Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tàn Nhẫn Phàm Thiên

Tiểu thuyết gốc · 1110 chữ

Phàm Thiên với Độc Cô Tuyết đi ra không tới 10 trượng thì một đoàn người xuất hiện ngây bờ xuối.

Khi đại trưởng lão đi tới bờ xuối thì thấy khấp nơi toàn là thi thể chổ mi tâm như có vật gì dfos xuyên qua.

-Đại trưởng lão thiếu tông chủ ở chổ này.

Bổng một tên đệ tử kinh hô lên.

-Thật độc ác trái tim của thiếu tông chủ bị người móc ra.

Tên kia hoảng sợ lui lại một bước, đại trưởng lão vội chạy tới hắn cũng không tự chủ được dừng bước vì nét mặt của thiếu tông chủ bọn họ tràng đầy hoảng sợ như gập một thứ khủng bố gì.

-Các ngươi đi xung quanh tim một chúc như có phát hiện gì thì báo cho ta còn mấy người các ngươi đêm thi thể về tông môn để tông chủ xem xét.

Đại trưởng lão phân phó mọi người còn hắn cấp tốc ôm thi thể Chu Vân Hạo cấp tốc chạy về tông môn.

...

Phàm Thiên vì không muốn mọi người chú ý nên dịch dung cho Độc Cô Tuyết một thoáng chỉ vì nàng quá đẹp hắn cũng không muôn cho nhiều phiền toái không cần thiết. Vừa đi tới cửa Phàm Gia thì một giộng nói châm chọc vang lên.

-Nha đây không phải tam thiếu gia Phàm Thiên sao trở về rồi đấy à.

Chỉ thấy đi ra là mười mấy tên thiếu niên thiếu nữ toàn là đệ tử Phàm gia, tên vừa lên tiến là Phàm Hải là một tên đệ tử hạch tâm được gia tộc bồi dưỡng địa vị cũng rất cao nên có rất nhiều đệ tử theo sao nịn nọt.

Phàm Thiên không để ý gì mấy người bọn hắn, cầm tay Độc Cô Tuyết đi vào Phàm gia nhưng dù cho hắn muốn đi cũng có người đứng ra cản đường.

-Đứng lại Hải ca nói chuyện với ngươi sao ngươi không đáp.

-Phế vật cũng ra vẻ thanh cao

-Phế vật mải mải cũng là phế vật

-Hải ca nói chuyện với hắn là vinh hạnh cho hắn

...

Vô số đệ tử Phàm gia theo sao phụ họa bọn họ cũng vì nịn nọt nên mới ra sức như thế, Phàm Hải rất hài lòng cười đắc ý nhưng hắn cứng miệng lại.

-Cút

Phàm Thiên nhàn nhạt nói, mấy người nghe nói thì yên tỉnh trở lại một lúc sao mới có một tên đi ra chỉ vào Phàm Thiên quát .

-Phế vật ngươi là cái thá gì bảo ai cút.

Mấy người phía sao cũng cười phà lên nhưng nụ cười của bọn họ liền cứng lại, chỉ nghe răng rắt một tiếng thì nhìn lại ngón tay tên đệ tử chỉ vào Phàm Thiên bị Phàm Thiên bẻ rẩy.

-Á ngón tay ta.

Tên kia không ngừng ôm ngón tay lá lớn kêu lên.

Phàm Hải cũng giận tím mặc hắn cũng không lo mấy tên này ra sao nhưng trước mặc hắn mà Phàm Thiên còn dám ra tay nên bảo hắn không giận sao được, Phàm Hải cũng nghi ngờ tên này thường ngày mặc kệ bị nhào nặn cở nào cũng không phản kháng nói chi là chủ động ra tay Phàm Hải cũng không nghĩ nhiều trược tiếp bước ra một bước nghiêm nghị quát lớn.

-Phàm Thiên ngươi ra tay cũng quá độc ác dù sao cũng ra đồng tộc sao lại ra tay nặng như vậy bộ muốn phản tộc sao.

Phản tộc, mọi ngươi nghe từ này không tự chủ lui lại, phản tộc á cái mủ này chụp cũng quá nặng đi đây là dồn Phàm Thiên cào chổ chết.

Phàm Thiên nghe vậy không giận mà còn cười cười rất vui vẻ.

-Độc ác, phản tộc.

Phàm Thiên từng bước đi tới trược mặc Ohamf Hải, mỗi một bước Phàm Thiên đi ra đi rất bình thường nhưng Phàm Hải lại cảm giác một đầu quái vật đi tới mình, Phàm Hải không tự chủ được rùn mình rồi lui một bước hắn vừa lui thì cũng giận xanh mặc mình lại bị tên phế vật này hù đến hắn định quát một tiếng nhưng hắn cảm thấy yết hầu bị giữ lại hắn muốn tránh nhưng muộn, hắn bị bàn tay rắt rao giữ chặc lấy hắn cảm thấy bàn tay đan từ từ co lại như muốn bốp nát hắn, hắn sợ ra sức dẩy dụa nhưng dù hắn làm gì cũng không được kết quá gì rồi hắn ngất đi.

Mọi người thì trợn mắt hốc mồn, bọn họ không thể tin được những gì mình nhìn thấy không quá chân thực á tên phế vật này sao lại có sức mạnh như thế, bọn họ không tự chủ được nhớ lại.

-Đúng ha ta chưa từng thấy Phàm Thiên xuất thủ qua.

-Ý ngươi là hắn che giấu thực lực

-Nhừng hắn che giấu làm gì.

-Ngươi hỏi hắn á.

Mọi người cho là hắn che giấu thực lực, Phàm Thiên thu tay lại rồi đi vào tiểu viện của mình.

Dù hắn ở Phàm gia được mọi người gọi là phế vật, con hoang nhưng dù sao cũng là tam thiếu gia hắn cũng có tiểu viện, tiểu viện không lớn đủ để hắn sinh sống vừa vào thì thấy 3 tên thiếu niên đang ngồi trê ghế hắn không nói một lời chợt lắc tốc độ như gió chớp mắt đã tới trước mặc bọn hắn.

-Ngươi.

Tên kia giật mình định nói gì thì hắn bị một quyền đánh vào mặc nằm trên mặc đất hai người kia thì thảm hơn Phàm Thiên ra tay rất nặng ba ngươi không gẩy chân thì gẩy tay mặc bị Phàm Thiên hắn đánh thành đầu heo, thực lực bọn họ cũng chỉ là luyện khí thất gia nhưng bọn họ đối mặc lại là Phàm Thiên một sức phản kháng điều không có, bọn hắn chỉ là con em gia tộc chỉ biết trong tộc chưa từng trải qua chém giết nên sao lại Phàm Thiên.

Phàm Thiên vừa về tới gia tộc thì gây ra động tỉnh không nhỏ làm khắp nơi đều biết việc hắn làm ra, bốp cổ Phàm Hải cho đếm ngất đi, đánh Phàm Thu, Phàm Vũ, Phàm Hùng mười vị chí đầu Phàm gia như đánh chó, mọi người nghị luận ầm ỉ cũng kinh động đến các trưởng lão bọn họ đang thương lượng nên sử lý Phàm Thiên như thế nào, Phàm Thiên thì không quang tâm liền cấm đầu vào tu luyện.

Bạn đang đọc Tu La Cuồng Đế sáng tác bởi An4655

Truyện Tu La Cuồng Đế tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi An4655
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.