Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hắc Sát Ma Chu

Tiểu thuyết gốc · 2128 chữ

Vân Vũ đến nơi tụ họp thì quân do Hoàng Sinh đem theo đã chuẩn bị xong xuôi. Số lượng quân tuy không nhiều, chỉ tầm hai mươi người nhưng tất cả đều là Khai Mạch Trung kỳ, không khó để đoán họ là binh lính tinh nhuệ của Thiên Thủy Quốc, chứng tỏ nhiệm vụ lần này không hề dễ dàng.

Thân là người dẫn đường Vân Vũ hiển nhiên biết được nhiệm vụ lần này. Ngoài vài con yêu thú cần đánh giết lấy nguyên liệu không quá khó ra thì vấn đề là đóa Tứ Sắc Liên Hoa được canh giữ bởi một con yêu thú cỡ Kết Đan Trung kỳ.

Nếu con người không có pháp bảo, hay chiêu thức mạnh mẽ thì tuyệt nhiên không phải là đối thủ của yêu thú, trời sinh đã có thân thể mạnh mẽ xa xa hơn con người.

"Hoàng Sinh tiền bối, ta đã chuẩn bị xong rồi bất cứ lúc nào cũng có thể khởi hành".

Vân Vũ cũng không dông dài, hắn trực tiếp biểu đạt ý muốn đi sớm điểm này vừa hay hợp ý Hoàng Sinh, người đang gấp vì trễ mấy ngày nay.

"Lên đường".

Hoàng Sinh nghe Vân Vũ nói thì khuôn mặt mới giãn ra trực tiếp phân phó cho quân khởi hành.

Bước vào Hắc Sâm Lâm đi tiếp khoảng nửa canh giờ thì vẫn tạm coi là khu vực an toàn. Cảnh quan cùng yêu thú ở đây so với bên ngoài cũng không nguy hiểm hơn bao nhiêu.

Qua khỏi khu vực an toàn này mới chân chính bước vào Hắc Sâm Lâm. Hắc Sâm lâm cái tên nói lên tất cả, toàn bộ bao phủ bởi một làn sương đen bên ngoài thì thì làng sương chỉ mờ mờ lúc ẩn lúc hiện. Tuy nhiên càng vào sâu sương càng dày đặc, cảm giác bồn chồn lo lắng cũng từ đó càng tăng.

Vì chuyện này mà có lời đồn đại cho rằng trung tâm của Hắc Sâm Lâm có một con Thượng Cổ Tà Thú nào đó bị thương đang cư ngụ, có người cho rằng là oán khí do cuộc chiến thượng cổ lưu lại,...

Vân Vũ tuy có thông thiên sách, xác thực có đọc qua một số cuộc chiến thời xa xưa nhưng vô pháp biết được nguồn gốc của Hắc Sâm Lâm là bắt nguồn từ cái nào.

Nhiêm vụ này trừ đóa tam sắc liên hoa ra thì những thứ khác muốn thu thập với lực lượng này thì tương đối dễ dàng. Dù vậy mọi người trong đoàn tất cả đều rất cảnh giác không có nửa điểm buông lỏng, tất nhiên Vân Vũ cũng như thế. Đây là Hắc Sâm Lâm nguy hiểm luôn luôn rình rập, dù hắn có nhiều kinh nghiệm cũng không dám lỗ mãng, mạng sống chưa bao giờ là thứ hắn dám đem ra chơi đùa.

Ngày thứ ba của chuyến đi, trừ thuật lại một chút tình hình cho Hoàng Sinh, còn lại Vân Vũ đều đặt hết tâm tư vào việc làm "Người dẫn đường" một cách tốt nhất. Hoàng Sinh cũng hiểu đây là miếng cơm của Vân Vũ nên cũng không hỏi gì đó quá sâu, chỉ phản ứng tùy theo những cảnh báo từ Vân Vũ.

Thực tế đã chứng minh ba ngày nay đoàn quân do Vân Vũ dẫn đường di chuyển vô cùng thuận lợi, không gặp bất cứ nguy hiểm gì ảnh hưởng đến nhân mạng.

"Hoàng Sinh tiền bối, phía trước là lãnh thổ của một đám Hắc Sát Ma Chu thực lực cỡ Khai Mạch Sơ Kỳ, con chúa tầm Khai Mạch Hậu Kỳ. Mong tiền bối cho quân chuẩn bị chiến đấu. Con chúa đành phải nhờ tiền bối động tay một chút rồi".

Hoàng Sinh nghe xong, trên cũng không có ý kiến gì chỉ ậm ừ vài cái tỏ vẻ đồng ý, dường như cũng đã tin vào sự hiểu biết của Vân Vũ sau mấy ngày quan sát. Mộc Hà thấy ý tứ của cấp trên cũng nhanh chóng sắp xếp đảm bảo quân lính có thế lập tức chiến đấu bất cứ lúc nào.

Thời gian này có thể nói Mộc Hà đội trưởng quản lý tất cả thay Hoàng Sinh. Vị Kết Đan kỳ chỉ ngồi trên xe nhắm mắt dưỡng thần, nếu không có quyết định gì lớn căn bản sẽ không ai dám làm phiền hắn.

Đúng như Vân Vũ đã nói chỉ mới tiến vào chừng nửa canh giờ, mọi người đều đã cảm giác được nguy hiểm. Đám Hắc Sát Ma Chu này dừng như đã biết là có người xâm nhập vào lãnh thổ của chúng liền mò đến, âm thầm quan sát đánh giá đối thủ dường như đã có một ít linh trí.

Bọn chúng, cứ liên tục rình rập không tấn công như thế, ngược lại làm tinh thần của mọi người càng khẩn trương. Bỗng nhiên Vân Vũ có dự cảm không lành.

"Không đúng, yêu thú bình thường phải Kết Đan Kỳ mới có thể khai mở linh trí đám Ma Chu này không thông minh tới mức có thể rình rập, đánh giá chờ đợi thời cơ như thế này được. Chắc chắn là con chúa vừa mới Kết Đan, khai mở linh trí điều khiển".

"Mộc Hà đội trưởng, ngài mau cho quân dừng lại tạo trận hình chuẩn bị chiến đấu".

Phát hiện ra điều bất thường Vân Vũ cũng không chần chứ thông báo cho Mộc Hà, rồi báo cho Hoàng Sinh.

"Hoàng Sinh tiền bối, con Hắc Sát Ma Chu có thể đã Kết Đan, thành công khai mở linh trí".

Vân Vũ cũng không dám nói nhiều, chỉ thông báo rồi đợi Hoàng Sinh phân phó.

"Cứ đi tiếp, đám yêu thú này không cần lo".

Quân lính nghe Hoàng Sinh phân phó cũng không chần chừ đi tiếp, có vẻ rất tin tưởng vị tướng quân này.

Vừa đi được hai ba bước một đàn Hắc Sắt Ma Chu tầm trên hai mươi con phóng ra. Mỗi con Ma Chu này cao khoảng hai mét dài bốn mét, toàn thân là một màu đen sẫm, đặc biệt là tám cái chi sắt bén đen bóng dùng để tấn công và di chuyển. Ngoài ra bọn chúng còn có thể bắn ra tơ độc gây tê liệt đối thủ.

Đám Ma Chu này tuy to lớn nhưng tốc độ vô cùng linh hoạt, may mắn là đoàn quân này đã được huấn luyện kỹ cộng với việc đã sẵn sàng từ trước nên không bị lúng túng. Vân Vũ biết điều chạy lại gần phía Hoàng Sinh quan sát cuộc chiến, đẳng cấp này đã vượt ngoài khả năng giúp đỡ của hắn.

Đoàn quân hai mươi người kết thành một vòng tròn hai lớp vây quanh xe của Hoàng Sinh, lớp ngoài phụ trách tấn công, lớp trong yểm trở. Mộc Hà là người quan sát tìm thời cơ một chiêu tiêu diệt đám yêu thú này.

Nhóm tấn công căn bản đối đầu trực diện đơn độc thừa sức đánh một con Ma Chu, nhưng mà nhiều hơn thì ngược lại sơ hở một chút liền mất mạng, tuy nhiên hô dường như rất tin tưởng vào người đồng đội tuyến sau của mình, chỉ tập trung vào một mục tiêu chính không hề có nửa điểm để ý mấy mối nguy hiểm khác.

Hai nhóm phối hợp vô cùng ăn ý, chỉ thấy người yểm trợ không hề giao chiến mà chỉ đơn thuần là làm chệch đi hướng tấn công của đám Ma Chu đang nhắm vào người phía trước.

Vân Vũ nhìn mà líu lưỡi, thầm nghĩ

'Như thế này của quá trâu bò đi. Tin tưởng nhau vậy à'.

Mộc Hà tuy là đội trưởng nhưng không tiếp xúc lâu với quân lính nên phối hợp nhuần nhuyễn là chuyện không thể, tuy vậy hắn rất biết nắm thời cơ, ra chiêu nào là chắc chắn chiêu đó. Mình hắn cũng giết được năm con Ma Chu.

Rất nhanh đám Ma Chu nhanh chóng tan rã, chỉ còn lại năm con sống sót là xoay người bỏ chạy vào rừng, đoàn quân không vì thế mà cho người truy sát, cũng không hề buông lỏng vẫn giữ đội hình ban đầu, ai biết được còn bao nhiêu con Ma Chu đang rình rập quanh đây.

Lúc này bỗng nhiên có một tiếng rít lớn vô cùng chói tai mang theo một đợt uy áp làm từng cọng lông tơ trên người Vân Vũ dựng đứng lên hết. Bỗng nhiên một con Hắc Sát Ma Chu lao ra chắn trước xe, con này phải to gấp năm lần mấy con trước, không khó để đoán đây chắc chắn là Chúa.Nó nhìn xác của đám Ma Chu lúc nãy nằm rải rác thì như bị kích thích, uy áp tương đương tu sĩ Kết Đan hoàn toàn phóng thích, nếu Vân Vũ không tựa vào chiếc xe thì lúc này chắc chắn đã ngã khuỵu xuống rồi.

Dưới uy áp, hai chân hắn run rẩy, bản thân mới Luyện Thể Hậu Kỳ cộng với việc lần đầu thật sự cảm nhận uy áp của Kết Đan kỳ mang theo sát ý giải phóng hoàn toàn đè ép, thất thố như thế cũng không phải chuyện gì mất mặt.

Đoàn quân mặt tuy có hơi biến sắc nhưng nhanh chóng lấy tinh thần kết thành một đại trận. Hai mươi người xếp thành bốn hàng không ngừng ngưng tu linh lực. Mộc Hà như đã trao đổi phần nào với quân lính lúc này cũng đang thủ thế sẵn sàng động thủ. Vân Vũ quay sang nhìn Hoàng Sinh, thấy vị Kết Đan này vẫn còn đáng nhắm mặt dường như không bận tâm về con yêu thú này.

Con Hắc Sát Ma Chu này lao về phía đoàn quân, chỉ là chưa tới đã thấy Mộc Hà lao ra đối chiến. Tuy chỉ mới Khai Mạch Hậu Kỳ nhưng may mắn con Ma Chu này dường như mới tiến cấp, linh khí tán loạn còn chưa kịp điều tiết, lực lượng chỉ nhỉnh Khai Mạch đỉnh phong một chút.

Đối chiến tuy Mộc Hà có thua thiệt nhưng hình như Mộc Hà không phải thực sự muốn đối chiến, dường như chỉ đơn thuần là cầm chân. Ước chừng khoảng một tuần trà, Vân Vũ mới nhận ra sự khác thường, cùng lúc đó không biết từ lúc nào một vòng đại trận lúc do đoàn quân thiết lập đã hoàn thành.

Có thể là do thực lực chênh lệch mà mãi chưa giết được Mộc Hà còn yêu thú như mất đi lí trí tăng tốc điên cuồng tấn công về phía Mộc Hà, sau một hồi chiến đấu dường như nó đã gần như điều chỉnh tu Kết Đan ổn định lại phần nào thực lực hai bên lúc này mới càng lộ rõ.

Chỉ là ngày lúc Mộc Hà chật vật, mắt thấy cái chân con Ma Chu đâm thẳng về phía hắn không kịp phòng bị, một kích này mà trúng thì chết là cái chắc. Bỗng nhiên tòa đại trận xuất hiện bao lấy hoàn toàn con Ma Chu, khống chế nó ở bên trong. Mộc Hà nãy giờ cư nhiên là câu giờ rồi dẫn dụ con Ma Chu vào tòa đại trận do đoàn quân thiết lập.

Tòa đại trận hình tròn màu vàng xung quanh là hai mươi thanh vũ khí, hiển nhiên đều là pháp bảo của hai mươi người trong đoàn quân. Đại trận không chỉ khống chế con Ma Chu. Chỉ thấy mấy thanh vũ khí bay quanh điên cuồng bay tới công kích, thân thể con Ma Chu dưới sư công kích đó đã chi chít vết thương, vô lực phản kháng.

Lúc này đoàn quân hô lên một tiếng hai mươi thanh vũ khí bao phủ bởi một lớp ánh sáng vàng nhạt bay lơ lửng xung quanh bỗng nhiên cùng lúc đâm thẳng về phía con Hắc Sát Ma Chu, tất cả đều nhằm ngày miệng vết thương mà lao tới, trực tiếp xuyên qua người con yêu thú.

Con Hắc Sát Ma Chu chỉ kịp rít lên một tiếng như không cam lòng rồi ngừng giãy dụa, sinh cơ đoạn tuyệt. Vừa lúc đó sắc mặt người trong đoàn cũng đã trắng bệch hiển nhiên là cũng đã tiêu hết sạch linh khí trong cơ thể. Tuy mệt mỏi nhưng trên mặt người nào cũng nở lên nụ cười sảng khoái, khác hẳn với trạng thái căng thẳng mấy ngày nay.

Bạn đang đọc Tu Chân Ký sáng tác bởi Kidsu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kidsu
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.