Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Địa Cầu

Tiểu thuyết gốc · 1458 chữ

Nguyệt Thiền, Dạ Lan Ngọc, Cơ Mộng Tuyết, Thiên Tầm Vận và Băng Ngữ Yên rơi xuống một cánh đồng cỏ trống. Trên người mang bộ y phục cổ trang, một vài người từ xa đến, y phục không giống họ, là một chiếc váy màu xanh lam, quần jean áo thun cổ tròn màu trắng, người còn lại áo croptop, quần jean rộng.

" Hửm? Họ là diễn viên à? "

" Chắc diễn viên rồi, họ mặc đồ cổ trang, nhưng sao không thấy máy quay hay đoàn làm phim quanh đây? "

" Không đúng, hình như họ nằm bất động ở đó, chúng ta nên lại đó xem thử không? "

" Ừm, cảm giác không đúng lắm. "

Ba người phụ nữ đi lại nơi nhóm Nguyệt Thiền đang nằm trên mặt đất, gương mặt quá đỗi xinh đẹp, dáng người cao ráo đúng tiêu chuẩn người mẫu của Địa Cầu. Lay động đám người, cơ thể họ động đậy một chút, đôi mắt dần mở ra.

Ánh mắt của Nguyệt Thiền và người phụ nữ mặc váy màu xanh lam chạm nhau, cái miệng nhỏ đỏ mọng mấp máy như đang nói điều gì đó.

" Này.. này.. cô tỉnh lại chưa? "

" Hửm? Họ không nghe thấy hay là không hiểu chúng ta đang nói gì? Có nên dùng tiếng Anh để nói không? " Người phụ nữ mặc quần jean, áo thun trắng.

" Được đó, nhưng tôi không biết nhiều tiếng Anh, bà nói đi Chu Thanh. " Người phụ mặc áo croptop, quần jean rộng.

" Ừm, Hey.. Hey.. Are you okay? Hey.. Do you understand what I'm saying? "

" Ưm.. Dạ trưởng lão, Mộng Tuyết, Tầm Vận, Ngữ Yên, mọi người ổn không? " Nguyệt Thiền không hiểu lời Chu Thanh nói.

" Ư.. hử? Họ.. họ là ai vậy ? " Cơ Mộng Tuyết bất ngờ nhìn thấy ba người lạ mặt.

" Có ai hiểu nàng đang nói gì không? Ngôn ngữ kỳ lạ quá, chúng ta đang ở Địa Cầu đúng không ? " Dạ Lan Ngọc nhìn xung quanh hỏi.

Ba người phụ nữ Địa Cầu nghe thấy lời nhóm Nguyệt Thiền nói, Chu Thanh lần nữa hỏi: " Các cô ổn chứ, nghe hiểu lời tôi nói không ? "

Trên người họ không có linh khí, chưa từng tu chân, là những người phàm không tu vi. Họ không thể làm hại được mình, theo lời Trương Huyền nói nơi này được gọi là Địa Cầu, ở đây có người mà chàng ấy tìm, hi vọng có thể nhờ nhóm người này giúp đỡ. Nhưng mình cần phải làm rõ đây có thực sự là Địa Cầu hay không.

Nguyệt Thiền suy nghĩ trước lời nói của Chu Thanh, nhớ lại lời của Trương Huyền, nàng đứng dậy, nói: " Ta hiểu, cho ta hỏi ở đây có phải Địa Cầu không ? "

Chu Thanh và hai người bạn giật mình trước lời nói của nàng, nói: " Địa Cầu? Cũng có thể gọi là như vậy. Đúng không Lưu Y Y, Bạch Xuyên Hạ? "

" Ừm, nhưng sao cô lại hỏi như vậy? " Lưu Y Y thắc mắc.

" Nguyệt Thiền tỷ, chúng ta đến đúng nơi rồi, nhưng không thấy Trương Huyền.. " Thiên Tầm Vận loay hoay tìm không thấy.

" Hử? Đúng rồi, ta nhớ trước lúc rơi xuống, Trương Huyền đã bị tách ra.. chuyên này.. ? "

" Rơi xuống? Các cô đang nói gì vậy ? " Chu Thanh giật mình trước câu nói của Nguyệt Thiền.

" Ah! Khoan nói đến chuyện này, ta có việc muốn nhờ mọi người, được không? "

" Việc gì ? "

Nguyệt Thiền lấy ra tờ giấy có hình của Tô Tiểu Nguyện đưa cho Chu Thanh, nói: " Chúng tôi muốn tìm người này, không biết ba người biết người này ở đâu không? "

Ba người nhìn qua hình ảnh, dù không có màu nhưng có thể nhìn rõ gương mặt, họ nhìn nhau lắc đầu, Lưu Y Y nói: " Chúng tôi không biết, nhưng có thể tìm được nếu đến đồn cảnh sát nhờ giúp đỡ. "

" Đồn cảnh sát? Đó là cái gì ? " Dạ Lan Ngọc hỏi.

" Đồn cảnh sát mà cô không biết? "

Năm người nhóm Nguyệt Thiền lắc đầu, điều này khiến ba người kia trở nên rối, một nhóm người bảo rơi xuống và một người bị tách ra, đến đồn cảnh sát cũng không biết. Họ nhìn nhau gật đầu hiểu ý, Chu Thanh nói:

" Mọi người trước tiên đi theo ta đến đồn cánh sát, nếu có vấn đề gì có thể hỏi họ. "

" Nguyệt Thiền tỷ, chúng ta có nên tin lời họ không ? " Cơ Mộng Tuyết nói nhỏ.

" Không sao, hiện tại chúng ta có thể tin họ, họ chỉ là phàm nhân bình thường, không thể gây nguy hiểm cho chúng ta được. "

" Ừm. "

" Mọi người có đi đến đồn cảnh sát không? " Lưu Y Y thấy họ nói nhỏ bèn hỏi.

Nguyệt Thiền gật đầu, họ bắt đầu đi đến đồn cảnh sát, cảm thấy họ đi bộ quá chậm, nàng nói: " Hay là các ngươi chỉ đường, ta đưa các ngươi đến cho nhanh, như vậy quá chậm rồi. "

" Hửm? Bằng cách nào? Chúng ta có thể bắt taxi để đi mà ? "

" Taxi? "

" Kia rồi, chúng ta lên xe. " Chu Thanh chỉ tay về chiếc taxi đang đậu bên cạnh.

" Đây.. con ngựa này lạ quá? "

" Ngựa? Đây không phải ngựa, là taxi... thôi kệ, trước tiên mọi người lên xe này chung với Lưu Y Y, ta và hai người nữa cùng đi chiếc xe khác. " Chu Thanh chỉ tay ba người Băng Ngữ Yên, Cơ Mộng Tuyết và Dạ Lan Ngọc.

Ba người cùng Lưu Y Y lên xe, chiếc xe sau cũng đã đến, Chu Thanh, Nguyệt Thiền, Thiên Tầm Vận và Bạch Xuyên Hạ lên đó.

" Cái này.. giống như chúng ta đang bị nhốt trong đại lao vậy ? "

" Hay nói đúng hơn.. họ đưa chúng ta đến quan phủ rồi bắt chúng ta vào trong đó ? "

" Chậc.. Hai người đừng nghĩ lung tung nữa, cho dù có là quan viên triều đình cũng không làm gì được chúng ta, các ngươi quên mất rằng chúng ta là người tu chân à? " Dạ Lan Ngọc trấn an hai người Cơ Mộng Tuyết và Băng Ngữ Yên.

" Ha.. ta quên mất thật đấy.. nhưng taxi này đi có hơi chậm, thua cả xích thố bình thường nữa ? "

Lúc này Lưu Y Y và bác tài xế gương mặt xanh xao, mồ hô lạnh, thần sắc hoảng sợ.

" Này cháu gái.. họ là ai vậy? Có vẻ không được bình thường, gì mà tu chân rồi còn đại lao, quan phủ, triều đình? " Bác tài xế nói nhỏ với Lưu Y Y.

" Cái.. cháu cũng không biết.. nhưng họ muốn tìm người.. bác cứ đưa đến đồn cảnh sát là được, những chuyện khác không cần phải lo đâu ạ. "

" Ừ. " Bác tài xế gật đầu.

=========

20 phút sau, đám người Nguyệt Thiền và nhóm người Chu Thanh đã đến đồn cảnh sát. Chu Thanh và Lưu Y Y hỏi họ có mang theo tiền không, Cơ Mộng Tuyết liền lấy ra một thỏi vàng chưa cho họ.

" Đây.. Chu Thanh, cái này làm sao bây giờ? "

" Kệ đi, chúng ta đưa tiền mặt cho tài xế, còn phần vàng này giữ lấy, mau chóng đưa họ vào gặp cảnh sát rồi rời đi thôi, tôi có cảm giác họ không được bình thường. Trên đường đi cứ nói gì tu vi Hợp Đạo cảnh trung kì, Trương Huyền lạc vào một chiều không gian khác, nơi này không có linh khí trời đất, không thể tu chân.. " Chu Thanh tái mái nó ra lời này.

" Ừm ừm. Tôi cũng vậy.. "

Hai người nhìn nhau trong lo sợ, Bạch Hạ Xuyên bên cạnh không biết nói lời nào khi cảm thấy quá sốc trước lời nói của nhóm người Nguyệt Thiền. Chu Thanh đưa họ vào gặp vị cảnh sát, đưa cho hắn hình ảnh của Tô Tiểu Nguyện, đám người này lười biếng không thèm kiểm tra giấy tờ mà tìm kiếm thông tin, một lúc sau họ tìm thấy hồ sơ của Tô Tiểu Nguyện.

" Thấy rồi. "

Bạn đang đọc Tu Sắc Thành Thần sáng tác bởi YounJung
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YounJung
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 12
Lượt đọc 486

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.