Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Có chút khó chịu

Tiểu thuyết gốc · 1224 chữ

Những tiếng rên rỉ ỉ ôi khắp căn phòng, những lần nhấp lên xuống của năm người phụ nữ, những lần ra vào mãnh liệt từ dương vật của Trương Huyền.

" Ha.. Ư.. Ưmmm.. Ahhhhh. "

Ánh mắt gợi tình, sung sướng vì được làm tình, Băng Ngữ Yên ra liên tục vì sướng, cơ thể nàng dường như không chịu nổi sự dồn dập đâm mạnh của Trương Huyền. Thân thể lạnh băng của nàng giờ đây ấm áp tinh dịch bên trong, ngực bị mút, nhào nắn bởi Cơ Mộng Tuyết và Dạ Lan Ngọc.

Thiên Tầm Vận khó thoát khỏi cảm giác hứng tình, mông nàng dính chặt vào người Trương Huyền như thể không muốn rời xa vậy. Hang động bé nhỏ hồng hào ấy giờ vẫn đang nuốt lấy dương vật to dài, nàng nhấp lên xuống theo bản năng.

Cơ Mộng Tuyết rất thích mút đầu ti của các nàng, bú sữa từ người họ, nhào nắn ngực họ. Cơ thể nàng cũng chuyển động linh hoạt khi dương vật được đút vào lỗ nhị, cái lỗ nhỏ mở đường cho nó tiến vào sâu bên trong.

Dạ Lan Ngọc vẫn trưởng thành như thế, nàng không để cho Trương Huyền phải làm điều gì, mỗi lần dương vật hắn trượt ra ngoài nàng liền cầm lấy đút vào bên trong. Liên tục thay đổi hai lỗ, dâm thủy chảy ra như thể vô tận, dù đã được lấp đầy bởi tinh dịch trắng nhớp nháp.

Nguyệt Thiền, có lẽ như nàng chưa đủ thỏa mãn, ôm hôn hai đầu lưỡi quấn vào nhau cùng nước bọt. Nàng rất được Trương Huyền sủng ái, hắn vừa bắn tinh dịch vào hang động nhỏ bên dưới, lấp đầy bên trong thì liền đổi sang lỗ nhị phía trên. Hắn đâm mạnh và vào tận nơi sâu nhất, chạm đến đỉnh của Nguyệt Thiền.

Tinh dịch trắng phủ đầy cơ thể các nàng, dòng sữa nóng từ ngực của Dạ Lan Ngọc, Cơ Mộng Tuyết và Nguyệt Thiền tiết ra khắp người Trương Huyền. Hắn không để sữa lãng phí, mút lấy đầu ti, miệng hắn chứa toàn sữa nóng ngọt ngào ấy.

Những khoái cảm mỗi lần lên đỉnh được dừng lại khi họ nghe thấy tiếng nói của một người phụ nữ bên ngoài cửa.

" Trương Huyền, ngươi có trong đó không, Băng hoàng bảo ta nói với ngươi rằng thời gian bảo vật giáng lâm đến rồi. " Người hầu cận của Băng hoàng

" Trong vòng vài giờ nữa sẽ xuất hiện, ngươi mau chóng di chuyển đến đỉnh núi. " Nàng nói tiếp.

Trương Huyền nghe thấy, đáp lại: " Được, ngươi bảo lại với Băng hoàng kêu người đến đó trước, ta rất nhanh sẽ đến. "

" Được. "

Hắn cùng các nàng thay y phục, dọn dẹp sạch sẽ những thứ nhớp nháp trên cơ thể, giường và sàn nhà. Vẻ mặt tiếc nuối hiện lên trên gương mặt họ, mặc dù đã dừng lại nhưng bên dưới hang động dâm thủy vẫn đang chảy ra.

" Ưm... khó chịu quá.. " Thiên Tầm Vận để tay xuống hang động.

" Ha.. thật sự phải đi tìm bảo vật đó sao? " Cơ Mộng Tuyết dâm thủy ướt đẫm phía dưới.

" Gắng chịu đựng một chút, sau khi có được bảo vật chúng ta lại tiếp tục, đúng không Trương Huyền? " Dạ Lan Ngọc lời nói có vẻ chững chạc nhưng lỗ nhỏ thì không như vậy.

Băng Ngữ Yên hiện tại là người duy nhất đã thỏa mãn, mặc dù không chảy ra dâm thủy, lỗ nhị vẫn khó chịu trong nàng.

" Ư.. "

" Ngữ Yên sao thế? Ổn không? " Nguyệt Thiền nhận thấy nàng ta có chút khó chịu liền hỏi.

" Không.. không sao, chỉ là cái lỗ nhỏ phía sau mông có chút khó chịu.. "

" Trương Huyền, chàng giúp Ngữ Yên đi, có lẽ nàng cần dương vật của chàng đâm vào thì mới hết khó chịu. " Nguyệt Thiền nhìn hắn, chỉ tay về phía Băng Ngữ Yên.

" Hả? Ừm.. được.. được rồi. "

Trương Huyền vạch áo và kéo quần Băng Ngữ Yên, cho tay vào phía dưới âm đạo trước, tinh dịch được tiết ra, hắn đút nhẹ vài lần dương vật vào trong.

" Ah... "

Ngón tay dính dâm thủy đút vào lỗ nhị nàng, sau đó hắn nhét dương vật vào, từ từ đâm thật mạnh vào bên trong. Cảm giác đã vô khuôn, hắn nhấp liên tục, dồn dập đâm thẳng, tiếng phạch phạch mỗi lần dương vật cho hết vào trong lỗ nhị vang lên.

" Ư.. Ư.. Ha.. Ahh... Ahh.. Ưm.. nữa đi, mạnh nữa.. ha.. Trương Huyền.. ta.. ta ra...Ahhhhhhh. "

Sau khoảng 30 phút dương vật đâm mạnh và sâu vào nơi lỗ nhị, nàng đã ra, Trương Huyền cũng bắn tinh dịch vào bên trong. Cơ thể Băng Ngữ Yên dần ổn định sau khi bị vật to dài đó đâm, lỗ nhị cũng không còn cảm giác khó chịu nữa.

" Ta.. ta ổn rồi.. ha. "

Đám người còn lại đã ra ngoài trước, Trương Huyền và Băng Ngữ Yên nhanh chóng theo sau. Họ bay nhanh đến đỉnh núi, nơi bảo vật xuất hiện sau 1000 năm theo lời Băng hoàng.

" Là ở đây à? " Nguyệt Thiền nhìn thấy phía trước một ngọn núi băng to lớn.

" Ừm, có người ở trên đỉnh. " Dạ Lan Ngọc thấy người của Băng đại lục.

" Lại đó tụ hợp với họ. " Trương Huyền nhìn các nàng nói.

Ngọn núi này cao khoảng 3000m, rộng lớn với nhiều cây cối lớn bị bao phủ bởi tuyết. Đứng trên đỉnh lạnh hơn so với phía dưới, nếu là người bình thường chỉ cần cách xa ngọn núi 200m cũng đủ để đóng băng họ.

Khoảng 20 người bao gồm Băng hoàng, bên cạnh còn có người của Hỏa đại lục, Hỏa Linh Vũ. Nàng được ôm trong vòng tay của Băng hoàng, gương mặt vui tươi và thường cười nói.

" Ngươi đến rồi. " Băng hoàng nhìn thấy Trương Huyền đến, nói.

" Ừm, còn bao lâu lửa bảo vật xuất hiện? "

" Cái này không thể chắc chắn, rất có thể bây giờ xuất hiện? "

Bất ngờ sau lời nói của Băng hoàng, một đạo ánh sáng lớn từ trên bầu trời lao thẳng xuống, âm thanh như phá tan bầu trời.

" Đây.. nhanh bảo vệ ngọn núi, sử dụng pháp lực áp chế nó. " Băng hoàng nói.

Nhóm người Trương Huyền cùng người của Băng đại lục phóng ra đạo khí quang hướng đến thứ đang lao xuống. Sức mạnh kinh khủng của nó khiến một số người như quỳ xuống chống đỡ, đồng thời áp lực tỏa ra xung quanh, như bão tuyết.

Một lúc sau, bảo vật trên bầu trời dừng lại, bao quanh nó phản phất ánh sáng màu vàng, nó đứng lơ lửng. Đám người bên dưới di chuyển lên trên nhìn, ánh sáng chói mắt, sau đó là hình ảnh của bảo vật.

=========

Sorry các đạo hữu, ta đã trở lại sau vài ngày bận rộn với công việc.

Bạn đang đọc Tu Sắc Thành Thần sáng tác bởi YounJung
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YounJung
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 12
Lượt đọc 594

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.