Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thanh lọc

Tiểu thuyết gốc · 1404 chữ

Vừa tờ mờ sáng. Trần Linh đã lọ mọ ra khỏi Tiên Cước Am, hắn cũng không hướng phía đỉnh núi, mà chỉ đi xung quanh sườn núi.

Trần Linh cố gắng lê thân già đến những nơi mà hắn quen thuộc nhất, có mọc loại Túc Yên Cúc quanh núi.

Mặt trời đã sáng rỡ, Trần Linh mới trở về, gương mặt có chút mệt mỏi, nhưng ánh mắt lại thập phần chờ mong.

Khi đã yên phận bên gian dược phòng, Trần Linh cởi giỏ thuốc đặt xuống nền đất, cũng không nghỉ ngơi, trực tiếp lấy lên một thân cây, cũng may cho hắn đây là mùa Hạ, loại Túc Yên Cúc này mọc khá nhiều quanh núi, gần nửa ngày thu nhặt, Trần Linh đã đem về hơn năm chục gốc.

Trần Linh lật cánh tay nhăn nheo qua lại, đưa sát lên mắt xem xét, lại đưa lên mũi ngửi ngửi.

"Cũng không có dị tượng gì, xem ra phải đốt lên xem thử".

Túc Yên Cúc này thân cao tầm ba xích, mỗi cây chỉ nở duy nhất một hoa, cánh hoa màu trắng nhuỵ vàng nở hướng lên trên, tuy nhiên thành phần quan trọng nhất mà Trần Linh mong đợi là lá.

Nội tâm Trần Linh vui vẻ, loài cây thân cỏ này tuy nhỏ, nhưng lá lại to và nhiều, lá Túc Yên Cúc hình bầu dục dài,. lớn tầm 3 ngón tay, mọc ôm sát vào thân.

Trần Linh ngồi chỏm xuống bắt đầu những công đoạn mà trước nay hắn làm cùng với Mạc đại phu đã thành quen, hắn lặt hết lá trên thân, để vào một có giỏ, lại đưa lên bếp hun khói. Tầm một canh giờ sau, lại đem xuống trải đều trước sân của Tiên Cước Am.

Mạc đại phu khi đi ngang qua cũng ngạc nhiên, không ngờ Trần Linh lại đem về nhiều Túc Yên Cúc như vậy, tuy nhiên cũng không nói gì.

Mấy ngày sau, cũng vào lúc sáng sớm, Trần Linh lại đi ra ngoài tìm hái Túc Yên Cúc, đến trưa lại quay về, lấy lá khô mà hắn đã phơi trước đó, giã nhuyễn. Đến lúc chạng vạng thì đốt nguyên liệu trong lư trầm để tu luyện.

Trần Linh nhìn lư trầm đang bay lên từng cột khói nhỏ, miệng mỉm cười.

Thời gian khoảng một chén trà, khi tâm thần thư thãi, Trần Linh loại bỏ mọi tạp niệm trong đầu, bắt đầu khởi tu Hoa Linh Công.

Linh khí màu xanh xoay tròn trong đan điền, ánh sáng lúc này đã vô cùng rực rỡ, như có linh tính quen đường, tốc độ đi theo kinh mạch càng lúc càng nhanh.

.....

Vào đêm trăng tròn tại Tiên Cước Am, một bóng người đen thui mở toang cửa phòng, chạy như bay về phía hồ nước trong khuôn viên am, không nghĩ nhiều, hắn lao mình thằng xuống hồ, cũng không cởi quần áo.

"Tùm"

Không dừng lại, hắn lặn đầu hụp sâu xuống đáy, mặt hồ lại quợn quợn lên từng bong bóng khí, sau vài hơi thở, một thân ảnh gày nhom trồi lên lắc đầu qua lại, hai tay đưa lên quẹt nước trên mặt, thở phì phì.

Người này không ai khác chính là Trần Linh.

Sau một tháng, với tuần suất tu luyện và hít thuốc liên tục, hôm nay Trần Linh đã hoàn thành tầng đầu tiên đả thông huyệt Thái Khê của Hoá Linh Công!

Tia linh khí màu xanh trong thể nội của Trần Linh đã sáng rực rỡ, khi nãy hắn cũng không để ý, vẫn tu luyện khẩu quyết như bình thường, bỗng nhiên linh khí mạnh mẽ xông phá huyệt vị, Trần Linh cũng không kịp phản ứng, sau đó vài hơi thở một cơn tê dại từ vị trí huyệt đạo ở chân bắt đầu lan tràn ra khắp cơ thể.

Miệng Trần Linh co quắp không phát ra được bất cứ tiếng gì, sau thời gian nửa nén nhang, hắn mới dần dần lấy lại cảm giác, lúc này một chuyện khác lại xảy ra, toàn thân của Trần Linh nhất là những chỗ bày tiết mồ hôi, bắt đầu tràn ra những chất nhày đen kịt, mùi bốc lên thì kinh khủng khiếp, không chỉ vị nhiệt độ cơ thể hắn lại tăng chóng mặt, cảm giác như có thể bốc hoả bất cứ lúc nào.

Trần Linh không nghĩ nhiều lao ra ngoài, vậy là có cảnh tượng xuất hiện như lúc đầu.

Trần Linh lúc này đã lột hết quần áo trên thân, kì kì cọ cọ, lòng đã phần nào hiểu được chuyện gì đã xảy ra.

Theo như chú giải, khi tu luyện từng tầng của Hoá Linh Công, theo từng giai đoạn sẽ là một lần loại bỏ tạp chất tồn động, cải tạo lại toàn bộ thân thể.

"Cơ thể ta lại nhiều tạp chất như vậy sao, mà ngẫm lại cũng phải thôi".

Trần Linh nói giọng khàn khàn, bắt đầu kiểm tra toàn bộ cơ thể. Quả là không sai, khí lực của hắn đã tăng lên không ít. Tay chân nhăn nheo của hắn nay như lột xác như trẻ lại vài tuổi, bất giác hắn giơ hai tay lên xoa xoa mặt, cũng không được gì, Trần Linh chau mày nhìn xuống mặt hồ ánh trăng chói lọi.

Trên mặt nước, lợn quợn một khuôn mặt quen thuộc, chính là Trần Linh, tuy nhiên cũng không phải như hắn suy nghĩ, hai bên loạn tóc xoã xuống vẫn bạc trắng, có điều nếp nhăn đã giảm đi đôi chút, đôi mắt lại khôi phục vẻ tinh anh.

Trần Linh ngước lên nhìn xung quanh, lại xoay tới xoay lui, như tìm kiếm thứ gì.

Trần Linh không giấu được nét cười trên khuôn mặt, nội tâm hắn bây giờ đã nhảy dựng lên rồi.

Năm giác quan của Trần Linh không những khôi phục vẻ nhạy bén như lúc thanh niên 20 tuổi, mà còn có phần sắc sảo hơn. Giờ đây hắn có thể nghe được những tiếng động xa xa ra khỏi khuôn viên Tiên Cước Am, Nhìn lại cả cú mèo đang đậu trên ngọn cây đang nhìn hắn!

"Thật là,.. vượt xa cả mong đợi".

Trần Linh cũng không đứng lâu nữa, hắn thu gom lại quần áo, quay người đi nhanh về phòng.

Trần Linh ngồi tại ghế tre sát bàn, cầm trong tay một quyển sách ghi chữ Hoá Linh Kinh, đây chính là xấp giấy mà hắn đã viết ra Hoá Linh Công.

Khi kiểm chứng Tu luyện thuật trường sinh có thật sự tồn tại, Trần Linh cũng không đốt đi, hắn quyết định đóng thành cuốn giữ gìn cẩn thận, nhỡ đâu một ngày hắn quên mất thì coi như xôi hỏng bỏng không.

Hôm nay khi đã thành công tu luyện xong tầng thứ nhất, hắn quyết định nghiên cứu kỹ lưỡng tấng thứ hai ngay.

Trần Linh biết được công pháp hắn đang nắm giữ chính là tài liệu giúp hắn thu được pháp lực "hô phong hoán vũ", trường sinh bất tử, trong truyền thuyết. Do đó, đối với khát vọng gia tăng tầng thứ tu luyện Hoá Linh Công càng thêm mãnh liệt.

Dù sao đi nữa, ai mà lại không muốn có được cuộc sống trường sinh như thần tiên chứ.

Dù sao chăng nữa ai mà chẳng muốn có được cuộc sống trường sinh bất tử của thần tiên cơ chứ.

Lúc này, trời đã dần khuya, ánh sáng ngọn đèn lập loè trong phòng, hắt lên trên người Trần Linh, làm cho hắn đang thoải mái xem sách phải đưa lại gần ngọn đèn.

Trần Linh khẽ ngẩng đầu, nhìn qua song cửa, cảm thấy vô cùng thư thái.Hắn tiện tay gấp cuốn sách lại, giơ lên úp vào trong ngực.

Liền sau đó, hắn đột nhiên cảm thấy muốn đi ngủ, khổ tu mấy tháng nay không khỏi làm cho Trần Linh có chút suy kiệt, dù cho hắn đã đột phá, nhưng tâm lực đã rất giao tuỵ, hắn lại tiếp tục nằm xuống, đem khẩu quyết tầng thứ hai lẩm nhẩm đọc trong đầu.

"Túc Yên Cúc, có cách nào gia tăng dược hiệu của nó không?"

Trần Linh suy nghĩ rồi chìm vào giấc ngủ.

Bạn đang đọc Tu chân khi 80 tuổi sáng tác bởi ônggiàKhánh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ônggiàKhánh
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.