Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngô Mục một người cha tốt

Tiểu thuyết gốc · 2695 chữ

Chủ nhật, ngày 13 tháng 5 năm 2018, Địa Tích bệnh viện, khoa hồi sức.

Lúc này là 14h chiều, các bác sĩ đến chuẩn khám cho Ngô Thiên Tích thì kinh ngạc, cơ thể hắn phục hồi với tốc độ khủng khiếp không những phục hồi còn so với trước cường gấp đôi.

Hắn được cho xuất viện về nhà ngay sau đó, các y bác sĩ cũng nói với ba mẹ Thiên Tích vấn đề cơ thể thể chất của hắn sau khi phẩu thuật thì so với trước còn tốt hơn rất nhiều, ba mẹ hắn nghe được như thế tâm lý có nét mừng rỡ vì con họ so với trước mà tốt hơn.

Trở về tới nhà, một ngôi nhà cấp bốn được những hàng xóm tốt bụng và xã làng xây cho nhà hắn đã lâu. Hiện tại đã có chút lụp xụp nhưng có sửa chữa do vấn không có tiền.

Xung quanh nhà cũng có làm một cái hàng rào bằng cây gai, từ sân trước dẫn tới cửa vào nhà thì lát bằng những tấm gạch hồng rẻ tiền. Chu vi chung quanh nhà có vô số tạp vật, cùng một số cây ăn quả như chuối, mít, mẵng cầu ...

Xung quanh hàng xóm láng giềng nhà ai nhà nấy đều nhà cao cửa bự, ít thì hai tầng nhiều thì năm tầng lầu, cổng tường xi măng xịn sò, trong sân vườn sạch sẽ sáng thoáng có hồ cá nhỏ và kiểng quý.

Cách đó khoảng 500 mét ngoài mặt đường lớn có một ngôi nhà không là ngôi biệt thự rộng lớn sang trọng, bên trong khuôn tinh xảo xinh đẹp khiến thành thị đều ao ước sở hữu bất quá ngôi biệt thự đẹp đẽ lại bị che lại bở những song sắt của hàng rào.

Nói chung nhà hắn là nhà nghèo trong xóm giàu, nhưng nghèo mà hiền lành lại nhân hậu không làm khó dể hay làm điều xấu bao giờ được chung quanh hàng xóm thương cảm giúp đỡ thường xuyên cho lấy đồ đạt sinh hoạt.

"Thiên Tích ca,Thiên Tích ca cuối cùng huynh cũng về rồi . . . Đệ có mang đồ ăn tới cho huynh đây." Một tiếng la lớn từ phía trước hàng rào cây phát đến, một thiếu niên chặc tuổi Ngô Thiên Tích vừa đạp xe đạp tới trước của nhà hắn, thiếu niên sau khi nhìn thấy Thiên Tích thì trên mặt lộ vẻ vui vẻ, nhảy xổm lên tay cầm lấy túi đồ ăn rồi hướng Thiên Tích đi tới.

Thiếu niên này tên là Trương Thái, là bạn thân từ nhỏ cùng Thiên Tích một chổ chơi đùa lớn lên. Hai người như là huynh đệ sống chết có nhau từ lúc ba tuổi đã chơi cùng nhau, đi đâu cũng có nhau, có đồ ăn ngon thì cùng ăn, có gì cực khổ thì cùng nhau gánh chịu. Trương Thái gia cảnh so với nhà Thiên Tích khá giả hơn không ít nhưng chung quy đều là gia đình nghèo.

"Tốt!" Ngô Thiên Tích ứng một cái gương mặt hướng Trương Thái cười cái nói :"tiểu Thái à, đệ cũng đừng giống như tiểu Hi lúc nào gặp ta cũng đều hét lớn đến như vậy, gây phiền phức cho mọi người lắm."

Thường Hi lúc này đứng trước cửa nhà nghe được Thiên Tích nói vậy liền đối với Thiên Tích biểu hiện như này (╬ Ò﹏Ó).

Trương Thái, Thiên Tích cùng Ngô Mục nhìn đến Thường Hi biểu hiện không khỏi bật cười, tiểu nha đầu này cũng quá đáng yêu đi ngay cả giận cũng như vậy đáng yêu như thế thì ai có thể giận được nàng.

Thiên Tích hướng Trương Thái miệng nhếch lên nụ cười nhẹ hai đỡ lấy túi thức ăn nói :"tiểu Thái đệ cũng vào nhà ăn cùng đi dù gì cũng đã mất công đem tới đây rồi."

"Thiên Tích ca, huynh ăn đi cái này là mẹ ta đặc biệt nấu cho huynh ăn tẩm bổ sau tai nạn vừa rồi, với lại đệ cũng phải trở về học bài mai còn đi học."

"Đã vậy thì đệ về đi, mai còn phải đi học."

Nghe Thiên Tích nói xong Trương Thái hướng Ngô Mục cúi chào một cái, sau đó bước nha ra cửa đạp xe đi về. Nhưng vừa tới cửa Trương Thái chợt nhớ cái gì đó qua người lại phía Thiên Tích nói lớn :"Thiên Tích ca mai huynh nhớ đi học nhé, thầy giáo vì chuyện của huynh lo lắng lắm đó."

Nói xong hắn vội lấy xe đạp đi về hiện tại cũng đã 18h trời cũng tối hù rồi, vã lại đường về nhà Trương Thái lắm ổ gà ổ voi nên đi về sớm là tốt.

. . .

Ngô Mục lúc này bổng có điện thoại vội chạy đi, Ngô Thiên Tích vào nhà chậm rãi đi xuống bếp lấy đồ đổ ra thức ăn từ từ thưởng thức. Hắn vừa ăn vừa chậm rãi quan sát chung quanh ngôi nhà, hắn phát hiện trong nhà không có bất kỳ biến hóa, ngoài bốn bước tường cùng nhiều đô vật cũ kỷ rách nát thì chẳng còn gì.

Cho dù là ở thế giới khác thì nhà của hắn vẫn như cũ nghèo khó không thay đổi. Hắn bây giờ đang nghĩ tại sao dù là ở thế giới khác nhà hắn cũng không thây đổi, phải như giống như mấy nhà hàng xóm thì tốt biết mấy. Ông trời cũng thật bất công dù ở thế giới nào cũng bắt gia đình hắn chịu cảnh túng quẩn nghèo khổ khó mà ngốc đầu lên được.

Ở nhà thì quá tẻ nhạt buồn chán, một cái tivi xem đỡ buồn cũng không có, Ngô Thiên Tích hắn hiện tại muốn tu luyện nhưng trở ngại là người nhà hắn vẫn còn thức không phù hợp với lại mặt khác nhà hắn chỉ có một phòng ngủ để cho mẹ cùng em gái không có phòng riêng để tu luyện.

Thiên Tích ăn xong thì thu dọn rồi ra ngoài tản bộ một vòng, hắn muốn nhìn xem cảnh vật của thế giới song song này có gì khác so với thế giới cũ của hắn.

Đi theo con ngõ nhỏ đi ra ngoài, vừa tới ngã rẽ ra ngoài mặt đường lớn, Ngô Thiên Tích bỗng thấy con trường xây dựng của công ty ba hắn.

Ba hắn Ngô Mục là một cái phụ trách xây dựng tổ ấm cho mọi nhà thợ xây hay gọi phụ hồ. Lúc đầu ba hắn là người điều trách công trường nhưng sau đó không rõ vì sao bị cho giáng xuống là thợ xây bình thường. Tuổi cũng đã ngoài bốn mươi xương cốt bắt đầu tiến vào giai đoạn lão hóa mà ngày nào cũng khiên bê cát đá, xi măng nên sức khỏe cũng chuyển biến xấu đi.

Lúc này gần công trường có tiếng xì xào chửi lộn to tiếng vang vọng lại, bên trong đó có một âm thành quen thuộc hình như ba của hắn. Hắn vội vàng chạy theo hướng phát ra âm thanh thì tới một quán cà phê gần công trường. Ngô Thiên Tích đứng cách đó không xa nhìn thấy ba của hắn đang cùng mấy người đàn ông trung niên khác tranh cãi.

"Ngô Mục, ngươi đừng có yêu cầu quá đáng, lần trước ngươi mượn chúng ta 2 vạn chi trả tiền sinh hoạt chưa trả, lần này lại tới muốn mượn 5 vạn a, ngươi nghĩ chúng ta là cái máy rút tiền, ngươi nghĩ chúng ta không cần sinh hoạt hay sao ?" Âm thanh thô bạo của một người đàn ông trung niên bị hói truyền đến.

Nơi đây cũng không giống như trái đất của chúng ta tiền tệ nơi đây chỉ chia làm bốn loại và bốn loại tiền là dùng chung. Như Nam lục địa - Á Thần lục sử dụng 'Đồng Thổ' có hình một khối núi bên trên mặt tiền, Bắc lục địa - Băng Nguyên lục thì là 'Đồng Băng' có hình một bông tuyết trên mặt tiền, ... và tiền tệ ở đây không có chênh lệch nhiều gì về giá cả như 2 Đồng Thổ thì bằng 3 Đồng Băng chênh lệch nhau một phẩy hai lần.

Ngô Mục khuôn mặt già nua hướng trung niên hói đầu có chút lể phép nói :"Trịnh ca, coi như ta là lần cuối cùng mượn tiền ngươi đi, con trai ta bị yêu ma tấn công nhập viện đã về nhưng ta vẫn chưa trả tiền cho bệnh viện với lại vài tháng nữa là nó tiến vào trường Trung cấp Ma Pháp Tân Sơn rồi. Thật sự là cần rất nhiều tiền với lại hoàn cảnh nhà ta chắc Trịnh ca cũng hiểu rõ, ta thực sự gánh vác không nổi nhiều tiền như vậy nên mới mặt dầy mầy dạng tới mượn tiền ngài. Xin ngài hiểu cho nổi khổ gia đình ta."

"Ai ngươi thật là ngươi cha tốt a." Trịnh Thanh lộ ra nét mặt đầy khinh bỉ hướng Ngô Mục nói :"ngươi vì đứa con trai yếu kém của mình mà làm vậy, ta nói cho ngươi mượn tiền trả tiền viện phí thì cũng còn được đi. Còn chuyện cho ngươi mượn tiền để con trai ngươi đi học Trung học Ma Pháp thì có lể hơi khó. Trong xóm ai mà không biết con ngươi sức khỏe cùng tiềm năng một dạng yếu, để tiền cho tiềm chất thấp kém đi học ma pháp thì cùng lắm chỉ là sơ giai ma pháp sư mà thôi. Ta thà để tiền đó để ăn nhậu mấy bữa còn có ý nghĩ hơn đưa tiền cho kẻ không có tiền đồ sử dụng.

Mà nói đi cũng phải nói lại ngươi cần gì phải tốn công phí sức với một cái vô dụng như hắn. Không phải ngươi còn một đứa con gái rất có tiềm chất sao để cho con trai ngươi đi làm kiếm tiền lo phần tiền để cho con gái ngươi đi học sẽ không phải tốt hơn sao?"

Ngô Thiên Tích đứng ở phía bên kia góc chết nghe thấy Trinh Thanh nói về chính mình như vậy thật sự có chút nhịn không nổi muốn lao ra tẩn tên kia nhưng chuyện Trịnh Thanh nói là sự thật chủ cũ của thân thể này tức là linh hồn chính là Ngô Thiên Tích chứ không linh hồn là Ngô Thiên Tuệ bây giờ quả thật rất yếu kém.

Từ lúc sinh ra đã yếu, thể chất yếu, tiềm lực yếu, mọi thứ đều yếu cả ngày trong như một cái xác di dộng vậy. Mãi đến khi lên 6 tuổi mới cải thiện được chút nhưng chung quy là vẫn rất yếu. Thông tin chủ cũ được hắn quả thực y như lời Trinh Thanh nói nên hắn cũng thể quá vọng động mà ra tay đánh người.

Ngô Thiên Tích khuôn mặt bình tĩnh lẳng lặng đứng đó tiếp tục lắng nghe mấy người kia cùng cha hắn đối thoại.

Ngô Mục khuôn mặt có chút tối mà cũng phải có chút mà là cực tối nói :"lần này từ bệnh viện đi về ta nghe được một pháp sư điều trị nói rằng 'Thiên Tích sau khi điều trị về sau cơ thể sinh ra cái gì đó biến dị, sức khỏe cùng cường độ cơ thể so với trước tăng lên rất nhiều' cho nên lần này ta mới tự mình quyết định đi mượn tiền Trịnh ca để con trai ta có cơ hội bước vào cánh cửa Trung học Ma Pháp chứ không phải Trung học bình thường."

Được một đoạn Ngô Mục do dự sau lại nói tiếp :"nếu như con ta có cơ hội để trở thành ma pháp sư thì chắc con đường tương lai sẽ rộng mở sẽ kiếm được tiền. Đến lúc đó sẽ có tiền trả cả gốc lẫn lãi cho Trịnh ca hay như vầy đi ta đi làm thuê cho nhà ngươi để trả nợ cũng được miễn sao con ta có tiền đi học là được."

"Tốt một người cha tốt, một người cha phi thường tốt!" Trịnh Thanh gương sự khinh thường đã không còn thay vào đó là sự kính nể nói :"ngươi rất tốt có thể vì con mình chấp nhận mọi chuyện, xem ngươi là một người cha tốt ta cho ngươi mượn tiền cũng không cần ngươi làm công cho ta, chỉ cần ngươi nói với con ngươi học thật tốt sớm trở thành ma pháp sư kiếm tiền trả cho ta là được rồi.

Trịnh Thanh lúc này từ túi quần phía sau móc ra cái bóp, lấy ra trong đó 5 tờ tiền màu nâu trắng bên trên có hình ngon núi cao cùng với con số 10000 đưa cho Ngô Mục rồi vỗ bả vai Ngô Mục nói :"hi vọng con của ngươi đừng làm cho người cha như ngươi đến cầu xin ta mượn tiền lần nào nữa, không ta sẽ tự mình tới vặn cái đầu hắn xuống."

Nhận lấy tiền về sau Ngô Mục khuôn mặt mừng rỡ liên tục hướng Trịnh Thanh cảm tạ nói :"cảm ơn ngươi Trịnh ca, cảm ơn ngươi..."

TrinTrịnh Thanh biểu hiện như này                   ┐(︶▽︶)┌ nói :"tốt rồi đừng cảm ơn ta nữa về nhà với gia đình ngươi đi, tối nay ta còn bận chuyện không rãnh nói chuyện với ngươi."

Nói xong Trinh Thanh bước ra khỏi quán cà phê lên cổ xe hơi sang trọng phóng đi mất. Ngô Thiên Tích hiện tại cũng tranh thủ trở về nhà sợ kẻo ba hắn nhìn thấy. Trên đường về nhà hắn suy nghĩ rất nhiều 'thế giới này cũng có phần giống với trái đất cũng có phần giống với tu chân giới'.

Nó đều rất tàn khốc và khắc nghiệt, kẻ có tiền và kẻ có thực lực tuyệt đối luôn đúng, không có tiền không có thực lực thì mãi mãi sẽ không có được thứ mình muốn và mãi mãi bị người đời khinh thường và sĩ nhục. Nhưng thực tại tàn khốc này cũng không phải không thể thay đổi chỉ cần cố gắng không bỏ cuộc thì có thể thay đổi.

Hơn nữa hắn cũng nhận định rằng người ba của hắn ở hai thế giới đều như nhau đều hết mình vì tương lai của hắn. Ở trái đất lúc trước vì để có đầy đủ tiền cho hắn ăn học bốn năm đại học, Ngô Mục đã không quản ngày đêm cực khổ làm tất cả mọi việc miễn là có tiền là làm nhưng đồng tiền đó là trong sạch mới làm.

Ngô Thiên Tích trong lòng đối với Ngô Mục hiện lên sự kính trọng tôn trọng như một người con đối với ba mình cần có, cũng như một thường nhân đối với bậc thánh nhân mà tôn kính.

Trở về nhà Ngô Thiên Tích trực tiếp đi ngủ cũng không có tu luyện nguyên do ngày mai là thứ hai còn phải đi học. Mà tuần sau cũng là tuần học cuối cùng của chương trình sơ cấp phổ cập kiến thức. Sau đó chính là ba tháng hè, kết thúc hè chính là lúc bước vào kỳ thi tuyển chọn đầu vào của Trung học Ma Pháp Tân Sơn.

Ngô Thiên Tích nhắm mắt lại được một lát thì Ngô Mục trở về, Ngô Mục về thì thấy con mình đang say giấc ngủ cũng không có làm phiền. Gương mặt ông hiền từ nhìn con trai mình trên miệng lộ ra nụ cười hạnh phúc. Bất kỳ bậc làm cha làm mẹ nào cũng mong muốn con mình hạnh phúc bình an mà khôn lớn, đây chính là mơ ước lớn nhất của bậc phụ mẫu lớn hơn cả việc con của họ sau này lớn rồi có trả hiếu với họ.

Bạn đang đọc Tu Chân Tại Ma Pháp Giới sáng tác bởi ĐậuHủKhoCà
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐậuHủKhoCà
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 50

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.