Truyền thừa này dành riêng cho người sẽ kế nhiệm ông quản lý toàn bộ trận pháp thuộc Ám Hội. Vì thế khi hắn muốn trao đổi điểm cống hiến liền không có bắt gặp.

Trong đó bao gồm pháp thạch trận đạo, tất cả đều bổ trợ rất lớn tới việc tổ hợp ra trận pháp. Còn có đại lượng thông tin về các loại trận pháp các lưu phái. Cuối cùng là chân ý, theo thông tin nhận được thì chân ý này được bảo quản vô cùng tốn, hoàn toàn nguyên vẹn. Nếu hắn có thể hấp thu, liền sẽ trở thành trận đạo tông sư.

Đây là vô cùng có lợi nha, cảnh giới một lưu phái phải tốn nhiều năm mới lên tới cảnh giới đại sư.

Còn với cảnh giới tông sư, đây cơ hồ muốn tiêu hao cả đời người mới lý giải được một phần ảo diệu của đại đạo pháp tắc trong thế giới này.

Trương Diệp là mất mười mấy năm học mới có trận đạo đại sư. Còn cường hoá đạo, huyết đạo là hắn dựa vào kiến thức của tự thân suy đoán rồi dùng chí tưởng tượng nghĩ ra hợp chiêu. Như vậy mới thông qua hợp chiêu mà nhìn thấu ảo diệu của lưu phái ma gia tăng cảnh giới. Cách này tuy nhanh nhưng bất quá, chuẩn đại sư là giới hạn.

Bạn đang đọc Truyền Thuyết Quy Long Giới sáng tác bởi Rookie_Writer_JL
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Rookie_Writer_JL
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.