Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Số 2

Phiên bản Dịch · 1011 chữ

"Triệu đại nhân." La Cương thu liễm thần sắc, ôm quyền thở dài.

Người nam tử khôi ngô thân mặc một bộ y phục màu đỏ chính là một trong những tổng quản của Tróc Yêu ti - Triệu Hằng.

Hắn liếc qua nhìn La Cương, thản nhiên nói: "Lão La, xin hãy cố nén bi thương."

La Lỗi là đường đề (em họ) được La Cương cố ý nhét vào nha môn là chuyện mà mọi người đều biết.

Không ít đầu lĩnh đều cố nhét thân nhân của mình đến nhận việc trong đội ngũ, cái này cũng không tính là chuyện lớn.

Trên mặt La Cương hiện lên vẻ mặt đau thương, nhìn về phía lồng ngực bị đâm thành một đống thịt nhão của La Lỗi, khí huyết bắt đầu sôi trào.

Trần Lạc nhìn qua La Cương một chút.

"La Cương đầu lĩnh xin nén bi thương, tên trư yêu này quả thực là quá mức hung mãnh, lại có thực lực Khai mạch cảnh viên mãn, cả ta, Phương Triệt đạo trưởng và La Lỗi đã cùng nhau cùng đánh giết tên trư yêu này vô cùng gian nan."

"La Lỗi không cẩn thận... bị mắc lừa trư yêu, tiếc nuối phải bỏ mình."

La Cương nheo lại mắt, ánh mắt lạnh như băng, quét qua khuôn mặt Trần Lạc khuôn mặt.

La Lỗi... Làm sao có thể bị trư yêu giết chết được?

"Trần Lạc, ngươi đang nói láo!"

"La Lỗi cùng vị tiểu đạo sĩ kia đều có thực lực Khai mạch cảnh, La Lỗi đều đã chết, ngươi lại chỉ mới là Phàm Luyện, làm sao có thể sống sót?"

La Cương lạnh như băng nói: "Còn có... vị tiểu đạo sĩ Thuần Dương quan kia đâu?"

"Phương Triệt đạo trưởng bị thương nhẹ, đã về đạo quan trước, còn về phần ta vì sao sống sót..."

Trần Lạc nhìn qua La Cương, cười nhẹ một tiếng, khí mạch oanh minh, một cỗ khí tức khuấy động không khí tạo thành một cơn gió nhẹ.

Mặc dù yếu ớt, nhưng không thể nghi ngờ thứ này đại biểu cho hắn đã đặt chân Khai Mạch cảnh!

Tổng quản Triệu Hằng một mực đạm mạc, hơi kinh ngạc nhìn Trần Lạc: "Thiên phú không tệ."

Xuất thân khổ cực, vừa mới tu luyện không bao lâu đã có thể vượt qua Phàm Luyện thành công Khai Linh...

Không có tiền để phục dụng đan dược, không có tài nguyên, tuổi đời còn trẻ mà đã đi được đến một bước này chứng tỏ thiên phú không tệ, hơn nữa lại còn có thể sống sót sau trận đấu với tên trư têu kia.

Đáng giá bồi dưỡng.

Khoé miệng La Cương giật giật một cái, tiểu tử này thế mà đã tiến vào Khai Mạch cảnh rồi?

"Dù là ngươi đã Khai Mạch nhưng đó cũng chỉ là Khai Mạch sơ kỳ, trư yêu này thế nhưng là Khai Mạch cảnh viên mãn, ngươi và tiểu đạo sĩ, còn có thêm La Lỗi yếu kém, làm sao có thể giết chết được tên trư yêu này?"

La Cương vẫn như cũ mặt mũi tràn đầy sát khí chất vấn Trần Lạc.

Dù sao hắn mới là người thật sự biết được nội tình.

La Lỗi căn bản không có khả năng bị chết dưới tay trư yêu.

Cho nên, trong chuyện này có vấn đề!

"Đủ rồi."

Ngay tại thời điểm La Cương định tiến một bước ép hỏi Trần Lạc, một thân áo bào đỏ nhàn nhạt mở miệng.

Một cỗ ba động vô hình khuấy động khiến cho đầu óc La Cương phảng phất giống như bị thanh chuỳ gõ một cái, sắc mặt hồi hộp lui lại một bước, tức giận thu liễm khí tức.

"Triệu tổng quản... Ta chỉ là... Bởi vì Lỗi Tử chết có chút không rõ ràng, dù sao hắn cũng là đường đệ của ta." La Cương hít sâu một hơi, nói.

Có thể làm chức vụ tổng quản, tu vi hẳn là đã đạt đến giai đoạn Khai Thức của Khai Linh cảnh!

Giai đoạn Khai Thức, người tu hành thành công ngưng luyện ra linh thức, có thể vận chuyển khí huyết nội thể, cô đọng lại linh dịch, sức mạnh cực kỳ cường đại.

La Cương không dám trêu chọc.

"Tiêu diệt được một con trư yêu là chuyện tốt, ngươi làm gì mà lại hùng hổ dọa người như vậy?"

"La Lỗi đã chết, không có khả năng phục sinh, đem về toàn thây là được rồi, chẳng lẽ lại còn phải để Trần Lạc đền mạng cho La Lỗi sao?"

Triệu Hằng đạm mạc nhìn xem La Cương.

"Không dám."

La Cương cúi đầu ôm quyền, răng hàm đã sắp bị cắn nát.

Triệu Hằng không nhìn La Cương nữa, quay người nói với Trần Lạc: "Thiên phú của ngươi rất tốt, ngươi vốn là sai dịch của tên đầu lĩnh dưới trướng ta, ngày mai ngươi hãy bắt đầu gia nhập vào tiểu đội tinh nhuệ trực tiếp dưới quyền chỉ huy của ta, ta sẽ nói với đầu lĩnh của ngươi một tiếng."

Trần Lạc nghe vậy, khuôn mặt để lộ vẻ vui mừng: "Đa tạ đại nhân."

Triệu Hằng không nói nữa, áo bào đỏ bay giữ đại đường nha môn.

Trần Lạc cũng không tiếp tục lưu lại đại đường, cùng Triệu Hằng rời đi.

Tuy nhiên ngay khi bước ra khỏi đại đường, Trần Lạc quay đầu liếc nhìn La Cương vẫn duy trì tư thế cúi đầu ôm quyền như cũ,sát ý trong đáy mắt chợt lóe lên.

Dám lấy thôn Tượng Hoàn làm mồi nhử.

Đám đặt bẫy chủ thượng!

Sớm muộn gì ta cũng sẽ giết chết ngươi!

...

Mãi cho đến khi nghe thấy tiếng bước chân đã đi xa, La Cương mới là chậm rãi ngồi dậy.

"Trần Lạc..."

La Cương lườm thi thể La Lỗi một chút, khóe mắt tức giận mãnh liệt: "Phế vật! Toàn gây phiền toái cho ta!"

Bạn đang đọc Từ Thọ Nguyên Đạo Quả Bắt Đầu (Dịch) của Lý Hồng Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LoidWolf
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.