Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Rời khỏi Băng Hỏa đại lục

Tiểu thuyết gốc · 1174 chữ

Hiển hiện ra trước mắt đám người Trương Huyền là một hạt giống nhỏ màu xanh, sức mạnh tản phát ra khiến một số người của Băng đại lục văng ra xa.

" Đây.. đây là hạt giông gì lại có sức mạnh như vậy? " Băng Ngữ Yên ngạc nhiên.

" Trương Huyền, chàng mau lấy nó đi. " Nguyệt Thiền nhìn hắn chỉ về phía hạt giống nói.

" Ừm. "

Ngay lúc hắn chạm tay vào hạt giống, luồng ánh sáng khổng lồ từ nó chiếu thẳng lên bầu trời, phá luôn không gian, tạo ra một vết nứt lớn.

Trương Huyền nắm được trong tay hạt giống nhưng vết nứt khổng lồ vẫn không biết mất. Bầu trời sụp tối, khí trời lạnh lẽo nay lại thêm màu u ám.

Sinh lực, sinh mệnh trong cơ thể của con người Băng Hỏa đại lục dần bị hút vào khoảng không. Năng lượng bị hút mặc dù không nhiều nhưng họ có thể cảm nhận được chỉ cần một khoảng thời gian nữa, họ cũng sẽ biến mất vào khoảng không vô tận đó.

" Hử? Mẫu hậu, người làm sao đấy? " Băng Ngữ Yên nhìn thấy trên cơ thể Băng hoàng tản phản năng lượng.

" Ta không biết, rất có thể là do hạt giống hoặc vết nứt trên trời. "

" Người bên kia cũng vậy, cả người của Hỏa đại lục là Hỏa Linh Vũ cũng tản phát năng lượng bay lên trời. " Dạ Lan Ngọc quan sát xung quanh.

" Nhưng sao Băng Ngữ Yên lại không bị gì? " Cơ Mộng Tuyết thấy cơ thể nàng ta không có bất thường.

Trương Huyền lúc này nhìn thẳng vào khoảng không vô tận của vết nứt trên bầu trời, hắn mơ hồ nhận ra bản thân từng lang thang ở nơi đó. Một mình chậm rãi bước đi, ngắm nhìn những vì sao sáng, những hành tinh cách xa hàng ngàn tỷ năm ánh sáng tốc độ để đi đến.

Như thể hắn đi qua toàn bộ dãy ngân hà, chợt nhận ra trong tay giữ phá không chú, nghĩ rằng nó có thể giúp hắn quay về Địa Cầu hoặc đi đến những nơi khác thông qua vết nứt.

Phá không chú ẩn hiện trên bàn tay,Trương Huyền quay sang nói với những người bên cạnh:

" Có lẽ chúng ta cần phải rời khỏi đây nếu muốn người của Băng Hỏa đại lục sống sót. Ngữ Yên, nàng muốn cùng ta và họ đi đến nơi khác không? "

" Ta.. ta đương nhiên muốn đi cùng chàng. Mẫu hậu.. " Băng Ngữ Yên nhìn Băng hoàng.

" Nếu Yên nhi đi cùng hắn, có thể chúng ta khó lòng gặp được nhau, như vậy ổn không? Ta không muốn cản trở con, bởi ta biết cảm giác xa cách người mình yêu thương đau khổ như thế nào. "

Băng hoàng ôm Băng Ngữ Yên vào lòng, cả hai rơi lệ đau lòng, những người bên ngoài không biết làm gì hơn là đứng nhìn. Đây có thể gọi là vì tình yêu không?

" Được rồi, cũng không nhất định không gặp lại được, cuộc sống rồi sẽ có lúc chia ly, chẳng qua là sớm hay muộn. " Dạ Lan Ngọc bình thản nói.

" Lan Ngọc muội nói đúng, Trương Huyền, chúng ta sẽ đi đến nơi nào? " Nguyệt Thiền

" Địa Cầu, chúng ta sẽ đến Địa Cầu. " Hắn nghiêm túc nhìn vào vết nứt.

" Các nàng lại đây đứng cạnh ta, ta sẽ dùng Phá không chú, không chắc chắn sẽ đến được Địa Cầu nhưng tốt nhất đừng buôn ta ra. "

Trương Huyền gọi họ lại, họ gật đầu rồi ôm sát người hắn, những người bên ngoài tránh sang một bên hướng ánh mắt nhìn họ.

Cơ thể Trương Huyền xuất hiện đạo quang màu vàng lan truyền qua người của năm người phụ nữ bên cạnh. Họ từ từ bay lơ lửng trên không trung, tốc độ ánh sáng bay thẳng vào vết nứt không gian. Người bên dưới chỉ nhìn thấy đạo ánh sáng vụt nhanh trong nháy mắt.

" Đây.. kinh khủng quá, không ngờ còn có thứ như vậy. "

" Hy vọng họ có thể bình yên đến nơi muốn đến, Yên nhi.. hạnh phúc bên Trương Huyền và tỷ muội đó nhé. "

Băng hoàng ôm nhẹ Hỏa Linh Vũ vào lòng, quay người rời đi cùng đám thuộc hạ bên cạnh. Sau khi trở về, Băng hoàng cho người xây dựng bức tượng lớn của Trương Huyền đặt giữa ranh giới Băng Hỏa đại lục. Ghi chép huyền thoại của hắn về việc thống nhất hai đại lục.

Người của Hỏa đại lục bây giờ phụ thuộc vào người của Băng đại lục, họ không bị bắt làm nô lệ, làm người bình thường và sống hòa thuận với nhau.

Ngay khi Trương Huyền tiến vào vết nứt không gian, nó khép lại dần, sinh lực sinh mệnh của hai đại lục không còn bị hút. Bầu trời cũng sáng trở lại, ánh sáng rực rỡ hơn bao giờ hết, cảm giác ấm áp lan tỏa khắp mọi nơi.

Giống như lần đầu tiên sử dụng dịch chuyển phù, bên ngoài không gian là một đêm tối tĩnh mịch, sáu người Trương Huyền lần nữa mơ hồ giữa khoảng không đầy ánh sao.

Lần này họ di chuyển nhanh hơn, vượt qua vô số hành tinh, chính mắt Trương Huyền nhìn thấy Địa Cầu. Tưởng chừng như có thể lần nữa nhìn thấy nơi phồn hoa đô thị rộng lớn, nơi ánh đền tỏa sáng bất kể ngày đêm.

Vào lúc gần như sắp đi vào Địa Cầu, hệ thống vang vọng bên tai hắn kèm theo lời nói.

[ Hệ thống gặp lỗi không xác định.

Hệ thống gặp lỗi không xác định.

Hệ thống gặp lỗi không xác định.

Tất cả công năng của hệ thống tạm dừng hoạt động.

Tất cả công năng của hệ thống tạm dừng hoạt động.

Thời gian bảo trì hệ thống sẽ kéo dài hơn dự tính: 100000 năm. ]

Chỉ duy nhất Trương Huyền rẽ lối, hắn lạc vào một không gian khác trước khi đi vào Địa Cầu. Năm người Nguyệt Thiền, Cơ Mộng Tuyết, Dạ Lan Ngọc, Thiên Tầm Vận và Băng Ngữ Yên thì tiến vào Địa Cầu.

Không biết có phải may mắn, trước khi nhóm Trương Huyền sử dụng Phá không chú, hắn đã vẽ ra hình ảnh lên tờ giấy đưa cho năm người. Hơn nữa còn đưa cho Nguyệt Thiền Hồ lô âm dương, hy vọng nàng sau khi gặp được Tô Tiểu Nguyện thì giúp nàng tu chân. Truyền cho nàng linh khí bên trong hồ lô.

Trương Huyền còn nói thêm, nếu Tô Tiểu Nguyện không tin, hãy nói rằng dưới mông nàng có nốt ruồi son, bên cạnh đầu ti ngực phải có một nốt ruồi.

Bạn đang đọc Tu Sắc Thành Thần sáng tác bởi YounJung
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YounJung
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 17
Lượt đọc 485

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.