Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Môn phái đại điện

Phiên bản Dịch · 2278 chữ

Phải biết rằng ở trong tu chân giới, vạn người may ra mới có một người có linh căn. Cho dù có linh căn thì tư chất linh căn rất thấp thuộc loại tạp linh căn là chủ yếu, linh căn thuần tịnh ít người có; dị linh căn ở tư chất linh căn trong ngàn người không có một ai có dị linh căn tư chất, ngũ hành linh căn trong vạn người cũng không có một ai. Nói cách khác trong một trăm triệu nhân khẩu quốc gia, chưa chắc sinh ra một người tu chân mang dị linh căn tư chất; một trăm triệu nhân khẩu-kia chính là có được Nguyên Anh tu sĩ nhị cấp tu chân quốc gia.

Ngũ hành linh căn còn hiếm hơn so với dị linh căn. Nghe nói ngũ hành linh căn người tu chân, ngũ hành hợp nhất rồi, tu luyện bình thường một trong các cuốn ngũ hành công pháp thì có tác dụng và giống nhau về hiệu suất; nhưng một khi tu luyện toàn bộ ngũ hành công pháp thì hiệu suất không thua kém thiên linh căn, tu luyện một trong 3000 đạo thuật “Vô thượng Ngũ Hành thuật”, được coi là tốt nhất linh căn. Hơn nữa ngũ hành linh căn người tu chân bởi vì ngũ hành hoàn toàn cân đối, tương sinh tương khắc cho nên dễ dàng tu luyện và khó tẩu hỏa nhập ma, đột phá bình cảnh dễ dàng. Với lại, mỗi khi sử dụng một vài thuộc tính ngũ hành công pháp cùng giai tu sĩ đối chiến thì dễ dàng khắc chế đối phương, chiếm chủ đạo trong cuộc đối chiến.

Hiện tại hắn không có đem “Động Sát Thuật” luyện đến thành thục, vô pháp tra xét bản thân tư chất có hay không là ngũ hành linh căn? Nhưng với tốc độ tu luyện nhanh này cũng làm cho Mạc Vấn Thiên thỏa mãn. Nếu dựa theo cái này tốc độ tu luyện mà tu luyện thì nguyên bản kế hoạch mất bốn năm thời gian để đột phá Luyện Khí sáu trọng, không đến nửa năm thời gian liền có thể đột phá.

Thử nghĩ một chút xem, nếu để chúng sư đệ sư muội tu luyện “Ngũ Hành Tu Chân Quyết” thì tốc độ tu luyện của mọi người sẽ tăng bao nhiêu? Thầm nghĩ xong, hắn tìm đến bút mực, vẽ lại đồ án cùng với sao chép văn tự, đem “Ngũ Hành Tu Chân Quyết” sao chép một phần, chuẩn bị đem nó thay thế “Thanh Mộc Công” trở thành Vô Cực Môn tân trấn phái bảo điển.

Lúc này tia nắng ban mai của mặt trời xuất hiện, tàn nguyệt lui về; Mạc Vấn Thiên đi ra gian vào, đi vào trước mặt của môn phái cũ nát đại điện, trong lòng rất chờ mong sau khi nhìn môn phái đại điện bảng hiệu.

Mạc Vấn Thiên từ nhẫn trữ vật lấy ra thiên công sức sĩ phù cùng với môn phái đại điện kiến trúc bản vẽ, đem nhẫn trữ vật chuyển về trạng thái che dấu. Sau đó Mạc Vấn Thiên đem môn phái đại điện kiến trúc bản vẽ trải ra ở trước mặt môn phái đại điện, rồi Mạc Vấn Thiên đem linh lực rót vào thiên công sức sĩ phù làm cho linh lực ở trong cơ thể của Mạc Vấn Thiên giảm sút; thiên công sức sĩ phù nhanh chóng hoá thành một vị đại hán cao ba mét, tay cầm một cái thiết chuỳ lập tức tiến hành kiến tạo lại môn phái đại điện sau khi một màn sương mù xuất hiện.

Không đến một nén nhang thời gian, màn sương mù tan đi để lộ ra sản phẩm của thiên công sức sĩ phù. Trước mặt Mạc Vấn Thiên là một cái mới đại điện kiến trúc, kiến trúc tản ra cổ xưa hơi thở: hai bên sảnh ngoài là hai cái lan can trắng như tuyết, ở hai cái lan can dưới là hai bức tượng của một loài tiên hạc màu trắng đang vỗ cánh giống như là hai chỉ tiên hạc có sức sống vậy; chính giữa cửa ra vào của kiến trúc môn phái đại điện có treo một tấm bảng khắc ba chữ màu vàng “Vô Cực Điện”-ba chữ này làm cho môn phái đại điện xuất hiện hạo nhiên chính khí. Toàn bộ đại điện rực rỡ hẳn lên, sinh cơ bừng bừng, không còn là một cái kiến trúc suy yếu nữa.

Mạc Vấn Thiên rất vừa lòng, tuy rằng sử dụng thiên công sức sĩ phù làm cho hắn linh lực bị tiêu hao nhưng lại không gây ảnh hưởng đối với “Động Sát Thuật”. Nhân dịp này, Mạc Vấn Thiên hướng về phía môn phái đại điện sử dụng “Động Sát Thuật”.

Môn phái tên: Vô Cực Môn;

Môn phái cấp bậc: Cấp 1;

Môn phái danh vọng: 200;

Số lượng đệ tử: 5 người;

Đệ tử tu vi: Luyện Khí tầng bốn trở lên có hai người, cao nhất là Luyện Khí tầng năm;

Trấn phái bí điển: Ngũ Hành Tu Chân Quyết;

Trấn phái pháp bảo: Không;

Đặc thù kiến trúc: Không;

Hộ sơn đại trận: Không;

Đối địch thế lực: Hạo Nhiên Tông.

Bởi vì môn phái đại điện kiến tạo gây ra động tĩnh quá lớn, sớm đem Vô Cực Môn đệ tử đời bốn tỉnh lại, nhao nhao đi vào môn phái đại điện và bị cảnh tượng trước mắt làm kinh ngạc.

Tứ sư đệ Dạ Vô Ảnh khó mà tin nổi kêu lên: “Chưởng môn sư huynh, đây rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy?”

Ngũ sư muội Mục Vũ Huyên dụi dụi con mắt, từ đầu đến cuối không thể tin được nói: “Vũ Huyền không có nằm mơ chứ? Đây là môn phái đại điện của Vô Cực Môn sao?”

Mạc Vấn Thiên cười không ngớt, mỉm cười nói: “Không sai, đây là Vô Cực Môn đại điện. Chúng ta vào bên trong nói chuyện đi!” Mạc Vấn Thiên dứt lời liền hướng về phía trong đại điện mà đi.

Bốn vị sư đệ sư muội nhìn nhau, đều từ đối phương gương mặt nhìn thấy nghi hoặc không hiểu thần sắc mang theo nghi vấn đi theo Mạc Vấn Thiên tiến vào đại điện. Rất nhanh họ và Mạc Vấn Thiên xuất hiện ở bên trong đại điện, phân thứ tự vào chỗ.

Nhị sư đệ Lôi Vạn Sơn từ trước đến nay là người nóng nảy, Mạc Vấn Thiên chưa kịp lên tiếng, Lôi Vạn Sơn đã nóng lòng hỏi: “Chưởng môn sư huynh, đã xảy ra chuyện gì?”

Mạc Vấn Thiên mỉm cười nhìn, lập tức sử dụng “Động Sát Thuật”, trong đầu xuất hiện một đạo tin tức.

“Danh xưng: Lôi Vạn Sơn;

Môn phái: Vô Cực Môn;

Chức vị: Đệ tử;

Linh căn: Có;

Tư chất linh căn: Không thể xem xét;

Tu vi: Luyện Khí kỳ tầng bốn.”

Cũng có linh căn, Mạc Vấn Thiên trong lòng vui vẻ, đảo mắt nhìn mọi người xung quanh nói: “Sư huynh biết mấy vị có điều nghi vấn, để sư huynh giải thích cho mọi người hiểu. Khai sơn tổ sư của môn phái chúng ta là tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ, trước kia ở Thanh Hà quận cũng là một nhân vật lừng danh.”

“Chẳng lẽ những thứ này linh vật cũng là môn phái khai sơn tổ sư lưu lại?” Lôi Vạn Sơn có chút miệng thẳng tâm nhanh lập tức cất tiếng nói.

Mạc Vấn Thiên khẽ cười nói: “Không phải, sau khi sư phụ ra đi, sư huynh ở hậu sơn của môn phái gặp được một vị tiền bối; tiền bối nói cho sư huynh biết khai sơn gtổ sư của môn phái có ơn với vị tiền bối mà khi đó vị tiền bối không trả ơn được, vì vậy đã tặng cho sư huynh một số linh vật, hy vọng sư huynh có thể hoàn thành ước nguyện của môn phái khai sơn tổ sư đó là đem Vô Cực Môn phát triển mạnh mẽ.”

Kỳ thực trước khi kiến tạo môn phái đại điện, Mạc Vấn Thiên liền nghĩ được che lấp như thế nào, trò chơi công năng rất thần kỳ tốt nhất không nên công bố ra ngoài, hết thảy dị thường đều giao cho vị tu chân tiền bối.

Tuy là một lời nói dối nhưng chúng sư đệ sư muội đều tin tưởng vào lời giải thích của Mạc Vấn Thiên mà không bác bỏ. Tứ sư đệ Dạ Vô Ảnh giật mình nói: “Ra vậy, môn phái khai sơn tổ sư vốn là một vị giang hồ nhưng vì ngẫu nhiên đạt được Thanh Mộc Công khiến người bước chân vào tu chân giới; là người hành hiệp trượng nghĩa, tất nhiên làm được chuyện tốt, kết được thiện duyên từ đó lưu lại môn phái cơ duyên.”

Lúc Dạ Vô Ảnh nói chuyện, Mạc Vấn Thiên kiểm tra tư liệu của Dạ Vô Ảnh bằng việc sử dụng “Động Sát Thuật”, biết Dạ Vô Ảnh có linh căn tu vi ở Luyện Khí tầng ba, trong lòng Mạc Vấn Thiên vui sướng, sẵn tiện kiểm tra tư liệu của tam sư muội Cốc Ngạo Tuyết và ngũ sư muội Mục Vũ Huyên-cả hai người đều có linh căn, tu vi đều ở Luyện Khí tầng ba.

Kết quả này làm Mạc Vấn Thiên rất kinh ngạc, căn cứ vào ký ức của nguyên chủ thì thế giới tu chân này trong vạn người may ra mới có một người có linh căn, một môn phái nhỏ như Vô Cực Môn với hạ sơn là một cái hai vạn nhân khẩu Thanh Thạch trấn thế mà toàn bộ đệ tử đời bốn đều là người có linh căn, nói ra cũng không ai tin tưởng.

“Chưởng môn sư huynh, kế tiếp chúng ta làm gì bây giờ? Theo ý của sư đệ thì chúng ta thẳng tiến tới Hạo Nhiên Tông giết chưởng môn trả thù cho sư phụ.” Lôi Vạn Sơn hung hăng đấm một đấm vào mặt bàn, bất bình lớn tiếng nói.

Cốc Ngạo Tuyết sắc mặt băng lãnh trừng mắt liếc Lôi Vạn Sơn một cái, hừ lạnh nói: “Nhị sư huynh, ngươi không muốn sống. Hạo Nhiên Tông chưởng môn Đào Mạnh Nhiên thực lực đạt tới Luyện Khí kỳ tầng tám, chúng ta tuỳ tiện xông vào đó là tự mình tìm đường chết.”

“Thì sao nào? Sư phụ đối với chúng ta ơn trọng như núi. Mười năm năm trước, sư phụ đem năm người chúng ta thoát khỏi trăm vạn yêu sơn khi đó chưởng môn sư huynh mới đủ hai tuổi nhỏ nhất Vũ Huyền chưa tới một tuổi. Sư phụ ngậm đắng nuốt cay nuôi chúng ta lớn, dạy chúng ta tu luyện pháp thuật, công lao dưỡng dục của người ta Lôi Vạn Sơn sớm đã khắc sâu vào tận xương tủy của mình.”

Từ trăm vạn yêu sơn đem ra? Mạc Vấn Thiên trong lòng suy nghĩ, chuyện này nhất định có uẩn khúc bằng không đời trước chưởng môn Hách Thành Trọng cũng không đem tu sĩ Kim Đan thần thông “Động Sát Thuật” tu luyện, sao có thể giải thích việc thu năm cái đồ đệ đều là người có linh căn.

“Nhị sư huynh!” Cốc Ngạo Tuyết thở dài một hơi, nói: “Không phải Ngạo Tuyết không muốn báo thù do thực lực giữa Hạo Nhiên Tông và Vô Cực Môn chênh lệch nhau lớn, muội không sợ chết nhưng muội không muốn mọi người phải từ bỏ tính mạng.”

“Tam sư muội nói không sai. Không phải không muốn báo thù mà là thời cơ chưa tới, mặc dù sư phụ bị thương nặng bỏ mình nhưng Đào lão tặc cũng bị thương không nhẹ, tranh thủ hắn ta dưỡng thương trong khoảng thời gian này chúng ta tu luyện thật tốt.” Mạc Vấn Thiên tiếp lời.

“Chuyện này chờ đến khi nào? Tu luyện đến Luyện Khí tầng tám cần ít nhất hai mươi đến ba mươi năm. Với tính tình của trên Đào lão tặc kia, sau khi dưỡng thương xong hắn ta biết được sư phụ không còn nữa nhất định giết chết chúng ta. Đến khi đó chuyện này không tốt đâu?” Dạ Vô Ảnh lông mày nhăn lại, một mặt lo lắng.

Mạc Vấn Thiên cảm thấy tê hết cả đầu, trước mắt không có biện pháp tốt nào. Trước ngày Hách Thành Trọng mất, hắn hạ lệnh đối ngoại tuyên bố Vô Cực Môn chưởng môn bế quan giao chức vụ chưởng môn cho đại đồ đệ Mạc Vấn Thiên, quản lý môn phái sự vụ. Cái chết của chưởng môn nhân tốt nhất không nên tiết lộ ra ngoài, chỉ hy vọng lão tặc kia kiêng dè uy nghiêm của sư phụ, có thể lừa một ngày thì một ngày, mình làm thêm nhiệm vụ mong môn phái có thể cường đại lên.

Nhìn thấy bầu không khí trầm xuống, Mạc Vấn Thiên cười ha hả: “Các vị sư đệ sư muội, vị kia tu sĩ tiền bối đưa cho một bản thần thông pháp thuật bí tịch “Ngũ Hành Tu Chân Quyết”, sư huynh sao chép ra một phần bây giờ giao cho các vị, mong mọi người thật tốt lĩnh ngộ.”

Cái gì? Thần thông pháp thuật bia tịch! Mấy vị sư đệ sư muội không thể tin được.

Bạn đang đọc Tu Chân Tông Môn Chưởng Môn của Hưng Nghiêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TrươngĐứcTrình
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.