Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cái Mông Mò Không Được

Phiên bản Dịch · 2422 chữ

Sân thí nghiệm thực chiến dài rộng khoảng một nghìn mét, phân bố nham thạch, bụi cỏ, dòng suối, đầm lầy và chiến hào, là địa hình rừng cây điển hình, hoàn cảnh vô cùng phức tạp.

Hai bên Chiến trường cách nhau mấy trăm mét là hai chiến thú cấp quái vật, giằng co từng tí một.

Hai bên đều đã lắp đầy tinh thạch, kích phát phù trận đến cực hạn, tỏa ra linh quang lấp lánh.

Ngay cả viên linh năng phù du trong không khí cũng bị hấp dẫn tới, hình thành một vầng sáng nhàn nhạt quanh người hai bên.

Lang Vương vừa rồi trong thí nghiệm không bị tổn hao gì, dưới sự làm nổi bật của quầng sáng màu xanh nhạt, giống như tạo hình ngọc thạch trong suốt, làm tăng thêm mấy phần cao ngạo ngạo nghễ.

Lang Chu tuy rằng cũng không có gì đang ngại, nhưng thiết giáp chung quy vẫn dịch axit ăn mòn, lưu lại từng vết sẹo dữ tợn, lộ ra vẻ hung hãn tàn nhẫn.

Tất cả người xem đều bị khí tức vô cùng cường đại mà hai chiến thú này phát ra làm cho sợ hãi, giống như đang quan sát hai con yêu thú chân chính chém giết, ai nấy đều rụt cổ, nhìn không chớp mắt, ngay cả tiếng nghị luận cũng áp chế đến thấp nhất.

- Ta vẫn xem trọng Lang Chu hơn, hình thể lớn, hỏa lực mạnh, phòng ngự mạnh, mang theo nhiều tinh thạch, chỉ cần bắn trúng một lần là có thể bắn nổ Lang Vương rồi!

- Vậy thì phải bắn trúng mới được!

- Lang Vương tốc độ nhanh, phản ứng linh mẫn, tuy rằng hỏa lực viễn trình so với Lang Chu thì yếu hơn một chút, nhưng năng lực chém giết cận thân thì không kém hơn chút nào. Hơn nữa kết cấu thành thục, các phương diện đều vô cùng cân đối, không giống như Lang Chu, đầu nặng gốc nhẹ, ngựa nhỏ kéo xe to, quả thực là cự nhân què chân!

- Ta dám chắc rằng, trừ phi Lang Chu vận khí tốt, ngay từ lúc đầu ở cự ly xa một pháo bắn chết Lang Vương, nếu không, một khi bị tiếp cận, Lang Vương tuyệt đối có thể sử dụng tốc độ siêu cao và tính nhanh nhẹn để giết chết nó!

Mọi người người bên nào cũng cho là mình đúng, không ai nhường ai.

Đúng lúc này, bỗng nhiên nghe thấy khác một thí sinh hơn ba mươi tuổi cười lạnh nói:

- Các ngươi chỉ nghĩ tới những nhân tố ngoại bộ chứ không nghĩ tới, chiến thuật mới là quan trọng nhất!

- Huyễn lang sinh ra hơn ba mươi năm rồi, trong vô số trận chém giết đã sớm tổng kết ra cả trăm tới một ngàn chiến thuật kinh điển, toàn bộ đều được lưu trữ trong tinh não, tương đương với hơn một ngàn loại 'Tuyệt chiêu' cường đại!

- Mà Lang Chu bạn học Lý Diệu cải tiến, kết cấu và hình thức chiến đấu đều đã xảy ra biến hóa cực lớn, đại bộ phận 'Tuyệt chiêu' là không thể sử dụng.

- Cho dù hắn có thể căn cứ vào đặc điểm kết cấu của Lang Chu, lâm thời thiết kế ra một số chiến thuật mới, nhưng tính phức tạp và hữu hiệu không thể so sánh với chiến thuật vốn đã là kinh điển.

- Cho nên, trận so đấu này Lang Vương tất thắng, Lang Chu tất bại!

- May mắn là Lang Chu cũng không cần thiết phải giành chiến thắng, chỉ cần chống đỡ qua năm phút đồng hồ, hai bên đánh ngang tay thì cả nhà cùng vui!

Lời nói của thí sinh lớn tuổi này khiến tất cả mọi người bừng tỉnh đại ngộ, liên tục gật đầu.

Đúng vào lúc này, trong sân thí nghiệm thực chiến vang lên tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc.

Hai chiến thú vừa điên cuồng trút xuống hỏa lực vừa lao nhanh tới gần đối phương.

Loạn thạch bắn ra, đầm lầy bốc hơi, linh năng trong không khí vặn vẹo, giống như sương mù tỏa ra.

Chiến đấu từ giây đầu tiên đã trở nên gay cấn!

Lang Vương liên tục né tránh, lách khỏi mấy chục đạo pháo tinh từ.

Lang Chu thì không buồn tránh né, phía trước xuất hiện một hộ thuẫn bằng linh năng đen xì như mực, đỡ tất cả công kích, không hề dừng lại.

Hai bên càng lúc càng gần, hỏa lực càng thêm hung mãnh, thỉnh thoảng lửa đạn dày đặc sẽ va chạm giữa không trung, tóe ra những quang cầu đẹp mắt. Lập tức hóa thành thủy triều linh năng rực rỡ đầy màu sắc, lại biến thành sóng xung kích cực nóng, xé rách không khí, tạo ra từng tầng sóng gợn, khuếch tán ra mấy trăm mét, khiến chiến trường trở nên giống như ảo mộng.

Thân ảnh của hai chiến thú cũng trở nên lúc thì rõ ràng, lúc thì mông lung, không thể nắm bắt.

Sau mấy giây, khoảng cách giữa hai chiến thú đã không tới năm mươi mét.

Ở khoảng cách này, hỏa lực tầm xa không còn quan trọng, năng lực cận chiến sẽ trở thành mấu chốt của thắng bại.

- Lang Chu chịu thiệt rồi.

Không ít thí sinh ánh mắt sắc bén đều nghĩ vậy, càng có một số người thở dài trong lòng:

- Kỹ thuật cải tạo của bạn học Lý Diệu là nhất lưu, có điều trên lựa chọn chiến thuật thì hình như có chút sai lầm!

- Ưu thế của Lang Chu là ở hỏa lực, đương nhiên là phải liều mạng giữ khoảng cách, vòng vòng ở đằng xa mà bắn!

- Hiện tại bị Lang Vương áp sát, một khi triển khai đọ sức cận thân, tuyệt đối sẽ bị Lang Vương bằng vào tốc độ và sự nhanh nhẹn, chậm rãi giày vò đến chết!

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh...

Tốc độ của Lang Vương đột nhiên đề thăng, hóa thành một đạo lưu quang màu xanh lách qua bảy tám phát pháo tinh từ, hai lần nhảy lên, không ngờ đã lẻn đến phía sau Lang Chu.

Lang Chu liều mạng xoay người, tháp đại bác sau lưng cũng xoay tròn ba trăm sáu mươi độ, nổ súng về phía sau.

Nhưng thiết kế tám chân không lợi ở xoay tròn, mà tháp đại bác ở khoảng cách gần tại như vậy cũng tồn tại góc chết của công kích.

Lang Vương một mực trốn ở góc chết, rụt cổ lại, mấy phát pháo tinh từ bắn sượt qua đỉnh đầu nó.

- Xong đời rồi!

Không ít thí sinh kinh hô.

Bên Đại học Thâm Hải thì hoan hô nhảy nhót.

Bất kể chiến thú hay là chiến xa tinh thạch, sau mông luôn là bộ vị yếu ớt nhất.

Lang Vương của Giang Thiếu Dương vô cùng nhạy bén tóm được nhược điểm trí mạng chuyển hướng không linh hoạt của Lang Chu, phát động tuyệt sát từ phía sau đít!

Lang Vương tung người nhảy lên, nanh vuốt chấn động với tốc độ cao, lực phá hoại đề thăng tới cực hạn.

- Phập!

Phía dưới bụng Lang Chu lại bỗng nhiên bắn ra chất lỏng màu vàng nhạt, ở trong không khí tỏa ra từng luồng khí trắng.

Tinh nhãn của Lang Vương trong nháy mắt thu nhỏ lại thành hai lỗ kim, liên tục né tránh, cuối cùng không trong không trung không có chỗ mượn lực, cho dù né tránh được rất nhiều công kích nhưng vẫn bị chút ít chất lỏng phun trúng, lập tức phát ra tiếng động "xì xì" Chói tai, khói vàng bốc lên, vỏ ngoài trong nháy mắt bị ăn mòn rồi vỡ nát.

Lang Vương vừa rồi còn cao quý kiêu ngạo lập tức biến thành da chó ghẻ loang lổ.

- Đây là...

Tất cả mọi người chấn kinh, trợn mắt há hốc mồm nhìn Lý Diệu.

Giang Thiếu Dương thì như bị sét đánh, nửa ngày vẫn chưa hồi thần.

Lang Vương lăn một vòng tại chỗ, hốt hoảng chạy ra xa hơn mười mét.

Tuy rằng vẫn chưa bị thương tới chỗ yếu hại, nhưng uy phong đã hoàn toàn mất hết, kinh hồn bất định lòng vòng ở ngoại vi, không dám tới gần mông Lang Chu nữa.

- Bạn học Lý Diệu, đó, đó là gì thế!

Một thí sinh của đại học Tinh Vân lớn gan hỏi.

- Nọc độc đấy.

Lý Diệu trả lời một cách rất thản nhiên:

- Nếu chiến thú này là dựa theo hình thái của Lang Chu để cải tiến, mang theo chút nọc độc không phải là rất bình thường sao?

Đáp án khiến tất cả mọi người sụp đổ.

- Nhưng, ngươi lấy đâu ra nọc độc, hoặc là nói, lấy đâu ra dịch axit có tính ăn mòn cao như vậy.

Trong phòng duy tư sửa chữa, tất cả vũ khí đều đồng bộ với huyễn lang, bọn họ không nhớ là có dịch axit có tính ăn mòn cao như vậy tồn tại!

- Ta tự tổng hợp thành.

Lý Diệu giải thích:

- Các ngươi có nhớ không, trong kho có hai loại tài liệu Viêm Ban thạch và Đa Khổng Lan, mà trong dịch làm lạnh của lò luyện khí lại chứa Thiên Tinh dịch và Phi Sương dịch?

- Tính chất của bốn loại nguyên liệu này đều vô cùng ổn định, vừa không có độc tính cũng không có tính ăn mòn.

- Nhưng chỉ cần mài Viêm Ban Thạch và Đa Khổng Lan thành phấn, dựa theo tỉ lệ nhất định mà trộn lại. Bỏ vào trong dung dịch hỗn hợp Thiên Tinh dịch và Phi Sương dịch, lại đun nóng tới giữa 175 độ đến 216 độ, gặp phải không khí sẽ thể hiện ra tính ăn mòn vô cùng mãnh liệt.

- Đây là phối phương mà ta vô tình đọc được ở trong một cuốn sách cổ, kỳ thật không có tác dụng gì, bởi vì giá thành quá cao, hiện tại chúng ta có thể tạo thành dịch axit giá rẻ hơn nhiều.

- Vì sao lại muốn làm như vậy?

- Không phải rất đơn giản sao? Lang Chu mà ta cải tạo này tốc độ chậm lại nặng nề, đặc biệt là chuyển hướng không linh hoạt, kẻ địch khẳng định đầu tiên sẽ lựa chọn vòng ra sau mông nó mà đánh.

- Ta đương nhiên phải bố trí bẫy ở đằng sau rồi.

- Mặt sau của Lang Chu là dùng bệ làm mát cải tạo thành, bên trong đầy dịch axit. Chỉ tiếc tốc độ của Lang Vương quá nhanh, không ngờ bị nó né được, chậm thêm nửa giây nữa là tất cả dịch axit sẽ phun ra hết sẽ kết thúc được chiến đấu rồi. Haizzz.

Lý Diệu có chút tiếc nuối.

Mọi người nghe mà tim thắt lại.

Giang Thiếu Dương ở bên cạnh giỏng tai nghe lén, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, thầm hô may mắn.

Cục diện trên sân đã xảy ra biến hóa mới.

Sau khi ăn một quả đắng này, Lang Vương ẩn núp trong bụi cỏ, không hề nổ súng, rất thành thạo phát ra mấy chục đạo pháo tinh từ, vừa tiêu hao tinh thạch của đối thủ vừa quan sát quỹ tích hành động của đối thủ.

Bỗng nhiên nó đột nhiên lao lên, pháo tinh từ ở hai bên người bắn ra xa.

Không ngờ chủ động từ bỏ hỏa lực tầm xa, chuẩn bị liều mạng!

Không còn pháo tinh từ làm vướng bận, tốc độ của Lang Vương lại đề thăng lên một bậc, giống như một cơn gió xoáy màu xanh lục chạy vòng quanh Lang Chu.

Lang Chu có chút không biết làm sao, tháp pháo tinh từ xoay tròn như cánh quạt, liên tục nổ pháo, nhưng lại chỉ có thể bắng trúng từng đạo tàn ảnh màu xanh lục.

Cho dù là dịch axit không ngừng phụt ra, nhưng Lang Vương dưới tình huống đã có phòng bị nên hiệu quả rất nhỏ.

Tám cái chân lại biến thành một loại vướng víu, có cảm giác luống cuống tay chân, thỉnh thoảng lại va vào nhau.

- Đây là chỗ thiếu hụt trên chiến thuật.

Mấy thí sinh châu đầu ghé tai:

- Chiến thuật của Lang Chu quá đơn giản, không nghĩ ra phương pháp để ứng đối với chiến thuật chạy vòng quanh này, chỉ có thể để đối thủ dắt mũi.

- Có điều cũng không trách được Lý Diệu, dù sao thời gian quá gấp, hắn sao có thể bố trí ra tất cả chiến thuật?

- Mau nhìn kìa, Lang Vương phát động đợt công kích thứ hai rồi!

Anh sáng xanh lóe lên, Lang Vương nhân lúc Lang Chu bị quay cho đầu óc choáng váng, thất tha thất thểu thì nhảy lên cao đánh tới sau lưng Lang Chu!

Sau lưng Lang Chu cũng là góc chết công kích của pháo tinh từ, cũng là góc chết của công kích dịch axit, lại là góc chết tuyệt đối mà tám cái chân không thể chạm đến!

Mà sau khi gỡ pháo tinh từ xuống, Lang Vương lại có thể thế như chẻ tre lao thẳng tới hạch tâm!

- Nhảy lên! Nhảy lên!

- Cản nó lại, cản nó lại!

Lòng bàn tay của vô số thí sinh đã ướt đẫm mồ hôi.

Nỗ lực đầu tiên của Lang Vương đã thất bại, Lang Chu vô cùng đúng lúc vung chân lên chen kín đường công kích của nó.

Có điều Lang Vương cũng không nóng lòng, tiếp tục chấp hành chiến thuật vòng quanh, vừa lượn quanh Lang Chu vừa từ từ dụ nó tới dòng suối.

Trong Dòng suối đầy đá cuội, vừa ẩm lại vừa trơn.

Lang Chu quả nhiên trúng kế.

Sau ba lượt tấn công thất bại, Lang Chu cuối cùng bị dụ đến rìa dòng suối, giẫm lên đá cuội rồi trượt chân, lảo đà lảo đảo, để lộ ra sơ hở cực lớn.

Lang Vương thừa cơ lao tới, giẫm lên lưng Lang Chu, cúi đầu xuống, vừa hay để thò ra pháo tinh từ công kích siêu gần, sau đó móng sắc vung lên, tính cuồng đại phát, xé rách cả tòa tháp pháo tinh từ từ trên người Lang Chu xuống.

Bạn đang đọc Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch) của Ngọa Ngưu Chân Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 649

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.